Trẫm Cũng Rất Nhớ Nàng
Sơ Vân Chi Sơ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Nét phẩy
Thế nhưngkhôngbiết tại sao, giờ khắc này khi tách ra, dưới ánh mắt nóng bỏng của Hoàng đế, đáy lòng nàng có loại cảm giác nguy hiểm khó hiểu, bất tri bất giác nàng lại đỏ mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệu Diệu~( ̄▽ ̄~): Meow ( Bất động tại chỗ)
"Diễn lang." Thanh Li bị lờinóicủa Hoàng đế làm cho hoảng sợ, nàng vội vã đẩyhắnra, có điềumộtchút sức của nàng làm sao có thể đẩy nổihắn, nàng vô lực buông thỏng, chỉ có thể ra vẻ tội nghiệp cầu xin, "---- Chàng chớ làm loạn."
Hoàng đế đứng đưa lưng về phía đám thị vệ, tuykhôngnhìn thấy, có điều chỉ cần thấy sắc mặt Thanh Li làhắnđãhiểu bảy tám phần,hắnkhôngthèm quay đầu lại mà chỉ ra lệnh, "---- Cút xamộtchút cho Trẫm."
Bị nàng mắng, Hoàng đế cũngkhônggiận,hắnchỉ cúi đầu, phả hơi thở nóng rực lên hai gò má nàng, thấy Thanh Li sợ đến mức muốn phá đường thoát thân, lúc nàyhắnmới dịu dàng hôn lên chiếc hoa tai bạch ngọctrêntai nàng.
Mặc dù sắc mặthắnrất dịu dàng, song ánh mắt lại sắc bén, tựa như nàng làmộtcon cừu non màhắn...thìđangsuy nghĩ xem ăn chỗ nào trước.
Nàng vùi đầu vào lòng mình, dáng vẻ vô cùng nghe lời, Hoàng đế có cảm giác tim mình mềm nhũn, tan ra thànhmộtbãi nước xuân, cầm bàn tay của người trong lòng tùy ý v**t v*,khôngthể làm chủ chính mình.
Chỉ là.... Trước mắt Hoàng đế chỉ có thểâmthầm muốn mà thôi,khôngthể để tiểucônương biết được.
Dù trong lòng Hoàng đế trăm xoay ngàn chuyển nhưng ngoài mặt vẫn lạnh nhạtkhôngchịu thểhiện, cho nên, Thanh Li hoàn toànkhôngbiết gì cả.
"Người xấu." Thanh Li nghe ra ý xấu củahắn, nàng giống như bị phỏng nước sôi, vội vàng buông tayhắnra, vừa tức vừa vội, nhưngkhôngcó cách nào phản kháng, nàng ngơ ngác hồi lâu mới rầu rĩ đáp trả, "Lại ức h**p ta, takhôngthích chàng nữa ╭ (╯^╰)╮"
Vì để tỏ vẻ dễ thương, nàng cònkhôngquên lắc lắc cánh tayhắn.
Hoàng đế mỉm cười: Ngoại trừ cá khô, Trẫm còn cómộtbảo bối muốn cho nàng xem nè ~
khôngđợi Thanh Li trả lời,hắnhừnhẹmộttiếng, lờinóimang theo thâm ý khác, "Tiểu Diệu Diệu, nàng cứ tiếp tục giữ vững công phu hồ đồ của mìnhđi, đợi đến khi nàng tiến cung... Dù nàng có cầu xin Trẫm thế nào, Trẫm cũng nhất địnhkhôngbuông tha."
"Nàngkhônglàm loạnthìTrẫm cũngsẽkhônglàm loạn, tùy vào nàng cả thôi."hiệngiờ, Hoàng đế rất dễnóichuyện, lời Thanh Li vừa thốt ra khỏi miệnghắnđãđồng ý, nhìn nàngmộtlát, yết hầuhắnliền khẽ lên xuống,hắnlên tiếng tiếp tục dụ dỗ, "Diệu Diệu nghe lời, hôn Trẫm thêmmộtcáiđi."
Lúc nãy chủ động hônhắn, đại khái là Thanh Liđãsử dụng hết dũng cảm tích lũy trong mười năm qua,thậtsựnàngkhôngcó can đảm hôn lạimộtlần nữa.
"Tại saokhôngnói?" Hoàng đế làm ra vẻkhôngthấysựlúng túng của nàng, lờinóimang thâm ý khác: "Giờ khắc này rãnh rỗikhôngcó chuyện gì làm, hay là ---- Trẫm vẽ thêmmộtđường cho chữ bát có nét phẩy nhé."
*Chữ bát còn chưa có nét phẩy: Ýnóichưa xem bát tự, nam nữ thời phong kiến trước khi cưới gả đều phải xem bát tự có hợp nhaukhông. Bát tự hợp nhau có nghĩa là hai người cực kỳ hợp nhau, lấy về gia đình hòa thuận, làm ăn phát đạt, sớm sinh quý tử....
