Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tồn Tại Bất Diệt
Unknown
Chương 6: Võ vương xung đột
Thấy Lưu Lôi biểu hiện ưu dị trước đám đông, ba vị công tử tiểu thư của ba đại thế gia còn lại cũng không nhịn được nữa, nếu không thật mất mặt đối với gia tộc.
Diệp Linh Nhi là người thứ hai bước lên võ đài, hướng về một quả cầu linh trắc đặt tay lên đó, ngay sau đó linh trăc bắt đầu hiển hiện dị tượng, một đạo thanh sắc lôi đình lập lòe trên không trung, ngưng tụ một chữ “ Trung.”
Sau khi lôi đình dị tượng biến mất, một đạo hồng sắc nhàn nhạt từ trong linh trắc tỏa ra, tuy không có thể hiện ra ánh sáng đỏ dị tượng như của Lưu Lôi, nhưng hiển nhiên sẽ có một tia yếu ớt hỏa nguyên tố trong đó.
Mà đứng trước linh trắc, Lưu Liệt sớm đã có kết quả, mặc dù kết quả này nói ra sẽ khiến cho phía dưới quảng trường, Lưu Lôi sẽ có chút thất vọng, nhưng biết làm sao được, quận chúa phủ thành chủ cũng đâu phải hạng vô danh, tư chất tốt cũng không có gì lạ, càng không nói đây là học viện Vân Lam có quy củ riêng, đối với kết quả của các thí sinh tham gia khảo hạch, các đạo sư không được phép che giấu, có gì nói đó.
“ Diệp Linh Nhi, lôi linh mệnh trung phẩm, hỏa linh mệnh hạ phẩm, thông qua khảo hạch.” Lưu Liệt nói xong liền đem một túi linh thạch ném cho Diệp Linh Nhi, không nói gì thêm.
Phía dưới quảng trường, từng tiếng vỗ tay hò reo của đám đông chúc mừng cho chiến tích của Diệp Linh Nhi, không hổ là quận chúa phủ thành chủ có khác, tư chất xuất chúng, chỉ hơn không kém so với người của các thế gia khác chút nào.
Lưu Lôi biết được kết quả này cũng chỉ khẽ nhíu mày một chút, cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhiều hơn một linh mệnh thì đã sao, quan trọng tương lai sau này mà thôi, hắn tự an ủi chính mình, dù cho linh mệnh tốt hơn mà không kiếm được mảnh vỡ thần thần thông phù hợp cũng là đồ bỏ đi mà thôi.
“ Đến lượt các ngươi rồi đó, đừng để thua kém hắn.” Diệp Linh Nhi liếc nhìn Lưu Lôi ở phía xa một cái, sau đó nhìn đến Hàn Thiên và Mộc Vân mỉm cười nói.
Hàn Thiên và Mộc Vân mỉm cười nhìn nhau, sau đó cả hai người đều bay lên quảng trường đặt tay lên linh trắc của mình.
Hàn Thiên thời điểm đặt tay lên linh trắc, một cỗ hàn khí nồng đậm từ linh trắc xông thẳng lên bầu trời, quang điểm ngưng tụ thành một chữ “ Trung.”
Ngay sau khi dị tượng này biến mất, bên trong linh trắc lại tỏa ra ánh sáng, một xanh lam, một trắng nhạt, đại biểu cho hắn có thêm hai loại hạ phẩm linh trắc.
Đứng trước linh trắc, một vị đạo sư gật đầu hài lòng sau đó mỉm cười công bố kết quả “ Hàn Thiên, băng linh mệnh trung phẩm, thủy linh mệnh hạ phẩm, phong linh mệnh hạ phẩm.”
Ngay khi công bố kết quả này xong, đạo sư này ném cho Hàn Thiên một túi linh thạch, sau đó quay về vị trí của mình không nói thêm gì nữa.
Hàn Thiên nhận hai túi linh thạch không để ý quá nhiều, dù sao thứ hắn quan tâm là kết quả của bản thân mình, chút linh thạch này của học viện hắn lại không để vào mắt, nhà hắn cũng đâu nghèo, bao nhiêu linh thạch mà chẳng có.
