Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Tổng Võ: Bái Sư Mã Đại Nguyên, Sư Nương Ngươi Nóng Quá A

Bạch Thố I

Chương 69: Kế hoạch của Tô Tinh Hà, dương danh thiên hạ

Chương 69: Kế hoạch của Tô Tinh Hà, dương danh thiên hạ


Nếu là ngày thường Thẩm Tân nói vậy, Lý Thanh La có lẽ sẽ rất vui mừng.

Nhưng lúc này, nàng chẳng thể vui nổi, bởi lẽ trong lòng nàng hiểu rõ đáp án thực sự là gì.

“Sư đệ, ta muốn nghe lời thật lòng.” Lý Thanh La khẽ nhíu mày, véo nhẹ lên người Thẩm Tân một cái, gương mặt tỏ rõ vẻ nghiêm túc nhìn hắn.

Thẩm Tân cười bất đắc dĩ: “Sư tỷ, ta nói chính là lời thật lòng.”

“Ta hiểu ý sư tỷ. Nếu chỉ đơn thuần xét về dung mạo, ta nghĩ Ngữ Yên quả thực xinh đẹp hơn sư tỷ một chút. Nhưng một người đẹp hay không, đâu chỉ dựa vào ngoại hình, mà còn bao gồm nhiều phương diện khác nữa.”

“Và trong lòng ta, sư tỷ chính là đẹp nhất, còn đẹp hơn cả Ngữ Yên.”

“Vậy ngươi nói xem, ta đẹp ở chỗ nào?” Lý Thanh La hỏi.

“Khí chất của sư tỷ cao quý, đoan trang, phóng khoáng, những điều này Ngữ Yên không thể sánh bằng. Ngữ Yên tuy đẹp thật, nhưng lại có phần nhỏ nhẹ, ủy mị. Nếu phải chọn, ta sẽ chọn sư tỷ, chứ không phải Ngữ Yên.”

“Ngươi thật sự nghĩ vậy sao?” Lý Thanh La mỉm cười, vẻ mặt không còn nghiêm nghị như trước.

Bởi trong mắt nàng, Vương Ngữ Yên quả thực có chút rụt rè, khép nép, đứng trước mặt nàng đến nói cũng không dám lớn tiếng.

Về điểm này, nàng ta quả thực không bằng mình.

“Chẳng lẽ sư tỷ không rõ sao?” Thẩm Tân hỏi ngược lại, ưỡn thẳng lưng: “Xem ra ta phải dùng hành động thực tế để chứng minh tình yêu của ta đối với sư tỷ rồi.”

Đôi khi, nữ nhân đa sầu đa cảm, suy nghĩ vẩn vơ, phương pháp chữa trị tốt nhất không phải là lời ngon tiếng ngọt, mà là dùng hành động thực tế để tiêu hao tinh lực của nàng.

Trùng hợp thay, sở trường của Thẩm Tân chính là “vũ thương lộng bổng”.

Một chiêu “Bát Thảo Tầm Xà” một thức “Trực Đảo Hoàng Long” càng là dùng đến thuần thục vô cùng.

“Sư tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Xong việc, Thẩm Tân mới hỏi Lý Thanh La đã xảy ra chuyện gì.

Về chuyện này, trong lòng Thẩm Tân đã có vài phần suy đoán.

Rốt cuộc theo suy nghĩ của hắn, Vô Nhai Tử đáng lẽ phải truyền toàn bộ công lực của mình cho Lý Thanh La, căn bản không có phần của Vương Ngữ Yên trong đó.

Nhưng thực tế lại là, Vô Nhai Tử đã chia một phần công lực của mình cho Vương Ngữ Yên.

Về việc này, Thẩm Tân chỉ có thể nói, cũng may là Vô Nhai Tử còn biết điều, không bỏ quên người con gái Lý Thanh La này, nếu không Lý Thanh La có lẽ đã phát điên rồi!

Nhưng dù vậy, Lý Thanh La lúc này cũng chẳng khá hơn là bao.

