Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh
Lưu Lãng Hàm Chi Sĩ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Chương 26
Lúc này Đỗ Thụy mở miệng giải vây: “Chúng ta đi nhà vệ sinh trước, sau khi quay lại cô sẽ trả lời các em.” Nói xong thì kéo bốn bé trai quẹo vào phòng vệ sinh nam.
Nhưng trẻ con đâu có dễ lừa gạt như vậy, Thích Mê không trả lời câu hỏi của Vu Kiều Kiều, Triệu Nhất Triết lại hỏi lại một lần nữa: “Chẳng phải cô nói cha mẹ chúng em phải đi giải cứu mặt trời sao? Sao các bạn lớp Nha Nha không ở nhà trẻ vậy ạ?”
Triệu Nhất Triết lại lầm bầm muốn nói cái gì đó thì bị Đỗ Thụy cắt ngang: “Em lại đây, c** q**n ra.”
Dựa theo sự hiểu biết của cô với bọn nhỏ, nếu không nhận được đáp án, chắc chắn bọn chúng sẽ khóc rống lên cho xem. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn nhỏ còn chưa kịp phản ứng, chúng chỉ cảm thấy Thích Mê đang phất tay phủi bụi, hai mắt sáng rực chờ cô trả lời.
Đỗ Thụy: “Ừm.”
Trừ Vương Tiểu Hổ và Ngô Mộc Thần thì tất cả đều giơ tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 26: Chương 26
“Ồ…” Vương Tiểu Hổ ngơ ngác gãi đầu.
Chỉ cần không gặp quái vật, đối với những đứa trẻ này nếu chỉ gặp côn trùng hẳn là không có vấn đề gì… Cô vỗ tay một cái, thu hút sự chú ý của bọn nhỏ: “Bé gái nào muốn đi nhà vệ sinh thì giơ tay.”
Cô đang gãi đầu suy nghĩ thì đột nhiên một con nhện lớn trên thân có hoa văn đang treo ngược, bò từ trên xuống trước mặt cô.
Triệu Nhất Triết bắt chéo chân từ từ đứng dậy: “Không xong rồi, thầy ơi, con muốn đi tiểu.”
Sau khi giải thích ngắn gọn xong, Trịnh Viện Viện dường như đã hiểu và trả bức ảnh lại cho Thích Mê. Đúng lúc này âm thanh của trẻ con vang lên, thời gian trò chuyện của ba vị giáo viên lại bị gián đoạn.
Toàn bộ quá trình từ giơ tay lên đến hạ tay xuống nhanh đến mức chỉ còn lại dư ảnh.
Trong hành lang tối đến mức bọn trẻ không dám bỏ tay ra, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo bước.
Trong hành lang vẫn luôn vang vọng giọng nói của Triệu Nhất Triết, đứng trong nhà vệ sinh nữ vẫn có thể nghe thấy: “Cô Thích thật sự sẽ trả lời chúng em đúng không? Cô sẽ không lừa gạt chúng em đúng không?”
Vương Tiểu Hổ nghiêng đầu một cái, xương gà trong tay đột nhiên mất ngon: “Không phải chứ, sao vừa nãy lại không cho em đi?”
Thích Mê: “Như vậy đi, bé trai sẽ theo thầy Đỗ, bé gái đi theo cô, chúng ta cùng đi nhà vệ sinh có được không?”
Thích Mê dựa cửa chau mày suy nghĩ nên giải thích với bọn trẻ như thế nào, thậm chí còn phải logic, nếu không chắc chắn sẽ bị đứa trẻ Triệu Nhất Triết thông minh lanh lợi bắt được bug…Chuyện này còn hao tâm tốn sức hơn đánh nhau với quái vật rất nhiều.
Đỗ Thụy bình tĩnh tiếp lời: “Vừa nãy cô Thích chưa quay lại, bây giờ cô Thích đã quay lại rồi.”
Nhưng nếu không trả lời, vậy làm sao giải thích chuyện có quá nhiều đứa trẻ không ở nhà trẻ đây?
Thích Mê: “…”
Lúc này cặp sinh đôi Diệp Thù Thi và Diệp Thù Từ cũng yếu ớt giơ tay lên: “Cô ơi, nhà vệ sinh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu trả lời là đã về nhà, chắc chắn một giây sau bọn nhỏ sẽ gào khóc đòi về nhà.
“Cô Thích ơi, các bạn bên lớp Nha Nha đã về nhà hết rồi sao?” Vu Kiều Kiều đột nhiên mở miệng hỏi."
Lúc trước cô vẫn luôn suy nghĩ vấn đề sâu bọ và quái vật, hoàn toàn không nhớ đến chuyện làm thế nào để giải thích hoàn cảnh hiện tại cho bọn trẻ.
Bọn nhỏ vừa ra ngoài đã không chịu nổi mùi hôi thối, nhưng hai bàn tay nhỏ đang nắm vào nhau nên chỉ đành chu mỏ ra che mũi.
Thích Mê sửng sốt.
Thích Mê nhìn lướt qua bọn nhỏ, lũ trẻ cũng tha thiết mong chờ nhìn cô, sau hai tiếng đúng là thời gian cần đi nhà vệ sinh.
“Đúng rồi đó, chúng ta đi nhà vệ sinh trước, một lát nữa cô Thích sẽ nói cho các em biết.” Thích Mê mỉm cười, tra d.a.o nhỏ vào vỏ d.a.o đang giấu trong ống tay áo, dẫn theo bốn bé gái vào nhà vệ sinh nữ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong chốc lát Thích Mê không nghĩ ra phải nói như thế nào, đành phải im lặng nắm tay bọn nhỏ bước về phía trước.
Ba vị giáo viên còn chưa lên tiếng, Vương Tiểu Hổ đã có kinh nghiệm từ trước, bình tĩnh gặm xương gà, nói: “Ôi, cậu không thể tự mình đi tiểu hay sao? Coi chừng tè ra quần giống tớ nha~”
Thích Mê lại hỏi: “Bé trai nào muốn đi nhà vệ sinh?”
Thích Mê hơi bối rối, cô quay đầu nhìn Đỗ Thụy, ấp úng nói: “Lúc nãy…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng ạ.”
“Ai thèm tè ra quần như cậu chứ!” Triệu Nhất Triết liếc mắt cực kỳ khinh thường, nhanh chóng mang giày.
Cả bốn bé gái đều giơ tay.
Sau khi trấn an Vương Tiểu Hổ bằng một túi đồ ăn vặt, Thích Mê dẫn theo bốn bé gái, Đỗ Thụy dẫn theo bốn bé trai rời khỏi lớp Đậu Đinh.
Trong chớp mắt, cô vung con d.a.o giấu trong tay áo lên, chỉ một nhát đã g.i.ế.c c.h.ế.t được nó rồi đẩy nó sang bên cạnh.
Bọn nhỏ cùng kêu lên: "Được ạ!"
Thích Mê và Đỗ Thụy phân công rất rõ ràng, cô phụ trách phía trước, Đỗ Thụy phụ trách phía sau, nếu gặp phải vấn đề gì thì ho nhẹ hai tiếng làm ám hiệu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.