"Đợi sang năm nàng có thai." Hoàng đế lườm nàng, lạnh nhạt lặp lạimộtlần, "Trong tháng..."
Xung quanhkhôngcònmộtbóng người, Hoàng đếkhôngmuốn dọa tiểucônương sợ thêm nữa, khó khăn lắm nàng mới thổ lộ cõi lòng, nhất thờihắnkhôngmuốn trêu nàng nữa nên mỉm cườinóisang chuyện khác.
Nhiều năm qua, với xuất thân và địa vị của mình, số lượng mỹ nhân tuyệt sắchắngặp quakhôngphải ít, thế nhưngkhôngcó ai câu mất hồnhắnnhư tiểucônương trước mắt, khiến timhắnngứa ngáy, chỉmộtcái chớp mắt thôi cũngkhôngnỡ lãng phí,hắnthầm ao ước từng giây từng phút đều được ôm nàng vào lòng,khôngmuốn buông ra.
Diệu Diệu (●*∩_∩*●): Meo meo ( Bổ nhào qua)
Ý vị trong lờihắnquárõràng, Thanh Li có muốn giả ngu cũngkhôngđược, ngón tay nàng quấn quấn, yếu ớt phản kháng, "khôngcho chàng quá phận..."
Thấy có cơ hội tốt như thế, Hoàng đếkhôngmuốn dễ dàng buông tha,hắnôm tiểu mỹ nhân ngày đêmyêuthương nhung nhớ, hung hăng hôn thỏa thích.
hắnhiểu mình như thế, Thanh Li vô cùng kinh ngạc và cảm động, cộng thêm chút mờ mịt ---đangyên lành, tự nhiênhắnnóiđến chuyện này làm gì?
Đối với ngày đại hôn, Thanh Li vốnkhôngmuốn phát biểu ý kiến gì, tuy nhiên câunóinày của Hoàng đế khiến nàng cả kinh ----- Tựa như, nàngđãnghemộtchuyện mà mìnhkhôngthể ngờ tới.
"Chàng cho rằng mặt ai cũng dày như chàng à?" Thanh Li tránh đượcmộtkiếp, nàngâmthầmnhẹnhàng thở ra.
Thấyhắnnhư thế Thanh Li cực kỳ sợ hãi, cảm giác tựa như khỏa thân.... Da thịt lộ ra ngoài bắt đầu ngưa ngứa, nàngnhẹnhàng kéo ống tay áo Hoàng đế, "Chàng có nghe thấykhông?"
hắnnói: "Trẫm quyết định đại hônsẽdiễn ra vào tháng mườimột, Diệu Diệu có ý kiến gìkhông?"
Thanh Li vốn còn địnhnóithêm vài câu, song khi nghe Hoàng đế nhắc đến chuyện này, nàng lập tức bị thu hútsựchú ý.
Chỉmộtcâu củahắnmà hữu dụng hơn biết bao nhiêu cái trừng mắt của Thanh Li, nháy mắt đám thị vệ tản ra như chim bị động tổ.
Nàngâmthầm suy xét ----hiệntại mới tháng năm, từ giờ đến tháng mườimột, còn ngót ngét gần nửa năm nữa.
Tác giả: Ngày đại hôn, Thanh Li uống vài chén rượuđãsay khướt.
Song nam nhân mà, ômmộttiểu mỹ nhân nóng bỏng hết hôn hôn rồi xoa xoa, càngkhôngcần phảinóiđây là tiểu mỹ nhân mà mình luônyêuthương, làm sao có thểkhôngbiến chất đây? (đọc tại Qidian-VP.com)
Có điều, thời gian từ từ trôi qua, thái độ Hoàng đế bắt đầu hơi mờ ám.
hắnmỉm cười nhìn hai má phiếm hồng của tiểucônương, lẳng lặng quan sátmộtlúc,hắnmới thấp giọng cười cười, "Chỉ cómộtxíu chuyện như thế mà nàng cũng đỏ mặt được..."
Thanh Li lúng túngkhôngnóinên lời -----khôngphải cổ nhân thường bảo thủ ư? Sao người trước mắt da mặt lại dày thế này?"
Như thế cũngkhôngsao cả ---đãmở lòng rồithìnàngsẽkhônglùi bước nữa.
Nàng khó tin hỏimộtcâu: "Đợi đến sang năm....thìnhư thế nào?"
Cái này, Thanh Li cảm thấy, mìnhkhôngmở miệngthìkhôngđược rồi.
Tháng mườimột?
Diệu Diệu ╮(•ˋoˊ•)╭: Meo meo Meow! ( Bí quyết câu cá, bị lừa rồi!!)
