Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Tổng Võ: Bái Sư Mã Đại Nguyên, Sư Nương Ngươi Nóng Quá A

Bạch Thố I

Chương 106: Ẩn Thân Thuật, Thần Hầu phủ giải tán

Chương 106: Ẩn Thân Thuật, Thần Hầu phủ giải tán


Hôm sau.

Trời vừa hửng sáng.

Thẩm Tân cùng Cơ Dao Hoa thao thức trọn một đêm!

Lẽ dĩ nhiên, hai người không thể suốt đêm triền miên, Thẩm Tân thì chịu nổi, chứ Cơ Dao Hoa vừa mới nếm trải mùi đời nào kham cho thấu.

Nửa đêm về sau, Thẩm Tân cùng Cơ Dao Hoa lại cùng nhau luận bàn võ học.

Thẩm Tân truyền thụ cho Cơ Dao Hoa Bắc Minh Thần Công, Lăng Ba Vi Bộ cùng Lục Mạch Thần Kiếm, đổi lại, Cơ Dao Hoa cũng đem Nhẫn thuật và đao pháp mình học được ở Đông Doanh ra dạy cho Thẩm Tân.

Đao pháp Đông Doanh chẳng có gì đặc sắc, tuy cũng có chỗ độc đáo, nhưng so với đao pháp Hoa Hạ thì còn kém xa.

Huống hồ, thứ Cơ Dao Hoa học được cũng chẳng phải loại đao pháp cao thâm gì.

Ngược lại, chính Nhẫn thuật, đặc biệt là Ẩn Thân Thuật đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực của Cơ Dao Hoa, lại khiến Thẩm Tân vô cùng hứng thú.

Ngoài Ẩn Thân Thuật, Cơ Dao Hoa còn tinh thông Phân Thân Thuật, Biến Thân Thuật, Thế Thân Thuật và các loại Nhẫn thuật khác.

Nhưng những Nhẫn thuật này lại chẳng giống với những gì trong thế giới Hỏa Ảnh.

Phần lớn chúng chỉ là hiệu quả tạo ra bằng những thủ pháp đặc thù, ví như Phân Thân Thuật của Giả Tam, chẳng phải Giả Tam thật sự phân được thân thành ba, mà là khi hắn hành động, luôn sắp đặt hai kẻ thế thân đi theo mình.

Khi gặp nguy hiểm, Giả Tam sẽ tạo ra hỗn loạn, hai kẻ thế thân kia lập tức cởi bỏ lớp ngụy trang bên ngoài.

Như vậy, liền xuất hiện ba Giả Tam, có thể thừa dịp hỗn loạn t·ẩu t·hoát.

Nhẫn thuật Cơ Dao Hoa học được, phần lớn đều là dạng này.

Ví như Phân Thân Thuật, thủ pháp gần như tương tự Giả Tam, nhưng bọn họ còn lợi dụng kỹ xảo dịch dung, hoặc dùng anh em song sinh cố ý luyện tập, khiến cho trông y hệt như phân thân thật sự.

Thế Thân Thuật cũng tương tự, nhưng lại chia làm hai loại: một là chuẩn bị từ trước, tìm người có ngoại hình giống hệt, hoặc để người khác dịch dung thành thế thân; loại còn lại là chuẩn bị một hình nhân bằng kích thước người thật, tìm cơ hội tung ra giữa trận chiến, nhằm mục đích mê hoặc, uy h·iếp đối thủ.

Còn Biến Thân Thuật, nói trắng ra chính là Dịch Dung Thuật.

Thậm chí còn có cả Yên Độn Thuật, chẳng qua là ném một quả cầu khói xuống đất rồi thừa cơ t·ẩu t·hoát.

Những Nhẫn thuật này, ngay cả bảng trạng thái độ thuần thục cũng chê bai, căn bản không thèm công nhận.

Tuy nhiên, Ẩn Thân Thuật của Cơ Dao Hoa lại hoàn toàn khác biệt.

Ẩn Thân Thuật của nàng không phải là loại kỹ xảo lừa bịp đó, mà là một môn võ công thực thụ, một kỹ pháp vận dụng chân khí tinh diệu.

Thẩm Tân đối với loại võ công như Ẩn Thân Thuật này vẫn rất hứng thú, hắn chẳng tốn bao nhiêu thời gian đã nhập môn thành công, lại thêm sự chỉ điểm của Cơ Dao Hoa, nhanh chóng đạt tới tầng thứ thuần thục.

Trời vừa rạng sáng, Cơ Dao Hoa cùng Hồ Điệp và các tỷ muội đã đến giờ ước định rời đi.

Đã đến lúc phải ly biệt!

