0
-Công chúa tới rồi.
-Ngài ấy thật là xinh đẹp!
Khi Henrietta được hai người hầu gái từ trong xe ngựa đi ra thì mọi người đều trầm trồ. Học viên ở đây đều thuộc dòng dõi quý tộc nhưng không phải ai cũng có được cơ hội tận mắt nhìn thấy công chúa của nước mình.
Henrietta là một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc ngang vai màu tím giống như chiếc áo choàng mà cô đang mang trên người, bên trên là một chiếc vương miện bằng bạc. Bên trên vương miện và váy có đính những viên đá màu xanh giống như là màu mắt của chính Henrietta vậy.
-Đó chính là công chúa của Tristain sao? Mình còn xinh đẹp hơn cô ta nhiều, cậu cũng thấy vậy phải không Tabitha?
Kirche thấy Henrietta hấp dẫn hết mọi ánh mắt thì không khỏi sinh ra ghen tị nên mới nói những lời này. Vì là quý tộc của đế quốc Germania nên Kirche cũng không hề nể nang Henrietta là công chúa của Tristain.
Tabitha vẫn chú tâm đọc sách thản nhiên đáp lại:
-Không biết.
Sena đứng bên cạnh Louise quan sát Henrietta một chút rồi lại nhìn qua Louise.
Hắn thấy Louise từ lúc nãy không hề rời mắt khỏi Henrietta và trên khuôn mặt lộ rõ sự vui vẻ khi nhìn thấy cô ấy.
Dưới sự hộ tống của hiệp sĩ hoàng gia Henrietta đi tới trước cửa lâu đài nơi hiệu trưởng và những giáo viên khác đang quỳ một gối hành lễ.
Do ở xa và bị âm thanh thì thầm bàn tán của các học viên q·uấy n·hiễu nên Sena cũng không nghe rõ bọn họ nói gì.
Sau khi đón tiếp công chúa Henrietta vào trong tòa lâu đài thì mọi người cũng bắt đầu quay trở vào bên trong.
Sau đó công chúa sẽ được hiệu trưởng mời đi dùng bữa tối đã được chuẩn bị sẵn.
Đám học viên đương nhiên không có tư cách ngồi ăn chung với công chúa vì bọn hắn bây giờ còn chưa phải là quý tộc thực sự.
Trong phòng ăn các học viên không ngừng bàn tán về Henrietta, hầu hết những lời nói đều là ca ngợi vẻ đẹp của Henrietta. Ngay cả các nữ sinh cũng không tiếc lời khen ngợi.
Tất nhiên là ngoại trừ một người.
Kirche kéo Tabitha tới ngồi ăn cùng với Sena và Louise, trong miệng thì không ngừng dè bỉu:
-Cô công chúa đó làm sao có thể xinh đẹp bằng em được, đúng không darling (anh yêu)?
Kirche sau lần giúp Sena che giấu chuyện của bá tước Mott đã kéo gần quan hệ với hắn. Bây giờ cô ấy thậm chí bắt đầu gọi Sena bằng cách gọi thân mật, điều này khiến cho Louise không ít lần nổi giận nhưng đành phải làm ngơ vì sự cứng đầu của Kirche.
Sena suy nghĩ một chút rồi đáp:
-Kirche quả thực là gợi cảm hơn công chúa Henrietta nhiều.
Về vẻ đẹp thì khó mà đánh giá ai xinh đẹp hơn nhưng riêng về vẻ gợi cảm thì Kirche hơn xa Henrietta. Vẻ đẹp của Henrietta là sự thanh nhã và cao quý còn Kirche thì nóng bỏng và quyến rũ.
Kirche được Sena lựa lời khen ngợi thì tỏ ra vui vẻ nói:
-Quả nhiên chỉ có darling mới cảm nhận được vẻ đẹp của em…
Kirche vui vẻ ngả người sang khiến cho bộ ngực của mình ép lên tay của Sena.
