Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Chương 5
Thế nhưng, có một bà thím ham chuyện chạy đến nói với Lăng mẫu.
Ít nhất không bị mắng, chứng tỏ ta làm chưa đến nỗi tệ.
8
Ta cúi đầu đáp: "Chàng ấy đối với con rất tốt."
Hoàng thượng đích thân điểm tên tân khoa trạng nguyên, vinh quang tột đỉnh.
Ông phất tay, ý bảo ta xuống xe.
Ta nén niềm vui trong lòng, chờ Lăng Diễn trở về.
Ta đếm từng ngày mà sống, mỗi ngày mong chờ hơn hôm trước.
Ta thật sự có thể chờ đến lúc hắn trở về sao?
Chuyện nửa thật nửa giả mới là thứ khiến người ta khó mà biện minh.
Hắn không mở lời, ta nói trước:
Ông muốn khống chế ta, uy h.i.ế.p ta, cho ta thấy ông có thể dễ dàng bóp c.h.ế.t ta trong lòng bàn tay.
Phải nửa tháng nữa mới công bố kết quả.
Hắn liếc mắt nhìn tay ta, đang đè lên tờ giấy tuyên chỉ của hắn.
"Ồ."
Danh tiếng của ta trong chốc lát đã bị hủy hoại.
Khiến lòng ta dâng lên một tia hy vọng về tương lai tươi sáng.
Ta vừa ra khỏi xe, lưng đã đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Lăng mẫu mừng rỡ đến phát điên, chuẩn bị mở tiệc lớn ở nhà ăn mừng.
Cơm nước xong, ta theo hắn vào thư phòng, sắc mặt hắn vẫn không lộ vẻ ngạc nhiên.
Người thì chưa thấy, tin tức lại đến trước.
Hắn không hỏi ta lấy một câu?
Bà lạnh giọng nhìn ta: "Gần đây lời đồn đó là chuyện gì vậy?"
Biết chữ nhưng chẳng hiểu nghĩa, chỗ nào không hiểu ta đều kẹp giấy đánh dấu, định chờ hắn về rồi hỏi.
Lúc ấy thần sắc hắn vô cùng lạnh lẽo, ánh mắt lạnh như băng quét qua ta, như thể có điều gì đã thay đổi.
"Ta cũng chỉ là có ý tốt, lỡ như ngươi bị che mắt thì sao?"
Tựa như gió xuân phất qua dây đàn, khe khẽ ngân lên âm hưởng dịu nhẹ.
Thế nhưng ngay sau ngày hôm đó, trong thôn bắt đầu rộ lên lời đồn.
"Lăng Diễn đối xử với con thế nào?"
Ta ngơ ngác nhìn hắn, ngẩn ra một lúc lâu.
Ánh mắt đen thẳm của Lăng Diễn lướt qua bà thím kia:
"Chờ ta trở về."
Ta chống tay lên bàn của hắn, dò hỏi: "Chàng tin ta đến vậy à?"
Ngoài mong được nghe tin Lăng Diễn đỗ đạt, hình như trong lòng ta còn mang theo điều gì khác.
Ta từng có giao dịch với người, nhưng chỉ là nhờ tiểu tư ở ngoại viện mua vài vật dụng thiết yếu.
Thậm chí còn nói rõ ta từng lui tới với ai ở góc nào trong Tô phủ.
Hắn đã đến Tô phủ cầu hôn.
Đúng vào thời khắc then chốt ấy, trái lại ta lại không quá căng thẳng.
Hắn khẽ bật cười:
"Chỉ là, Lăng Diễn chưa từng chạm vào con. E rằng trong lòng chàng, vẫn chỉ có tỷ tỷ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Sắc mặt Lăng mẫu cũng trở nên khó coi.
Bà thím kia chen vào đổ thêm dầu vào lửa:
"Tô đại tiểu thư xinh đẹp cao quý, vốn nên được vạn người sủng ái. Nay Lăng mỗ công thành danh toại, từ nay về sau tuyệt không để nàng chịu nửa phần khổ sở."
Ta lập tức thu tay lại.
"Ta..."
