0
Rem từ trong phòng tối rời đi, nàng bước chân trên hành lang, khi nhìn thấy Ram ngồi ở trên mặt đất ôm đầu thì khẽ giật mình.
“Tỷ tỷ, ngươi làm gì ngồi ở đây?” Rem đi lại gần Ram, nàng nghi hoặc mở miệng hỏi.
Ram tỉnh hồn lại, nàng ngẩn đầu lên nhìn Rem, trong lòng hơi do dự, sau đó ánh mắt quyết tâm.
Nàng đứng dậy, sau đó lôi kéo Rem rời đi nơi này.
Rem nhìn tỷ tỷ biểu hiện kỳ quái thì nghi hoặc, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn đi theo tỷ tỷ của mình.
...
“Hiện giờ nơi này đã đủ xa, tỷ tỷ có thể nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao?”
Rem nhìn xung quanh, cảm thấy mình đã rời đi dinh thự đã rất xa, vì vậy nàng nhìn tỷ tỷ mở miệng nói.
Rem cùng tỷ tỷ sống chung cũng không ít thời gian, cho nên nàng đối với tỷ tỷ hiểu rõ.
Ram kéo nàng đi xa như vậy, rõ ràng là muốn bí mật cùng nàng nói.
Nghe được muội muội lời nói thì Ram bước chân dừng lại, nàng lập tức quay đầu qua nghiêm túc nhìn muội muội của mình.
Ram đặt hai bàn tay lên vai của muội muội, sau đó nàng mở miệng nói: “Vị kia khách nhân, ngươi biết nàng là ai sao?”
“Khách nhân?” Ram nhíu mày lại, nàng nhìn tỷ tỷ nghi hoặc hỏi: “Ngươi nói vị nào?”
“Là vị nữ tử kia, nàng gọi là Tadashi Ringo.”
Rem nghe được tỷ tỷ lời nói thì trầm tư, nàng quẹo đầu nghi hoặc nói: “Nàng có vấn đề gì sao?”
Ram nhìn muội muội dáng vẻ, thì nàng cũng đoán được muội muội giống như cũng không có phát giác được gì.
Ram hơi cau mày lại, sau đó nàng mở miệng giải thích về những chuyện mà mình cảm giác được đến từ Tadashi Ringo.
Rem nghe được tỷ tỷ giải thích thì giật mình, nàng trầm tư một chút, sau đó nàng mở miệng nói, “Tỷ tỷ, ngươi cũng cảm giác như vậy sao?”
“Ban đầu gặp mặt nàng, ta cũng cảm thấy nàng rất quen!!!”
“Vốn tưởng ban đầu chỉ là ta ảo giác, nhưng nếu như tỷ tỷ cũng cảm giác như vậy thì xem ra là không phải.”
Nghe được muội muội cũng có cảm giác giống như mình thì Ram nhíu mày lại, nàng trong lòng cũng hoảng.
“Rem, ngươi cảm thấy có phải hay không chúng ta trúng phải ma pháp?”
Không trách Ram không có loại suy nghĩ này, cảm giác này vô cùng kỳ diệu, rõ ràng là nhận biết, nhưng lại không chút một chút ấn tượng.
Giống như bản thân bị người nào đó tẩy đi ký ức tựa như.
“Có lẽ... Cũng không phải như thế...”
Rem nghe được tỷ tỷ lời nói thì do dự, sau đó nàng lắc đầu nói.
“Ân?” Ram nghi hoặc, nàng không rõ vì sao muội muội lại không cho là bọn họ không phải trúng ma pháp.
Rem nghe được tỷ tỷ hỏi thì hơi do dự, sau đó nàng lấy ra quyển sách, cũng không biết nàng giấu ở nơi nào.
Nhìn thấy quyển sách cổ xưa, Rem trong lòng nghi ngờ, nàng không rõ Ram lấy thứ này ra làm gì.
“Tỷ tỷ, ngươi có thể tự xem” Rem giao cho Ram quyển sách, nàng mở miệng nói.
Ram trong lòng tò mò, cũng không biết đây là đồ vật gì.
Đối với quyển sách này Ram cũng không lạ lẫm gì, nàng cũng thường nhìn thấy Rem cầm nó, nhưng muội muội không muốn cho nàng xem.
Ram đối với muội muội rất tôn trọng, cho nên nàng cũng chưa từng có dự định nhìn nó, cho dù nó có đặt trước mặt nàng, Ram cũng không nhìn.
Muốn nhìn thì đầu tiên phải được muội muội cho phép.
...
Bập---!
Ram sau khi xem xong quyển sách, nàng gấp quyển sách lại.
Ram ánh mắt trở nên vô cùng kỳ dị, nàng nhìn Rem mở miệng nói: “Rem, ngươi xác định là bên trong viết là thật sao?”
Ram kinh ngạc, sau khi xem xong quyển sách này, đồ vật đầu tiên nàng nghĩ đến đó là 《Sách Phúc Âm》
Không giống với Rem, nàng bởi vì ký khế ước với Roswaal, cho nên hắn đối với nàng rất tín nhiệm.
Vì vậy nàng cũng biết về 《 Sách Phúc Âm》cũng không ít.
Nhưng thứ này cùng 《 Sách Phúc Âm》 vẫn là rất khác, quyển sách này hoàn toàn là một quyển sách bình thường.
Ở trong nội dung hoàn toàn là giống như một người nào đó đang tự thuật về kinh lịch của bản thân.