Nếu là bình thường Louise nhất định sẽ đẩy Kirche ra rồi cả hai bắt đầu cãi nhau nhưng hôm nay Louise lại như người mất hồn. Cô bé chỉ ăn được vài miếng nhỏ rồi ngồi đó mà ngẩn ngơ.
Sena thấy thế thì cũng đoán được nguyên nhân mà Louise tỏ ra như vậy.
……
Sau bữa tối khi Sena và Louise trở về phòng của Louise thì cô bé mới bắt đầu nói chuyện với Sena.
-Này Sena, ngươi hãy nói cho ta biết là ngày mai ngươi định biểu diễn cái gì đi.
Buổi biểu diễn tài năng ngày mai sẽ được công chúa Henrietta tiến hành quan sát nên Louise bây giờ còn chưa biết Sena sẽ biểu diễn cái gì thì cảm thấy không an tâm.
Sena đáp:
-Cô không muốn đoán thử để nhận được quà tặng của tôi sao?
Louise hiện tại trong lòng bồn chồn đâu có tâm trạng chơi trò chơi với Sena.
-Ta không cần nữa, mau nói cho ta biết ngươi định biểu diễn cái gì đi.
Nhìn thấy Louise khăng khăng như vậy thì Sena mới nói:
-Thôi được rồi, nói cho cô biết cũng không có vấn đề gì… chỉ là tôi có một điều kiện.
Louise hỏi:
-Điều kiện gì?
Sena còn chưa kịp nói ra điều kiện của mình thì bên ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa.
-Ai lại đến vào lúc đêm hôm như thế này chứ?
Louise bắt đầu phàn nàn còn Sena thì dùng thấu thị nhìn qua cánh cửa. Biết người tới là ai Sena liền đi tới mở cửa.
Cánh cửa vừa mở ra thì người ở bên ngoài đã vội vàng đi vào và nhanh chóng đóng cửa lại.
Sena nhìn thấy công chúa Henrietta mặc một chiếc áo choàng che kín đầu thì biết là cô ấy lén lút tới đây mà không để ai biết.
-Ngươi… ngươi là ai?
Thấy một người không rõ danh tính chạy vào phòng mình giữa đêm thì Louise tỏ ra cảnh giác giơ đũa phép về phía đối phương.
Lúc này Henrietta mới cởi bỏ chiếc áo choàng và chạy lại gần ôm lấy Louise.
-Đã lâu không gặp, Louise…
Louise nhận ra người vừa tiến vào là Henrietta thì bất ngờ.
-Công chúa!
Henrietta tỏ ra xúc động nói:
-Mình nhớ cậu lắm Louise.
Louise giật mình đẩy Henrietta ra rồi quỳ một gối xuống và nói:
-Như vậy không ổn đâu công chúa, người không nên tới nơi ở tồi tàn này của thần.
Henrietta lập tức nói:
-Cậu không cần phải làm những nghi lễ này đâu, mình tới thăm cậu với tư cách một người bạn chứ không phải là công chúa.
Louise đáp:
-Được công chúa coi trọng như thế quả thực là vinh hạnh của thần. Nhưng bây giờ ở gần học viện đang có một tên t·ội p·hạm g·iết người đang quanh quẩn, người không nên mạo hiểm như vậy.
Sena đứng bên cạnh nghe Louise nói ra những lời này thì hơi nghiêng đầu quay mặt đi. Tên t·ội p·hạm g·iết người mà Louise đang nói tới chính là hắn.
-Kể từ khi cha mình mất thì mình không có ai để có thể chia sẻ cùng. Louise, cậu là người bạn duy nhất mà mình có thể nói chuyện một cách chân tình…
Henrietta nhắc tới c·ái c·hết của cha mình khiến cho Louise cũng không thể tiếp tục giữ vững lễ nghĩ mà đứng lên nắm lấy tay cô mà nói:
-Công chúa, khi còn nhỏ chúng ta đã hứa rằng khi có chuyện gì nhất định sẽ giúp đỡ lẫn nhau. Bây giờ thần sẽ ở bên bầu bạn cùng người.
