Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 76

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76


Nhìn bộ dạng này của Diệp Tuệthìchắc chỉ làmộtcon nhóc chưa đủ lông đủ cánh thôi, chẳng đủ để làm ông ta phải sợ.

màđivậy, câu “Đừng bỏ chị lại” cứ thế bị mắc lại trong cổ họng.

thìra bức thư ấykhôngphải được viết bằng máu mà là dùng son để viết. Trời ạ, ma son môi này đúng là rất có thành ý, nhưng chính cái thành ý nàyđãdọacôsợ muốn c·h·ế·t.

Trongkhônggian yên tĩnh, Diệp Tuệ bỗng nghe thấy tiếng thứ gì đóđanglăn dưới đất.

Ngô thiên sư hừmộtcái: “Tôi chính là truyền nhân đời thứ chín mươi chín của phái Mao Sơn đấy.”

Diệp Tuệkhônghiểu vì sao ông ta lại hỏi vậy, liền đáp: “Tôikhôngthuộc môn phái nào cả.”

Ngô thiên sư thấy hai tay Diệp Tuệ trốngkhông, lại hỏi: “Pháp bảo củacôđâu?”

Hôm nay Diệp Tuệđiquay nốt mấy cảnh cuối cùng của phim “Giải thoát”, sau khi quay xong hai cảnh,côngồi nghỉ tạm trong phòng hóa trang, đọc kịch bản chuẩn bị quay tiếp cảnh sau.

Trần Tín gọi điện cho Diệp Tuệ,nóilênyêucầu của mình. Diệp Tuệ đồng ý tới nhàhắnmộtchuyến đểnóichuyện.

Diệp Tuệ muốn ngăn Tiểu Lưu lại nhưngcôấy giống nhưđangđứngtrênPhong Hỏa Luân

Tiểu Lưunói: “Sao đèn lại hỏng rồi? Buổi sángkhôngphải vẫn bình thường sao.” Tiểu Lưu kiểm tra bóng đèn, pháthiệnkhôngcó vấn đề gì cả.

Thẩm Thuật: “…”

Tiếp theo đây, Diệp Tuệ và Thẩm Thuậtđangbị coi thường vì quá đẹp,sẽchính thức tỷ thímộttrận ra trò với Ngô thiên sư.

Ngô thiên sư vì muốn giữ vững phong độ nên khinhkhôngthèmnóigì, thế là Trần Can lại nhìn Diệp Tuệ, hỏi: “khôngbiếtcôđây là ai?”

Chương 76

Ông ta nhìn Thẩm Thuật và Diệp Tuệ, cuối cùng khinh thườngnói: “côgáià, muốn ăn được chén cơm của chúng tôikhôngthể chỉ dựa vào gương mặt được đâu.”

Ma son môi nhớ đến người chồng của mình: “Tôi pháthiệnngười em chồng của tôiđangcó ý đồ cấu kết với người ngoài để chiếm đoạt tài sản, nhưng chồng tôi lại cực kỳ tín nhiệm em traianhấy.”

Trần Cannóisẽgiúphắntìmmộtthiên sư đến làm phép, Trần Tín vốnkhôngtin mấy chuyện mê tín này, nhưng nếu em traiđãkiên trì muốn làmthìTrần Tínsẽnghe theo.

Diệp Tuệ chỉ vào Thẩm Thuật: “Đây là trợ lý của tôi.”

Diệp Tuệ nghĩ, trước tiên phải chứng minh cho Trần Tín thấysựtồn tại của ma son môi,côvừa địnhnóithìngoài cửa đột nhiên có tiếng động.

Diệp Tuệđãđoán được trong phòng này có ma rồi,côcúi đầu, lấy tay che mắt,khôngdám nhìnđiđâu hết, trong lòng run rẩy niệm chú Nam Mô A Di Đà Phật.

Lỗ mũi của Ngô thiên sư muốn vểnh lên trời luôn rồi,cônày chẳng mang theo cái gì cả, bên cạnh chỉ cómộttrợ lý trẻ nhìn qua cũng biết là vô dụng.

Diệp Tuệkhôngđể tâm: “Chắc em nhớ nhầm rồi.”

Trần Tín giới thiệu cho Diệp Tuệ người em trai của mình: “Đây là em trai tôi, Trần Can.”

Trần Tínđãnhìn thấyrõmặt người ấy, chính là người vợđãqua đời củahắn.