Tiểu mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành chủ động dâng tới miệng, trong thiên hạ, sợ rằngkhôngcó mấy nam nhân có thể từ chối.
Hoàng đế cũng biết tiểucônương có bao nhiêu thẹn thùng,hắnkhôngbắt buộc nàng nữa mà thầm nghỉ phải phạt bổng lộc của đám người kia mới được, xem như là trừng trị việc cắt đứt chuyện tốt củahắn.
Chương 24: Nét phẩy
Song trải qua lần hoảng hốt này, rốt cuộc Thanh Likhôngthể chủ động thêm được nữa.
"Đủ rồi!" Thanh Lo mặt đỏ đến mang tai cắt ngang lờihắn, "Chữ bát Chữ bát (八) còn chưa có nét phẩy*, chàng nghĩ xa quá rồi."
".... Diệu Diệu, Diệu Diệu, Diệu Diệu!" Hoàng đế thở gấp, liên tục gọi tên nàng, giọng điệu nỉ non trầm thấp rồi bỗng hóa thành đuôi lông chimnhỏ, dịu dáng quét qua trái tim Thanh Li, làm tim nàng run rẩy, ngứa ngáy.
Da mặt Thanh Li mỏng, có thểnóimấy lời này vớihắnthậtsựkhôngdễ, bây giờ thấyhắnchọc ghẹokhôngđứng đắn, nàng càng mắc cỡkhôngchịu nổi, "Chàng... Người này, sao lại trở nên như thế..."
- --- Dường như cómộtngọn lửađangcháy trong lònghắn, từ trong lòng lan đến đáy mắt, khiến ánh mắt sáng rực, làm chói mắt nàng.
"...." Mặt Thanh Li càng đỏ hơn, "Chàng cưỡng từ đoạt lý."
Hoàng đếkhônghề biết chín cong mười tám quẹo trong lòng Thanh Li,hắnchỉnói: "Trẫm nhớ rấtrõlà nàng sợ nóng."
Chẳng biết tại sao, Thanh Li hơi sợ.
khôngthể dọa con cừunhỏđángyêutrong lòng chạy mất được,hắncòn chưa thỏa mãn kết thúc nụ hôn này.
Thế nhưng,khôngđể tinh thần Thanh Li kịp thả lỏng,hắnlại cười cười kề sát vào tai nàng bỏ thêmmộtcâu, "Chỉ là, nếu như Trẫm càng muốn quá phận,thìnàngsẽlàm gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếunóithời gian quá sớmthìkhôngkhỏi nghi ngờ chủ ý Hoàng đế, dù sao Ngụy Quốc Công phủ cần thời gian lo liệu hônsự,khôngcần phải lo vớ lo vẩn mấy chuyệnkhôngđâu.
Huống chi, mới chỉ hônmộtcái mà ánh mắt Hoàng đếđãnóng bỏng như thế, nếu hôn thêm cái nữa,khôngchừnghắnsẽlột da lóc xương mình, nuốt trọnkhôngchừamộtmảnh mất, Thanh Likhôngdám mạo hiểm như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì để đạt được mục đích, nàng đành phải hônhắnthêm cái nữa, lý do này, xem như là chấp nhận được chứ nhỉ?
"Cuối cùng là có hôn haykhông?" Hoàng đế liếc nhìn bàn taynhỏbéđangđặttrêntayhắnrồikhôngthèm để ý đến nàng nữa, ánh mắthắnchậm rãi dừng ở môi nàng,mộtlúc lâu sau mới cườikhôngrõý vị, "----- Nếu nàngkhôngchịu hôn, Trẫmsẽlàm loạn ngay."
Hoàng đế: Tới đây.
Hiếm khi Thanh Li mặt dàymộtlần, lúc nàng chủ động bổ nhào vàohắnthìđãném mặt mũiđihết rồi, theo lý thuyết, đáng lẽsẽkhôngcó cảm giác gì khác thường mới phải.
Theo bản năng, nàng muốn lui về phía saumộtbước, né tránh ánh mắt g·i·ế·t người củahắn, ai ngờ Hoàng đế lại vươn tay kéo ống tay áo nàng lại,khôngcho nàng mảy may né tránh.
Vả lại, Hoàng đếđãđược xem là trượng phu của nàng, thân mật với phu quân mình bị người khác nhìn thấy, cũngkhôngngại ngùng mấy.
Hoàng đế híp mắt nhìn nàngmộtlát rồi cười cười,khôngbiếtđangnghĩ gì cũngkhôngtrả lời nàng.
Có suy nghĩ này nên nàng bắt đầu đảo mắt, tìm cách thương lượng với Hoàng đế, "Diễn lang.... Lần sauđi, đượckhông?"
Có điềunóitớinóilui,trênthực tế, đối với thời gian đại hôn, nàng có ý kiến gì cũngkhônghay.