Henrietta bắt đầu cùng Louise tâm sự với nhau. Sau một lúc bỗng nhiên đề tài chuyển sang đến Sena.
-Anh chính là tsukaima được Louise triệu hồi phải không?
Sena từ nãy không nói câu nào liền đáp lại:
-Đúng vậy, tôi tên là Kobayakawa Sena, công chúa có thể gọi tôi là Sena.
Henrietta quan sát Sena một lát rồi mới nói tiếp:
-Louise đã triệu hồi được một tsukaima đáng tin cậy như anh quả thực là may mắn. Mong rằng anh có thể giúp tôi chăm sóc cho cô ấy nhiều hơn.
Có thể là do cảm giác nhưng khi Henrietta nhìn vào Sena thì cô cảm thấy Sena là một người đáng tin cậy. Là một công chúa sống trong môi trường đầy rẫy những kẻ dùng bộ mặt giả dối đối diện với mình thì Henrietta rất biết cách nhìn người.
Sena cười đáp lại:
-Công chúa cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc cho Louise thật tốt.
Henrietta sau đó tiếp tục trò chuyện với Louise một lúc lâu, thỉnh thoảng lại quay sang hỏi chuyện Sena.
Khi đã gần tới nửa đêm thì Henrietta cũng phải quay về nơi nghỉ ngơi của mình rồi. Cô ấy trùm chiếc áo choàng lên đầu rồi tạm biệt cả hai trước khi rời đi.
Sena nhìn theo bóng lưng của Henrietta và quan sát cô ấy.
Henrietta de Tristain 46(0)
Chỉ sau một buổi gặp mặt mà độ thân mật của Henrietta đã tăng lên cao như vậy thì hầu hết là nhờ vào công chúa Louise.
Vì Sena là tsukaima của Louise nên hảo cảm của Henrietta với Louise cũng chuyển qua hắn không ít.
Chỉ còn kém một chút nữa là độ thân mật của Henrietta sẽ đạt tới 50 và đủ điều kiện kích hoạt nhiệm vụ tương tác.
Sau khi quan sát Henrietta một lát thì Sena lại quay sang nhìn Louise.
Louise Françoise Le Blanc de La Vallière: 58(0)
Độ thân mật của Louise đã vượt qua 50 điểm từ lâu rồi nhưng mà vẫn chưa có nhiệm vụ nào xuất hiện khiến Sena hơi thất vọng.
-Có lẽ là thời cơ chưa tới. Hiện giờ mình đã đạt tới cấp 20 rồi nên cũng không cần vội làm gì.
Sau chuyến viếng thăm của công chúa Henrietta thì Louise cũng quên mất việc hỏi Sena là hắn sẽ biểu diễn cái gì trong buổi biểu diễn tài năng ngày mai.
Cho tới ngày hôm sau khi mọi người đều đã có mặt ở sân học viện để chuẩn bị cho cuộc thi thì Louise mới nhớ ra.
Nhìn thấy tsukaima của những người khác bày ra những màn trình diễn đặc sắc, nhất là màn phun lửa của Flame, tsukaima của Kirche và màn bay lượn trên không của Sylphid, con rồng gió của Tabitha thì Louise càng thêm lo lắng.
-Này ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi định biểu diễn cái gì.
Lúc này Colbert đã gọi tới tên Louise.
-Tiếp theo tới lượt cô Louise de La Valliere.
Bị gọi tên thì Louise chỉ kịp quay sang nói:
-Tốt nhất là ngươi không nên làm ta mất thể diện trước mặt công chúa đấy.
Louise bắt đầu tiến lên sân khấu thì Sena chỉ mỉm cười đi theo.
-Xin phép được giới thiệu tsukaima của tôi, Kobayakawa Sena. Hắn ta thuộc loài… thường dân…
Càng nói về cuối Louise càng nói nhỏ hơn. Sau đó bên dưới các học sinh liền phá lên cười.
-------☆☆☆☆-------