Thẩm Tân tiễn các nàng một mạch ra khỏi thành Biện Kinh hơn trăm dặm, sau đó mới quay trở về.

……

Tiễn Cơ Dao Hoa đi rồi, Thẩm Tân liền chuyển thẳng vào Thần Hầu phủ.

Hắn cũng không hoàn toàn bỏ rơi Lục Tiểu Phụng và Tư Không Trích Tinh, thỉnh thoảng vẫn tìm họ tụ tập hàn huyên, nhưng cái danh 'trọng sắc khinh bạn' thì khó mà thoát được.

Thế nhưng, Thẩm Tân ở Thần Hầu phủ chưa được mấy ngày, trên triều đã hạ thánh chỉ, yêu cầu Thần Hầu phủ phải giải tán, giao lại toàn bộ cho Lục Phiến Môn tiếp quản.

Đằng sau việc này, có Thái Kinh ngầm dùng sức, Bổ Thần đương nhiên cũng chẳng hề ngồi yên.

Vụ án lần này, Lục Phiến Môn tổn thất quá nặng nề.

Tứ Đại Danh Bổ toàn bộ bỏ mạng, Từ Phong cùng Lôi Nhất Minh c·hết dưới tay đám người Tây Vực Thần Binh, còn Sầm Trùng và Hàn Long thì bị Cơ Dao Hoa thủ tiêu.

Các tỷ muội khác dưới trướng Cơ Dao Hoa vốn hành động cùng Sầm Trùng và Hàn Long, Cơ Dao Hoa muốn dẫn họ đi, tự nhiên không tránh khỏi một trận giao tranh với hai người này.

Thực ra với thực lực của Sầm Trùng và Hàn Long, chưa chắc đã không phải là đối thủ của Cơ Dao Hoa.

Nhưng Cơ Dao Hoa dùng Ẩn Thân Thuật đánh lén, hạ thủ Sầm Trùng trước, chỉ còn lại một mình Hàn Long, đương nhiên độc mộc nan chi, cuối cùng cũng bỏ mạng dưới tay Cơ Dao Hoa và đám người của nàng.

Tứ Đại Danh Bổ c·hết sạch trong một vụ án, thế mà Bổ Thần lại chẳng thấy mình có vấn đề gì.

Trong mắt hắn, chuyện này chắc chắn có âm mưu, một âm mưu cực lớn!

Mà Gia Cát Chính Ngã chính là kẻ chủ mưu đứng sau giật dây!

Tuy bề ngoài không có chứng cứ, nhưng điều đó chẳng hề cản trở Bổ Thần đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu Gia Cát Chính Ngã và Thần Hầu phủ.

Lại thêm Thái Kinh nhúng tay vào, Thần Hầu phủ liền bị hạ chỉ giải tán ngay trong ngày.

Ngay ngày thứ hai nhận được thánh chỉ, người của Lục Phiến Môn đã kéo đến tiếp quản.

Bổ Thần đích thân dẫn đội, Lục Phiến Môn còn chuẩn bị cả cung mạnh nỏ cứng, trông chẳng giống đến tiếp quản, mà ngược lại như thể đến để bắt người của Thần Hầu phủ vậy.

Hai bên gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây, không khí căng như sắp đứt, chỉ chờ một mồi lửa là bùng nổ.

“Liễu đại nhân, không biết ngài đến đây có việc gì?” Gia Cát Chính Ngã bước ra, chắp tay hành lễ hỏi.

“Chỉ ý của Thánh Thượng, hẳn là ngươi đã biết rồi chứ?” Bổ Thần hai tay chắp sau lưng, mặt lộ rõ vẻ đắc ý.

“Chúng ta đang thu dọn đồ đạc, sẽ đi ngay.”

“Thứ nào là của ngươi, thứ nào là của triều đình, ngươi phải phân cho rõ ràng. Bằng không, trước bàn dân thiên hạ thế này, ta cũng khó lòng mà thiên vị được đâu!”

“Xin cứ yên tâm, Chính Ngã trong lòng tự biết,” Gia Cát Chính Ngã đáp lại một câu, đoạn quay đầu nhìn về phía Thiết Thủ và những người khác: “Đã thu dọn xong cả chưa?”

“Xong cả rồi.” Thiết Thủ đáp, giọng đầy uể oải.

Đâu phải ai cũng có thể khoáng đạt được như Gia Cát Chính Ngã.

Ngay cả Vô Tình, người được Gia Cát Chính Ngã một tay nuôi nấng trưởng thành, cũng chẳng thể nào hiểu nổi.

“Vậy thì đi thôi.” Gia Cát Chính Ngã chuẩn bị dẫn người rời khỏi..........

