Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Tuân Lệnh Lão Cán Bộ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Tuân Lệnh Lão Cán Bộ


Kỷ Hoài Thu rụt cổ, chép miệng, mặt dán lên cánh tay Diệp Đồng, nhướng mí mắt len lén nhìn về phía Bạc Y Cảnh.""Muốn chị nói lần thứ hai?" Bạc Y Cảnh híp mắt mím môi, gương mặt hiện ra hai lúm đồng tiền nhỏ nhỏ, Kỷ Hoài Thu bị người kia hù nhảy dựng, trong nháy mắt run sợ mấy giây, Kỷ Hoài Thu bất đắc dĩ đứng dậy, cất bước đoan trang ưu nhã cẩn thận từng bước, vẻ mặt lưu luyến đáng thương nhìn Diệp Đồng rồi đi về phía Bạc Y Cảnh...Bạc Y Cảnh nắm cổ tay Kỷ Hoài Thu, môi mím chặt, vừa vào phòng tổng tài liền đóng cửa lại, đẩy Kỷ Hoài Thu dán lên tường, chặn ngang."Nè! Chị...!ưm..." mùi hương bạc hà tiến vào mũi, Kỷ Hoài Thu kịp phản ứng thì cảm thấy không thích hợp, cũng chưa kịp đẩy Bạc Y Cảnh ra thì hai tay Bạc Y Cảnh chống bên tai Kỷ Hoài Thu, giam cô ở trong vòng tay của mình, mạnh mẽ bá đạo hôn tới.Hương vị bạc hà giữa răng môi ngày càng đậm, Kỷ Hoài Thu mở to hai mắt, trừng trừng nhìn người trước mặt mình, nhưng mà, Kỷ Hoài Thu bị hôn đầu óc choáng váng, Bạc Y Cảnh thành thạo kéo dài nụ hôn cùng với mùi vị quen thuộc làm cho sức giãy dụa chống cự của Kỷ Hoài Thu dần dần yếu ớt sau đó chỉ biết thuận theo đáp lại.Vừa hôn xong, Kỷ Hoài Thu ở trong vòng tay Bạc Y Cảnh đỏ mặt thở hổn hển:"Người phụ nữ xấu xa này, chị lại câu dẫn người ta, chị phạm quy...""Vậy thì sao." Bạc Y Cảnh thở một hơi, nhìn Kỷ Hoài Thu bình thường giương nanh múa vuốt lại như con cừu nhỏ dịu dàng không có phản kháng, cô thổi một ngụm khí nóng bên tai Kỷ Hoài Thu:"Em nói xem, có gì không thể giải quyết?"Hơi thở ấm áp phả tới, lỗ tai là n** m*n c*m nhất của Kỷ Hoài Thu lại bị k*ch th*ch, chân muốn nhũn ra, hai tay che ngực:"Bạc Y Cảnh, chị...!chị đừng làm loạn, chúng ta đã chia tay?""Chia tay?" Bạc Y Cảnh cười như không cười, ngón trỏ câu lấy cổ áo sơ mi Kỷ Hoài Thu, rồi lướt qua đôi gò má Kỷ Hoài Thu tiếp tục thổi khí k*ch th*ch lỗ tai nhạy cảm kia, một tay thuần thục cởi nút áo sơ mi của Kỷ Hoài Thu, một nút, hai nút, ba nút..."Muốn tôi không?""Không..."Lại một ngụm khí ấm áp phả tới, cả người Kỷ Hoài Thu rung lên, tay chân trong nhất thời nhũn ra, suýt chút nữa không đứng vững, đúng lúc giơ tay ôm cổ Bạc Y Cảnh, lỗ tai Kỷ Hoài Thu đỏ âu, mềm nhũn tựa vào vai người kia:"Bạc Y Cảnh, người xấu này, đừng thổi nữa, em sắp c·h·ế·t rồi...""Còn muốn rời xa bạn gái trước không?" đầu ngón tay Bạc Y Cảnh thăm dò vào vạt áo sơ mi mở rộng của Kỷ Hoài Thu, ngón tay như có như không chạm vào xương quai xanh trước ngực người kia, không có ý tốt xoay tròn trên da thịt trắng noãn kia."Không được, không được..."Trước một giây bị Bạc Y Cảnh đẩy ngã lên sofa, Kỷ Hoài Thu thốt ra, nhưng mà đã chậm, Bạc Y Cảnh đã nằm sấp lên:"Em không muốn tôi không sao cả, nó muốn tôi là được."...Lúng túng như không thấy chị em mình bị Bạc tiểu thư dẫn đi, Diệp Đồng bất đắc dĩ mỉm cười, chẳng mấy chốc thư ký quay lại dẫn cô đi xem tình hình của người mẫu và nhóm trang điểm.Tất cả đều bình thường thuận lợi.Nửa tiếng trước khi rời khỏi tập đoàn Kỷ thị.Diệp Đồng đang ngồi ở khu làm việc, lấy điện thoại ra nhìn nhìn mấy phút, mở wechat Cáo già ra, do dự mấy phút, đầu ngón tay rơi vào màn hình lại thu hồi, cô nhìn hình đại diện của cáo già, gởi tin nhắn wechat.Diệp Đồng: Tôi sắp về rồi.Diệp Đồng: Cô tới đón tôi không?Gần như ngay lập tức nhắn lại.Cáo già: Tuân lệnh lão cán bộ.. (đọc tại Qidian-VP.com)