Mà ông ta vì để diễn trò nên còn cầm theomộtcái gương mua ở chợ đồ cổ, còn chưa làm gì cũngđãđủ để lừa gạt người ta rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưnghắnvẫn giữ thái độ bán tín bán nghi với Diệp Tuệ, vìcôấy còn quá trẻ, hơn nữa thân phận còn làmộtminh tinh, cảm giác như chẳng hề liên quan gì đến ma quỷ.

Trần Can cho rằng Ngô thiên sư là người rất có bản lĩnh, nhưnghắnkhôngbiết làthậtra Ngô thiên sư chỉ hiểu biết chút chuyện ma quỷ thôi, danh tiếng của ông ta đều là giả hết.

Hãyđitìm Diệp Tuệ.

Hừ, quá nông cạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Tuệ cười nhìnanh,côcó thể đoán được câu trả lời rồi. Quả nhiên,anhhỏicô: “điđâu vậy?”

Diệp Tuệ: “…”


Trần Tín kể lại chuyện này cho cậu em Trần Can của mình, Trần Can thấy chuyện này khá kỳ lạ,nóikhôngchừng là ma quỷđangđùa cợt.

Mang theomộtbụng nghi vấn, Trần Tín bắt đầu tìm kiếm thông tin về Diệp Tuệ,côấy là diễn viênđanghot dạo gần đây, địa điểm quay phim củacôấy cũngđãtừng xuấthiệnnhữnghiệntượng ma quái.

Tiểu Lưu gật đầu,đira đóng cửa sổ lại, Diệp Tuệthìtiếp tục ngồi đọc kịch bản.

Ánh mắt Ngô thiên sư lại dừngtrênmặt Diệp Tuệ,côgáinàythậtxinh đẹp, đây là điểm duy nhất mà Ngô thiên sư cảm thấy mìnhkhôngbằng Diệp Tuệ.

Diệp Tuệ: “Tôikhôngcó pháp bảo.”

“Cảm ơn em.”

Diệp Tuệ cảm thấy ma nữ nàykhôngcó ác ý,cônhặt thỏi son lên, hỏi: “Đây là đồ củacôà?”

Nhưng nếu vợhắnđãbảohắntìm gặp Diệp Tuệthìchắc chắnhắnsẽlàm theo ý nguyện của vợ.

*Tên củamộtloại cây thuốc được cho là có thể trừ ma đuổi quỷ.

Vợhắnbáo mộng chohắnlà đểnóiđiều gì? Tại sao lại muốnhắnđitìm Diệp Tuệ?

Sau khi tỉnh lại, Trần Tín ngỡ ngàngkhôngdám tin, vì chuyện này có liên quan đến vợ nênhắncực kỳ xem trọng.

Lúc này bỗng cómộtcơn gió lùa vào, giờđãlà cuối thu nên gió lạnh thấu xương, lan tỏa vào trong phòng.

Diệp Tuệ: “Thẩm Thuật, em muốnđigiúp ma nữ làmmộtviệc,anhcóđicùng emkhông?”

Ma nữ cầm lấy thỏi son, quý trọng v**t v*: “Là của chồng tôi tặng.”

Ma son môi nhìn Diệp Tuệ, dáng vẻ lại tỏ ra áy náy: “côDiệp, tôikhôngmuốn hù dọacô, cũngkhôngdám gặp trực tiếp, cho nên mới làm chút chuyện để chocôbiết đếnsựtồn tại của tôi.”

Trần Tínnóivới Trần Can: “côđây là…”

“Lộc cộc lộc cộc lộc cộc…”

Ma son môi luôn miệngnóicảm ơn: “Cảm ơncônhécôDiệp.”

Hai người đàn ôngđiđến,mộttrong hai người ăn mặc lịchsự, tay cầmmộtcái gương, cằm giương cao, ánh mắt ngạo mạn.

Con ma có phần ngượng ngùngnói: “côDiệp, xin lỗi nhé, tôikhôngcẩn thận làm rơi hết quần áo củacôrồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy là ban nãy cánh cửa sổ hé ra, rồithìánh đèn lập lòe, sau đó là cái giá treo đồ bị đổ, tất cả đều nằm trong kế hoạch lên sàn mà ma nữ nàyđãchuẩn bị từ trước sao?

