“Chuyện gì xảy ra nha?”
Felt mệt mỏi dụi dụi trên khóe mắt rèn, nàng bước chân đi ra ngoài.
Vừa nãy t·iếng n·ổ rất lớn khiến cho cả dinh thự rung chuyển, nàng còn có thể ngủ mới là là.
“Felt, ngươi đã tỉnh rồi? Cũng không có chuyện gì lớn lao lắm, chẳng qua người nào đó đánh rắm gây nổ mà thôi”
Tadashi Ringo nhìn thấy Felt thì đi đến, nàng mở miệng giải thích.
Đang mơ mơ hồ hồ nằm dưới mặt đất Natsuki Subaru nghe vậy thì muốn hộc máu, hắn muốn nói là không phải.
Nhưng mà vừa muốn mở miệng thì cổ họng cứng lại, bởi vì hắn không biết nên thế nào mở lời.
Nói bản thân không có đánh rắm?
Thế thì vì sao lại nổ?
Nhìn xung quanh xem, cũng không có ai phản bác loại này hoang đường lý do, Natsuki Subaru còn có thể nói cái gì.
Felt nghe được Tadashi Ringo giải thích thì sửng sốt, nàng ánh mắt đỏ rực tò mò nhìn dấu vết lộn xộn của vũ nổ, sau đó liếc mắt nhìn Natsuki Subaru.
“Đánh rắm có thể gây ra v·ụ n·ổ lớn như vậy, ngươi cũng thật lợi hại.”
Natsuki Subaru nghe được Felt trào phúng thì trong lòng buồn bực, hắn ngửa đầu lên nhìn bầu trời, trong lòng hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Emilia ngượng ngùng, nàng trong lòng đối với Natsuki Subaru áy náy.
Bắt Natsuki Subaru cõng nồi xác thực là không đúng.
...
“AAh!!! Ngươi là?.”
đột nhiên Felt chú ý đến trước mặt bản thân một người có ngoại hình giống như Tadashi Ringo, nàng khinh ngạc thốt lên.
“Đã lâu không gặp, ta là Boss.” Boss mỉm cười nhìn Felt đáp lại.
Là nàng?
Felt nghe được Boss trả lời thì kinh ngạc, sau đó Felt cảm kích đối với Boss nói: “Cảm tạ ngài đã giúp ta.”
“Hì hì, không có chuyện gì, tiện tay mà thôi.”
Boss cười hì hì nói, nàng cưng chiều sờ đầu Felt mở miệng nói.
Felt cũng không có tránh né, nàng đối với Boss tiếp xúc không nhiều, nhưng hảo cảm lại rất cao.
“Lần này tỷ tỷ quên không mang quà cho ngươi.”
“Cho nên nhận đỡ cái này a!”
Nói xong, Boss từ trong 《Bạch Ngọc》lấy đi ra một cái nơ màu đỏ lớn, nàng đưa cho Felt.
Felt nhìn Boss muốn tặng đồ, nàng khẽ do dự có nên nhận hay không, nàng chưa từng được tặng quà, cho nên đối với cảm giác này rất lạ lẫm.
“Nhận lấy đi ~ Chỉ là một cái nơ mà thôi.”
Tadashi Ringo nhìn ra Felt do dự, nàng mở miệng cười nói.
Nghe vậy, Felt cũng có được một ít dũng khí, nàng cầm lấy Boss đưa cho cái nơ con bướm.
Felt quan sát một hồi thì kinh ngạc, mặc dù nàng sinh ra ở xóm nghèo, nhưng dù sao nghề nghiệp cũng là t·rộm c·ắp.
Vì vậy Felt có được nhãn lực rất cao, nàng có thể nhìn ra được đại khái đồ vật giá trị cao hay thấp.
Mà Felt nhìn ra, Boss đưa nàng nơ con bướm được làm từ chất liệu rất tốt, giá trị là rất cao.
Nếu như bình thường thì Felt sẽ nảy lòng tham bán nó đi, bởi vì nàng đối với những đồ vật hoa lệ này không nhiều lắm hứng thú.
Trong mắt nàng tiền so với những thứ này quan trọng hơn.
Nhưng đây là đồ vật Boss tặng, Felt không dự định bán nó.
Không nói đến việc nàng rất ít được người tặng đồ, chỉ riêng việc đây là Boss đồ vật, nàng nào dám bán đi.
Trong lòng của Felt đối với Boss rất tôn kính, vì vậy nàng sẽ không làm như thế.
“Lại đây, ta giúp ngươi mang lên.” Boss vẩy tay, nàng ôn nhu nhìn Felt mở miệng nói.
“Ân.” Felt cũng không có từ chối, nàng đi đến trước mặt Boss.
Boss nhận lại nơ con bướm, sau đó nàng Felt quay lưng lại, Boss cũng chải chuốt lại tóc nàng, sau đó đặt nơ con bước ra đằng sau.
“Không tệ, không tệ... Felt rất xinh đẹp, về sau ngươi để tóc dài sẽ tốt hơn.”
Tadashi Ringo đánh giá Felt, sau đó nàng mở miệng cười cười nói.
“Thật sao?”
Nghe được Tadashi Ringo đánh giá, Felt trong lòng kinh hỉ mở miệng nói, không ai không ưa thích được người khác khen ngợi cả.
“Đó là đương nhiên, về sau ngươi chỉ cần chú ý cách ăn mặc, nhất định sẽ vô cùng xinh xắn.”
Boss vỗ vỗ đầu Felt, nàng mở miệng nói.
Felt bình thường cũng rất xinh đẹp, chẳng qua bởi vì nàng ăn mặc quần áo cũ kỹ không cách nào nêu lên được khí chất của bản thân mà thôi.
