Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 89
mộtchân củacôvẫn cònđangđặt dưới đất màcôđãđóng cửa xe vào rồi, nên cái cửa cứ thế nện thẳng vào bắp châncô.
đãquen biết Thẩm Thuật nhiều năm nên Vương Xuyênkhôngmuốn giấu diếm Thẩm Thuật điều gì cả, Vương Xuyên lập tức gọi điện cho sếp, kể lại chuyện gặp Thẩm Tu ở nhà hàng choanhnghe.
“Tuệ Tuệ, chịkhôngsao chứ?” Tiểu Lưu lo lắng lại gần.
Bình thường Thẩm Tu làm gìthìđềusẽnóivớicôtamộttiếng, nhưng lần đến khu mua sắm nàythìkhông. Thẩm Tuđicùng ai đến đó?hắnđanggiấu diếm bí mật gì hay sao?
Diệp Tuệđãhônanhhai lần rồi, như vậy nghĩa làcôcũng có suy nghĩ giống nhưanhsao?
Diệp Tuệ từ chối ngay: “khôngcầnkhôngcần, Tiểu Lưu đưa em về được mà.”
Diệp Tuệ lập tức tắt camerađi, cú đả kích quá lớn kiađãkhiếncôkhôngdám nhìn mình nữa rồi, đột nhiêncônhớ lại buổi sáng hôm ấy sau khicôthức dậy, ánh mắt của Thẩm Thuật nhìncôrất lạ.
Hai người tuy là mối tình đầu của nhau nhưng dù sao cũngđãtừng chia taymộtlần, sau khi quay lại Thường Huỳnh trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều, dù là chuyện gìthìcôta cũng muốn biếtrõđầu đuôi ngọn ngành.
anhtự cảm thấy kỹ năng diễn xuất của mình ban nãy cũng đủ để đề cử giải Oscar rồi đấy.
“Em còn nhớkhông, cái hôm bọn mình ngồi ăn với Diệp Tuệ Thẩm Thuật ấy, trước đóanhcó gặp người của Hoa Thụy, mà Thẩm Thuật cũng bất ngờ xuấthiệnở đó.”
côkhôngdám xem ở nhà vì sợ bị Thẩm Thuật bắt gặp, có khianhsẽtưởng làcôbị thần kinh ý, tự nhiên lại cố tình ở nhà uống rượu say rồi để camera quay lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
côchỉ mới nhớ lại câu tỏ tình của mình thôi chứkhôngnhớ là Thẩm Thuật có trả lời lạicôhaykhông.
Có nên nghe máykhôngđây?
Huống hồcôcũng chẳngnóisai điều gì, Thẩm Thuật chắc chỉ cho rằngcôuống say quá nênkhôngtỉnh táo thôi.
Giọngnóicủaanhtruyền đến: “Đợianhđến đón về nhé.”
đãđến nước nàythìDiệp Tuệ đành phải nhận mệnh chờ Thẩm Thuật đến thôi, rất nhanh chóng, xe củaanhđãđỗ trước mặtcôrồi.
Thẩm Thuật đứng trước cửa sổ sát đất ở phòng làm việc, nhìn dòng người xe cộđilại bên dưới, trong lòng vô cùng hạnh phúc.
Thẩm Tunóitiếp: “Còn nữa, emkhôngcảm thấy tài nguyên năm nay của Diệp Tuệ quá tốt sao?”
thậtsựlà phải cảm ơn em đấy, vìđãđể cho chị được đối mặt với nỗi sợ của mình.
Giọng Thẩm Tu có chút tiếc nuối: “Vậy à.”
“A!”côkhôngđể ý nên bị đập đầu vào thành xe, vội vàng cúi thấp người chui vào.
Ký ức củaanhvẫn rất mơ hồ, nhưng quan trọng làanhnhớ được lúc Diệp Tuệ hônanh.
Tiểu Lưu đẩy cửađivào, nhìn Diệp Tuệđangngồi liệttrênsalon, toàn thântrêndưới bị bao phủ bởimộttầng áp suất thấp, dáng vẻ như thể cuộc đời nàykhôngcòn gì để luyến tiếc nữa.
Khóe miệngcôcong lên, mặc dù làm chuyện như thế vớianhkhiến chocôrất xấu hổ, nhưng dù saocôcũng hôn đượcanhrồi, mới nghĩ thôiđãthấy sướng.
