Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Là Bà Trẻ Của Hotboy Trường

Thập Lục Nguyệt Tây Qua

Chương 60: Chương 60

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Chương 60


*Kéo cờ làm da hổ: dựa vào quyền lực của người khác để phóng đại quyền lực của bản thân.

Lưu Tân Vãng vò đầu: “Có thể là lợi dụng việc công để làm việc tư, nhưng nói thẳng thì Cố Tây Khởi làm vậy là tốt cho anh Thần đó. Tôi cũng ngưỡng mộ anh Thần, lúc này mà có người đốc thúc ôn tập thì rất tốt.”

Nói xong, ông ấy móc hai bao lì xì ra, một cái cho cô một cái cho Cố Tây Khởi: “Năm mới bình an.”

Sau tết, thời gian trôi qua rất nhanh.

Lúc này Kiều Ấu mới hiểu ra, khó trách vẻ ngoài của nó khác với cây pháo hoa mà cô từng thấy, cô còn tưởng là do cô ít thấy, hóa ra là loại khác.

Kiều Thần ngắt lời cô: “Đó là pháo dây, không giống với pháo hoa trước đây.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy nên, ông ấy đã nói thẳng với Cố Tây Khởi: “Cậu cứ đến đây ăn cơm mỗi ngày, không cần mang gì tới cả, trong nhà chỉ thêm một đôi đũa mà thôi. Không cần ngại cứ tự nhiên như ở nhà.”

Cái câu cảm ơn anh cả đó, bất kể là ông ấy hay người ở đầu dây bên kia đều nghe rất rõ.

-

Đúng lúc Kiều Ấu vừa cắt trái cây xong và bước đến, cô không nghe Kiều Thần nói nhưng nghe thấy Cố Tây Khởi nói. Bà trẻ lên mặt nói thêm vào: “Đúng, cháu trai, đừng nói nhảm nữa, khẩn trương đi. Sắp thi đại học rồi, còn nhiều lỗ hổng kiến thức cháu cần nghiên cứu và bổ sung đó, phải tập trung học tập, không được lãng phí thời gian ôn tập.”

Là do nhiều tiền quá không biết làm gì hay cố ý muốn lợi dụng cậu ấy vậy?

Kiều Ấu hơi thất vọng “à” một tiếng như thế rồi nói: “Nhưng mà, tối chúng ta chơi que pháo mà.”

Năm nào hoa cũng ồ ạt nở, tràn đầy sức sống, nhưng người thì không quay lại thời thanh xuân được.

Cố Tây Khởi ở kế bên khu chung cư của bọn họ nên đi tới đi lui cũng rất tiện. Sau khi Cố Tây Khởi đón giao thừa ở nhà bọn họ, thì mấy ngày nay hễ rảnh thì Cố Tây Khởi lại đến.

Trưa hôm nay, Kiều Thần lại nhận được tin nhắn từ Cố Tây Khởi.

Chờ anh cả buông điện thoại xuống thì cô mới ôm chặt ông ấy, nói đầy ngọt ngào: “Anh cả, chúc mừng năm mới.”

-

Sau khi bọn họ rời đi, một mình Kiều Thần vui vẻ tự do trong phòng. Lúc cậu ấy cúi đầu hút trà sữa thì liếc mắt, nhìn thấy một vật màu đỏ.

Nghĩ đến cuộc sống của Kiều Thần trong mấy ngày nay, Hề Vũ không nhịn được mà rùng mình: “Cố Tây Khởi đúng là tàn nhẫn.”

-

Cậu ấy cầm lên rồi cẩn thận xem xét, trong đó có một bao là của Kiều Ấu vì trên đó có viết tên cô, còn cái kia…

Tiếc rằng ông ấy đã lớn tuổi, bản thân còn lo không xong, không có sức mà dạy bảo cậu ấy, bây giờ có em gái và em rể tương lai dạy dỗ cháu trai giúp thì ông ấy cầu còn không được.

Anh ấy không thể cùng cô trải qua sự đổi dời của năm tháng nhưng lại có người khác làm điều đó thay anh ấy. Như vậy thì cũng không có gì phải tiếc nuối.

Sau khi anh cả Kiều Ấu biết chuyện này thì rất ủng hộ cách làm của bọn họ.

Đối mặt với ông nội, ba, bà trẻ thì Kiều Thần không dám nổi giận. Vậy thì cậu ấy chỉ có thể trút giận lên kẻ thù duy nhất.

