Hôm nay khi tới giờ ăn trưa Sena lại đi tìm gặp Saki để có thể trao đổi bento và bồi dưỡng cảm tình.
Nhưng khi hắn đang trên đường đi tới nơi mà mình thường gặp mặt Saki thì đột nhiên có một bóng đen từ đằng sau chỗ rẽ nhảy ra.
-Hãy đỡ lấy này!
Sena chứng kiến một thanh kiếm gỗ bổ về phía mình thì thân thể lập tức phản xạ lại. Hắn nghiêng người né sang một bên sau đó liền phản kích.
-Pặc!
Sena tóm lấy áo của kẻ vừa mới t·ấn c·ông mình sau đó đem đối phương quật ngã xuống đất.
Hắn còn định vung nắm đấm lên để đánh đối phương nhưng động tác của hắn ngừng lại khi đã nhìn thấy rõ khuôn mặt của người này.
-Kujou-senpai?
Sena thấy người t·ấn c·ông mình là Rin thì nhíu mày hỏi:
-Sao chị lại đột nhiên đánh lén tôi như vậy. Chị có biết như thế nguy hiểm lắm không?
Ý của Sena không phải là nguy hiểm cho hắn mà là cho chính bản thân Rin. Nếu như vừa rồi không phải Sena cho rằng mình đang ở trong trường học nên kẻ ra tay không phải là muốn g·iết hắn thì đã phản kích mãnh liệt hơn rồi.
-Cậu mau xuống khỏi người tôi…
Rin đỏ mặt giãy dụa thì Sena mới để ý tới việc mình đang đè cô ấy xuống đất.
Sena đứng dậy và đưa tay muốn kéo Rin ngồi dậy nhưng bị cô ấy không để ý tới.
Hắn ngượng ngùng thu tay lại rồi hỏi:
-Vì sao chị lại đột nhiên t·ấn c·ông tôi như vậy?
Lúc này Rin mới trừng mắt nhìn hắn hỏi:
-Cậu còn dám hỏi tôi câu này? Cậu đã quên mất điều mà mình đã hứa ngày hôm qua rồi sao?
Được Rin nhắc nhở thì Sena mới nhớ tới lời hứa mà mình đã nói với Rin lúc đó.
-Tôi đã nói là nếu như cậu dám làm cho Saki-sama đau lòng thì tôi nhất định sẽ không tha cho cậu đâu! Tôi không ngờ rằng cậu chỉ vừa mới hứa hẹn như vậy mà ngay sau đó đã đi gặp gỡ đứa con gái khác rồi!
Sena nhớ tới ánh mắt như muốn ăn thịt mình của Rin khi cô ấy theo dõi hắn cùng Saki và Dorothy tới trung tâm mua sắm.
Sena nhìn thái độ của Rin thì liền dùng cái cớ mà ngày hôm qua mình đã dùng với Saki để nói với Rin.
-Chị đang nói tới Dorothy sao? Cô ấy là họ hàng của tôi.
Quả nhiên Rin đã bị hắn gạt:
-Dorothy-san là họ hàng của cậu? Có thật không?
Sena nói:
-Đương nhiên là thật, chuyện này Saki cũng đã biết rồi.
Rin nghe xong thì cũng có mấy phần tin tưởng nhưng vẫn muốn hỏi rõ hơn.
Có điều lúc này Saki đã cùng Aya đi tới.
-Rin? Không phải cậu nói là muốn đi vệ sinh sao? Vì sao cậu lại ở đây với Sena rồi?
Rin trông thấy Saki tới thì không muốn để cô ấy biết ý đồ của mình nên nói:
-Saki-sama, em đi vệ sinh xong thì khi quay về không thấy chị ở đó nữa. Em nghĩ Saki-sama sẽ tới gặp Sena-kun nên mới chủ động tới đây trước để chờ.
Saki hoàn toàn không hề nghi ngờ lời mà Rin nói. Dù sao Rin là người mà Saki tin tưởng nhất bên cạnh Aya.
Nhưng mà Aya thì lại tinh tế hơn Saki một chút nên nhìn ra được phản ứng của Rin có chút kỳ lạ.
Đôi mắt tím dưới đôi mắt kính nhìn vào Rin mà không ngừng suy nghĩ.
-Rin bình thường đâu thích lại gần đám con trai, cho dù cô ấy tới đây chờ Saki-sama thì cũng sẽ không bắt chuyện với Sena-kun.
Aya nhìn kỹ hơn thì thấy quần áo của Rin hơi xốc xếch, khuôn mặt cũng có chút đỏ ửng. Một tia sáng đột nhiên lóe lên từ cặp kính của Aya khi mà cô ấy dường như nhận ra điều gì đó.
-Chẳng lẽ… Rin tới đây là để gặp riêng Sena-kun?
Suy đoán đầu tiên của Aya là chính xác nhưng ngay sau đó lại bắt đầu đoán sai hoàn toàn.
-Không lẽ Rin cũng yêu thích Sena-kun nhưng vì sợ rằng tình cảm của mình sẽ phá hỏng mối quan hệ giữa Saki-sama và Sena-kun nên mới muốn gặp riêng để nói chuyện?