Hơn nữa Ram cũng biết được Rem vì sao lại không muốn nàng xem quyển sách này, vì vậy bên trong này cũng nêu ra nội tâm của Rem ở thời điểm nàng bị cắt sừng.
Ram ánh mắt phức tạp nhìn Rem, không ngờ là lúc đó nàng suy nghĩ lại là như thế.
Nhưng Ram cũng không trách cứ Rem cái gì, nàng hiểu được Rem lúc đó đang suy nghĩ cái gì.
Rem nghe được tỷ tỷ hỏi, nàng cười khổ lắc đầu nói: “Ta cũng không rõ ràng, bởi vì ta không biết một chút ký ức nào về nó.”
“Nhưng nếu như nội dung của nó là đúng, thì quyển sách này chủ nhân là của một người gọi là ‘Tadashi Ringo’ có cùng tên với vị khách nhân mà Emilia đại nhân mang về.”
“Hơn nữa...”
Rem chuẩn bị nói thêm, nhưng nàng đột nhiên dừng lại, nàng do dự có nên hay không nói cho tỷ tỷ.
“Hơn nữa làm sao?” Nghe được muội muội không nói toàn bộ, nàng nhíu mày lại sau đó mở miệng hỏi.
Rem đối với tỷ tỷ tín nhiệm cũng không kém, vì vậy nàng vẫn quyết định nói đi ra.
“Tựa như trong quyển sách này đề cập đến về Natsuki Subaru.”
“Hắn sở hữu Gia Hộ liên quan đến thời gian, sau khi t·ử v·ong sẽ trở về điểm nào đó của quá khứ.”
“Khi vừa mới đến biệt thự thời điểm, ta đã bắt hắn trở lại làm một ít thí nghiệm!!!”
Ram nghe được Ram giải thích thì ngẩn người, hóa ra người đó bị Ram bắt đi bởi vì mục đích này.
Ban đầu nàng còn cho rằng tên này là kẻ địch đâu!
Emilia bởi vì hiểu lầm Natsuki Subaru bị Rem đưa đi nghỉ ngơi, cho nên nàng cũng quên hỏi, vì vậy Ram cũng không biết người đó cũng là khách nhân.
Rem bắt lấy Natsuki Subaru nguyên nhân đó là để thí nghiệm về sự chính xác có trong quyển sách.
Rem đã g·iết Natsuki Subaru ở chục lần trong phòng tối, trước khi g·iết hắn, nàng sớm đã nghỉ ra một câu nói nào đó.
Để tránh cho Natsuki Subaru nghi ngờ, nàng cố ý thiết kế một trò chơi.
Đó là kêu Natsuki Subaru đoán một con số trong đầu nàng, chỉ cần đoán đúng ba lần thì nàng sẽ tha mạng cho hắn.
Để cho Natsuki Subaru có thể đoán được, nàng sẽ gợi ý con số đầu tiên.
Ví dụ Rem đưa ra con số là 523, nàng gợi ý cho hắn về con số 5.
Sau đó nàng để hắn đoán, nếu hắn đoán con số sai thì Rem sẽ g·iết hắn.
Lần tiếp theo Natsuki Subaru không cần Rem gợi ý, hắn mở miệng nói ra con số 5, lúc này Rem cho hắn gợi ý là con số 2.
Nếu hắn tiếp tục đoán sai thì Rem sẽ g·iết hắn, cứ như vậy cho đến lần tiếp theo, Natsuki Subaru mở miệng ra 52 con số, Rem gợi ý hắn con số cuối cùng.
...
Đối với tường trình Natsuki Subaru xảy ra thế nào Rem không rõ ràng, nhưng nàng nhớ được đó là Subaru có thể trả lời nàng ba lần mà hoàn toàn đúng.
Điều này khiến cho Rem triệt để xác nhận là Natsuki Subaru năng lực xác thực đúng như quyển sách ghi chép lại.
Một hai lần thì có thể xem như là may mắn, nhưng nếu đoán ba lần thì Rem không thể không chắc chắn suy nghĩ của mình.
Chẳng qua để chắc chắn một lần nữa Rem suy đoán, nàng mở miệng hỏi Natsuki Subaru chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Mà câu trả lời của Natsuki Subaru vô cùng khớp với nội dung trong ngày hôm nay xảy ra.
“Thì ra là thế, nếu như theo như ngươi lời nói, thì quyển sách này bảy tám phần ghi chép là sự thật.”
Ram nghe được muội muội trần thuật lại, nàng ánh mắt cũng sáng tỏ, nàng mở miệng nói.
Rem trầm mặc, nàng cũng không biết nên như thế nào phán đoán.
Rem ánh mắt phức tạp nhìn Ram, nàng khom người mở miệng nói: “Tỷ tỷ, thật xin lỗi!!!”
Ram ngẩn người, nàng mở miệng nói: “Vì sao lại xin lỗi? Ngươi làm chuyện gì có lỗi sao?”
Rem ánh mắt đỏ lên, nàng mím môi lại, sau đó mở miệng nói: “Không có gì.”
Ram giống như nhớ đến cái gì, nàng trong lòng thở dài, nàng ôn nhu nhìn Rem mở miệng nói: “Nếu như ngươi vẫn còn canh cánh trong lòng về sừng cả ta, ngươi không cần tự trách, ta không để ý thứ này.”
“Chỉ là một cái sừng mà thôi, có muội muội trọng yếu sao?”