Nàng ghen tuông, không phải vì Vô Nhai Tử chia một nửa công lực cho Vương Ngữ Yên.

Mà là vì thái độ của Vô Nhai Tử đối với Vương Ngữ Yên.

Còn có sự tự ti về dung mạo nảy sinh từ đó!

Hơn nữa, là sự thiên vị của Vô Nhai Tử.

Lúc từ trên núi trở về, Thẩm Tân, Lý Thanh La và những người khác đều về phòng riêng. Trong khoảng thời gian đó, Lý Thanh La đã cố ý tìm Vương Ngữ Yên, viện cớ dò xét tình hình trong đan điền của nàng ta.

Sau đó, Lý Thanh La phát hiện ra, mình nhận được khoảng hai mươi năm nội lực của Vô Nhai Tử, còn Vương Ngữ Yên, trong đan điền lại có hơn bốn mươi năm nội lực, gấp đôi của nàng.

Điều này khiến Lý Thanh La vô cùng ghen tị. Nàng cũng biết rõ, Vô Nhai Tử vì giúp mình đột phá Tiên Thiên đã tiêu hao nhiều công lực và tâm huyết hơn.

Nhưng nàng chính là không cách nào thuyết phục được bản thân!

May mà Lý Thanh La còn có Thẩm Tân, có thể giúp nàng giải tỏa nỗi uất ức trong lòng.

Nếu không cứ kéo dài như vậy, Lý Thanh La sẽ làm ra chuyện gì, thật khó mà lường trước được.

An ủi mãi cho đến rạng sáng, Lý Thanh La mới rời khỏi phòng Thẩm Tân.

Mối quan hệ giữa nàng và Thẩm Tân chưa được công khai, tự nhiên không tiện ở lại qua đêm chỗ Thẩm Tân.

Hơn nữa hôm nay Vô Nhai Tử vừa mới q·ua đ·ời, với tư cách là con gái của người, nếu chuyện này mà lộ ra, Lý Thanh La càng không còn mặt mũi nào nhìn người.

Sau khi Lý Thanh La đi, Thẩm Tân sửa soạn qua loa một chút, rồi chìm vào giấc ngủ.

Mãi đến sáng sớm, Thẩm Tân mới bị Tô Tinh Hà gọi dậy.

Tô Tinh Hà đến tìm Thẩm Tân, không chỉ là gọi hắn dậy, mà còn có chuyện khác muốn bàn bạc với hắn.

Về việc làm thế nào dụ Đinh Xuân Thu đến Trung Nguyên, trong lòng Tô Tinh Hà đã có kế hoạch sơ bộ, nhưng lão muốn hỏi ý kiến Thẩm Tân.

Thẩm Tân rửa mặt xong, theo Tô Tinh Hà đến một đại sảnh. Hai người vừa dùng bữa sáng, vừa bàn về chuyện này.

Cách của Tô Tinh Hà để dụ Đinh Xuân Thu ra mặt rất đơn giản: triệu tập các đệ tử của mình, dùng danh vọng của họ trên giang hồ để hiệu triệu các nhân sĩ võ lâm, sau đó giương cao ngọn cờ thảo phạt Đinh Xuân Thu.

Với sự hiểu biết của Tô Tinh Hà về Đinh Xuân Thu, phe mình gây ra động tĩnh lớn như vậy, Đinh Xuân Thu nhất định sẽ ngồi không yên, chắc chắn sẽ mò đến dò xét tình hình.

Kế hoạch này của Tô Tinh Hà có hai cái lợi.

Một là đông người mạnh thế, dù sao Đinh Xuân Thu cũng không phải chỉ có một mình, hắn còn có cả Tinh Túc Phái.

Hai là, chuyện càng ầm ĩ, tin tức tự nhiên truyền đi càng nhanh, có thể dụ Đinh Xuân Thu vào bẫy nhanh hơn.

Về mặt hại, cũng có. Đinh Xuân Thu giỏi dùng độc, triệu tập đông đảo nhân sĩ giang hồ, e rằng t·hương v·ong sẽ không ít.

