“Ringo - chan, chuyện rất dài dòng, có thời gian ta kể cho ngươi nghe.”
Boss cũng nhìn ra được Tadashi Ringo trong mắt nghi hoặc, nàng bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Ân!!!” Tadashi Ringo mặc dù nghi hoặc, nhưng nàng vẫn gật đầu, Ringo trong lòng chuyển biến thành vui vẻ, nàng nhìn Boss mở miệng nói: “Boss, hiện tại ngươi không rời đi ta nữa sao?”
Tadashi Ringo trong lòng đầy chờ mong nhìn Boss, nàng hy vọng Boss câu trả lời là có, mặc dù thế giới này rất thú vị.
Nhưng không có Boss bên người khiến cho Tadashi Ringo cảm thấy nhạt nhẽo rất nhiều.
“Đương nhiên, ngươi không thấy ta còn nhục thân đàng hoàng sao?” Boss mỉm cười gật đầu, nàng mở miệng nói.
Tadashi Ringo ánh mắt sáng lên, nàng hưng phấn nhào lại ôm lấy Boss nói: “Quá tốt rồi, có Boss bên người, ta không cần phải sợ.”
Boss cưng chiều ôm lấy Tadashi Ringo, nàng bàn tay vuốt lấy mái tóc đen dài của Ringo.
Boss trong lòng thầm nghĩ Tadashi Ringo có phải hay không quá mức ỷ lại vào bản thân, nàng cũng không có như vậy lợi hại.
“Đáng ghét, các ngươi là ai... Không đúng, không cần biết các ngươi là ai, nhanh chóng cút khỏi tàng thư của Betty ngay lập tức.”
Beatrice đã đứng dậy, nàng trong lòng đầy tức giận nhìn Boss, Ringo hai người mở miệng nói.
Vừa dứt lời, Beatrice giơ bàn tay nhỏ lên bắt đầu vận dụng ma pháp.
“Ân?”
Tadashi Ringo đang ôm Boss thì khẽ nghi ngờ, nàng phát hiện xung quanh bắt đầu xuất hiện những khe nứt li ti.
Boss cũng đồng dạng phát hiện, nhưng Beatrice quá mức dứt khoát, không cho bọn họ cơ hội né tránh.
Lập tức hai người bị khe hở hút đi biến mất khỏi cấm thư khố.
Beatrice nhìn hai người kia biến mất thì thở phào, sau đó nàng nhìn xung quanh thì khẽ mắng lên.
“Đáng ghét, người đó rốt cuộc là ai? Vì sao lại dễ dàng như vậy phá vỡ thuật thức của Betty?”
Beatrice phát hiện, nàng thiết kế ma pháp không gian lên thư khố, khiến cho cách mỗi đoạn thời gian đều sẽ bị dịch chuyển đi.
Phương pháp này làm cho người khác không cách nào xác nhận được vị trí cụ thể của thư khố, muốn tìm đến nơi này phải dựa vào vận khí.
“Ahhh, tức c·hết Betty mà!!!” Beatrice tức giận nắm lấy tóc vàng của mình, nàng hét lên.
Muốn tu chỉnh lại ma pháp không phải là không được, nhưng rất tốn thời gian, bởi vì ma pháp này cũng không thấp.
...
Gầm---!
Một khe hở không gian được mở ra, Tadashi Ringo và Boss từ trong đó rơi xuống mặt đất.
“Đau đau đau, Ringo - chan ngươi vẫn ổn chứ?” Boss cảm nhận xương sườn đau nhức, nàng mở miệng lên tiếng.
“Boss, ta không sao! Ngươi có sao không?” Tadashi Ringo cũng không có bị cái gì, nàng quay đầu sang nhìn Boss lo lắng nói.
Boss cười khổ lắc đầu, nàng mở miệng nói: “Còn tốt, không c·hết được.”
Boss trong lòng âm thầm may mắn, bản thân nàng thân thể cũng không yếu, vì vậy đối với loại này ngã xuống vẫn chịu được.
“Ahhh... Các... Các ngươi... Làm sao lại... Ở nơi này.”
Một tiếng hét vang lên, thanh âm đầy chói tai kêu lên.
Tadashi Ringo và Boss nghi hoặc nhìn sang, các nàng vừa nhìn thấy người đang la hét thì khẽ sửng sốt.
“Emilia?” Tadashi Ringo kinh ngạc kêu lên.
Boss nghe vậy, nàng khẽ giật mình, sau đó nàng cố gắng quan sát lấy người trước mắt này.
Đây là một thiếu nữ cực kỳ tươi sáng đầy sức sống, nàng có mái tóc dài màu bạc, đôi mắt màu tím, đáng chú ý đó là nàng hai bên tai nhọn hơn bình thường.
Boss quét ánh mắt từ trên xuống dưới, nàng nhìn thấy Emilia tóc vẫn còn ẩm ướt, hiển nhiên mới vừa tắm xong.
Không biết có phải hay không là Emilia trên người mang theo một loại nhỏ hố đen, Boss muốn dời tầm mắt nhưng vẫn bị hút lại.
Emilia sắc mặt đỏ bừng, nàng trong lòng ngượng ngùng, bàn tay của nàng che lại thân thể trần như nhộng.
Emilia cũng chú ý đến Boss ánh mắt đầy ‘ xâm lược’ tính cách, nàng cơ thể khẽ nhột nhột, khuôn mặt của Emilia đỏ hơn trước rất nhiều.
“Các ngươi còn đứng đó nhìn?”
“Còn không mau đi ra ngoài...”
