Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Ngày thứ 33 không muốn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Ngày thứ 33 không muốn


Nhưng thời gian không thể quay trở lại, anh đành bất lực.

Tuykhônggianquárộngnênhiệuquảsưởiấmkhônglýtưởnglắm,nhưngvẫn còn hơn không.

Anhkhôngthểdiễntảđược. Cho đến bây giờ.

Công việc tại studio của Tư Niệm đã đi vào quỹ đạo.

Cuộc cấp cứu kéo dài khoảng một tháng.

Giống như các ngôi sao trước khi lên thảm đỏ thường nhịn ăn một đến ba ngày, ngườimẫudùgầyđếnđâu,saukhiănbụngcũngsẽhơiphìnhlênmộtchút,đặc biệt là khi chụp đồ mùa xuân hè mỏng manh, dáng người rất quan trọng.

Khôngbiếttừkhinàoôngnhiễmcờbạc,đánhmấtcảnhàcửavàtiềntiếtkiệm, khiến cả gia đình rơi vào cảnh túng quẫn.

Đếnsánghômsau,dùđãcốgắngcấpcứunhưngmẹcôvẫnrađi. Tư Niệm lau những giọt nước mắt trên má và cằm. (đọc tại Qidian-VP.com)


Không phải lần đầu lên hot search, giờ Tư Niệm đã không còn cảm thấy đặc biệtnhưtrướcnữa,chỉlàngheKiềuKiềunóicôlênhotsearch,cóthểlênhot search gì chứ?

Mỗi năm vào ngày giỗ mẹ, cô đều về thăm mộ. Kể cả khi hai người còn ở bên nhaucũngkhôngngoạilệ,cứnhưxinnghỉphépcôngtyvậy,nămnàocũngxin phép vào ngày này. Lục Thư Nghiễn bận công việc, vả lại khi đó cũng chỉ là mối quan hệ bạn trai bạn gái nên chưa từng đi cùng cô, nhưng giờ xem ra trí nhớ anh không tệ, vẫn nhớ được chính xác ngày giỗ.

Sau đó đứng bên đường, tựa vào cửa xe, thẫn thờ.

TưNiệmnhìnLụcThưNghiễnđộtnhiênxuấthiệntrướcmặt,rồinhớđếnlờitỏ tình khó hiểu của anh lần trước.

Sốlượngngườitheodõitrênnềntảngtăngđềuđặn.Saukhixuấthiệntrongsự kiện《Glitz》, cô nhận được nhiều lời mời hợp tác đa dạng – từ vai nữ chính trong web drama, đến ký hợp đồng livestream bán hàng, thậm chí còn có cả show hẹn hò truyền hình.

Côlaubụitrênảnh,híthítmũinóivớingườiphụnữtrongảnh:“Mẹơi,convề thăm mẹ.”

TưNiệmvừaănxongmiếngsô-cô-lađenthìbịKiềuKiềubêncạnhhuých khuỷu tay, giống như có chuyện gì đó.

Lục Thư Nghiễn cảm nhận được lớp sương đó đã tan.

Tài xế đợi bên ngoài.

Vaytừhọhàng,hàngxóm,bấtkỳaicóthểchovaytiền.

Côthấylúcnàytrênbảngxếphạnggiảitríhạngnhất:#BáchTrìnhBắcToái Toái Niệm, tình cảm#

AnhbấtgiácnghĩvềnhữngnămthángTưNiệmmấtmẹ,trướckhigặpanh, những năm đó cô đã sống như thế nào.

TưNiệmkhôngnóichoTưởngNhấtHàmbiết,côchỉhiểurõgiátrịcủađồng tiền, cô muốn kiếm tiền.

TưNiệmnhíumàynhìndòngchữnày,cảmthấymìnhcóchútkhônghiểu. Bách Trình Bắc, Bách Trình Bắc là ai?

Chương 33: Ngày thứ 33 không muốn

Côkhôngcóđiệnthoại. Người đến là cảnh sát.

Ngàythứ sáu này.

Cônhìnnhữngvếtthươngtrênmặtmẹmàkhóc,nhưngmẹluônanủingượclại rằng không sao cả, Niệm Niệm của chúng ta chỉ cần chăm chỉ học hành và lớn lên thôi, mẹ sẽ lo tất cả.

Chỉcómèohoangđangănvụngđồcúng,nghethấytiếngbướcchânliềnnhanh chóng trốn biệt.