Diệp Tuệ: “…”

mộtgiây sau, cửa được mở ra, Tiểu Lưu cầm hai cốc sữa nóngđiđến, đểmộtcốc xuống bàn Diệp Tuệ: “Tuệ Tuệ, của chị này.”

côấy sờ tay mình: “Hôm nay lạnh quá,khôngđược rồi, em phảiđiphamộtcốc sữa nóng uống đây. Tuệ Tuệ, chị cũng muốn uống đúngkhông, em pha luôn cho chịmộtcốc nhé.”nóixong cái làđinhanh ra khỏi phòng hóa trang luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Tínnói: “anhmờicôDiệp tới đây để giải quyết chuyện giấc mơ choanh.”

Diệp Tuệ đột ngột cảm thấy người lạnhđi, Tiểu Lưunói: “Lạthật, ai mở cửa sổ thếkhôngbiết? Lúc emđivàorõràng thấy cửa sổđangđóng mà.”

“anhcứđitheo em thôi.”

Sau khi Trần Tín kể chohắnnghe về chuyện nằm mơ,hắnliền quyết định cấu kết với Ngô thiên sư, trước tiên là giúp Trần Tín trừ tà, sau đósẽlấy lý do Trần Tín bị ma ám, suy nghĩkhôngminh mẫn để cách chức của Trần Tín.

mộtthỏi son lăn đến châncô.

âmthanh kia càng lúc càng tiến đến gần, hướng thẳng đến vị trí màcôđangngồi, Diệp Tuệ run rẩy lén nhìn qua khe hở ngón tay.

mộtlát sau, Diệp Tuệ bỗng dưng thấy cái đèn gắntrêngương ở bàn trang điểm cứ lập lòe lập lòe, làm gương mặtcôlúc sáng lúc tối.

Ngô thiên sư gật đầu chào mọi người, sau đó lại tiếp tục ngẩng cao đầu, như thể nếukhônggiương cằm lênthìkhôngthể thểhiệnra được phong độ của ông ta vậy.

Đến ngày hẹn, Diệp Tuệ sửa soạn đồ để đến nhà Trần Tín, nếucôđãđồng ý giúp đỡ ma son môithìnhất địnhsẽgiúp đến cùng. Tất nhiêncôcũngkhôngquên dẫn theo Thẩm Thuật.

Tối qua, Trần Tín lại nằm mơ. Trong mơ chỉ nghe thấy tiếng khóc, mà người khóc vốn nhất quyếtkhôngchịu xuấthiệnkia, lần này cuối cùng cũngđãbước về phíahắnrồi.

Đúng lúc này, sau lưng Diệp Tuệ vang lênmộttiếng “Rầm”, giống như tiếng giá treo quần áo rơi xuống, ngay sau đóthìcó tiếngnói: “Ai ui…”

côhỏi: “Bức thư xin giúp đỡ là docôviết sao?”

Nửa tháng nay Trần Tín thường xuyên nằm mơ, trong giấc mơkhôngcó ai, chỉ loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc.

Diệp Tuệđãtừng nghe đến người tên Trần Tín này,hắnlà CEO của công ty quảng cáo Hoa Hạ, rất nhiều nhãn hiệu có hợp tác vớihắn,côgật đầu: “Được, tôisẽgiúpcô.”

Lúc này cửa sổđãkéo ramộtkhe hở rất lớn, làm rèm cửa lay động.

Diệp Tuệ nhìn mặt bàn, thỏi son kiađangnằm yên ở đó.

Thẩm Thuật lạimộtlần nữa đảm nhiệm vai trò trợ lý của Diệp Tuệ,anhgật đầu với Trần Tínmộtcái.

Dường nhưcôấy rất muốnnóichohắnbiết có chuyện gì, nhưng lạikhôngthể mở miệng được, cuối cùng, trước khi biến mất, vợhắncuối cùng cũngnóimộtcâu.

“Tôi muốn nhắc nhởanhấy chuyện này, nhưng tôi pháthiệnmìnhkhôngcó cách nào đểnóichoanhấy biết cả, chỉ đành nhờ đếncôDiệp thôi.”

Tim Diệp Tuệ giật thót,khônglẽ đây làmộtcon ma son môi?cônhìn thỏi son mấy giây, nó vẫn chỉ nằm imtrênmặt đất,khôngthấy con ma nào xuấthiện.

Cực kỳ lịchsựluôn.

nóiđúng rathìNgô thiên sư khá may mắn, ông ta chỉ đánh bậy đánh bạ giải quyết chút chuyệnnhỏnhặt, cộng thêm vài chiêu trò quảng cáo, thế là danh tiếng cứ thế được lưu truyền.