Diệp Tuệ sợ hết hồn, đầukhôngcẩn thận bị đập vào cửa xe, Thẩm Thuật bị dọa sợ,anhlập tức dừng xe lại bên đường, nghiêng người nhìncô.
anhđangnghiêm túc lái xe, mắt nhìn thẳng phía trước.
Ngay sau đó là đến đoạn hai người ở yênmộtchỗ,cônghiêng đầu ghé sát vào hôn Thẩm Thuật.
Thẩm Thuật chỉ ừmộttiếng rồikhôngnóithêm gì, Thẩm Tu vốnđãlà người thừa kế của Thẩm thị trong mắt người ngoài rồi mà, nó còn sợanhsẽtranh giành tài sản với nó hay sao?
Diệp Tuệ đứng lên nhào vào lòng Tiểu Lưu: “Có sao, chuyện lớn lắm, chịđãphạm sai lầm lớn rồi.”
côsợ phảinóichuyện vớianh, sợ mình vừa mở miệng rathìsẽnóicâu gìkhôngnênnói, cho nên cứ giả vờ ngủ là an toàn nhất.
mộtgiây này, Diệp Tuệthậtsựhy vọng là mắt mình mù đểkhôngphải nhìn thấy cảnh ấy nữa.
Vương Xuyênkhôngbiết gì, chỉ lịchsựcười đáp: “Trùng hợpthật.”
“Chỉ là khách mời thôi.” Thẩm Tu khó có lúc khiêm tốn như thế, “Sao bằng được Hoa Thụy của cácanh.”
Thẩm Tuđira đón: “Trưởng phòng Vương cũng tới đây ăn cơm sao?”
Sáng hôm sau, tại tòa nhà Hoa Thụy.
Diệp Tuệ vẫn duy trì đúngmộttư thế,khôngdám nhúc nhích, cơ thể cũng cứng đơ lại, nếuđãgiả vờ ngủthìđành phải kiên trì giả vờ mãi thôi.
Diệp Tuệđãcùnganhuống mấy ly rượu mạnh vì tưởng đó là nước ngọt, hai người uống khá nhiều.
Diệp Tuệ uể oảiđitới mở cửa xe.
cônhìn mình lao thẳng vào lònganh, cònkhôngbiết xấu hổ mànói: “Thẩm Thuật, muốn ôm ~”
Môicôrun rẩynói: “Nhất định là mình bị ma nhập rồi, Thẩm Thuật chắcsẽhiểu thôi.”
Tiểu Lưu ngẩn người, nhưng ngay sau đó liền lên án hành động dọa người của Diệp Tuệ: “Chuyện lớn cái rắm gì chứ, em còn tưởng là xảy ra chuyện gìthật.”
Vương Xuyên ngẩng đầu lên, biểu cảm trong ánh mắt rất bình thản,anhlắc đầu: “khôngquen, tôi chỉ thấy người này rất đẹp trai,khôngvào showbiz quả là đáng tiếc.”
Ai có thểnóichocôbiết chuyện gì xảy ra đượckhông?? Thẩm Thuậtnóilàđicông tác mà, sao lại về nhà thế này??
Thẩm Thuật mỉm cười, ánh mặt trời bên ngoài kia thỉnh thoảng lại bị mây cheđirồi lại lộ ra, ánh sáng cũng theo đó mà lúc sáng lúc tối.
Vương Xuyên: “Khả năng thời gian này Thẩm Tuđangtheo dõi sếp đấy, sếp phải cẩn thận nhé.”
Từ lúc lên xe đến giờ phản ứng củacôcứ là lạ,khôngbiết có phảiđãxảy ra chuyện gì rồikhông?”
Nghĩthìhay lắm, nhưngmộtlúc sauthìThẩm Thuật gọi điện chocô.
anhcảm thấy mình nên chọnmộtthời điểm thích hợp đểnóichocônghe hết tất cả những chuyện có liên quan đếnanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong xe cực kỳ yên tĩnh, Diệp Tuệ giả vờ mệt lử người, đầu dựa vào ghế xe nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưngthậtrathìcôvẫn rất tỉnh táo, mí mắt hơi rung.
Diệp Tuệ vất vả lắm mới bớt được chút thời gian rảnh,côchuẩn bị ngồi xem đoạn camera ghi lại buổi tối hôm trước.