Aya trong đầu càng nghĩ càng thêm sai lệch.
-Rin… dù cậu là người bạn tốt của mình nhưng mình cũng không thể phản bội Saki-sama được. Mình chỉ có thể giúp cậu giữ lấy bí mật này mà thôi.
Aya cảm thấy mình như phát hiện ra một bí mật động trời nên có trách nhiệm che giấu nó để tránh quan hệ giữa Saki và Rin bị tan vỡ.
Cả Sena, Saki và Rin đều không ai nhận ra Aya đang không ngừng đấu tranh tâm lý.
Sena thì cùng với Saki trao đổi bento như mọi khi. Trước khi rời đi hắn lại nói:
-Saki, mình sẽ cùng câu lạc bộ bóng bầu dục trường Deimon tham gia giải bóng bầu dục toàn quốc mùa thu. Chiều chủ nhật này là trận đấu đầu tiên, nếu cậu có thời gian thì có thể tới xem bọn mình thi đấu nhé.
Saki lập tức đồng ý:
-Mình nhất định sẽ tới cổ vũ cho Sena!
……
Những ngày sau đó Sena cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi khi mà Hiruma yêu cầu những thành viên trong đội phải tăng cường luyện tập cũng như dành thời gian học thuộc những tấm card chiến thuật.
Cuối cùng thì ngày khai mạc giải đấu cũng đã tới.
Sáng chủ nhật mọi người phải tập trung từ sớm để đi tới sân bóng tham gia lễ khai mạc.
Không khí lần này náo nhiệt hơn hẳn giải mùa xuân bởi vì giải mùa thu mới sở hữu tấm vé để được thi đấu tại Christmas Bowl.
Cho dù là đội vô địch giải mùa xuân nhưng nếu không thể vượt qua được giải khu vực để tới với giải Kanto thì cũng không có cơ hội chạm tay vào tấm vé đó.
-Lễ khai mạc chuẩn b·ị b·ắt đầu rồi, mau chóng thay đồ đi!
Trong lúc thành viên Deimon bắt đầu thay đồ thì cánh cửa phòng thay đồ lại được mở ra. Một đám người mặc áo lab màu trắng bước vào. Một giọng nói vang dội được phát ra.
-Ha ha ha… Xin chào, tôi là Munakata của đội Amino Cyborgs, rất hân hạnh được đấu với các bạn ngày hôm nay.
Munakata bắt tay với người ở gần cửa nhất là Kurita sau đó chủ động chấm dứt màn chào hỏi và bắt đầu thay đồ.
Tất cả thành viên của Amino Cyborgs đều cởi áo ra để lộ thân hình vạm vỡ đầy cơ bắp của mình.
-Đô quá!
Mấy người như Monta gần như không có tí cơ bắp nào trông thấy thể hình của thành viên Amino thì vô cùng kinh ngạc.
-Hê… đây không phải là cuộc t·hi t·hể hình đâu. Bọn mày định làm gì với đống cơ bắp nhân tạo đấy?
Đống cơ bắp của thành viên Amino Cyborgs chắc chắn không phải do luyện tập thuần túy mà có. Khả năng cao là những người này đã sử dụng một vài phương pháp kích thích cơ bắp sinh trưởng.
-Đống cơ bắp nhân tạo này chính là niềm tự hào của chúng tôi đấy. Thể thao cũng là khoa học, chỉ có khoa học mới có thể giúp cho thể thao đạt tới một tầm cao mới.
Munakata không hề e ngại thừa nhận cơ bắp của mình không phải do tự nhiên mà có.
-Chúng tôi là mầm mống tinh anh của nước nhà nên đương nhiên sẽ không mạo hiểm sức khỏe của mình chỉ để đạt được kết quả. Như hai người này…
Munakata chỉ vào Sena và Ryohei nói:
-Hai cậu có cơ bắp phát triển tốt nhất trong những người ở đây nhưng mà chắc chắn là đã đạt được nó thông qua việc huấn luyện cực khổ. Như vậy cơ thể của hai cậu chắc chắn sẽ bị tổn thương không nhẹ. Tôi nói đúng không Hakui-san?
Munakata quay sang nói với một thiếu nữ xinh đẹp đang mặc trang phục nữ y tá ở bên cạnh mình.
Hakui Nasu chính là quản lý của Amino Cyborgs. Nghe được câu hỏi của Munakata thì Nasu mới quay sang nhìn một chút và nói:
-Cậu này, cơ bắp phát triển tốt nhưng có nhiều dấu vết tổn thương, nhìn qua giống như là cơ bắp của võ sĩ boxing vậy.
Đôi mắt của Nasu như là nhìn xuyên qua được lớp da của Ryohei mà nhìn vào từng thớ cơ bắp của cậu ta mà đưa ra đánh giá.
-Còn có cậu này…
Nasu vừa nhìn sang Sena để tiến hành đánh giá thì bỗng nhiên tỏ ra kinh ngạc.
-Hoàn hảo quá! Tôi chưa từng thấy ai có cơ bắp tuyệt vời như vậy!
-------☆☆☆☆-------
0