Nghe đi, cậu ta như này là đang nói tiếng người sao? Rõ ràng cậu ta không nói tiếng người! Cậu ta vốn dĩ không hề xem Kiều Thần là con người!

Cố Tây Khởi không ngờ anh cũng được lì xì nên hơi ngạc nhiên. Ba mẹ anh đã mất từ khi anh còn rất nhỏ nên đây là lần đầu tiên anh nhận lì xì từ người lớn: “Cầm đi nhóc.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở thời đại của Kiều Ấu thì chưa cấm đốt pháo, nên cứ đến tết là pháo nổ ầm ầm, nổ xuyên đêm. Mặc dù hơi phiền nhưng rất có không khí tết.

Cố Tây Khởi lại bước tới: “Tôi định xuống lầu lấy cốc nước, cậu uống không?”

“Năm tháng trôi qua hoa vẫn thế, năm tháng qua đi người đổi thay.”

Cậu ấy quay đầu lại và tò mò chui vào chăn, sau đó lấy ra hai bao lì xì.

Kiều Thần không thèm quan tâm cô ấy, đẩy cô ấy ra và giành lấy ghế.

Nhìn bộ dáng đắc ý kéo cờ làm da hổ* đấy!

Đối mặt với ánh mắt cháy hừng hực của Kiều Ấu, Cố Tây Khởi - gia sư, Kiều Thần phải chịu thua và tiếp tục làm mớ đề thi khiến cậu ấy đau đầu.

Kiều Thần nói móc mỉa: “Nếu bà thắc mắc thì cứ đi theo cậu ta đi.”

Dù sao cũng qua bài kiểm tra của cháu trai chứ?

Lâu đến nỗi anh cả chịu không nổi nữa, muốn nói điều gì đó thì điện thoại truyền ra giọng nói khá đứng tuổi nhưng vẫn dịu dàng và lịch thiệp.

Kiều Thần nhìn Cố Tây Khởi đang đọc sách ở kế bên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cố Tây Khởi, cậu xem bản thân là trưởng bối của tôi luôn rồi sao?”

Như vậy thì cậu ấy không thể chịu đựng được nữa.

Hai người đều ngầm hiểu Kiều Ấu này là Kiều Ấu trước đây nhưng họ không nói ra, người thông minh thường như thế, không cần nói quá rõ ràng, chỉ cần im lặng.

Cậu ấy cũng biết kỳ thi đại học rất quan trọng nhưng cũng đừng ép cậu ấy như vậy chứ?

Cố Tây Khởi rũ mi, nghe lời làm theo: “Cảm ơn anh cả.”

Đến đó bỗng nhiên Kiều Thân đậu vào trường top mà bọn họ chỉ có thể học trường nghề, vậy họ trở thành vật cản đường rồi? Đàn em thường đi phía sau đại ca, thế nhưng nếu đến lúc đó khoảng cách quá lớn thì họ không có tư cách đi phía sau Kiều Thần nữa.

Sau khi uống nước, Kiều Ấu đã hết buồn ngủ. Cô và Cố Tây Khởi phát hiện anh cả còn chưa ngủ, hai người cùng bước đến chỗ anh cả. Sau khi lại gần, Kiều Ấu mới phát hiện ra hình như anh cả đang gọi video với ai đó.

Lưu Tân Vãng cũng không biết, cậu ấy thở dài, vẻ mặt tràn đầy cảm xúc: “Gần đây anh Thần khổ quá, chắc cậu ấy muốn giải lao một chút đó.” Chuyện này hẳn là đau khổ lắm? (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ sợ mọi người đều giậm chân tại chỗ thì lại có một người nỗ lực chạy.

Nghe đồn gần đây Kiều Ấu và Cố Tây Khởi giám sát việc học hành của Kiều Thần, Cố Tây Khởi là người ép buộc Kiều Thần nhiều nhất.

“Sau này mọi người không được mắng ‘bà trẻ nhà mày’, mắng câu này thì không yên với Kiều Thần này đâu!”

Đối với Kiều Thần, kỳ thi đại học gần ngay trước mắt.

Nhưng không sao cả.

Xem cái giọng điệu giống hệt như chuyện đương nhiên kìa!

Ỷ rằng vai vế của cậu ấy nhỏ nên ra vẻ trước mặt cậu ấy sao?

Sau khi hai người đi khỏi, anh cả Kiều mới cầm điện thoại lên rồi thở dài nói với người ở đầu dây bên kia: “Nghe thấy chưa?”

Sau khi Kiều Hành Vượng nói thẳng như vậy thì Cố Tây Khởi đã trở thành khách quen của nhà họ Kiều.

