Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: 25: Cái Đó Con Dâu Của Bác Đâu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: 25: Cái Đó Con Dâu Của Bác Đâu


Quá thành thật rồi.

Mẹ Lục cũng không nỡ đánh thức con trai bèn cùng Thịnh Vi ra ngoài phòng bệnh nhỏ giọng nói chuyện.

Mùa đông khí hậu hanh khô, hai ngày nay cô không có thời gian để ý đến chính mình.

Cô đang mua hàng trên mạng, chuẩn bị mua thêm cho Đậu Đậu vài bộ quần áo mới.

Lại nhìn lên đồng hồ treo tường, đã hơn mười giờ rồi.

Bằng không bác cũng không nói cô ấy là đứa trẻ tốt."

Anh nhắm mắt lại, có loại cảm giác không thể tưởng tượng được.

Đây là việc mà cô muốn làm rõ nhất.

Nghe nói cục thời không có công dân sau khi về hưu đều không thể dung nhập vào trong sinh hoạt của người bình thường.

Ngày thường chia sẻ với bác cũng không ít, là một đứa trẻ tốt."

Tâm địa tốt thì tốt, chính là tính tình quá mềm mỏng, không biết đã chịu bao nhiêu thiệt thòi rồi.

Nhưng một khi ngừng lại, có thời gian hồi tưởng lại những thứ trong quá khứ, vậy không thể nghi ngờ là ác mộng.

Cô gật đầu, tiếp tục cầm tờ báo, nhẹ giọng nói: "Vậy em đọc tiếp, tin tức này liên quan đến thị trường chứng khoáng, có khả năng em ngắt câu không đúng."

Điều này đối với nhà họ Lục mà nói tuyệt đối là tin tức tốt nhất trong suốt mấy năm qua.

Tựa hồ thường xuyên bị người khác bắt nạt, ai cũng có thể gây khó dễ.

Cô rất thích mua đồ trên mạng.

Mẹ Lục nghe lời này của Thịnh Vi, cũng sửng sốt.

Thật ra cũng không phải bà coi tôn nghiêm quan trọng hơn hết thảy.

Cô nghe âm thanh này, trên mặt hiện lên ý cười nhàn nhạt.

Anh không hiểu biết nhiều về Hàn Băng Nhi.

Sau khi anh tỉnh lại, nhìn một vòng, những chỗ mà tầm mắt anh có thể nhìn đến đều không thấy cô.

Không có đáp lại.

Đúng vậy, thích ý.

Hiện tại Lục Hạo Thiên không có cách gì mở miệng nói chuyện, mắt động nghi cũng không thể thật sự thay thế anh để biểu đạt tất cả cảm xúc ra ngoài.

Cô đắp mặt nạ ngồi ở một bên, cầm điện thoại lướt lướt vòng bạn bè, lại xem trên mạng có hàng ngon giá rẻ gì không.

Mà Thịnh viễn đối với kinh doanh không có hứng thú, lựa chọn học y.

Về phần Hàn Băng Nhi, càng là chưa gặp mặt qua mấy lần.

Nghe được lời này, cô thở phào nhẹ nhõm.

Chương 25: 25: Cái Đó Con Dâu Của Bác Đâu

Lúc trước bà không hề thích cô.

Trong phòng bệnh, anh sớm đã tỉnh dậy, cũng đã nghe được đoạn hội thoại của mẹ Lục và Thịnh Vi.

Lúc này nghe được mẹ Lục đánh giá cao Hàn Băng Nhi như vậy, cô cũng không khỏi kinh ngạc nói: "Xem ra bác rất thích cô ấy."

Ví dụ, tôi đói rồi, tôi khát rồi, tôi buồn ngủ rồi các loại.

Anh chủ động nói với cô "cảm ơn em" cùng với "thích", dễ dàng phá bỏ ngăn cách trong lòng cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh tin tưởng với năng lực của mình, theo thời gian anh sẽ trở thành bác sĩ có tiếng trong ngành.

Mặc dù Thịnh Vi dốc hết toàn lực e là cũng khó mà thay đổi cục diện.

Đây là thời gian thuộc về riêng cô, cô rất hưởng thụ thời khắc này.

Ngững ân tình này bà tích góp lại từng chút, chờ đến khi bức bách không chống đỡ nổi mới có thể dùng đến.

Chẳng qua thời điểm cô đến không khéo lắm, anh vừa mới ngủ không bao lâu.

"Băng Nhi đi làm rồi." Mẹ Lục cười: "Nó làm việc ở trung tâm kiểm tra sức khỏe, tan làm sẽ đến bệnh viện, bình thường đều là nó chăm sóc Hạo Thiên."