Ở phía dưới quảng trường, mọi người liên tục hò hét hắn ca tụng hắn như một vị thần tượng, khí thế so với Lưu Lôi và Diệp Linh Nhi hơn rất nhiều, điều này cũng làm cho Lưu Lôi có chút không vui, lúc này mặt hắn bắt đầu méo mó một chút, nhưng ngay sau đó lại khôi phục bộ dáng như cũ, khoanh tay trước ngực nhắm mắt làm bộ khí định thần nhàn, hắn tự chấn an mình, thêm hai hạ phẩm linh mệnh thôi mà, chung quy cũng chẳng hơn hắn bao nhiêu.
Hàn đạo sư, trên võ đài nhìn thấy Hàn Thiên biểu hiện ưu tú, trong lòng cũng cảm thấy rất vui, rất tự hào, thành tích này về đến gia tộc đủ để vinh quang diệu tổ.
Ở phía trên tọa vị, sau khi nhìn thấy đám người Hàn Thiên, Diệp Linh Nhi, Lưu Lôi biểu hiện ra thiên phú của mình, Vân Kiệt viện trưởng bắt đầu chống cằm vào ghế dựa, chuẩn b·ị đ·ánh một giấc ngủ, như mọi kỳ khảo hạch trước mà thôi, nhiều lắm chỉ có trung phẩm linh mệnh nhân tài xuất hiện, đối với loại kết quả này lão cũng nhìn thấy chán rồi, ngủ một giấc, biết đâu lúc tỉnh dậy khảo hạch kết thúc rồi cũng nên, lão cũng có thể quay trở về học viện tiếp tục nghiên cứu công việc luyện đan của mình.
Ở trên võ đài Hàn Thiên bước từng bước xuống phía dưới quảng trường, chỉ là lúc này không khí quảng trường lại trở lên tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, ở phía dưới cả ngàn con mắt đều giống nhau giống như thất hồn lạc phách, điều này làm cho Hàn Thiên cảm thấy quái lạ.
Đột nhiên sau lưng, hắn dường như cảm nhận được cỗ khí tức hùng hậu lan tỏa khắp không trung, phương xa có thể thấy rất nhiều ong bướm, chim chóc bay tới, nhìn lại dưới đất, ở từng khe hở của viên gạch có thể nhìn thấy rõ cỏ dại mọc lên với tốc độ rất nhanh, dùng mắt thường có thể nhìn thấy.
“ Chuyện gì xảy ra thế này ?” Hàn Thiên một mặt mộng bức, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Phía dưới đột nhiên có một âm thanh kinh hãi vang vọng khắp quảng trường, đánh vỡ không gian yên tĩnh của quảng trường “ Là siêu cấp dị tượng, là siêu cấp dị tượng.”
Âm thanh này chính là của Cổ Viêm, lúc này hắn không thể giữ được bĩnh tĩnh được nữa, lần đầu tiên hắn nhìn thấy một màn dị tượng kinh thiên động địa đến như vậy.
Ngay cả Vân Dương và Cổ Nguyên đều lộ ra thần sắc khó coi, kích động nhìn lên bầu trước, hào quang lúc bích xông thẳng vân tiêu, lại khiến thiên địa hô ứng, dù kẻ ngốc cũng biết, loại dị tượng này không thể nào thuộc về trung phẩm linh mệnh tầng thứ được, nó thuộc về đẳng cấp linh mệnh cao hơn.
“ Khá lắm thượng phẩm linh mệnh, không ngờ lại xuất hiện ở vung đất nghèo nàn linh khí này, tư chất này có thể xem là thiên kiêu được rồi, bất quá vẫn thua kém nàng ta.” Vân Dương lẩm bẩm trong miệng, sau đó lại nhìn về phía phương xa trên bầu trời không biết nhìn đi đâu.
Mà âm thanh của Cổ Viêm quá lớn, vô tình đã đánh thức lão viện trưởng đang ngủ say trên tọa vị, bị tiếng hét của một hài tử đánh thức, ngay khi tỉnh dậy lão thật sự rất tức giận, không biết con cái nhà ai mà mất nết đến vậy, để lão biết được nhất định phải tét mông trừng phạt hắn.
Nhưng một giây sau đó, lão viện trưởng thần sắc đại biến, kích động nhìn về phía dị tượng trên bầu trời, sau đó nhìn lại phía đầu nguồn dị tượng, chỉ thấy một nữ hài tử đang đặt tay lên linh trắc phát ra hào quang rực rỡ, mà một bên đạo sự kia chỉ biết há hốc miệng không biết phải nói gì.