"Diễn Lang." Thanh Li nghẹn ngào che mặt cầu xin tha thứ, "---- Chàng đừngnóinữa mà."
Cảm giác kia, giống như say trong giấc mộng đẹp, mê đắm, uyển chuyển, khiến người ta khó có thể kiềm chế được trước sức hấp dẫn này.
Hoàng đế: Chỗ của Trẫm có cá khô này ~
Chẳng qua là, ý niệm này vừahiệnlên trong đầu, nàng chưa kịp hônthìbỗng pháthiệnmộtđám thị vệ, trong đó có cả vị thị vệ dẫn đầuđangrướn cổ về phía này nghe ngóng, hoảng sợ và ngượng ngùng cùng ập đến, suýt chút nữa Thanh Li ngã xuống, nàng vội vàng vỗ vai Hoàng đế bảohắnbuông mình ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoàng đếkhônghề chột dạ,hắnnhỏgiọng phản bác: "khôngbiết lo xa, tất có buồn gần."
Hoàng đế nhìn ra tiểucônươngđangnghi ngờ,hắnmỉm cười giải thích: "Ban đầu Trẫm muốn tháng tám đại hôn, có điều khi đó vẫn còn nóng, nghi thức phải thựchiệntận mấy canh giờ, thân thể nàng mảnh mai, đến lúc đó mặc y phục từng lớp từng lớp rất dày, chỉ sợ nàngkhôngchịu nổi, Trẫm nghĩ thế nên mới dời đại hôn sang tháng mườimột, thời gian chuẩn bị lâumộtchút, Lễ Bộ cũngkhôngluốn cuống tay chân."
Còn nếunóiquá muộn... Giống như nàngkhôngthể chờ đợi được mà muốn gả ngay chohắnvậy, quákhôngrụt rè rồi.
Dù sao nàng cũng là nữ nhân, sức lựckhôngnhiều, lúc giao phong với nam tửkhôngthể chiếm bất kỳ ưu thế nào, thời giankhôngbao lâuđãbị Hoàng đế đảo khách thành chủ, ôm hôn nàng cực kỳ chặt chẽ.
"Ta nghe." Cuối cùng Hoàng đế cũng mở lòng từ bi, lười biếng trả lờimộtcâu.
Hoàng đế tiếp tụcnói: "Khi đó thời tiếtđãchuyển lạnh hoàn toàn, có điều Kim Lăng ở phía nam nên cũngkhôngđến nỗi giá rét, đợi sang năm nàng có thai, thời kỳ trong tháng cũngsẽlà mùa đông, như vậy nàngsẽít chịu khổmộtchút."
Nghĩ đến đây, Thanh Li bèn ngoan ngoãn nghe lời, "Ta nghe theo Diễn Lang hết."
"Tiểu Diệu Diệu." Hoàng đế hạ giọng, nhìn chằm chằm vào nàng, "Nàngkhôngtin Trẫm có bản lĩnh này phảikhông?"
"Nàng to gan quá rồi đấy."hắntrêu đùa, "Ngay cả Trẫm cũng dám tính kế."
Thanh Li cau mày nhìn làn môi nhạt màu củahắn, lần đầu tiên nàng cảm thấy khi người này mở miệng lại đáng ghét như thế ---- Dù saohắnvẫnđangúc h**p nàng, có thể để nàng yên tĩnhmộtlátkhông?
Thanh Li yếu ớt vùng vẫymộtcâu, ".... Thôi mà."
"Mà thôi, mà thôi,khôngnóichuyện này nữa."
Nàng đỏ mặt,khônghề có lực sát thương lườm Hoàng đế, lườmđãđời nàng mới hờn dỗimộtcâu, "Đồ mặt dày."
Phần tâm ý này củahắn, tất nhiên Thanh Li rất cảm kích, chỉ làkhôngđợi nàng bày tỏ cảm kíchthìsétđãđánh ngang tai.
Thời điểm hôn sâu, nàngđãbất chấp hùa theohắnnên bây giờ thở gấpkhôngngừng.
"Ức h**p nàngthìnàngkhôngthích Trẫm nữa à?" Hoàng đế lập lại câunóicủa nàng, sau đóhắnmỉm cười nhìn nàng rồinhỏgiọng, "Vậythì, lúc đầu là thích ta phảikhông?"
Ánh mắt nóng rực củahắnlượn qua lượn lại mấy vòngtrênmặt Thanh Li, tính xâm lượcrõràng, lúc nàng chịukhôngnổi xoay mặt sang chỗ khác,hắnmới tiến đến bên tai nàng thổi khí, "thậtmuốn... Ăn nàng ngay chỗ này!"
Lúc đầu, lònghắnđong đầyyêuthương, hơn nữa còn mang theo cảm động và dịu dàng khó tả nênkhôngcó nửa phần h*m m**n.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.