Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Hợp hoan tông nữ nhân

Chương 17: Hợp hoan tông nữ nhân


“ Đạo hữu tính khí nóng nảy thật đấy, dù cho ngươi có tu vi cao hơn chúng nhưng thời điểm này nếu như động thủ chưa chắc ngươi có thể chiếm thế thượng phong, không những vậy còn gây ra động tĩnh lớn.” Một nữ tử xinh đẹp mỉm cười nói.

Trong lời nói của nàng mặc dù trầm bổng thanh thoát rất êm tai nhưng lại có một khí thế bá đạo, không thua kém gì Cổ Viêm, ý tứ của nàng đã rất rõ ràng, nếu hắn dám động thủ trước, nàng cũng không do dự liên thủ với những người còn lại mà miểu sát hắn.

Phải nói tình thế hiện tại của hắn chẳng khác gì ngàn cân treo sợi tóc, nếu để cho đám võ giả này biết được hắn tu vi thấp kém thì hắn c·hết chắc, đã lỡ trang bức thành cường giả rồi cũng chỉ có thể diễn đến cùng, tu vi có thể thấp, nhưng khí thế không thể thua kém được.

“ Xuất khẩu cuồng ngôn, nếu thật sự động thủ, chưa chắc ta đã ngậm quả đắng.” Cổ Viêm hai tay chắp sau lưng làm bộ dáng cao lãnh, lạnh lùng đáp lại.

“ Ngươi !” nữ tử kia ngọc thủ nắm chặt, cả giận nói.

Ba nữ tử còn lại vội vã chấn an, nếu để cho hai bọn họ động thủ không biết sẽ gây ra động tĩnh lớn như thế nào, có khi còn khiến cho cả đám rơi vào nguy hiểm.

Thấy đồng bạn ra tay ngăn cản, nữ tử kia cũng chỉ đành nuốt cục tức này lại, quay về vị trí của mình, nhưng từng giờ từng khắc ánh mắt nàng đều tập trung lên người của Cổ Viêm, nếu như hắn có bất kì điểm gì bất thường, nàng lập tức động thủ với hắn.

Cổ Viêm không nói nhiều nữa, mà quay về vị trí của mình, giả bộ ngồi xếp bằng tĩnh tọa.

Mà một bên khác Trữ Lăng Thiên từ đầu đến cuối luôn để ý đến từng cử động của Cổ Viêm, hắn luôn cảm thấy tiểu tử này xung quanh có một tầng mê vụ khiến người ta khó có thể nhìn thấu, hắn ở tông môn dù là ngoại môn nhưng cũng tìm hiểu qua võ học có thể ẩn giấu tu vi, nhưng đều là ẩn giấu cực sâu, nếu như không có tu vi cao thâm hoàn toàn không nhìn ra được gì, nhưng cái tên tiểu tử này rất lạ trên người lại tỏa ra khí tức của một tụ khí cảnh nhỏ bé, làm cho hắn có cảm giác giống như không phải ẩn giấu tu vi gì cả, vốn dĩ hắn là một tụ khí cảnh mà thôi.

“ Chẳng lẽ tiểu tử này, vốn dĩ không phải cao thủ gì cả, hắn chỉ là đang mạnh miệng.” Trữ Lăng Thiên khuôn mặt đăm chiêu nhìn về phía Cổ Viêm, nếu như suy đoán của hắn là thật vậy thì tên tiểu tử này c·hết chắc rồi.

“ Liều thôi !” Trữ Lăng Thiên miệng lẩm bẩm, ngay sau đó búng ngón tay bắn một đạo linh lực công kích về phía Cổ Viêm, đạo linh lực này tuy không gọi là mạnh nhưng nếu như Cổ Viêm chỉ có tu vi luyện khí hẳn là phải mất nửa cái mạng.

Bốn nữ tử kia thấy Trữ Lăng Thiên có động tĩnh liền im lặng quan sát, bọn họ rất muốn biết được chân diện mục thật của Cổ Viêm, để xem tiểu tử này có mấy phần bản lĩnh.

Ở phía đối diện Cổ Viêm vẫn ngồi giả bộ xếp bằng, không biết gì cả, đột nhiên lúc này một trận âm thanh vang lên giống như pháo nổ làm cho hắn tỉnh giấc, mở mắt ra nhìn thì phát hiện ra cách đó không xa Trữ Lăng Thiên đang hấp hối nằm co quắp ở dưới đất, cả người dính đầy máu tươi, giống như một con c·h·ó sắp c·hết.

Thấy tình cảnh thảm thương của hắn, Cổ Viêm có thể suy đoán hắn là trong lúc tu luyện hắn là bị tẩu hỏa nhập ma dẫn đến trong thương nặng, đúng là đến trời cũng giúp hắn, nếu không nhân cơ hội này mà lập uy thì đám nữ nhân kia sẽ không biết sợ mà an phận.

Đứng dậy đi về phía Trữ Lăng Thiên, Cổ Viêm một cước đạp lên mặt hắn, cao giọng quát “ Dám đánh lén ta, ngươi đúng là không biết s·ợ c·hết là gì.”

Cổ Viêm nói dứt lời liền túm tóc của Trữ Lăng Thiên lôi hắn đi đến trước cửa lồng giam, đạp cửa, âm thanh rất lớn, như muốn thu hút sự chú ý của đám khỉ.

Mà ở phía xa, đám khỉ đang ngồi gặm hoa quả, nghe được âm thanh này lập tức hung dữ chạy đến phía lồng giam cầm trường thương chĩa thẳng về Cổ Viêm, miệng không ngừng kếu khẹc khẹc.

Cổ Viêm liếc nhìn bọn chúng làm bộ một mặt băng lãnh không khác gì nhìn sâu kiến, hắn nói “ Mở cửa ra.”

Âm thanh không to nhưng lại rất có uy nghiêm, đến đám khỉ linh trí thấp cũng tự nhiên sinh ra cảm giác lo sợ, lại nhìn về phía Trữ Lăng Thiên cả người dính đầy máu tươi rõ ràng là bị người ta đ·ánh c·hết, nếu chúng mà còn không biết tự giác nghe lời, cái t·hi t·hể kia chính là tấm gương của bọn chúng.

Một con khỉ cầm mũi giáo lại gần lồng giam, một tay mở cửa lồng giam một tay cầm mũi giáo cảnh giác.

Thấy cửa mở, Cổ Viêm bình thản bước đi ra ngoài, tiện tay ném t·hi t·hể Trữ Lăng Thiên đi ra ngoài, sau khi bàn giao cho đám khỉ xong liền trực tiếp quay về lồng giam ngồi xếp bằng tĩnh tọa.

Thấy một màn này đám khỉ ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cũng là không để ý nhiều, sau đó bọn chúng lại đóng cửa lại, còn về t·hi t·hể Trữ Lăng Thiên, bọn chúng cũng là tuân theo quy củ, xác c·hết cần được phần ủy sau đó đem bỏ đi.

Ở phía xa, bốn nữ tử kia nhìn thấy đám khí lột da xẻ thịt Trữ Lăng Thiên cũng là sợ đến vỡ mật, lúc này bọn họ đã có cái nhìn khác về Cổ Viêm, trong lòng bọn họ thầm nhận định, tiểu tử này tuyệt đối không thể trêu vào được.

Bọn họ là người hiểu rõ nhất mọi chuyện xảy ra lúc đó, Trữ Lăng Thiên tập kích Cổ Viêm liền bị một cỗ yêu khí từ trên người tiểu tử này phóng thích đến khiến cho hắn bị phản phệ trọng thương nặng.

Cỗ yêu khí này quá mạnh, căn bản võ sư cảnh tu vi như bọn họ không thể đối phó được, cũng may họ cũng không có trực tiếp vạch mặt với hắn giống như Trữ Lăng Thiên nếu không n·gười c·hết chắc chắn là bọn họ.

Mà Cổ Viêm sau khi quay trở về vị trí của mình, liền sờ lên vòng cổ của mình, không hiểu sao hắn có cảm giác cái vòng cổ này không bình thường chút nào, nhưng sau đó hắn liệt gạt bỏ suy nghĩ đó, dù sao vòng cổ được làm từ móng vuốt của phong bạo ưng, là đồ rất tốt, làm sao có thể gây nguy hiểm cho hắn được chứ.

Tối đến, ở trong lồng giam, ngoài tiếng muỗi vo ve ra không còn bất kì động tĩnh gì, ở một nơi nào đó trong góc tối bốn nữ tử đang ngồi ăn màn thầu, ánh mắt không ngừng đảo qua vị trí Cổ Viêm đang ngủ, một bộ dáng cảnh giác đặt ở mức cao nhất.

“ Làm sao đây, cứ tình thế này chúng ta không những không lấy được mật ong chúa, trái lại còn c·hết thảm tại nơi quỷ quái này.” Một nữ cắn môi hồng tỏ thái độ khó chịu.

Nữ tử này tên là Lam Nhi cũng chính là người buổi chiều đấu khẩu với Cổ Viêm.