Ngay lúccôchỉ muốn chặt tay mình luôn cho xongthìThẩm Thuậtđãđưa tay ra phủ lên taycô, hơi dùng sứcmộtchút, cạchmộttiếng, dây an toànđãđược cài xong.
Thẩm Thuậtkhôngbiết vì sao Diệp Tuệ lại như vậy,anhcũngkhônghỏi nhiều mà lái xeđiluôn.
cônhìn chính mình cứđivòng vòng trong nhà, thổ lộ tâm tình với mấy cái ảnh của Thẩm Thuật, rồi xem đến cảnh tiếp theothìhoàn toàn c·h·ế·t lặng.
Diệp Tuệ đỏ bừng mặt, tai cũng nóng rực lên, may làanhkhôngcó nhà, chứ đểanhnhìn thấy cảnh nàythìchắccôtự tử ngay tại chỗ mất.
Thẩm Thuật nheo mắt, bình tĩnhnói: “Cậu làm tốt lắm, tiền thưởng tháng này nhân đôi.”
Thường Huỳnh lại hỏi: “Giữa chúng ta còn có chuyện gìkhôngthểnóivới đối phương sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Lưu kinh hãi: “Chị đăng nhầm cái gì lên Weibo rồi à? Hay là gâysựvới ai rồi?” Tiểu Lưu chỉ nghĩ đến chuyện công việc củacôchứkhônghề nghĩ đến Thẩm Thuật.
Thẩm Tu quyết địnhsẽtìm hiểu từ người có chức vụ cao trong Hoa Thụy,hắncó quen Vương Xuyên, nghenóiVương Xuyên rất hay đếnmộtnhà hàng dùng bữa nênhắnliền lựa chọn nơi đó làm địa điểm vô tình gặp gỡ.
Diệp Tuệ thở phào, tay chân luống cuống cài dây an toàn, nhưng vì tay run nên cài mãikhôngđược.
Quay xong,côvẫn mè nheokhôngchịu về, định đợi đến khi Thẩm Thuật về nhàđingủthìcômới về.
Ánh mắtanhtràn ngậpsựlo lắng: “Em có saokhông?”
Máutrênngườicôdồn hết lên mặt, làm mặtcôđỏ bừng lên.côlập tức rút tay về, giọngnhỏnhư muỗi kêu: “Cảm ơnanh.”
Thường Huỳnh kinh ngạc: “Ýanhlà…Thẩm Thuật là Thẩm tổng của Hoa Thụy sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Tuệ ôm đầu, vẻ mặt phức tạp nhìn Thẩm Thuật, vừa rồicôđãnhớ thêm được chút ký ức hôm say rượu,côđãtỏ tình vớianhrồi!
Vì thế nên người ngoài đều nghĩ rằng quyền thừa kế tập đoàn Thẩm thịsẽrơi vào tay Thẩm Tu, tất nhiên ngay cả Thẩm Tu cũng tự cho là như vậy.
Lúc Thường Huỳnh lướt Douyin (Tiktok)thìthấy clip của Thẩm Tu, nhìn thời gianthìcôta nhớ là hôm đó Thẩm Tukhôngcó hoạt động gì, sao tự nhiên lại đến khu mua sắm nhỉ.
Vừa rồi trong lúc làm việc, tự nhiênanhlại nhớ ra chút chuyện hôm uống rượu say.
Sau khi ngồi vào ghế lô, hai ngườinóichuyện đôi ba câu rồi gọi vài món ăn. Món ăn ở đây rất đặc biệt, từng món đều được trang trí rất tinh sảo khéo léo, nhưng tâm tư của Thẩm Tuthìlạikhôngđặt vào đó.
Diệp Tuệ lại hít sâumộthơi, tiếp tục tự thôi miên bản thân: “Thẩm Thuật vềthìlàm sao chứ, cùng lắm là mình nghịch ngợmmộtxíu thôi,khôngthể nào có chuyện lao vào…” Ômanhđược.
Vương Xuyênkhônghiểu tại sao Thẩm Tu lại nhắc tới Thẩm Thuật, trong giây lát liền quyết định giả bộkhôngbiết gì,anhnói: “Mạo muội hỏi cậumộtcâu nhé, tôi tưởng cả hai người thừa kế của tập đoàn Thẩm thị đềuđãqua đời rồi cơ mà?”
Diệp Tuệ quay phắt đầu lại, “cơn lốc” Tiểu Lưu cười híp mắt nhìncô, còn dùng khẩu hìnhnóivớicôlàkhôngcần cảm ơn.
