Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Chút Nữa Là Được Rồi ...

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Chút Nữa Là Được Rồi ...


Ran ngơ người nhìn cô gái nhỏ đang hoảng loạn ôm mình lắc lư kia ? Gì vậy mới đây mà 12 giờ rồi ư lẹ thế ?

Ran thỏa mãn híp mắt lại mà cảm nhận sự ấp áp từ đôi môi của Tô Linh chuyền qua .

___end chương 12

Tôi hừ lạnh không thèm chấp với tên đó nữa , ngồi lấy điện thoại coi xem mấy giờ rồi . Nhìn vào liền tá hỏa lên ! Ôi đ*t con mẹ ! 12 giờ đêm rồi !!!

Ran sướng nhất nha ~ được hôn chị nhà trước he he (đọc tại Qidian-VP.com)

Chút nữa là được rồi ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngọt quá ! Con nhóc này đến cả môi nhỏ cũng ngọt ngào đến thế ...

Hắn còn cố ý chỉ tay vào miệng mình ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc ôm gần Tô Linh thì Ran bỗng nhẹ ngửi được một mùi hương ngọt dịu ...nhóc con này bộ làm bằng kẹo à ? Cả người đều thơm mùi ngọt ngào thế này .

Chương 12: Chút Nữa Là Được Rồi ...

" Rồi ! Vừa lòng chưa ! Lẹ lẹ đi !" Tôi nhanh chóng tách ra rồi hối thúc Ran

Èo ôi nghĩ mắc ói ~

Tôi giật mình nhìn Ran dựa vào vai mình ! Tên này bị cái đéo gì mà dựa sát thế này hả ?

Ran vốn dĩ có ý định muốn cậy miệng nhỏ của Tô Linh đút lưỡi vào thì bất ngờ bị đẩy ra ! Hắn nhăn mày chậc lưỡi nuối tiếc ...

Ran rất nhanh liền đụng vào đôi môi nhỏ hồng của Tô Linh , hắn nhịn không được mà vòng tay qua eo nhỏ của cô gái trong lòng như muốn kề sát cơ thể mình gần hơn .

Đ·ụ· ·m·ẹ ! Nếu mà ba tôi đi công tác về không thấy tôi thì thế nào cũng ngồi lên bàn uống trà đàm đạo nhân sinh !

" Anh...! Mẹ nó hôn thì hôn có phải lần đầu đâu !" Tôi cũng đâu vừa liền kéo cổ áo Ran mà hôn lên môi hắn !

Tôi đứng dậy bất ngờ ! Làm Ran đang ngồi dựa bên lưng giật cả mình !

" Gì vậy em ? Cho tôi dựa tí coi !" Ran nhíu mày không hài lòng nói , hắn chưa dựa đủ mà ?

100 ⭐ / chương nhé

Tôi nghe giọng điệu của hắn ta mà rùng hết cả mình ! Mẹ nó nói chuyện đàng hoàng tí c·h·ế·t à ? Nghe mà nổi da gà à !

Ran cười hết nói nổi cô nhóc đang thở phì phò ngồi dưới đất , hắn đi tới ngồi kế cô nhóc dựa vai vào người Tô Linh .

" Em hôn tôi đi ! Rồi tôi chở em về " Ran cũng không vội đồng ý mà nhân cơ hội này kiếm chút đỉnh cho mình

Duma thề chưa đầy 1 tiếng là lên 100 rồi ...sợ hẽi (đọc tại Qidian-VP.com)

" Không thích ~ tôi chạy với em nãy giờ mệt lắm còn đánh nhau với bọn côn đồ cho tôi dựa vào em nghỉ ngơi tí đi ~" Ran cọ đầu vào cổ Tô Linh mà nũng nịu nói.

" Ran ...anh có thể đừng dựa vào tôi không ? Nặng quá !"

" Trời ạ ! Anh mau trở tôi về nhà đi ! 12 giờ đêm rồi huhu !!! Ba biết tôi đi chơi giờ này là ăn cứt đó " Tôi ôm lấy người Ran điên cuồng lắc lắc

" Chắc mấy anh cảnh sát tuần không thấy tôi và anh đâu nhỉ ?" Tôi chạy một hồi thì mệt đến thiếu hơi không chút hình tượng mà ngồi thẳng dưới đất luôn . (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Chút Nữa Là Được Rồi ...