Đây là phản ứng bình thường, anh đã tính toán tốt rồi.

Mà là, trong lòng bà vô cùng rõ ràng, tình người là có hạn, dùng một lần liền ít đi một lần.

Thích đi dạo mua quần áo, thích dưỡng da.

Nếu như anh có thể nói chuyện, trên mặt cũng có thể thể hiện cảm xúc, lúc anh nói chữ "thích" này sẽ là dáng vẻ gì? Cũng giống như mắt động nghi, máy móc và không có tình cảm sao?

Cô cho rằng đã xảy ra chuyện gì, đến bên giường bệnh, thấy anh tỉnh rồi còn có chút kinh ngạc: "Sao vậy, có phải có chỗ nào không thoải mái không?"

Sau đó, còn bóc phốt.

Sau khi ngẫm nghĩ, anh trịnh trọng xin lỗi: "Thật xin lỗi."

Trong phòng còn có nữ nhẫn khinh thường hừ nhẹ một tiếng.

Cũng không kịp rửa sạch tinh chất còn dính trên mặt mình liền xông ra ngoài.

Ba của Thịnh Viễn không giữ được gia nghiệp, công ty cũng dần đi xuống.

sẽ công khai xử tội?

Nhưng vận khí của con trai con gái ông không tồi, một nam một nữ đều cực kỳ có tiền đồ.

Hai chiếc nhẫn kia bình thường nói không ít, sao bây giờ lại an tĩnh như vậy? Thời khắc mấu chốt lại tuột dây xích.

Vậy thì không xong thật rồi!

Anh nhìn về phía mắt động nghi, qua một hồi, âm thanh máy móc lại một lần nữa vang lên trong phòng bệnh: "Thích."

Cô cũng thích chăm sóc bản thân, giống nữ đồng nghiệp trong đơn vị vậy.

Đợi anh ngủ rồi, cô nhìn thời gian, đã là mười giờ rồi.

Bây giờ nhà họ Lục có thêm rất nhiều đồ dùng sinh hoạt, đều là cô mua.

Cho anh uống sữa bò xong, cô lại cầm tờ báo lên.

Có thể là năm năm qua tinh thần anh đều ở trong trạng thái căng thẳng cao độ, đến nỗi bây giờ trải qua thời khắc nhàn rỗi này, giống như là một hồi mộng.

"Con bé rất tốt." Mẹ Lục không trả lời chính diện câu hỏi này, mà là vẻ mặt buồn bã nói: "Nó là người cố chấp, cũng là người có lương tâm.

Trong phòng bệnh, ngoại trừ mắt động nghi ngẫu nhiên phát ra âm thanh, còn lại đều là âm thanh ôn hòa mềm mại của Hàn Băng Nhi.

"Thật ra lúc trước khi anh còn hôn mê, mỗi ngày em đều đọc báo tài chính cho anh.

Anh nhìn hướng đồ vật đang bày trên tủ, bánh bao dường như còn đang tản ra hơi ấm..

Cô đi đâu rồi?

Bây giờ thừa dịp còn chưa quá muộn, cô tìm trong túi xách mặt nạ mà chị gái lễ tân tặng cô, rồi đi vào toilet.

Thái độ của bà đối với cô đã biến thành tán thành cùng yêu thích sao?

Thế là những việc cô có thể làm có thể giúp cũng có hạn.

Nghĩ nghĩ, anh nhìn về phía mắt động nghi, không bao lâu sau, mắt động nghi phát ra âm thanh: "Có đó không?"

Vì vậy trước mắt, cũng chỉ có thể tiến hành giao lưu đơn giản.

Cô cũng là một người rất bình thường rất bình thường trong thế giới rộng lớn này.

Nếu như anh có thể nghe thấy..

Trong lòng Thịnh Vi rất bội phục mẹ Lục, mặc dù hiện tại nhà họ Lục đã phá sản nhưng bà vẫn giống như trước đây.

Quả nhiên mắt động nghi vẫn đang kiên trì bền bỉ mà phát ra âm thanh, không ngừng lặp lại một câu kia ---

Đậu Đậu tựa hồ cũng suy xét tới điểm này, hôm nay còn ngượng ngùng xoắn xít hỏi cô, những lời lúc trước nó nói với chú, có phải chú đều nghe thấy rồi..

Khuôn mặt cô đắp mặt nạ vẫn chưa rửa sạch, trên mặt cũng còn một chút dấu vết.

- ---Cảm ơn em.

Ngày thứ hai, cô và mẹ Lục đổi ca với nhau, trong phòng bệnh có một người đến thăm anh.

