Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 71: Kết quả xét nghiệm ADN

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 71: Kết quả xét nghiệm ADN


"Ba, chắc chắn nó không phải là con trai của anh ta đâu, con chưa từng rời khỏi đó nửa bước, anh ta vừa lấy kết quả là con đã tráo ngay, nhất định đây là con của Nam Ngữ và gã ăn mày mà thôi!"

'Không có quan hệ huyết thống...'

Nam Vĩ vẫn bán tín bán nghi, nếu không phải là con trai của Mộ Hàn thì tại sao khuôn mặt nó lại giống đến thế?

Cô chống một tay lên lồng ngực anh, ngăn lại.

"Đây là lần đầu tiên bà thấy Mộ Hàn biết quan tâm tới người khác đấy." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô đưa lọ thuốc cho anh, anh chưa cầm ngay mà bất ngờ nâng cằm cô lên hôn.

Mộ Hàn chơi với cậu cả buổi tối, sau đó Kỳ Kỳ buồn ngủ, Nam Ngữ nằm trằn trọc không ngủ được, muốn nhắn tin cho anh hỏi về Kỳ Kỳ, nhưng nghĩ thế nào lại nâng điện thoại lên rồi cất đi, đúng lúc này điện thoại cô lại báo tin nhắn, Mộ Hàn nói rằng Kỳ Kỳ đã ngủ và uống thuốc đầy đủ, còn chúc cô ngủ ngon.

Có sao? Nam Ngữ nghĩ...có lẽ là có, nhưng trong đầu cô lại nhớ tới những lúc anh bức ép cô nhiều hơn.

Anh nói xong, sải bước về hướng chiếc xe ô tô đang đỗ bên ngoài, trợ lý Lưu không kìm được mở ra xem, liền sững người.

Nam Xuyên quan sát vẻ mặt Nam Vĩ, có vẻ như ông ta đã tin, xem xong còn lấy bật lửa đốt đi, dặn dò.

Nam Ngữ giống như được đại xá, vội đi ra ngoài.

Ăn xong, Nam Ngữ muốn đưa Kỳ Kỳ về nhưng cậu bé giống như chỉ thích Mộ Hàn, nhất quyết bám lấy anh không chịu về.

"Tôi đã nói mỗi lần hôn tôi em không cần phải đánh son nữa rồi mà."

Nam Xuyên nói chắc như đinh đóng cột

Mộ Hàn vẫn chưa lên tiếng, Kỳ Kỳ và Lão thái thái cũng nhìn anh. Anh đột ngột khẽ cười, lên xe ngồi cạnh cô.

Nam Ngữ theo phản ứng muốn đẩy ra thì lại bị đầu lưỡi anh cuốn lấy nhẹ nhàng m*t mát, nụ hôn vô cùng dịu dàng, giống như đang thưởng thức, lại lưu luyến không nỡ buông.

"Đốt nó đi, chuyện này đừng truyền ra ngoài."

***

Nhưng đập vào mắt anh, kết quả lại là...

Anh nhắn xong, hơi hồi hộp chờ, mãi một lúc sau cô mới nhắn lại chúc anh ngủ ngon.

Vừa nãy khi xem xong kết quả đó, anh thừa nhận là cảm thấy mất mát, anh đã mong Kỳ Kỳ là con trai mình, Nam Ngữ có thể là cô gái năm xưa, nhưng kết quả lại không phải là như thế...Một người như anh, chưa từng yêu ai nhiều đến thế, đó vốn dĩ không phải là tính cách của anh. Chỉ từ khi gặp Nam Ngữ, anh đã biết ghen là gì, đã biết quan tâm chăm sóc người khác, Mộ Hàn đã dần dần vì cô mà thay đổi.

Lão thái thái ở một bên nói đỡ.

"Đúng vậy mà! Con đã đích thân nhìn thấy trợ lý của anh ta ở phòng xét nghiệm, sau đó đã đi theo đánh tráo tập tài liệu này, nhất định không thể sai được đâu!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trợ lý Lưu hớt hải chạy vào, vừa nhìn thấy Nam Ngữ ở đó, anh ta vội giấu tập tài liệu ra đằng sau.

Vừa nãy cô cảm thấy anh có gì đó kì lạ, nhưng sau khi lên xe thì anh lại nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng như mọi khi, một tay ôm lấy eo cô, gương mặt anh nhìn nghiêng tuấn tú điển trai, trái tim nhỏ bé của cô lại khẽ rung động.

"Không phải là con trai của Mộ Hàn sao?"

Trợ lý Lưu lúc này mới đưa tập tài liệu cho anh, Mộ Hàn mở ra xem, nhịp tim đột ngột đập nhanh.

Anh giơ tay ra lau đi thức ăn dính bên khóe miệng cô, rồi đưa nó vào miệng mình. Gò má Nam Ngữ lại đỏ lên, Mộ Hàn lùi người ra, nhếch môi cười quyến rũ.

Mộ Hàn thầm nhủ, cho dù Kỳ Kỳ có là con trai của anh hay không thì anh cũng vẫn sẽ yêu cô.

Khóe miệng Nam Ngữ giật giật, thật muốn lấy miếng thịt nhét luôn vào miệng anh, vẻ mặt anh sau khi nói xong còn rất tự nhiên bình thản. Lão thái thái mỉm cười nói.

Khóe môi anh khẽ cười, bấy giờ mới tắt đèn đi ngủ.

"Vâng."

Nam Ngữ giật mình l**m môi, động tác đó càng làm cho đôi môi căng bóng hồng hào thu hút. Nếu đi làm thì phải chỉnh chu một chút, hơn nữa anh yêu cầu thì cô sẽ phải làm theo sao? Theo kinh nghiệm của cô, mỗi lần gặp anh ít nhất sẽ bị hôn một lần, may mà son cô dùng là son lì khó trôi.