Ba nữ tử còn lại đều là tỷ muội tốt của nàng lần lượt là Lam Anh, Lam Di, Lam Yêu đều là võ giả đến từ hợp hoan tông, tu vi đều là võ sư cảnh, trong đó Lam Anh tu vi cao nhất, đạt đến võ sư hậu kỳ.

Sở dĩ bọn họ tiến về U Minh Cấm Địa chính là chấp hành nhiệm vụ, muốn lấy được mật ong từ Phong Linh Mẫu Trùng, vốn tình báo nói rằng con ong chúa này chỉ có tu vi yêu linh, dựa vào tổ đội của bọn họ thêm vào đó là tổ đội của rất nhiều tông môn khác có thể dễ dàng khống chế hắn, không ngờ rằng con yêu thú này vậy mà ẩn giấu tu vi thật sự, là một con yêu vương lại còn tiếp cận gần đến yêu hoàng cảnh giới, với tu vi thấp kém như bọn họ hiển nhiên không có khả năng chống trả, kết quả một đám thiên kiêu như bọn họ lúc đi có cả trăm người, nay chỉ còn năm người bọn họ, không tính Trữ Lăng Thiên vừa c·hết, còn lại bọn họ bốn người còn sống.

Với tu vi của bọn họ căn bản không có khả năng thoát khỏi hang ổ của trùng mẫu nhưng Cổ Viêm dường như có khả năng thoát ra được, dù sao trên người hắn có đồ vật phát ra yêu khí công kích, không biết chừng có thể uy h·iếp được trùng mẫu, có thể thành công thoát ra ngoài.

“ Lam Nhi, ngươi là người đắc tội với hắn trước, ngươi phải có trách nhiệm.” Lam Anh cất giọng nói.

Lam Nhi lạnh lùng đáp lại “ Muốn ta xin lỗi hắn, không có khả năng, hắn là loại người b·ạo l·ực, sẽ không vì một vài lời nói của ta mà đổi ý.”

Lam Di, Lam Yêu bên cạnh nghe được lời này của Lam Nhi sắc mặt đều không vui, hiện giờ đã là thời khắc sinh tử, có những chuyện cũng đâu có thể làm theo ý của mình được.

“ Lấy thân đền tội !” Lam Anh không nhiều lời trực tiếp nói thẳng.

Bên cạnh Lam Di, Lam Yêu gật đầu đồng ý.

Lam Nhi nghe vậy trợn mắt phẫn nộ, nàng dù là để tử hợp hoan tông, thường xuyên quyến rũ nam nhân để hút lấy dương khí của họ, nhưng cũng là có tiêu chuẩn, ít nhân cũng phải nam nhân anh tuấn tiêu sái, chứ không phải một tên vừa lùn vừa xấu như tên tiểu tử thối này.

Lam Anh không để ý đến thái độ của Lam Nhi, nàng khẽ liếc mắt ra ám hiệu cho Lam Di và Lam Yêu, tiến về phía trước cưỡng chế nàng lại, có ý đồ muốn lột sạch y phục của nàng xuống.

Lam Nhi phẫn nộ, lúc này không nhịn được liền rút trường kiếm muốn động thủ.

Ngay khi cả bốn nữ nhân này đang chuẩn bị nội đấu, đột nhiên bên ngoài âm thanh vo ve truyền vào, kèm theo đó là tiếng bước chân.

Cả bốn người đưa mắt nhìn nhau liền hiểu được ý của nhau, liền thu tay lại, nằm xuống đất giả bộ ngủ, mặc dù không biết nửa đêm nửa hôm không biết đám ong và đám khỉ này đến nơi này có việc gì, nhưng tốt hơn không nên có động tĩnh gì, nếu không muốn c·hết quá sớm.

Cửa lồng giam mở ra, đám ong canh ở bên ngoài, bốn con khỉ đột cấp yêu linh thân thể cao lớn bước vào bên trong, hướng về phía Cổ Viêm đang ngủ.

Một con trong số đó nhảy nhót dặm hai chân xuống đất, hai tay đập liên tục vào ngực, dũng mãnh phi phàm, miệng không ngừng gầm rú.

Nghe thấy tiếng khỉ kêu, Cổ Viêm b·ị đ·ánh thức, vừa tỉnh dậy liền dụi dụi hai mắt, ngáp một hơi dài, sau đó ngước nhìn đám khỉ đột h·ôi t·hối thản nhiên nói “ Sao vậy, đến giờ ăn rồi sao ?”

Chương 17: Hợp hoan tông nữ nhân