Cố Tây Khởi cười nói: “Không phải, mấy năm nay thành phố đã cấm đốt pháo rồi.”

Khóe miệng Kiều Thần giật giật: “Loại gì vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt Kiều Thần hiện lên sự tò mò, sao cậu ấy lại có hai bao lì xì chứ?

Sau lưng cậu ấy còn có đám Hề Vũ. Đám anh em đó cho rằng cậu ấy học đến nổi điên rồi nên tinh thần trở nên bất ổn, không dám để cậu ấy đi một mình. Cậu ấy vừa lao ra khỏi lớp thì đám anh em đó cũng vội vàng chạy theo.

Ông ấy nói bọn họ chỉ cần dạy dỗ Kiều Thần cho tốt. Nếu Kiều Thần không nghe lời thì cứ đến tìm ông ấy. Có câu này của anh cả nhà họ Kiều thì Kiều Ấu làm việc ngày càng mạnh tay hơn.

Những kỷ niệm đó đều bị gió cuốn đi.

Kiều Ấu còn chưa hết buồn ngủ, mơ màng nói: “Đương nhiên là loại của bà rồi.”

Lỗ Nhị sờ mũi, thăm dò hỏi: “Có phải Cố Tây Khởi lợi dụng việc công để làm việc tư không?”

Trong mắt Kiều Thần, mặt Cố Tây Khỏi đã dày như tường thành rồi, ngày nào cũng đến nhà cậu ấy ăn chực thì không phải da mặt dày thì là gì?

Cậu ấy của trước đây chỉ thiếu sự quan tâm và dạy dỗ của người lớn mà thôi.

Cô đã tới rồi.

Vẫn còn đánh bài, vẫn còn chơi mạt chược, không thể nào nhận ra bây giờ đã là rạng sáng.

Gần đây, không chỉ Kiều Ấu hối thúc cậu ấy ôn bài, còn có một người họ Cố tên Tây Khởi nữa. Hai người phối hợp hối thúc cậu ấy ôn bài, không những vậy, sau lưng bọn họ còn có sự ủng hộ to lớn của Kiều Hành Vượng. Vì thế, Kiều Thần không địch nổi với ba người, cuối cùng phải khuất phục trước sự áp bức của bọn họ.

Cậu ấy hắng giọng vài lần trước microphone.

Dưới sự đốc thúc liên tục của Kiều Ấu và Cố Tây Khởi, Kiều Thần liều mạng học tập, mỗi khi nằm mơ đều thấy Cố Tây Khởi nói với cậu ấy rằng: “Chỉ cần cậu còn sống thì phải học, học cho đến c·h·ế·t.”

Có lúc Cố Tây Khởi cũng sẽ mang đồ đến, có lúc thì đi tay không. Nhưng anh sẽ luôn đến vào lúc 6 giờ và về vào lúc 10 giờ. Nếu không phải do bất tiện, Kiều Thần thấy Cố Tây Khởi có vẻ như còn rất muốn ở lại nhà bọn họ.

Còn chưa chính thức yêu nhau mà Cố Tây Khởi xem bản thân như người lớn mà cho cậu ấy tiền lì xì?

Cô sẽ làm một trưởng bối thật nghiêm túc và có trách nhiệm, dẫn dắt cháu trai đi đúng đường và trở thành một người có ích đối với xã hội và nhà họ Kiều!

Anh cả vui vẻ hớn hở, trên mặt là nét ôn hòa lắng đọng qua năm tháng: “Chúc mừng năm mới.”

“Hôm nay tôi muốn chiếm thời gian dùng đài phát thanh một chút, mọi người không cần lo, chỉ cần một hai phút là đủ.”

Kiều Hành Vượng thấy Cố Tây Khỏi là một bề dưới rất đáng tin cậy, anh giúp ông ấy dạy dỗ con trai, giúp cậu ấy có động lực tiến lên, một người làm ba như ông ấy cảm thấy rất biết ơn.

Kiều Ấu thấy cháu trai cũng không đến nỗi hết thuốc chữa, trước đây Kiều Thần là một đứa không học vấn không nghề nghiệp, nhưng cũng không hư hỏng đến tận xương tủy. Mặc dù cậu ấy không thích học tập chỉ thích chơi bời nhưng chưa làm chuyện gì xấu xa.

Đối với anh cả của nhà họ Kiều, Kiều Thần là đứa cháu duy nhất của ông ấy, ông ấy cũng mong đứa cháu còn mặc hoodie này sẽ trở thành trụ cột của quốc gia, thành một người có chí có tài.