Kỳ thực, nhà họ Hàn này đối với cô ấy cũng không tính là quá tốt, cô ấy hà tất phải tận tâm tận lực như vậy.

Thịnh Vi là người ra quyết sách của Thịnh Thị, bình thường công việc rất bận, gác điện thoại xong liền đi rồi.

Cũng khó trách vừa nãy mẹ anh nhắc đến, giọng điệu lại phiền muộn như vậy.

Chỉ sợ mấy ngày nay buổi tối đều không ngủ được đi?"

Lục Thị phá sản là kết cục đã định, không ai có thể thay đổi, cần gì đánh cược tất cả mặt mũi mà đi cầu xin người khác? Sau này con trai trở thành người thực vật, bà cũng rõ ràng, người thực vật có thể tỉnh lại là dựa vào kỳ tích, có cầu ai cũng vô dụng.

Thịnh Vi không biết rõ tình hình thực tế, bèn nói: "Thật đúng là một người cố chấp.

Bởi vì đủ loại dấu hiệu cho thấy, đầu óc anh không có vấn đề.

Anh đại khái còn chưa thoát ra khỏi loại trạng thái này, giờ phút này cũng nhịn không được mà suy nghĩ, cô hẳn là không xảy ra chuyện gì chứ?

Không biết có phải là thật không.

Các bác sĩ không phải cũng nói rồi sao, các dấu hiệu trên người anh đều là kỳ tích.

Cô rất vui vẻ.

Những ân tình này, hoặc là giữ lại sau này lót đường cho Đậu Đậu, hoặc là giữ lại cho con trai Hạo Thiên.

"Được."

Con thấy cô ấy đối xử với bác, với Đậu Đậu cũng không còn gì để nói.

Cô chần chờ một chút, nhẹ giọng hỏi: "Anh có thích nghe em đọc cái này cho anh không, em là chỉ chuyện trên báo tài chính."

Thịnh Vi là chị gái, thủ đoạn năng lực đều có, cô tiếp nhận công ty từ tay ba mình.

Thịnh Vi lại hỏi: "Cái đó, con dâu của bác đâu?"

Vào lúc bà muốn giải thích, điện thoại Thịnh Vi vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu như luôn sống trong thế giới xuyên nhanh, có thể tình huống sẽ tốt hơn một chút.

Nhưng mà theo như những lời này cùng với lời đôi nhẫn và biểu hiện của cô mà xem, cô dường như lương thiện đến mức không có nguyên tắc.

Có lẽ đại não anh còn trong thời kỳ hồi phục, cô nói những chuyện này có khi nào trong chốc lát anh không cách nào tiếp thu được không?

Đang lựa chọn, mơ hồ nghe được âm thanh từ bên ngoài truyền đến, cô vôi vàng bóc mặt nạ ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó a, luôn cảm thấy bản thân đã nhận được ân nghĩa của nhà họ Lục, liền cam tâm tình nguyện ở lại đây.

Anh còn chưa mượn mắt động nghi để giải thích, đã nghe được nhẫn nữ mới nãy không lên tiếng giờ phút này chửi ầm lên: "Đồ c·h·ó thật quá đáng! Em nhịn không nổi nữa rồi a a a.

Sau khi cô nghe thấy đầu tiên là sửng sốt, sau mới phản ứng lại được là anh nói với cô.

Cô và Hàn Hi Văn cũng có duyên gặp mặt mấy lần, ấn tượng cũng không tốt lắm.

Cô trước đây ngoại trừ đọc báo tài chính cho anh ra, cũng sẽ kể những chuyện không vui mà bản thân cô gặp phải.

Anh lúc này mới sáng tỏ.

Trước đây cô chưa từng tiếp xúc với anh, lúc này cũng nhịn không được mà tưởng tượng.

Dưới sự năn nỉ ỉ ôi của Đậu Đậu, cô đồng ý với nó, sẽ giúp nó hỏi rõ vấn đề này.

Mẹ Lục biết Thịnh Vi là đang hiểu lầm.

Hoặc là anh cũng muốn yên tĩnh một chút?

Bây giờ trí năng của anh không có vấn đề, từ các loại báo cáo kiểm tra mà xem, thân thể của anh cũng đang hồi phục dần dần.

Anh không khỏi nhớ đến cảnh trong mơ vừa rồi.

Anh ngủ không bao lâu lại tỉnh dậy.

Băng Nhi không dễ dàng gì đắp mặt nạ lại có thể thả lỏng xem điện thoại một lát, hắn lại làm phiền! Lại làm yêu!"