"Mộ Hàn, anh đừng gắp nữa, tôi ăn không hết đâu."

"Anh làm gì vậy? Mau lên xe đi."

Còn Mộ Hàn sau khi xem xong, sắc mặt không đổi, đưa nó lại cho trợ lý Lưu, nói.

Thậm chí lúc nãy anh nhìn cô, còn rất muốn đặt một nụ hôn lên đôi môi ngọt ngào ấy, có điều ở đây đang có Lão thái thái, không tiện lắm.

Cô cúi đầu chăm chú ăn, không thèm để ý tới anh nữa, bây giờ cô mới biết hóa ra Mộ Hàn còn rất thích trêu chọc người khác, đặc biệt là thích nhìn thấy dáng vẻ cô ngượng ngùng.

Nam Vĩ ngồi xuống ghế. Ông ta nhìn qua Nam Xuyên, cô ta chắc chắn không có gan để nói dối, vậy thì ông ta có thể tạm an tâm mà xử lý Nam Ngữ, nhưng vẫn không thể lơ là...

"Sao vậy? Mặt tôi có dính gì hay sao?"

"Anh...anh làm gì vậy?"

Kỳ Kỳ ôm chặt lấy anh không buông, mà Lão thái thái lại nói đỡ, cô đành thở dài đồng ý. Mộ Hàn liền đưa cô về đài truyền hình trước, còn Lão thái thái bà Kỳ Kỳ trở về Mộ gia.

"Không sao, em gầy quá, ăn nhiều một chút, nhiều thịt sờ sẽ thích hơn."

Nam Vĩ kinh ngạc thốt lên.

Sáng hôm sau, ai ngờ Mộ gia lại đón chào một vị khách không mời.

Bốn năm trở lại, cô giống như là đem tất cả sức lực dồn vào việc trả thù, mà anh lại là người xuất hiện nằm ngoài dự liệu của cô.

"Tôi...tôi phải vào làm đây."

Xe dừng lại trước một nhà hàng sang trọng, phong cách thanh tịnh, trang nhã mà Lão thái thái thích, trong lúc ăn, anh còn lọc xương cá để gắp sang bát cho cô, ánh mắt của Lão thái thái lại như có như không nhìn hai người bọn họ, Nam Ngữ thấy anh không ăn mà chỉ chuyên tâm gắp cho mình, cô ngại ngùng nói.

"Không có gì, chúng ta đi thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn cô làm Nam Ngữ quên cả chống cự, tay chuyển sang nắm lấy tây trang màu bạc trên người anh từ bao giờ, bấy giờ anh mới buông cô ra, hơi thở cô có chút gấp gáp, anh đưa tay lên khẽ v**t v* gò má mềm mại, giọng nói trầm thấp đầy quyến rũ.

Lão thái thái không ngờ anh mắc bệnh sạch sẽ mà lại có hành động như vậy, mà Nam Ngữ, bà càng tiếp xúc qua lại càng cảm thấy thích cô nhiều hơn.

"Không sao, cứ để Kỳ Kỳ ở đây cùng bà và Mộ Hàn, cháu đừng lo."

Mộ Hàn dừng động tác lọc xương cá lại, tao nhã dùng khăn lau tay, sau đó vắt một tay qua thành ghế cô, gương mặt anh đột nhiên sáp gần tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngoan, em và con cùng bà nội ra xe trước đi, chúng ta cùng nhau đi ăn trưa, tôi sẽ ra sau."

Chương 71: Kết quả xét nghiệm ADN

Cô ta gật đầu, sau đó ra khỏi Nam gia trở về Phó gia, lên xe rồi mới nở nụ cười đắc ý.

Lão thái thái bấy giờ mới hỏi, khi biết được, bà cũng thở dài thất vọng, không nói gì nhiều.

Anh không ngăn cản, cô bước vào trong Đài Truyền hình, không dám nghoảnh đầu nhìn anh, Nam Ngữ sợ rằng nếu cô lưu luyến nhìn lại thì sẽ không thể kiên trì mà chìm đắm vào vòng tay anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Hàn đưa mắt nhìn tất cả nhân viên, bọn họ liền ai nấy trở về chỗ mình làm việc, không dám hóng chuyện nữa.

Lúc Mộ Hàn quay trở về, Kỳ Kỳ vừa nhìn thấy anh đã gọi "Baba". Đôi chân nhỏ bé chạy tới ôm chân anh, anh lập tức bế cậu lên, sau khi biết được sự thật, anh cũng không hề thay đổi mà vẫn yêu thương cậu bé.

Nam Ngữ đang suy nghĩ miên man, bỗng đẩy nhẹ anh ra rồi nói.

Anh không nói gì, chỉ chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, Nam Ngữ không tự nhiên đưa tay sờ lên mặt mình, hỏi.

"Cảm ơn anh về bữa ăn hôm nay, Kỳ Kỳ phiền anh rồi, đây là thuốc của nó, uống sau khi ăn."

Mộ Hàn thấy Nam Ngữ không nói gì, càng không chống cự như mọi khi nữa, trong lòng có chút vui vẻ, mà vui vẻ thì anh sẽ trở nên dễ tính, khác hẳn với lúc tức giận.

Bóng lưng Mộ Hàn cao lớn, Nam Ngữ ngồi trong xe đang chơi với Kỳ Kỳ, nhìn thấy anh, cô liền ấn cửa xe xuống, nở nụ cười tươi nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 71: Kết quả xét nghiệm ADN