Diệp Tuệkhôngđược ai thấu hiểu, chỉ biết khóc thầm, chuyện ôm hôn với vợ chồngthìrất bình thường rồi, nhưngcôvớianhcó phải vợ chồngthậtđâu!
Cameratrêntay Diệp Tuệ suýtthìrớt khỏi taycô, mắtcôtrợn trừng.
Ngay lúccôđangdo dựthìcómộtcánh tay vươn ra từ đằng sau, nhanh chóng giúpcôtrượt nút nghe, cuộc gọi được kết nối.
Diệp Tuệ giơ tay quạt quạt để khí nóngtrênmặt tảnđi, mắtcôkhôngchớp nhìn video, chỉ sợsẽbỏ lỡ điều gì.
anhnhớ từng câu từng chữ mà Diệp Tuệđãnóivớianh, cũng nhớrõtừng câu hứa hẹn màanhđãnóivớicô.
Nghĩ tới đây,côliền hạ quyết tâm trong lòng, trái tim đập loạn thoáng chốc bình tĩnh lại. Thíchmộtngười là chuyện tốt mà,côcảm thấy mình nên chọnmộtthời điểm thích hợp đểnóichoanhbiếtthìhơn.
Thẩm Thuậtkhônghỏi nữa, sau khi chắc chắncôthậtsựkhônglàm saothìanhmới tiếp tục lái xe.
Thường Huỳnhkhôngnóigì, đầu bên kia điện thoại chỉ nghe thấy tiếng hít thở,côta vừa nhớ lại cảnh tượng hôm đó, vừa nghe Thẩm Tunóichuyện.
Tiểu Lưu đúng làkhôngchút do dự chọn đứng về phía Thẩm Thuật.
Thẩm Tu có chút do dự,hắnđanghoài nghi Thẩm Thuật chính là Thẩm tổng của Hoa Thụy, nhưng việc nàykhôngcó chứng cứ gì cả mà chỉ là suy đoán củahắnthôi,hắnkhôngbiết có nênnóicho Thường Huỳnh biếtkhông.
Màn đêm buông xuống, xe chạytrênđường phố phồn hoa, bầukhôngkhí vẫn yên lặng như cũ.
Đối với tài sản của nhà họ Thẩm, Thẩm Thuật trước naykhôngbao giờ để ý đến.
Diệp Tuệ vừa mới tiếp tục an ủi mìnhthìlại nhìn thấy cảnhcôra lệnh cho Thẩm Thuật cõngcô, bắtanhđivòng quanh trong nhà, coianhkhôngkhác gì con ngựa để cưỡi lên.
Diệp Tuệ cườinóivớianh: “Emkhôngsao, bọn mình về nhàđi.”
Lúc bắt đầuthìrất bình thường,côuống hết chén này đến chén khác, còn sau khi say rồithìmớikhôngđược bình thường nữa,côcứ ôm lấy vách tường, làm gì đó với cái ảnh của Thẩm Thuật!
Trong phòng hóa trang rất yên tĩnh, Diệp Tuệ ngồi co rúm ởmộtgóc salon, bắt đầu bật xem video.
Tầm mắt Vương Xuyên chậm rãi rời xuống, nhìn thấymộtgương mặt vô cùng quen thuộc, gần như ngày nàođilàmanhcũng gặp, thời gian trôiđi, Vương Xuyên vẫnkhôngnóigì.
Bữa ăn kết thúc nhanh chóng, sau khi Thẩm Tu ra về, Vương Xuyên thở phàonhẹnhõm, nếuanhmàkhôngnhanh nhạythìchắc là bại lộ rồi.
“Chắc đến thế là hết rồi, bạn bè người ta còn ôm nhau cơ mà, huống hồ mình cònđangsay chứ, cho nên đókhôngphải là con ngườithậtcủa mình.”
Thẩm Tu lấy điện thoại ra mở hình của Thẩm Thuật: “Đây là chú ba của tôi.”
Diệp Tuệ gục đầu lên vai Tiểu Lưu, buồn rầunói: “Chị hôn Thẩm Thuật rồi.”
Mẹ của Thẩm Thuật bỗng nhiên bỏ nhàđi,sựtồn tại của Thẩm Thuật bị gia đình giấu diếm, chỉ có người cực kỳ thân cận với nhà họ Thẩmthìmới biết đếnsựtồn tại của Thẩm Thuật.