“ Dị tượng bậc này, chỉ có thể là thượng phẩm linh mệnh, không những vậy là mộc hệ linh mệnh, mấy trăm năm rồi, cuối cùng cũng có một ngày Vân Lan học viện khai sinh ra một chân chính thiên kiêu.”
Không giấu nổi sự kích động này, lão viện trưởng mừng như điên, trong nháy mắt biến mất ở trước tọa vị, bay thẳng phía dưới võ đài, nơi Mộc Vân đang kiểm tra linh trắc, lão vội vàng nắm tay nàng ta, mỉm cười nói “ tiểu nha đầu, muốn làm đệ tử của ta không, chỉ cần ngươi nguyện ý, tất cả tài nguyên tu luyện của ta đều có thể cho ngươi được.”
Mà một bên Mộc Vân nghe được lời này của lão cũng cảm thấy giật mình không biết phải nói gì, nàng chỉ biết hôm nay mình biểu hiện thiên phú yêu nghiệt đủ để cho gia tộc trọng dụng, ngoài ra tỷ tỷ của nàng từ Cửu Yêu Cung trở về, cũng đã hứa hẹn với nàng, nếu trong khảo hạch nàng biểu hiện thiên phú vượt trội, nàng sẽ được tỷ tỷ mình mang trở về tông môn của mình, được cường giả chân chính thu làm đệ tử.
Còn Vân Lan học viện, nàng bất quá chỉ đến tham dự cho vui mà thôi, mục đích chính thông qua khảo hạch kiểm trắc đến thiên phú của mình, bây giờ biết được thiên phút tốt như vậy, không lý nào nàng sẽ tự chôn thân ngọc ở cái nơi hẻo lánh như học viện này.
Cho dù một ngàn cái Vân Lam học viện cũng không sánh nổi một góc của Cửu Yêu Cung, siêu cấp thế lực, đã tồn tại hơn một vạn năm, chỉ là lúc này nhìn thấy Vân Kiệt nhiệt tình chào mời nàng muốn thu nàng làm đệ tử như vậy, nàng cũng không phải làm sao từ chối lão ta bây giờ, dù sao lão ta là võ vương cường giả, nàng bất quá chỉ là một tụ khí cảnh nhỏ bé, nếu nàng dám tử chối lão, hiển nhiên sẽ khiến lão không vui, thậm chí nổi giận.
“ Lão yêu râu xanh bất tử nhà ngươi, còn không mau buông tay cháu gái ta ra.” Đúng lúc này, trên bầu trời một đạo âm thành phụ nhân già nua, mang theo cỗ khí tức kinh khủng vang vọng khắp quảng trường, âm thanh thập phần bá đạo, mang theo nộ khí không thể che giấu.
Mà nghe được âm thanh này truyền đến, Vân Kiệt sắc mặt đại biến nhìn lên bầu trời, trong miệng tự lẩm bẩm “ không thể nào, không phải thiên hạ đồn đại, Mộc lão bà mấy năm trước xung kích võ vương thất bại, bỏ mạng rồi sao, sao có thể sống đến hiện giờ, mà khí tức này chẳng lẽ.”
Vân Kiệt nghe được âm thanh này truyền đến, sắc mặt hơi co quắp, dường như suy nghĩ đến một loại kết quả nào đó.
Không đợi Vân Kiệt khôi phục thần trí, trên bầu trời lúc này, từ phương xa, một đạo lục sắc quang ảnh bay v·út tới trước quảng trường, quảng ảnh biến mất, chỉ thấy một lão phụ nhân ước chừng khoảng bảy mươi, tám mươi tuổi, tay trái cầm quải trượng, chân đạp không giữa bầu trời, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm về phía Vân Kiệt viện trưởng, cực kỳ uy nghiêm.
Vân Kiệt nhìn thấy lão phụ nhân này xuất hiện, bày ra bộ mặt bất khả tư nghị, lão bà này thật sự trùng kích võ vương cảnh, thật đúng là miệng lưỡi thiên hạ không có xương, không thể tin tưởng được.
“ Mộc Thu Vân, không ngờ ngươi lại đột phá võ vương, nhưng tại sao phải che giấu, lại còn làm đám tang giả nữa, phải nói lão bà ngươi giấu sâu thật đấy.” Vân Kiệt trấn tĩnh lại, nhìn về phía lão bà đứng trên bầu trời mỉm cười hòa ái trêu đùa nói.
