Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Tô Lạc Ly
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1315
Chương 1315
Sau khi cúp điện thoại, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng thở phào một hơi. Mặc dù anh phải bỏ ra cái giá rất lớn, nhưng nghĩ đến có thể giúp Lê Thấm Thấm thì anh cũng thấy hài lòng rồi.
“Đoán lại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bao nhiêu bao nhiêu? Năm nghìn tệ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng bây giờ anh bắt đầu suy nghĩ sách của mình phải viết thế nào đây?
“Cô nhỏ tiếng thôi, đừng để bố cô nghe thấy, tôi còn có thể lừa cô hay sao?” Mục Nhiễm Tranh đắc ý, vừa khéo số tiền năm mươi nghìn mà anh bán tài khoản game có thể đưa cho Lê Thấm Thấm để làm nhuận bút.
“Mười nghìn? Không thể nào chứ? Tôi tra trên mạng rồi, những họa sĩ mới như tôi nhuận bút rất rẻ, một cuốn sách kiếm được vài nghìn là tốt lắm rồi.” Lúc Lê Thấm Thấm rảnh rỗi đã lên mạng tìm hiểu.
“Năm mươi nghìn.”
Chương 1315 (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu cuốn truyện tranh thuận lợi xuất bản thì cũng không uổng công sự cố gắng của anh bấy lâu nay.
Khó khăn lắm nhà xuất bản mới câu được một con cá lớn, hơn nữa còn không cần bỏ ra một đồng nhuận bút nào, họ vui còn không kịp nữa là, tất nhiên sẽ phục vụ cho Mục Nhiễm Tranh như một ông lớn.
Mục Nhiễm Tranh đã giao hết tranh của Lê Thấm Thấm cho nhà xuất bản để họ lựa chọn, thậm chí anh còn không ngừng gây sức ép cho nhà xuất bản, cuốn truyện tranh của Lê Thấm Thấm mà không xuất bản thì sách của anh cũng không được xuất bản.
Anh lập tức mở máy tính lên đọc xem sách của người khác như thế nào, đọc một hồi lâu thì thấy đau đầu.
Đương nhiên Mục Nhiễm Tranh là người giữ chữ tín, thấy nhà xuất bản dốc sức để xuất bản truyện tranh của Lê Thấm Thấm như vậy, anh cũng đẩy nhanh tiến độ viết sách của mình.
“Thực sự là tôi vui quá. Mục Nhiễm Tranh, anh là may mắn của tôi! Tranh của tôi mà có thể bán được năm mươi nghìn!” Có đánh c·h·ế·t Lê Thấm Thấm cũng không ngờ cô chủ tiêu tiền như nước như cô lại có một ngày có thể kiếm được tiền, còn là tự tay mình kiếm ra.
Điện thoại đổ chuông một lúc lâu mới kết nối.
“Anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ cố gắng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sắp vào quá trình xuất bản rồi, nếu cô tiếp tục cố gắng thì nói không chừng tương lai sẽ có nhiều nhà xuất bản tranh nhau để giành lấy tranh của cô đấy!”
Mục Nhiễm Tranh ngồi trước máy tính gọi điện thoại cho Lê Thấm Thấm.
“Xong rồi, tôi là Ảnh đế, có chuyện gì mà tôi không làm được chứ? Cô đoán xem tôi thương lượng bao nhiêu tiền nhuận bút cho cô?” Không biết tại sao khi nghe giọng của Lê Thấm Thấm, Mục Nhiễm Tranh rất vui.
“Năm mươi nghìn? Ôi mẹ ơi, thật hay giỡn thế?” Lê Thấm Thấm la lên.
Cho nên truyện tranh của Lê Thấm Thấm phải được xuất bản trước năm mới, cũng chỉ còn hai tháng nữa thôi.
Cúp điện thoại, trên mặt Mục Nhiễm Tranh cũng mang theo nụ cười hài lòng.
Đã đến cuối năm rồi, theo kế hoạch của Lê Hán Giang thì qua năm mới sẽ đưa Lê Thấm Thấm ra nước ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.