Sau khi nhận được lời từ chối dứt khoát của Tư Niệm, Kiều Kiều đành nhănmũivàtrảlờitừchốiđoànlàmchươngtrình.TưNiệmlậtxemlịchgiấyghiđầy lịch làm việc và quay phim, rồi ánh mắt dừng lại ở một ngày trống trơn – ngày mà cô đã dặn Kiều Kiều để trống từ lâu.

Trước đây khi biết những điều này, anh cũng từng cảm thấy xót xa và tiếc nuối, xótxachocôgáiphảichịuđựngquásớm.Chỉlàgiữahọdườngnhưcómộtlớp sươngmờ,hoặccólẽlàmộtkhoảngcáchtưởngchừngrấtgầnnhưngkhôngthể nắm bắt được.

HoàncảnhcủaTưNiệmkhôngtốt,hoặccóthểnóisovớinhữngngườisinhra đã ngậm thìa vàng xung quanh, cô thực sự không được số phận ưu ái.

Hai tay Tư Niệm đút túi, nhún chóp mũi: “Không có việc gì thì tôi đi trước.”

TưNiệmđứngcanhkhôngrờinửabướctrướccửaphòngICU,chođếnmột đêm nọ, bác sĩ thông báo tình trạng bệnh nhân đột ngột chuyển biến xấu.

Phầnlớnmọingườithấycôđángthươngnênthởdàirồichovay,sauđóxuatay bảocôđigiốngnhưbiếtcôkhôngthểtrảnợ.Giáoviênchủnhiệmthậmchícòn tổ chức quyên góp trong lớp. Tư Niệm ôm số tiền vay mượn được, đến bệnh viện cầu xin một hy vọng, một phép màu.

Báo cảnh sát, nhưng mỗi lần họ cũng chỉ nhắc nhở qua loa vài câu rồi thôi.

Lục Thư Nghiễn cũng không biết tại sao tối nay mình lại đến đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

KiềuKiềuômtúichườmnóngvừasạcđiệnđặtlênchânTưNiệm. Tư Niệm: “Cảm ơn.”

Ngàymaicòncócôngviệcchụpquầnáo,hiệntạicôvẫnkhôngcónhiềuthời gianrảnh.Saukhicúngtếvàquétdọnmộmẹxong,TưNiệmđãbắttàuquay lại thành phố B vào tối đó.

Mười lăm mười sáu tuổi, vẫn còn là độ tuổi của một đứa trẻ.

Tư Niệm ở nhà xào vài món đợi mẹ về, nóng lòng muốn chia sẻ với mẹ tất cả niềmvui,nhưngcôđợimãiđợimãi,đợiđếnkhitấtcảmónănđềunguộilạnh, những con thiêu thân bay rập rờn quanh bóng đèn, mẹ vẫn chưa về.

Kiều Kiều mở Weibo để xử lý thông tin của tài khoản studio như thường lệ hàngngày,xemcótinnhắnriênghaythôngtintừcácthươnghiệunàobịsót không,nhưnghômnayvừamởWeibo,pháthiệntinnhắnriêng,bìnhluậnvà lượt đề cập của studio đều tăng nhiều.

Cô ấy đã xem mùa trước và rất thích theo dõi các cặp đôi nam nữ khách mời. Mùanàychắcchắnsẽcónhiềutraixinhgáiđẹptừcácngànhnghềkhácnhau tham gia.

Sauđócảnhsátđếntìmcô,làmxétnghiệmADN,xácnhậnđúnglàchacủaTư Niệm.

“Hả?” Cô hỏi.

Kiều Kiều thực sự rất muốn Tư Niệm nhận lời tham gia show hẹn hò.

Rõràngtrưanaycôấymớikiểmtramộtlần. Kiều Kiều lập tức nhíu mày.

Tư Niệm ôm hoa, đi qua từng dãy bia mộ, đến tận góc nghĩa trang.

Gáclạichuyệnshowhẹnhò,webdramavàlivestreambánhàng,thứsáunày, Tư Niệm về thăm quê.

Vì thế mà suốt thời đại học, cô đã phải cố gắng làm thêm nhiều công việc, khôngchỉđểnuôisốngbảnthân,đónghọcphí,màcònđểtrảnhữngkhoảnnợ đã vay trước đó.

Nghĩa trang vắng lặng.

Nhìn ngày trên lịch, ánh mắt Tư Niệm dần trầm xuống.