không có chuyện gì lớn, không cần Lâm tổng tự mình xuất mã."Lâm Túc nhướng mày, khẽ cười nói:"Trở về gọi cho tôi, tôi tới đón em."Lời từ chối đến bên môi lại mím lại, Diệp Đồng không muốn đến gần Lâm Túc nhưng lại nghĩ Lâm Túc đã nói cô nên đối xử tốt với cô ấy một chút, nên đem những lời kia kìm lại, quay đầu nhìn Lâm Túc, khẽ gật đầu với Lâm Túc, sau đó tiện tay lật trang sách, cúi đầu xem tiếp.Tiêu Tử Ngọc nãy giờ luôn quan tâm phía sau, mãi vẫn không có nghe thấy Diệp Đồng từ chối, ngẩng đầu nhìn lên, lão bản nhà mình, tuy rằng rất bình tĩnh ung dung nhưng rõ ràng thấy rõ gương mặt đang rạng rỡ, cả nụ cười muốn che đậy cũng không che đậy được, giống như gió xuân lướt qua mặt!Tổng giám vậy mà đồng ý?!Từ trước tới nay thì đây là lần đầu tiên, xem ra chuyện lão bản đau eo chiếm được sự đồng cảm.Nếu như thê thảm hơn, ví dụ như bị tai nạn xe hay cẩu huyết hơn sơ suất bệnh ung thư...!vậy chẳng phải là một giây quay đầu? Tiêu Tử Ngọc suy nghĩ trong lòng cảm thấy vui vẻ.Đến tòa nhà tập đoàn Kỷ Thị, Tiêu Tử Ngọc dừng xe ở ven đường, Diệp Đồng nhìn vào mắt Lâm Túc, mở cửa xe bước xuống:"Tôi đi trước."Lâm Túc cong khóe môi:"Đi đi."Chờ Diệp Đồng đi xa, Tiêu Tử Ngọc nhướng mày nhìn cây vạn tuế:"Lão bản, quan hệ của chị và tổng giám đã xoa dịu rồi à?""Vẫn chưa." Lâm Túc nhìn người đến người đi xa xa liền tìm thấy bóng lưng cao gầy dịu dàng nhỏ nhắn, nói xong hai chữ, ánh mắt tối sầm lại.Tiêu Tử Ngọc:"Em thấy vậy cũng khá lắm rồi, chỉ cần Diệp tổng giám không từ chối thì có hi vọng, lão bản, đừng tức giận, kiên trì cố gắng!"Cô không có giận, chỉ là bị Diệp Đồng từ trong ra ngoài từ chối, không nhận được sự tha thứ và đón nhận, hóa giải không được mâu thuẫn, khúc mắc cũng tạo thành vết thương không kết vảy, trong lòng Lâm Túc chung quy đều đau đớn.Nhưng cũng không thể bị khúc mắc làm cho đau đớn cả đời, cô có thể đau, Diệp Đồng không thể, đã lâu như thế Diệp Đồng cũng không buông bỏ được, chậm trễ mấy năm nữa thì 30 tuổi, đường đời vẫn còn dài, cho dù Diệp Đồng không muốn quay đầu lại, chí ít mở lòng rút đi gai nhọn là được.Giống như thần giao cách cảm, bóng lưng nhỏ nhắn dịu dàng ở trong đám đông quay đầu lại, Lâm Túc nhìn cô, nhỏ giọng thì thầm:"Tôi thật sự làm sai rồi sao?""Lão bản, chị không sai." Tiêu Tử Ngọc nói lời sâu xa: "Chị chỉ là không muốn em ấy bị tổn thương, nhưng chị lại làm tổn thương lòng em ấy."Lâm Túc trầm tư không nói.Bên kia Diệp Đồng cũng quay đầu lại rồi, từng bước đi về phía tòa nhà.Cô lấy điện thoại ra, nhắn cho Kỷ Hoài Thu một tin nhắn, ở trên đường đến Kỷ Hoài Thu biết cô về rồi nên gọi điện thoại, gọi cũng không nói gì chỉ bảo cô tới công ty một chuyến.Sau đó gởi tin wechat, bảo cô nhanh tới cứu vớt chị em tốt của mình đang tiến thoái lưỡng nan, Kỷ Hoài Thu nhân lúc Bạc Y Cảnh không chú ý, len lén cầu viện binh, dù sao có Bạc Y Cảnh ở đó, chị em tốt của cô thật sự sợ không dám làm càng.Mới vừa vào tòa nhà, thư ký của Kỷ Hoài Thu đã nhìn thấy Diệp Đồng, hai mắt phát sáng nhanh chóng chạy tới nét mặt có chút lo lắng, dẫn Diệp Đồng vào thang máy VIP vội vàng đi lên.Diệp Đồng vừa vào cửa liền thấy Bạc Y Cảnh ngồi ở ghế làm việc của tổng tài, cho dù ngồi không nói lời nào cũng không che giấu được khí thế bức người, mà chị em tốt nhà cô hai tay đặt ở đầu gối, ngoan ngoan ngồi ngay ngắn trên sofa, thấy cô tới thì ngay lập tức nháy mắt kích động nhảy dựng lên."Bạc Y Cảnh! Em đã nói là đi công tác với Diệp Đồng, chị còn không tin em!"Bạc Y Cảnh ngẩng đầu nhìn về phía cô, ánh mắt lạnh nhạt chần chừ, Diệp Đồng khẽ mỉm cười, rất ăn ý phối hợp với chị em nhà mình:"Bạc tiểu thư, em và Kỷ tổng hẹn nhau hôm nay cùng đi xem người mẫu và tạo hình cùng với nhóm trang điểm tình hình thế nào.""Thì ra là vậy." Bạc Y Cảnh gật đầu, "Vậy hai em đi làm việc đi."Có chỗ dựa là chị em tốt, Kỷ Hoài Thu hùng hổ đứng lên, kéo tay Diệp Đồng ngoảnh đầu bước đi, ra khỏi văn phòng, tìm được một góc không có người, cô điên cuồng phỉ nhổ:"Chị em à, cậu thấy chưa, người phụ nữ kia, người phụ nữ kia tin cậu chứ không tin mình, cậu nói xem bạn gái như mình làm gì chứ? Mình đã nói mình không đi chơi chị ấy còn muốn giám sát quản lý mình!"Giọng càng lúc càng lớn, mặt Kỷ Hoài Thu đỏ lên ngày càng kích động, Diệp Đồng lại càng hoảng sợ, giơ tay vội vàng bụm miệng người kia:"c** nh* giọng một tí, hôm qua không phải còn tốt sao, sao hôm nay bỗng trở mặt?""Một lời khó nói hết!""Vậy sao?" Dệp Đồng giơ tay giúp Kỷ Hoài Thu vuốt nếp nhăn trên cổ áo sơ mi, buồn cười nhìn vẻ mặt ghét bỏ của người kia."Hôm nay ban đầu mình không định đi làm, muốn cùng vài người bạn đi đến bờ biển chơi, ai ngờ Bạc Y Cảnh sáng sớm lại tìm tới mình, mình không muốn gặp chị ấy, chỉ có thể tới công ty, tới công ty vẫn không buông tha mình, vừa rồi cậu cũng nhìn thấy chị ấy ức h**p mình đó!"Diệp Đồng bị Kỷ Hoài Thu lôi kéo, không để ý hình tượng đặt mông ngồi xuống bậc thang, Kỷ Hoài Thu xem thường hừ khẽ, bĩu môi, thoắt cái như một đứa trẻ con cáu kỉnh."Chị em à, cậu có biết cái gì gọi là khẩu thị tâm phi không?" Diệp Đồng không khách sáo nhéo nhéo mặt Kỷ Hoài Thu đang tức giận, cô không thấy Bạc tiểu thư ức h**p Kỷ Hoài Thu, trái lại chị em của mình như cô vợ nhỏ cam tâm tình nguyện bị Bạc tiểu thư ức h**p.Kỷ Hoài Thu tức giận kêu la:"Chị em à, mình đã nói với cậu, mình nhất định nhất định nhất định nhất định kiên trì tín niệm rời xa bạn gái trước! Kiên quyết không quay đầu lại, mình muốn rời xa bạn gái trước bo bo giữ lấy mình, suốt đời trôi chảy!"Lời vừa nói ra, một ánh mắt lạnh lùng nhìn sang, Diệp Đồng và Kỷ Hoài Thu đồng thời rùng mình, rất ăn ý trong lòng dự cảm không tốt, mỗi lần nói xấu bạn gái trước ngay lập tức sẽ gặp báo ứng, Kỷ Hoài Thu trái lại hít một hơi lạnh, cô không dám quay đầu lại nhìn, kéo ống tay áo Diệp Đồng ra dấu, Diệp Đồng quay đầu, nhìn thấy Bạc Y Cảnh cách đó 5 bước chân..."Quay lại."Bạc Y Cảnh gọi người kia, Diệp Đồng đẩy đầy vai Kỷ Hoài Thu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 44: Tuân Lệnh Lão Cán Bộ (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Tuân Lệnh Lão Cán Bộ