Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 130

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 130


Cô vừa nói vừa cụng chén rượu với Cố Trì: “Công ty Niệm Niệm giao cho anh.”

“Như vậy sao được? Em là khách anh mời đến.” Cố Trì không đồng ý.

Cố Trì không nhúc nhích: “Anh ở lại đây với em một lát.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy cô thông cảm như thế, Cố Trì nói tiếng cảm ơn, sau đó trầm mặc xuống, hỏi: “Chừng nào thì em khởi hành đi thủ đô?”

“Chắc mấy ngày tới.” Thu Thanh Duy tính toán thời gian, cô ở thành phố Phái hơn một tuần, nếu không giải quyết mọi chuyện xong xuôi ở thành phố Phái, trợ lý ở thành phố Lạc sợ là muốn gấp đến độ khóc thét.

Phía bên kia, nhóm khách lớn đối với vợ chồng Cố thị trêu ghẹo: “Tình cảm của Cố công tử với Thu tiểu thư thật tốt, xem ra hỉ sự gần tới rồi?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đi ra ngoài hành lang tới đại sảnh, thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được tầm mắt nóng rực từ phía sau.

Thu Thanh Duy cố nén cảm giác ngượng ngùng nghe Cố lão gia hàn huyên nửa ngày, cuối cùng vẫn là Cố Trì lấy cớ rời đi, cuối cùng hai người mới có thể rời khỏi.

Chương 130

Hai người hàn huyên trong chốc lát, liền thấy bóng dáng của trợ lý tiến về phía này ghé lỗ tai nhỏ giọng báo cáo với Cố Trì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc trước Niệm Niệm vẻ mặt tội lỗi mà nói cho anh ấy, bản thân đã có người mình thích, không có cách nào thực hiện hôn ước cùng với anh ấy, anh ấy cố nén khổ sở đáp ứng thỉnh cầu của cô. Sau khi ông cụ biết chuyện thì mắng anh ấy te tua, nói cháu dâu tốt như vậy đã không cần phải tranh giành lại còn chắp tay nhường cho người khác, quả thực dại dột hết thuốc chữa!

Cố Trì nghe xong, quay đầu nhìn về phía đại sảnh, nói: “Đã biết, cậu đi trước, tôi sẽ tới ngay.”

Uống xong ly sâm banh trong tay, Cố Trì định thần chuyển đề tài: “Không nói cái này, về phía ông nội anh sẽ ứng phó, sẽ không lại náo loạn làm cho em bị khó xử.”

Thu Thanh Duy cười chớp chớp mắt: “Những người khác không phải khách anh mời sao?”

Anh ấy không muốn làm Niệm Niệm khó xử, mới có thể giấu tình cảm nhiều năm như vậy ở trong lòng, không thổ lộ, để cho cô ấy rời đi như vậy.

Dăm ba câu, đem quan hệ giữa Cố Trì cùng Thu Niệm kéo ra thật xa.

Thu Thanh Duy thấy không khuyên nhủ được anh ấy, đành nhún vai mặc kệ anh ấy, sau đó lo tìm đồ ăn cho chính mình, ngẫu nhiên đáp lại anh ấy một câu.

Hiện tại xem ra đúng là rất ngu xuẩn …

Vấn đề này, cô thật ra không đoán sai …

Một bên, bà Cố lại cười đến vô cùng miễn cưỡng, giải thích nói: “Niệm Niệm đã lâu chưa đến đây, lúc trước thay đổi đột ngột nhanh như vậy, cho nên là anh trai tiểu Cố sẽ chiếu cố nhiều hơn. Còn chuyện đám cưới sắp tới … tôi là mẹ nó sao lại không biết?”

Ngay cả khi theo như lời Thu Thanh Duy, thế giới này chỉ là một quyển sách, Niệm Niệm chú định cùng Lục Cảnh Thâm ở bên nhau, anh ấy ít nhất cũng đã dốc hết sức tranh giành một lần, chẳng sợ kết quả vẫn như cũ là cự tuyệt, thì cũng tốt hơn hiện giờ, ngay cả cơ hội bị cự tuyệt cũng không có.

Hôm nay khách mời rất nhiều, Cố Trì làm chủ tiệc tự nhiên phải ra mặt tiếp đón, Thu Thanh Duy đã đoán được trợ lý là mời người, thấy Cố Trì còn đang tính tiếp tục nói chuyện với cô, liền nói chuyện này không cần thiết: “Anh vội thì đi đi, không cần phải quan tâm tới em.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vẫn là câu nói kia của anh ấy: “Được.”

Cố Trì không được tự nhiên mà nới lỏng nơ, đối với Thu Thanh Duy nói: “Xin lỗi, có thể hôm nay ông nội vui mừng quá mức nên mới có thể làm ra loại chuyện như vậy.”

“Không sao, em rất nhanh sẽ đến thủ đô, thời gian ở thành phố Phái sẽ không còn nhiều, khả năng cũng không có cơ hội nào chúc thọ ông nội anh, để cho người lớn vui vẻ một chút, em không sao cả.”

Ba Cố đưa mắt nhìn xa xa, thấy bộ dạng tha thiết của con trai, cười nói: “Chuyện của bọn trẻ, chúng tôi là người già nói sao được? Tùy theo bọn chúng thôi, có rượu mừng nhất định sẽ mời mọi người tới.”

Lời này Cố Trì đáp không lại, chỉ có thể nghẹn lời.

“Quá vui mừng sao?” Thu Thanh Duy cảm thấy không phải như vậy, cô bưng hai ly sâm banh, đưa cho anh ấy một ly: “Sao em lại cảm thấy chủ ý ở trong lòng ông ấy chính là muốn anh kết hôn cùng với Thu Niệm?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đi đi, em lại không phải trẻ con, còn có thể đi lạc trong yến tiệc được sao?” Thu Thanh Duy thúc giục.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 130