Khóc lóc, van xin, thậm chí quỳ xuống.

AnhnhớhômnaylàngàygiỗmẹTưNiệm,vìtrướcđâymỗinămvàongàynày cô đều về quê thăm mộ mẹ. Anh cũng biết mẹ cô mất sớm vì tai nạn xe.

QuêcôkhôngxathànhphốB,hainămtrướcđãcótàucaotốc,chỉmấtkhoảng hơn 3 tiếng đi đường.

Tư Niệm vẫn nhớ hôm đó trời đẹp thế nào.

Cảm giác mất mát vĩnh viễn.

Bác sĩ nói mẹ đang nguy kịch, cần cấp cứu và cần tiền.

Tuynhiên,thỉnhthoảngkhivềnhà,TưNiệmvẫnthấytrênmặtmẹcóvếtbầm và thương tích.

Thíchcô,muốnbắtđầulại. Nhưng cô đã từ chối rồi.

Anh dường như cũng không ngờ người từ trên xe bước xuống lại là Tư Niệm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đólàdongườichađãlyhônvẫnkhôngthachohọ,cứbangàymộtlầnđếnđòi tiền vợ cũ, không có tiền thì đánh đập.

Chođếnmộtngày,hàngxómxônxaobàntán,nóirằngởkênhnướcphíanam thànhphốpháthiệnmộtthithể,ngườich.ếtlàchacủaTưNiệm,donợcờbạc bị người ta đòi nợ và vô tình gây ch.ết người, thi thể bị vứt xuống kênh.

Tư Niệm “ừm” một tiếng đáp lại người đàn ông trước mặt.

Tư Niệm: “Hot search?”

TưNiệmngồixuốngđặthoatrướcbia,rồinhìnbứcảnhtrênbia,đưataylau nhẹ.

Ngày mai Tư Niệm sẽ chụp quần áo mùa xuân của thương hiệu Wings.

Tư Niệm nhìn vào điện thoại Kiều Kiều đưa cho.


Cuộc sống cứ thế kéo dài đến khi Tư Niệm 15 tuổi.

Kiều Kiều không ăn trước mặt Tư Niệm vì đã ăn trước đó, lúc này Tư Niệm đanggặmmộtmiếngsô-cô-lađen,KiềuKiềungồibêncạnhlướtđiệnthoạivì không có việc gì làm.

KiềuKiềunhìnđiệnthoạimộtlúcngơngác,rồiquaysangnhìnTưNiệm:“Chị Niệm Niệm, chị lên hot search rồi.”

Lục Thư Nghiễn đứng thẳng người khi thấy Tư Niệm.

Đó là Lục Thư Nghiễn đang tựa vào thân xe.

Khi cô về đến thành phố B đã 11 giờ, tàu điện ngầm đã ngừng chạy. Cô đành phảibắttaxivềnhà,nhưngtrênđườngđibỗngnhìnthấymộtbóngngườiquen bên đường.

Anhnhìncôvềnhàmuộnnhưvậyvàhỏi:“Hômnay…emđãvềthămmẹphải không?”

Nhìn hình dáng người mẹ trước mắt, những ký ức mà Tư Niệm cố gắng giữ lại trongtâmtrídườngnhưđangphainhạttheothờigian,đôikhibónghìnhcòntrở nên mờ ảo. Cô lại thì thầm: “Con nhớ mẹ…”

Nhớlạiquãngthờigianởbệnhviệnđãmờnhạt,cólẽvìquáđauđớnnêncôtự bảo vệ mình bằng cách quên đi, chỉ nhớ sau đó, bản thân đi vay tiền khắp nơi.

Tàixếgâytainạnđãbỏtrốnkhôngtìmthấy,khôngcótiền. Bác sĩ và cảnh sát đều để cô quyết định.

Côđitrênđườngvềnhà,bướcchânnhẹtênh. Hôm đó mẹ trực ca tối.

NhưngTưNiệmtrongthờigianchụpảnhkhôngăncơm,thườngchỉuốngchút nước đường và ăn chút đồ ăn vặt để bổ sung năng lượng.

Gần đây cô có làm gì đáng để bàn tán đâu.

NhìnKiềuKiềuđangháohứcmongchờvớiánhmắtlonglanh,TưNiệmdứt khoát từ chối ngay. Cô không muốn chuyện hẹn hò của mình bị cả nước theo dõi.