Thẩm Tu: “Tôi cũng chỉđimộtmình, hay là chúng ta ngồi cùng nhauđi?”
Diệp Tuệ bị vả mặt quá nhanh, lời còn chưanóixongthìđãbị tắc nghẹn trong cổ họng.
Người đại diện của Thẩm Tu giúphắntheo dõi, sau khi Vương Xuyênđivào nhà hàng, Thẩm Tu lập tức nhận được tin nhắn thông báo.
Đầu tiên là “Giải thoát” của tập đoàn Vi thị, sau đấy là “Ninh Linh” của đạo diễn Tịch Điềm, còn hợp tác với Dior nữa…Nếu làmộtnghệ sỹnhỏtuyến 18 như Diệp Tuệ hồi trướcthìchắc chắnkhôngthể có được.
côlại đưa tay đóng cửa xe lại, sau đó tiếp tục vang lênmộttiếng hét thảm thiết: “Đau quá!!”
Thẩm Tunóihết suy nghĩ của mình với Thường Huỳnh.
anhvới Thẩm Tu cũng chẳng phải thân quen lắm, tự nhiên Thẩm Tu lại lôi kéoanhnóichuyện gia đình thế nàythìchắc chắn là có vấn đề.
Qua nửa bữa ăn, Thẩm Tu đặt đũa xuống, ra vẻ thờ ơ hỏi: “anhcó biết chú ba của tôikhông?”
Tiểu Lưu phì cười: “Thẩm Thuật là chồng chị mà,khôngphải chị hônanhấythìcũng làanhấy hôn chị thôi, chủ độngmộtlầnthìcó mất miếng thịt nào đâu.”
“Thẩm tổng, Thẩm Tu vừa hỏi em có quen sếpkhông.” Vương Xuyênnói, “Em bảo làkhôngquen, em đoán chắc nóđangnghi ngờ thân phận của sếp đấy.”
Suy nghĩ đầu tiên củacôta làkhôngthể nào, người nhà họ Thẩmkhôngphải đềunóiThẩm Thuật làmộtngười vừa khắc mệnh lại vừakhôngcó tài cán gì sao?
Nhưng Diệp Tuệkhôngdám về nhà,côlập tức ổn định lại tinh thần,nóixin lỗi đạo diễn rồi tập trung quay phim.
Bọn họkhôngbiết là, Diệp Tuệ sở dĩ có thể nhận được những tài nguyên này đều là vìcôcó khả năngnóichuyện với linh hồn người c·h·ế·t.
Thẩm Tu thử dò hỏi: “Sao vậy? Trưởng phòng Vương quen chú ba của tôi sao?”
Cái hôm Thẩm Tu theo dõi Thẩm Thuật, vì xuấthiệnngay tại khu mua sắm nên bị fan bao vây, kế hoạch thất bại, cliphắnđitrênđường cũngđãbị người ta quay lại rồi đăng lên mạng.
“thậtsựkhôngdám giấu diếmanh, chú ba của tôi bát tựkhôngđược tốt, ngay khi mới sinh rađãkhiến gia đình gặp nhiều chuyệnkhôngmay.” Thẩm Tu tuykhôngkể cụ thể nhưng vẫn làđangcố ýnóixấu Thẩm Thuật.
Vương Xuyên: “Tôi đọc tin tứcthìnghenóilà gần đây cậuđangnhậnmộtphim của Hollywood hả?”
Thẩm Thuật giật mình mấy giây, bất đắc dĩ cúi đầu xuống cườimộttiếng, chỉ vào bên cạnhcô: “Em chưa thắt dây an toàn.”
Nếu nhưcôthẳng thắn tỏ tình vớianhthìsẽthế nào nhỉ? Liệuanhsẽphản ứng như thế nào?
Nhưng màcônghĩ chắc làanhcũngkhôngnhớ gì, nếu nhớthìanhđãchẳng bình tĩnh như bây giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Gần đây Diệp Tuệ mới kí hợp đồng với Hoa Thụy, chuyện nàykhôngphải quá trùng hợp rồi sao? Thẩm tổngkhôngbao giờ lộ mặt,khôngai biếtanhta là ai.”
Thường Huỳnh gọi điện cho Thẩm Tu hỏi: “Hôm đóanhtới khu mua sắm làm gì thế?”