Emilia vì muốn che giấu bản thân ngượng ngùng, Emilia không chút do dự vận dụng ma pháp.
“Không tốt!!!.”
“Ringo - chan chạy mau.”
Boss kinh nghiệm đầy mình, nàng cũng đoán được Emilia dự định làm gì, lập tức đối với bên cạnh Tadashi Ringo nhắc nhở.
Sau đó Boss không chút do dự quay đầu hướng về phía cánh cửa phóng đi.
“Ách?” Tadashi Ringo mộng bức, nàng hoang mang không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đối với Boss tín nhiệm, cho nên Ringo không chút do dự chạy theo.
Vù vù vù---!!!
Hàng loạt băng tiễn được phóng ra, bay thẳng về phía Boss và Ringo.
“Đóng cửa lại.”
Boss con ngươi co rụt lại, nàng lớn tiếng hét lên.
Tadashi Ringo cũng phát hiện phía sau lưng băng tiễn, vì vậy nàng không chút do dự đóng cánh cửa lại.
Cạch cạch cạch cạch...
Ực...
Tadashi Ringo nhìn những băng tiễn xuyên qua cánh cửa bị kẹt lại trên đó, Ringo theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt.
Thật tàn nhẫn!
Nếu như không phải vừa nãy Boss nhanh chóng nhắc nhở nàng, thì Tadashi Ringo chỉ sợ là bị những băng tiễn này đâm xuyên.
“Còn đứng đó làm gì, nhanh rời khỏi nơi này.”
Boss tức giận nhìn Tadashi Ringo mở miệng trách cứ, sau đó nàng quay đầu rời đi.
Tadashi Ringo gật đầu, nàng theo sau Boss rời đi.
Đồng thời trong lòng Tadashi Ringo có chút nghi hoặc đó là vì sao Emilia lại t·ấn c·ông bọn họ, thật là khó hiểu.
Không phải chỉ là nhìn thấy thân thể sao? Bọn họ đều là nữ nhân, cũng không phải chuyện to tát gì.
...
Ở trong phòng Emilia sắc mặt đỏ bừng, trong đầu nàng nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi thì sắc mặt đã đỏ càng trở nên đỏ.
“Ah! Lại bị nhìn thấy được, ngượng ngùng c·hết mất.”
Emilia nhào lên giường, nàng đem chăn bọc kín lại lăn qua lăn lại, nàng hiện tại thật không có mặt mũi gặp người.
“Ah! Không đúng, vì sao lại có hai cái Ringo?”
Emilia động tác hơi dừng lại, nàng khẽ sửng sốt, vừa nãy bởi vì tâm tình quá hỗn loạn cho nên không nhiều lắm để ý.
Hiện tại Emilia đột nhiên nhớ đến vừa nãy có hai người ngoại hình rất giống nhau.
“Chẳng lẽ là?”
Emilia giật mình, nàng giống như nhớ đến chuyện gì.
...
Tadashi Ringo nhanh chóng đuổi kịp Boss, nàng cùng Boss đứng song song với nhau bước đo trên hành lang.
“Boss.” Tadashi Ringo quay đầu gọi Boss, nàng nghi hoặc mở miệng nói: “Vừa nãy Emilia là thế nào? Vì sao nàng lại t·ấn c·ông chúng ta?”
Tadashi Ringo nhớ đến vừa nãy Emilia phản ứng thì vẫn như cũ nghi hoặc, nàng vẫn không hiểu được chuyện gì xảy ra.
Boss nhìn Tadashi Ringo mơ mơ hồ hồ dáng vẻ thì bất đắc dĩ, mặc dù làm Trí Tuệ Nhân Tạo khiến cho IQ nàng rất cao, nhưng mà EQ yếu đến đáng thương.
“Đó là bởi vì ngượng ngùng, hiểu không?” Boss bất đắc dĩ nhìn Tadashi Ringo mở miệng nói.
Tadashi Ringo càng nghe càng mơ hồ, nàng tiếp tục hỏi, “Ngượng ngùng? Nhưng chúng ta không phải là nữ nhân sao? Vì sao lại ngượng ngùng”
Tadashi Ringo khó hiểu, nữ nhân cùng nữ nhân nhìn thấy cơ thể của nhau trường hợp này nàng thấy cũng không ít, nhưng cũng không có ai phản ứng lớn như Emilia.
Boss cũng rất kiên nhẫn giải thích cho Tadashi Ringo nghe, “Đó là bởi vì Emilia nàng ít tiếp xúc với người khác, nàng tâm lý chịu đựng vô cùng yếu ớt.”
“Ta dám chắc chắn nếu như ngươi sờ đầu nàng, Emilia sẽ vô cùng ngượng ngùng chạy đi.”
“Cho nên vừa rồi chúng ta nhìn nàng thân thể, Emilia phản ứng như vậy rất bình thường.”
Tadashi Ringo cái hiểu cái không gật đầu, nhưng nghe Boss giải thích làm nàng nhớ đến đêm qua, bản thân sờ đầu Emilia, xác thực là đối phương phản ứng giống như Boss đã nói.
“Vậy làm sao bây giờ?.” Tadashi Ringo nghĩ đến Emilia tức giận, nàng đối với Boss lo lắng nói, “Emilia nàng hình như rất tức giận!!!”
Boss: “...”
Boss có chút im lặng nhìn Tadashi Ringo, nàng rất muốn hỏi ngươi căn cứ từ đâu mà nói Emilia tức giận? Rõ ràng đối phương chỉ đang thẹn thùng mà thôi.
0