Sau khi anh hôn mê, linh hồn đã không ở trong thân thể này nữa, làm sao có thể nghe được âm thanh của thế giới bên ngoài.

Gia thế bối cạnh của Thịnh Viễn khôntg tệ, tổ tông cũng là nhân vật vang dội.

Cô nhấp môi cười nói: "Xem ra anh có thể dùng mắt động nghi rất thành thục."

Người đến là chị của Thịnh Viễn – Thịnh Vi.

Cô cũng là nghe đồng nghiệp cùng đơn vị nói, có người hôn mê cũng có thể nghe thấy âm thanh của thế giới bên ngoài.

Thế gian to lớn, việc lạ gì cũng có.

Thịnh Viễn cũng rất vui, trong các ca bệnh mà anh nghiên cứu, có một bộ phận người thực vật sau khi tỉnh lại đều có chướng ngại trí lực hoặc nhẹ hoặc nặng.

Bọn họ nói, trước đây anh thích cái này, vậy anh có nghe thấy em đọc những cái đó không?"

Toàn thân anh bây giờ không thể cử động được, nhưng nghe cô đọc báo, anh vậy mà còn cảm thấy thích ý.

Bà không phải là người vô tư, bà cũng có lòng riêng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sở dĩ anh và Thịnh Viễn là bạn tốt của nhau, cũng là vì sự tương đồng trong vòng.

Khi nhà họ Lục xảy ra chuyện, Thịnh Vi cũng muốn giúp đỡ, chỉ là lúc đó tình huống quá phức tạp.

Cô không rõ nguyên do, vẫn là cười cười: "Không có việc gì thì tốt."

Bây giờ cổ anh có thể cử động với biên độ nhỏ.

Sau khi hỏi xong, cô nhìn chằm chằm anh, đợi chờ đáp án của anh.

"Không có."

Nghiễm nhiên xem anh như là nơi trút tâm sự.

Càng huống hồ lúc đó Thịnh Vi đã là người ra quyết sách của Thịnh thị, cô không thể không lo cho lợi ích của công ty.

Cô thân mang trọng trách, nhân cơ hội liền hỏi chuyện mà cô và Đậu Đậu đều muốn biết.

"Có đó không?"

Anh nhìn trần nhà, đại khái phát ngốc như vậy gần mười phút đồng hồ, vẫn không đợi được cô trở lại.

Mẹ Lục là một người minh bạch, trước giờ không bao giờ cưỡng cầu người khác giúp đỡ, thậm chí cho đến bây giờ, bà cũng không cúi đầu nhờ vả ai.

Chỉ là đến đời ba Thịnh Viễn thì không ổn lắm.

Trong mơ, người anh em một giây trước còn cùng anh vào sinh ra tử, giây sau liền xảy ra chuyện rồi.

Như vậy cũng không đến mức sau khi bà buông tay, hai người kia đều không có ai lo.

"Bá mẫu, bây giờ Hạo Thiên tỉnh lại rồi, bác cũng yên tâm rồi nhỉ?" Thịnh Vi góp vui: "Con thấy bác cũng trẻ ra vài tuổi rồi.

"Không có gì." Anh biểu đạt ý tứ của mình như vậy.

Thịnh Vi năm nay đã qua tuổi ba mươi, là một người giỏi giang.

Năm ngoái, cô cùng thiếu gia có tiền có thế nhà họ Triệu liên hôn, dựa vào mối hôn sự mang đến lợi ích này, tập đoàn Thịnh Thị cũng đi vào quỹ đạo càng ngày càng tốt hơn.

Trong lòng cô cảm thấy anh muốn tìm hiểu, nhưng lại có chút không chắc chắn.

Sở dĩ người thực vật hôn mê không tỉnh, trên bản chất mà nói là vì đại não chịu tổn thương.

Nhà họ Hàn khẳng định là mang ơn nhà họ Lục, muốn báo đáp cũng nên là ba mẹ cô ấy báo đáp! Nhưng mà nói lại thì, tính tình cô ấy như vậy cũng tốt.

Mẹ Lục mỉm cười gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con trước đây nghe nói, cô ấy là bị ba mẹ mình và Hàn Hi Văn kia bức.

"Đã biết." Cô thấy anh muốn nghe cô nói chuyện liền không tự chủ mà bắt đầu nói nhiều hơn, giống như khi anh còn chưa thức tỉnh vậy, có cái gì cũng đều nói với anh.

Bây giờ sau khi trải qua vài chuyện, bà biết cô là người tốt, là đứa trẻ có lương tâm, nhưng..

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: 25: Cái Đó Con Dâu Của Bác Đâu