Anhđứngmộtmìnhởđó,mộtmìnhcảmnhậnrõràngcơnđauthắttronglồng ng.ực, một nỗi đau thực sự xé lòng.

CảnhsátnóivớicôrằngbàTưHướngMaitốinaykhiđixeđạpđiệnvềnhàđã bị một chiếc xe tải lớn đâm phải, người gây tai nạn đã bỏ trốn, mẹ cô đang ở bệnh viện.

Trênbiacóảnhmộtngườiphụnữ,khuônmặtdịudàngxinhđẹp,trôngkhoảng ngoài bốn mươi tuổi.

Conquỷcuốicùngcũngkhôngcòn,côthigiữakỳđứngnhấtkhối,mẹvừatìm được công việc mới, sếp rất tốt, lương đủ cho hai mẹ con.

Nhữnggiọtnướcmắtlặnglẽrơixuốngtấmđátrướcbiamộ. Tư Niệm vẫn nhớ cảm giác khi đặt tro cốt của mẹ vào đây.

Hômnaytheolịchphảichụpđếntối,bâygiờchỉlàgiờnghỉăntối. Nhiếp ảnh gia và nhân viên đều đi ăn cơm.

LụcThưNghiễnđộngđậytay,cóvẻnhưmuốngiữlạiđiềugìđó,nhưngsaukhi dừng lại, anh vẫn buông tay xuống: “…Ừm.”

Ngàymấtởgócphảibiamộchothấyhômnayđúnglàngàygiỗthứ9củabà. Người phụ nữ trong ảnh đáp lại bằng nụ cười.

Cảnhsátnóivớicôđoạnđườngxảyratainạnhẻolánh,khôngcócameragiám sát, hy vọng tìm được tài xế gây tai nạn rất mong manh.

Wingsbâygiờchụpcònđượccoilàmuộn. Trong studio có máy sưởi thổi ấm.

Mỗi lần có người đến đòi nợ, mẹ luôn giấu cô vào góc tủ quần áo và nói đừng sợ, có mẹ ở đây, không ai có thể làm hại con. Về sau mẹ cuối cùng cũng ly hôn đượcvớingườichanghiệncờbạc,đưacôđithuênhà,vừađilàmvừalochocô ăn học. Dù nghèo khó nhưng hai mẹ con sống rất hạnh phúc.

TưNiệmdậysớmđểbắttàu,sauđóthuêxenhỏ,đếntrưamớitớinơi.Vàomùa này, vùng ngoại ô đã hoang vắng, những cột điện cô đơn đứng trên mặt đất, thỉnh thoảng có vài con chim lạ bay qua đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vàolúccôtưởngmọithứsẽbắtđầutốtđẹphơn. Cha Tư Niệm là một con bạc.

TưNiệmnhướngmàykhinhìnthấyLụcThưNghiễn,ởkhoảngcáchgầnnhư vậy không thể giả vờ không thấy: “Sao anh lại ở đây?”

Suốtthờithơấu,TưNiệmsốngtrongnỗisợhãikhithườngxuyêncóngườiđến đòi nợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vìvậymàmỗingàycôchụpảnhđếnmứckiệtsức,chỉvìmuốnsớmtrảhếtnợ mà thôi.

TưNiệmômbócúcvàngtrắng,gậtđầuchàongườibảovệgiàởcổngrồimột mình bước vào.

Mặcdùmùađôngmớibắtđầu,nhưngcácthươnghiệuthờitrangđãsớmchuẩn bị cho xuân hè, thậm chí có nơi đã chụp xong cả trang phục mùa hè.

NhiềulúcngaycảTưởngNhấtHàmcũngthắcmắcrằng,cậukiếmđượccả chụcnghìnmộtthángtừviệclàmthêm,saoởcăntinchỉgọimỗimộtmón, sốngcònkhổhơncảmìnhchỉcóhainghìn,gầynhưvậychẳnglẽcònđang giảm cân à?

GầnđâyhọcònmởmộttàikhoảnWeibochínhthứctênlà“StudioToáiToái Niệm” để đăng và nhận thông tin liên quan đến công việc.

Tư Niệm vội vàng đến bệnh viện.

TưNiệmchụpliêntụcmấytiếng,ngồitrênghếxếp,khoácáouốngnướcnóng, cảm thấy cơ thể lạnh đến tận xương cuối cùng cũng dần ấm lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Ngày thứ 33 không muốn