Trần Canđãsớm lên kế hoạch thay thế Trần Tín để trở thành CEO của công ty quảng cáo Hoa Hạ.

Diệp Tuệ bừng tỉnh,thìra người này chính là cậu em trai mà ma son môinóilàđangcó ý đồ chiếm đoạt tài sản của Trần Tín, nghĩ vậy nhưng gương mặtcôlạikhônghề thểhiệnra điều gì.

Trần Can lập tức phản đối: “anh, Ngô thiên sư cực kỳ nổi tiếng trong nghề này, còncôấy chỉ làmộtnữ diễn viên thôi, sao mà giỏi như Ngô thiên sư được?”

(bánh xe gió lửa của Na Tra)

Diệp Tuệ thở dài, thà nó cứ xuấthiệnluôn còn hơn, cứ dọacôtừng tímộtnhư thế làm gì chứ, hại timcônhư muốn nhảy ra khỏi cổ họng luôn.

Tóm lại là, tất cả những lỗ chân lôngtrênngười ông ta đềuđangmuốnnóilà ông ta rất tài giỏi.

Lúc này bỗng có tiếng bước chân, ma son môikhôngnóithêm gì nữa, nhanh chóng chui vào trong thỏi son.

Trần Tínkhôngbiết người khóc trong mơ đó là ai,hắnluôn cố gắng tìm ra thân phận của người đó, nhưng đều thức giấc ở khoảnh khắc quan trọng, sau khi tỉnh lại,hắnluôn cảm thấy toàn thân nặng ch*ch.

Trần Tín thầm nghĩ, chẳng lẽ vì lý do này mà vợhắnmới bảohắnđitìm Diệp Tuệ sao?

Trần Can chỉ vào Ngô thiên sư,nói: “Đây là Ngô thiên sư nổi danh lẫy lừng, người ta còn gọi ông là Quỷ Kiến Sầu*.”

Diệp Tuệ và Thẩm Thuật cùng nhau tới nhà Trần Tín, Trần Tín tiến lên đón tiếp: “côDiệp, chàocô.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thỏi son này vừa nhìn là biếtkhôngphải sản phẩm mới, nhìn mẫu mãthìhình như cũng khá lâu năm rồi, nhưng thỏi son được lau chùi rất sạchsẽ, gần nhưkhôngnhìn ra vết nứt nào.

nóixong,côấy lập tức cúi người nâng cái giá treo lên, sau đó nhặt quần áo dưới đất,nhẹnhàng phủi bụi rồi cẩn thận treo lạitrêngiá.

Ma son môi gật đầu: “Là tôi viết, vì viết bức thư ấy mà tôiđãcố ý dùng màu son đỏ chót mình thích nhất, như vậy càng có thể chứng tỏ được thành ý muốn xincôDiệp giúp đỡ.”

Người phụ nữ này nhìn rất bình thường, chỉ khác là có nước da trắng hơn người thườngmộtchút, ngườithìgầy quá đáng,rõràng làmộtcon ma hàngthậtgiáthật.

Ngô thiên sư thấy có ngườiđanguy h**p đến địa vị của ông ta, bấy giờ mới ra vẻ nhún nhường, nhìn Diệp Tuệ hỏi: “côthuộc môn phái nào?”

côchợt cómộtdự cảmkhôngtốt.

Ông ta gặp ma màkhôngbỏ chạyđãlà tốt lắm rồi, làm sao mà trừ ma được chứ?

côquay đầu nhìn, giá treo quần áo đổ xuống đất, quần áo rơi hết ra sàn, bên cạnh còn có thêmmộtngười phụ nữ.

Ma son môi đáp: “anhấy là Trần Tín của công ty quảng cáo Hoa Hạ.”

Diệp Tuệ hỏi: “Chồng củacôlà ai?”

Edit: Ngân Nhi

Vợhắnqua đời vì bệnh nặng,khônghôm nào làhắnkhôngnhớ vợ, trong mơ,hắnmuốn hỏi vợ làm sao vậy, nhưng vợhắnkhôngnóigì, chỉ nhìnhắnmà khóc.

Diệp Tuệ cảm thấy hơi buồn cười,côhuých Thẩm Thuật, mở miệng chế nhạo: “Này, ông ấy vừa bảoanhđẹp đấy.”

côlại hỏi: “cômuốn tôi giúpcôviệc gì?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76