Chương 5: Chương 5
Ta nhẹ nhõm thở ra một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lăng Diễn chưa từng nhắc đến tin đồn đó, bịt tai không hỏi việc ngoài cửa sổ, cũng có thể là hắn hoàn toàn không quan tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Câu nói này người người đều biết, vang khắp đầu đường cuối ngõ.
Ta thở dài.
Mặt mũi bà thím kia sa sầm, lầm bầm rằng không biết phân biệt lòng tốt, tức tối rời đi.
"Là người sắp bị đuổi khỏi nhà à?"
Ta bước lên cỗ xe ngựa sạch sẽ gọn gàng, chỉ một bước chân liền dẫm ra bụi bẩn.
Mỗi ngày làm xong việc, ta liền chui vào thư phòng của Lăng Diễn đọc sách.
Lời đồn kia không sai.
9
Ta thu xếp hành trang cho Lăng Diễn, sáng sớm hôm sau tiễn hắn lên đường dự thi.
Ánh mắt từng ghen tị nhìn ta giờ lại nhuốm đầy thương hại.
Cả thôn xôn xao bàn tán, riêng nhà họ Lăng lại tĩnh lặng như một thế giới khác.
Ta bị nói là chưa xuất giá đã tư thông với nam nhân.
Ánh mắt Lăng mẫu nhìn ta lại trở nên sắc nhọn, cay nghiệt.
So với hắn, người đến nhà trước lại là quan sai mang tin vui đến.
"Thật ra ta..."
"Đó là thê tử của tân khoa trạng nguyên đấy."
Ta khẽ gật đầu.
Ta cũng chẳng rõ, cảm giác xa lạ ấy len lỏi trong lòng, khiến đêm đến ta trằn trọc khó ngủ, hết lần này đến lần khác bước vào thư phòng của Lăng Diễn tìm sách đọc.
Trước lúc đi, hắn khẽ nói với ta: "Ở nhà vất vả cho nàng rồi."
Ta không hiểu được ánh mắt ấy của hắn.
"Không phải bị đuổi, là hắn cưới tỷ tỷ nàng ta làm bình thê. Nghe nói hai người họ vốn có tình ý từ trước."
Sắc mặt bà thím kia lúc đỏ lúc trắng, gượng gạo nói:
Trong khoảnh khắc ngẩn ngơ ấy, ta cảm thấy một làn ấm áp khẽ rơi xuống trán mình.
Lăng mẫu ngày đêm cầu thần bái Phật.
Ta nấu cơm trong bếp, lòng chẳng để đâu, lúc cơm chín thì bà ta vẫn chưa đi, cứ lưu lại như thể chờ xem trò hay.
"Tường đổ, người người đạp. Bao nhiêu kẻ tự cho là chính nghĩa, có mấy ai thực sự để tâm đến chân tướng? Chẳng qua chỉ là một đám nhàm chán tìm thú vui mà thôi."
Ta biết rõ lời đồn ấy là do phụ thân sai người tung ra.
Lăng Diễn quay sang nhìn ta.
"Phải đấy, nếu có hiểu lầm gì thì sớm nói rõ, mập mờ như vậy không tốt cho thanh danh đâu."
Ta chớp mắt, tới lượt ta rồi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồi lâu không có tiếng trả lời, ta len lén ngẩng mắt nhìn, trong đôi mắt sâu thẳm của ông, ta không nhìn ra là vừa lòng hay không.
"Ăn cơm."
"Nàng là thê tử danh chính ngôn thuận của ta. Ta biết nàng là người thế nào, không cần nàng phải chứng minh phẩm hạnh với ai, càng không cần ngươi lên lớp."
Kỳ thi đã kết thúc mà hắn vẫn chưa quay lại, chỉ viết thư bảo đang ở kinh thành đợi bảng vàng niêm yết.
Hắn ngồi xuống, cầm lấy sách: "Không cần giải thích." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lăng Diễn khẽ nghiêng người, nhường ra lối đi: "Không tiễn."
"Nếu mẫu thân không có gì làm thì cứ an tâm dưỡng bệnh, chớ có nghe gió là mưa."
Khoa thi mùa xuân có ba kỳ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.