Edit: Ngân Nhi
Thẩm Thuật chắc chắn nghĩ rằngcôcố tình lợi dụng sàm sỡanhmà lạikhôngchịu thừa nhận cho mà xem.
Diệp Tuệ cầm camera tới studio, tranh thủ giờ nghỉ giải lao,mộtmình trốn trong phòng hóa trang xem.
Bao gồm cả việcanhthíchcô.
Diệp Tuệ ngẩng đầu lên: “Là chị chủ động hôn Thẩm Thuật đấy.”
côcứ tưởng chỉ có vậy, lèm bèm với ảnh củaanhmộtlúc rồi thôi,sẽkhôngcó chuyện gì khác nữa đâu.
khôngphải ôm,khôngphải cõng, mà là làm cái việc môi chạm môi kia…
Tâm trạng của Diệp Tuệkhôngthể bình tĩnh được nên khi quay phim bị NG rất nhiều lần, đạo diễn cho làcôkhôngđược khỏe nên chocôvề nhà nghỉ ngơi sớm.
côlén hé mắt ra, nhìn bóng củaanhintrêncửa kính.
Thường Huỳnh nheo mắt: “Gì cơ?”
mộtgiây sau Thẩm Thuậtđãđập tan hy vọng củacô: “anhsắp đến rồi, Tiểu Lưunóivớianhlà emđãquay xong rồi.”
Thẩm Tu thở dài, đúng vậy,hắnkhôngnóichuyện này cho người nhà họ Thẩm biết, cũngkhôngthểnóicho ai khác. Nhưng Thường Huỳnh là người trong giới giải trí, có lẽ bọn họ có thể cùng nhau tìm rasựthật.
mộtgiây sau, Thẩm Thuật tự nhiên nghiêng người ghé sát vào, Diệp Tuệ như chim sợ ná thun, ép sát lưng vào cửa xe, sợ hãi hỏi: “anhsao thế?” Muốn lôi chuyện cũ ranóisao?
Lúc giải quyết xong chuyện của Vệ Tễ, Diệp Tuệ vàanhđãước định với nhau rồi, dù có chuyện gìthìcũng phảinóingay cho đối phương biết, giữa hai ngườikhôngđược có bí mật gì cả,sẽrất dễ sinh ra hiểu lầm.
Nhưng ngay khicôgần nhưđãyên tâm rồithìmộtgiây sau, cánh cửa nhà đóng chặt bỗng được mở ra, Thẩm Thuật xuấthiện.
NếuthậtsựThẩm Thuật có bản lĩnh đóthìtại sao lạikhôngchứng minh cho người nhà họ Thẩm biết chứ?
Nhưng nếu liên tưởng đếnsựnghiệp thuận lợi bây giờ của Diệp Tuệthìthấy cũng đúng, quan hệ xã hội tốt, được Hoa Thụy ủng hộ, sau lưng lại có chỗ dựa, đủ loại nghi ngờ đến bây giờ vẫn chưa thể giải thích được.
“Hình như em thíchanhmất rồi, là kiểu rất rất thích luôn ý, thích hơn nhiều so vớianhtưởng tượng cơ.”mộtgiọngnóiđột nhiên vang lên trong đầucô.
Thẩm Tu: “anhđangđoán là Thẩm Thuật có thể có chút liên quan đến Hoa Thụy.”
Chương 89
Diệp Tuệ chậm rãi thu chân về, lưng cứng còng, hai tay an phận đặttrênđầu gối, làm ra vẻ rất bình tĩnh, cố gắng quên chuyện vừa rồiđi.
côkhôngnhịn được mà nhớ lại,khôngngờ sau khi say rượucôlại mạnh dạn thổ lộ vớianhnhư thế.thậtsựbây giờcôchỉ muốn được như lúc đó thôi, có thể dũng cảmnóithẳng ra vớianhluôn.
Thẩm Thuậtthậtsựlà Thẩm tổng sao? Phải làm thế nào mới có thể biết đượcsựthậtđây?
nóixong Tiểu Lưu lại bổ sung thêm: “Tuệ Tuệ, em cảnh cáo chị nha, show ân ái cũngmộtvừa hai phải thôi.”
Hôm ấy cả hai đều say khướt, hôm sau tỉnh dậyanhchẳng nhớ chút gì về chuyện tối qua cả, thế mà vừa nãy tự dưnganhlại nhớ ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.