Khi Kiều Ấu và Cố Tây Khởi xuống lầu uống nước thì phòng khách vẫn còn náo nhiệt như cũ.

Người ở đầu dây bên kia im lặng một khoảng thời gian.

[Làm bài sao rồi? Tối nay tôi và bà trẻ của cậu sẽ kiểm tra đó.]

Anh cả là xưng hô mà Kiều Ấu gọi ông ấy, Cố Tây Khởi cũng gọi ông ấy là anh cả là có ý gì, bất kể là bản thân anh cả hay người ở đầu dây bên kia đều hiểu rõ.

Qua mấy ngày ở chung, Kiều Hành Vượng càng vừa lòng với Cố Tây Khởi, nếu ông ấy có con gái thì sẽ chọn anh làm con rể.

Bọn họ vẫn còn nhớ ân oán giữa Kiều Thần và Cố Tây Khởi, có thể anh thừa dịp này để trả thù Kiều Thần.

“Chào các bạn, thầy cô và mọi người, tôi là Kiều Thần, học sinh lớp 12.”

Cô ngồi xuống cạnh anh cả, kiên nhẫn chớp mắt chờ ông ấy kết thúc cuộc gọi.

Nghĩ đến kỳ thi đại học sắp tới, đám người Hề Vũ trở nên trầm lặng.

Kiều Ấu xem đồng hồ, đã mười hai giờ kém mười. Vậy là cô ngủ chưa tới nửa tiếng.

Chương 60: Chương 60 (đọc tại Qidian-VP.com)

Quầng thâm dưới mắt Kiều Thần là do thiếu ngủ, như vậy có thể thấy gần đây cậu ấy cực khổ biết bao nhiêu.

Bây giờ đại ca của bọn họ đột nhiên nỗ lực chạy, không muốn học dốt nữa thì mấy đàn em như bọn họ cũng ngồi không yên.

Sau khi nhìn thấy chữ viết trên đó, Kiều Thận không nhịn được mà chửi: “Đậu má!”

Thấy cậu ấy lao vào phòng phát âm thì Hề Vũ ngơ ngác gãi đầu: “Anh Thần định làm gì vậy?”

Cố Tây Khởi đập tay lên đề thi, chỉ lơ đãng nói: “Đừng nói nhảm nữa, khẩn trương đi.”

Kiều Thần không chịu nổi nữa, lập tức chạy tới phòng phát thanh trong trường.

Không cần mang thứ gì tới là do Kiều Hành Vượng nói.

“Tôi nói với mọi người một chuyện. Đừng quan tâm vì sao tôi lại nói chuyện này, chỉ cần nghe thôi là được rồi.”

Khi Kiều Thần lao vào phòng phát thanh, bạn nữ MC của lớp 11 còn đang đọc kịch bản. Nhìn thấy Kiều Thần bước vào, thì bạn nữ MC giật mình, ngơ ngác hỏi: “Bạn ơi, bạn có việc gì sao?”

Kiều Âu ừ một tiếng: “Tôi cũng đi.”

Muốn làm ông trẻ của cậu ấy là chuyện không dễ dàng.

Sau khi xác nhận mọi giáo viên và học sinh đều nghe thấy giọng mình, cậu ấy bắt đầu nói.

Nói rồi Kiều Ấu dụi dụi mắt, mơ màng nói: “Đồng chí Cố, cậu đi đâu vậy?”

“Nhưng mọi người có thể mắng ‘ông nội nhà mày’, mắng càng nhiều càng tốt, mắng càng dữ càng tốt! Tôi rất thích nghe mấy câu này!”

Lâu lắm rồi, cô cũng muốn vừa che lỗ tai lại vừa hào hứng ngắm pháo hoa nổ tung.

Bọn họ đều chứng kiến cuộc sống của Kiều Thần trong mấy ngày nay, ngày nào cũng bị ép ôn bài, dưới mắt thâm đen giống như bị đánh. Nhưng mỗi ngày phải làm đề còn kinh khủng hơn việc bị đánh.

Cô mơ mơ màng màng ngồi dậy, tự hỏi tự trả lời: “Đi xuống dưới đốt pháo hả?”

Kiều Ấu cho rằng anh cả đã tắt điện thoại nhưng thật ra không phải. Điện thoại của ông ấy vẫn đang gọi.

Mấy người họ đều học dốt, nếu đậu vào trường nghề là may rồi. Nếu mọi người đều dốt như nhau thì cũng không sao.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Chương 60