“ Hừ, chuyện mộc gia ta, không đến lượt người ngoài như ngươi xen vào.” Mộc Thu Vân liếc nhìn Vân Kiệt lạnh lùng nói.
Ánh mắt rời khỏi Vân Kiệt viện trưởng, Mộc Thu Vân lại nhìn về phía cháu gái của mình thập phần hài lòng, biểu hiện nàng ta hôm nay thật sự quá xuất sắc, không uổng công gia tộc bỏ ra lượng lớn tài nguyên nhiều năm bồi dưỡng.
Mà Mộc Vân nhìn thấy Mộc Thu Vân nhìn về phía mình, vội vàng cúi đầu, hành lễ nói “ Mộc Vân xin ra mắt tổ mẫu.”
Mộc Thu Vân mỉm cười đáp lại “ Làm tốt lắm, biểu hiện của ngươi hôm nay đủ để vinh quang diệu tổ, theo ta về gia tộc, chuẩn bị đồ đạc sớm lên đường cùng tỷ tỷ ngươi đi.”
Nghe được những lời này của lão tổ mẫu, Mộc Vân thập phần kích động, nàng đã đợi ngày này quá lâu rồi, cuối cùng hôm nay cũng đợi được, chỉ cần theo tỷ tỷ về tông môn, ngày sau tương lai tiền đồ rộng mở, một khi trở thành cường giả chân chính, nàng có thể ngắm nhìn thế giới rộng lớn, đây cũng là ước mơ của nàng từ nhỏ.
Chỉ là Mộc Vân vừa bước lên một bước định tiến về phía tổ mẫu thì đột nhiên Vân Kiệt chặn lại không cho nàng đi thêm bước nữa, điều này khiến cho nàng cảm thấy lo lắng, lão viện trưởng này xem ra vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ thu nàng làm đệ tử.
Nhìn thấy cháu gái mình bị chặn đường, Mộc Thu Vân ánh mắt băng lãnh bỗng chốc thay đổi thành ánh mắt tràn ngập sát khí kèm theo lửa giận không thể che giấu, bà ta nhìn về phía Vân Kiệt trợn mắt quát lớn “ lão râu xanh, cút sang một bên cho ta, đừng có ép ta phải ra tay.”
Vân Kiệt không chút kiêng kị gì, lạnh lùng đáp lại “ Hạt giống tốt như vậy há lại để ngươi c·ướp mất, huống chi nàng ta đã được ta thu làm đệ tử, bất kỳ ai cũng không được phép mang nàng ta đi, kể cả lão phụ nhân ngươi cũng không được.”
Mộc Thu Vân nghe được những lời này của Vân Kiệt thật sự đã nổi giận, bà ta nhìn chằm chằm vào lão ta cười điên cuồng nói “ Được, được, Vân Kiệt ngươi giỏi lắm, nếu hôm nay ngươi dám lưu lại cháu gái ta, ta sẽ khiến cả ngươi và học viện này biến mất vĩnh viễn.”
“ Vậy thì thử xem, đừng tưởng đột phá võ vương ta sợ ngươi.”
Vân Kiệt tức giận khí thế võ vương nở rộ lan tràn khắp không gian xung quanh, khiến cho tất cả mọi người ở phía dưới quảng trường đều cảm thấy khó thở, nhất thời không khống chế được tự thân, ngã khuỵu xuống đất, dù sao họ chỉ là một đám tụ khí cảnh nhỏ bé, đối diễn với võ vương không khác gì sâu kiến.
Kêu thảm nhất lúc này có lẽ là Cổ Viêm, lúc này hắn đã không tự chủ được nằm lăn trên mặt đất, kêu rên như một con lợn bị cắt tiết, một loại cảm giác huyết mạch sôi trào giống như sắp nổ tung khỏi cơ thể đau đớn không thể chịu nổi, cũng may bên cạnh có Cổ Nguyên lão đầu, chỉ một cái búng tay của lão khiến cho loại cảm giác khó chịu này biến mất.
Ngay khi Vân Kiệt bay lên bầu trời quyết chiến với Mộc Thu Vân, phí dưới quảng trường, hơn mười vị đạo sư đã thiết lập xong kết giới bao bọc toàn bộ quảng trường, có kết giới này, tất cả mọi người đứng tại quảng trường sẽ không bị dư ba từ trận chiến của hai võ vương cường giả.