Thiết Thủ thấy thế, vác bọc hành lý đã gói ghém xong lên vai, Đinh Đương và những người khác cũng tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ, còn Thẩm Tân thì đẩy xe lăn cho Vô Tình, tất cả chuẩn bị rời đi.

Nhưng Bổ Thần nào có ý định để Gia Cát Chính Ngã và đám người của ông dễ dàng rời đi như vậy.

Ngay lúc đám người Gia Cát Chính Ngã đi ra đến giữa sân, Bổ Thần đột nhiên giơ tay chặn lại: “Gia Cát huynh, làm việc công theo lệ, vẫn nên kiểm tra qua một chút thì hơn. Đắc tội rồi.”

“Không sao!” Gia Cát Chính Ngã im lặng giây lát, rồi mỉm cười đáp.

“Lục soát!” Bổ Thần thấy đối phương thuận theo, liền hạ lệnh, tức thì có mấy tên bổ khoái của Lục Phiến Môn hùng hổ tiến về phía đám người Thiết Thủ.

Bọn chúng hành động cực kỳ thô bạo, giật phắt lấy hành lý của đám người Thiết Thủ rồi quẳng thẳng xuống đất.

Gia Cát Chính Ngã có thể nhịn, nhưng đám thủ hạ của ông thì không tài nào nhịn được!

Đặc biệt là Truy Mệnh, hắn chỉ vừa mới gia nhập Thần Hầu phủ chưa lâu, so với Thiết Thủ và những người khác, hắn càng không muốn để đám người Lục Phiến Môn lục lọi đồ đạc của mình.

Như Thiết Thủ, dù trong lòng cực kỳ khó chịu, nhưng hắn vẫn cố nén không phản kháng, chỉ để lộ vẻ bất mãn ra mặt, mặc cho đám người Lục Phiến Môn giật lấy bọc hành lý trên lưng mình.

Nhưng Truy Mệnh lại chẳng hề có ý định giao đồ của mình ra, hắn liền lách người né tránh.

“Gia Cát huynh, quản lại người của ngươi đi chứ.” Bổ Thần đứng bên cạnh, cất giọng không mặn không nhạt.

Sự phẫn nộ của Thiết Thủ và mọi người đều đã hiện rõ trên mặt, chỉ cần một lời khích nhẹ nữa thôi...

“Truy Mệnh!” Gia Cát Chính Ngã vẫn chọn cách nhẫn nhịn, đưa mắt ra hiệu cho Truy Mệnh.

“Ta vốn cứ ngỡ gia nhập Thần Hầu phủ làm bổ khoái, sau này sẽ được dịp uy phong lẫm liệt, nào ngờ...” Truy Mệnh nhìn Gia Cát Chính Ngã, vẻ mặt tràn đầy thất vọng, lắc đầu nói.

“Thôi đủ rồi! Đâu phải ai cũng nhu nhược như ngươi! Ngươi nhịn được, chứ ta nhịn hết nổi rồi! Cùng lắm thì cá c·hết lưới rách!” Thiết Thủ cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, gầm lên một tiếng, trút sạch nỗi uất hận trong lòng.

Bổ Thần thấy thế, cười khẩy một tiếng, đưa mắt ra hiệu cho đám thủ hạ, rồi giọng nói trở nên lạnh lẽo tàn độc: “Pháp bất vị thân! Kẻ nào dám kháng lệnh, g·iết không tha!”

“Ta đứng ngay đây này! Ngon thì tới g·iết đi!” Thiết Thủ cơn giận bốc lên ngùn ngụt, trừng mắt nhìn tên bổ khoái Lục Phiến Môn trước mặt.

Tên bổ khoái Lục Phiến Môn kia đã được lệnh của Bổ Thần, nào đâu chịu lùi bước, vẫn cứ sấn tới đòi kiểm tra hành lý của Thiết Thủ.

Thiết Thủ thấy vậy, hai nắm đấm siết chặt, gân xanh trên cánh tay nổi rõ mồn một.

“Bốp!”

Thiết Thủ đã ra tay! Một quyền nện thẳng vào bụng tên bổ khoái Lục Phiến Môn. Nhưng hắn vẫn còn giữ lại chút lý trí, giận thì giận thật, song chưa hề có ý định g·iết người.

Hắn chỉ dùng sức lực thuần túy của cơ thể để tung quyền, chứ chưa hề vận dụng chân khí.

Nhưng dù là vậy, việc hắn động thủ vẫn cho Bổ Thần một cái cớ hoàn hảo để ra tay...

Chương 106: Ẩn Thân Thuật, Thần Hầu phủ giải tán