Hơn nữa, Thẩm Tân, người chủ lực đối phó Đinh Xuân Thu, có muốn đứng ra hứng chịu mũi nhọn này hay không, vẫn còn là ẩn số.

“Kế này rất hay. Có điều, đến lúc đó ta ra tay đối phó Đinh Xuân Thu, sẽ không dùng thân phận Chưởng môn Tiêu Dao Phái, mà dùng thân phận đệ tử Cái Bang.”

Thẩm Tân cũng có ý định tạo dựng danh tiếng, nhưng hắn không phải kẻ ham hư danh.

Nhưng hành tẩu giang hồ, không có chút danh tiếng nào lại rất bất tiện, hơn nữa không có tiếng nói, lời ngươi nói ra chẳng ai thèm nghe.

Kế hoạch này của Tô Tinh Hà, lại vô tình dựng cho Thẩm Tân một vũ đài tốt.

Chỉ là, chuyện Tô Tinh Hà nghĩ tới, Thẩm Tân tự nhiên cũng nghĩ tới.

Độc của Đinh Xuân Thu, Thẩm Tân không sợ, nhưng những người khác thì sao?

Đến lúc đó nếu có người t·hương v·ong, món nợ này tự nhiên sẽ tính lên đầu Thẩm Tân, Chưởng môn Tiêu Dao Phái.

Điều này bất lợi cho danh tiếng của Thẩm Tân!

Huống hồ, Thẩm Tân còn chưa muốn bại lộ thân phận Chưởng môn Tiêu Dao Phái của mình.

“Chưởng môn còn là đệ tử Cái Bang?” Tô Tinh Hà hỏi.

“Khi ta mới vào giang hồ, thân không một xu dính túi, lại không có võ nghệ phòng thân, may nhờ Mã Đại Nguyên phu nhân cứu mạng. Sau đó ta lại mặt dày mày dạn bái Mã Đại Nguyên làm sư phụ…”

“Có điều quan hệ sư đồ giữa ta và Mã Đại Nguyên đã kết thúc khi ta rời Lạc Dương rồi. Nhưng thỉnh thoảng lấy cái danh này ra dùng một chút, cũng không sao.” Thẩm Tân giải thích qua về mối quan hệ của mình với Mã Đại Nguyên.

Đồng thời, hắn cũng chú ý đến biểu cảm của Tô Tinh Hà.

Dù sao bây giờ mình là Chưởng môn Tiêu Dao Phái, lại dùng thân phận đệ tử Cái Bang, liệu Tô Tinh Hà có chấp nhận được không, cũng là một vấn đề.

May thay, vẻ mặt Tô Tinh Hà không có gì khác lạ. Sau khi Thẩm Tân nói xong, Tô Tinh Hà liền chắp tay nói: “Chưởng môn không cần lo nghĩ nhiều. Tô mỗ không phải kẻ hủ Nho. Chưởng môn nghĩ đến việc dùng thân phận Cái Bang để che giấu, đối với Chưởng môn, đối với Tiêu Dao Phái, ngược lại là chuyện tốt.”

Hiển nhiên, Tô Tinh Hà cũng nhìn ra được nỗi băn khoăn của Thẩm Tân.

Hơn nữa lão còn trực tiếp nói thẳng ra.

Điều này khiến giữa Thẩm Tân và Tô Tinh Hà lại thêm một phần tin tưởng lẫn nhau.

“Vậy cứ quyết định thế đi. Đợi ta đưa sư tỷ các nàng trở về, ước chừng không bao lâu nữa, Đinh Xuân Thu cũng sẽ tới. Tô sư huynh, huynh cứ yên tâm, mối thù của sư bá, ta sẽ thay người báo.” Thẩm Tân cười nói.

Tô Tinh Hà gật gật đầu, cũng bật cười theo.

Đinh Xuân Thu, lão đã muốn g·iết hắn từ lâu lắm rồi!

Chương 69: Kế hoạch của Tô Tinh Hà, dương danh thiên hạ