Nghe được Boss lời nói, Felt cúi đầu xuống quan sát bản thân, nàng nhìn bản thân quần áo khá là cũ, mặc dù không đến mức rách nát, nhưng so với người ở nơi này kém rất nhiều.
Felt trong lòng hiện lên chút tự ti, nàng cảm thấy mình có phải hay không quá mức quê mùa.
Nơi này người nào trang phục cũng rất đẹp, chỉ riêng một mình nàng thì không.
Thậm chí Felt nhìn ra được hầu gái nơi này trang phục rất cao cấp, điều này khiến nàng trầm mặc.
Boss cũng phát giác được Felt trạng thái, nàng ánh mắt nhìn về Tadashi Ringo nháy mắt một cái.
Tadashi Ringo cũng phát giác được Boss hành động, nàng trong lòng nghi hoặc.
Bọn họ sống chung với nhau rất lâu, cho nên Boss và Ringo rất ăn ý, vì vậy Ringo rất nhanh hiểu được Boss ý tứ.
Nàng ánh mắt chuyển hướng về Felt, Tadashi Ringo cũng nhìn ra được Felt đối với bản thân không có tự tin.
“Felt, đêm nay ngươi ở trong phòng chờ ta, ta có chuyện cùng ngươi nói.”
Tadashi Ringo cảm thấy vài ngày nữa Felt cũng sẽ tham dự vào vương tuyển, cho nên sớm một chút dạy cho Felt một số thứ.
“Ân? Có chuyện gì quan trọng sao?”
Felt nghi hoặc, nàng tò mò ruốt cuộc là chuyện gì mà khiến cho Tadashi Ringo cần phải đêm nay nói, mà không phải bây giờ.
“Đêm nay ngươi sẽ biết.”
Tadashi Ringo cũng không có giải thích, nàng không nhanh không chậm mở miệng nói.
“Ân!!!”
Felt nhíu mày lại, nhưng bản thân đối với Tadashi Ringo rất tín nhiệm, vì vậy nàng không có suy nghĩ nhiều, lập tức gật đầu đồng ý.
...
“Làm sao đây, các ngươi dinh thự thật sự không sao chứ?”
Natsuki Subaru đã được chữa trị xong, hắn đã có thể đứng dậy, nhưng bản thân hắn không có hưng phấn, mà lâm vào tinh thần sa sút.
Mặc dù Natsuki Subaru không cho là đây là bản thân gây ra, nhưng hiện tại nồi này là hắn cõng.
Cho nên Natsuki Subaru trong lòng lo lắng, bản thân có hay không b·ị b·ắt bồi thường?
Natsuki Subaru tuyệt vọng, làm sao mọi chuyện hắn gặp phải luôn luôn như vậy ‘ kinh hỉ’ những ‘ kinh hỉ’ này hắn không muốn.
“Đương nhiên là có sao rồi, Ram không biết nên nói thế nào, chuyện này phải chờ Roswaal đại nhân trở về mới có thể quyết định, trong khoảng thời gian đó, phiền khách nhân có thể hay không nên tiết chế một chút, không nên ăn bậy ăn bạ?”
Ram lườm Natsuki Subaru một cái, sau đó nàng mở miệng nói, đồng thời ánh mắt của nàng không che giấu chút nào khinh bỉ nhìn hắn.
“Ta nói chuyện này không phải ta đánh rắm ngươi tin không?” Natsuki Subaru trong lòng khổ sở, hắn mở miệng đối với Ram phiền muộn nói.
“Khách nhân, ngươi muốn trốn tránh trách nhiệm sao? Ram hoàn toàn khinh bỉ ngươi.”
Ram khinh bỉ nhìn Natsuki Subaru, nàng mở miệng nói.
“Không phải, chuyện này thực sự không phải do ta.”
Natsuki Subaru ôm đầu, hắn liên tục lắc đầu giải thích.
“Như vậy khách nhân căn phòng vì sao lại nổ? Ram hoàn toàn không tin tưởng một căn phòng sẽ vô duyên vô cớ nổ.”
Natsuki Subaru nghe được Ram rõ ràng là không tin, hắn phiền muộn ôm đầu ngồi xổm xuống.
Hiện giờ hắn chỉ mong là một lát nữa chủ nhân của dinh thự trở nên không cùng hắn chấp nhặt, hắn rất nghèo, không cách nào bồi thường nổi.
Ram liếc mắt nhìn Subaru, nàng cảm thấy người này thật đáng thương, vậy mà bị những người khác vung nồi.
Sự thực là Ram cũng không tin đây là một cái rắm gây nên, quá mức hoang đường ai mà tin được.
Hơn nữa Ram nhìn xung quanh, nàng phát hiện trong sân có hố hố hỗn loạn rất nhiều, Ram cũng được được chút gì xảy ra.
Ram rất thông minh, h·ung t·hủ thực sự nàng tạm thời không đắc tội nổi, cho nên chỉ có thể ngầm đưa cái nồi này cho Natsuki Subaru mà thôi.
Cũng không biết hắn có đặc tính hấp dẫn người khác ức h·iếp hay gì, người người đều muốn ức h·iếp hắn.
Nếu như Natsuki Subaru thực sự có đặc tính này.
Điều này cũng giải thích vì sao Natsuki Subaru c·hết rất nhiều.
Người người đều có một cái mạng, nhưng muốn c·hết cũng không như vậy dễ dàng.
Nhưng Natsuki Subaru có nhiều mạng, hắn cứ cách vài giờ hoặc vài ngày là c·hết một lần.
0