Trắng Trợn Táo Bạo
Khương Chi Ngư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48
[Bụng có thi thư khí tự hoa**, có thể nhìn ra du dưỡng của cô ấy rất cao, hơn nữa lại rất lễ phép, lúc nói chuyện tôi cảm thấy thật dịu dàng ôn nhu.]
Cũng may điện thoại không còn kết nối nữa, không khiến bọn họ.....chịu k*ch th*ch lần nữa.
Đương nhiên MC sẽ không dễ bị đánh bại, hắn lại mở miệng: "Hiện tại Sơ Huỳnh đang bị bí ở một câu hỏi không trả lời được nên muốn xin ngài giúp đỡ.]
[Sau khi poster được tung ra, ông chủ của tôi đều muốn phát điên rồi!]
Nhưng những ai có tâm muốn tìm cái gì thì nhất định có thể tìm ra.
Lâm Sơ Huỳnh tựa đầu lên cửa kính xe, thở dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Giả?” Lục Yến Lâm trầm giọng hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nhún vai, "Cái này sao em biết được."
Buổi tối hôm nay Giải trí Thiên Nghệ bận rộn muốn c·h·ế·t.
Chờ sau khi Lâm Sơ Huỳnh ngồi xe rời đi, Lục Nghiêu mới mở miệng: ”Nhất định là đi dùng bữa tối dưới ánh nến với chú hai của tôi.”
[Tôi cảm thấy đây mới là cảm giác được ông xã sủng ái.]
Chỉ trong chớp mắt đã lên top 1 hot search.
Cứ như vậy, trang chủ của diễn đàn cứ cách mấy chục giây sẽ có máy bài post mới, nhân vào thì bình luận không khác nhau lắm.
Lâm Sơ Huỳnh hắng giọng, đọc câu hỏi trên màn hình lên: "Chính là hỏi em mức phạt tù lớn nhất đối với ai phạm tội lừa đảo là bao nhiêu năm."
Mấy ngày trước, những lời khó nghe gì cũng đều phát ra từ miệng những cư dân mạng này, hiện tại giống như đã quên sạch như chưa có gì xảy ra.
Cô chớp mắt, hoàn toàn tỏ ra vô tri mà nhìn chăm chú vào màn hình, trong mắt tràn đầy sự tin tưởng.
Đỉnh điểm khi phát sóng trực tiếp là có hơn chín mươi triệu người xem, chỉ cần buổi tối ngày hôm nay thôi cũng đã thu lại rất nhiều tiền để chi cho giải thưởng, càng miễn bàn đến tiền lời.
[Không nói cái khác, chỉ bằng cấp của lcy đã dư sức treo một đám minh tinh lên đánh.]
*****
[Hu hu hu tôi cũng muốn được đại mỹ nhân khen.]
[Nhất định cô ấy xuất thân từ thư hương thế gia]
[Cho nên, cái gì bị lẫn trong áo sơmi?]
[Cái gì kinh hỉ?]
Trong khi đ·ạ·n mạc còn đang “bắn” bình luận, Lâm Sơ Huỳnh đã xuống dưới đài.
*****
Lục Yến Lâm: [Cũng không có trà sữa.]
“........”
Trước mắt của chúng người xem trong phòng trực tiếp tỏa ra bông hoa vàng.
––––– [Tối nay các ngươi có xem phát sóng trực tiếp [Đề vương toàn năng] không?]
Lâm Sơ Huỳnh đã muốn trả lời câu hỏi tiếp theo, toàn bộ tai của cô đều đỏ lên, dưới tình huống như vậy, Lục Yến Lâm còn nói nói.
Vài giây sau, phòng phát sóng trực tiếp lần thứ hai bùng nổ.
[Váy? Áo trên? Quần?]
[Toàn bộ cộng đồng mạng chỉ có duy nhất tôi là fans cp Lục Lâm, hôm nay.....Thế nhưng! Tôi lại thành fans cp cô ấy với ông xã! Ha ha ha]
Đối với chuyện này, bên kia chỉ có thể đưa ra lời xin lỗi.
“Anh mau tới đây.”
[Em muốn ăn gì?]
Bên này thì tức giận muốn c·h·ế·t, bên Giải trí Thiên Nghệ thì vui như nở hoa.
Lục Yến Lâm dừng lại.
MC vội vàng ngắt lời: "Xin hỏi có phải là tiên sinh của Sơ Huỳnh không ạ? Hiện tại chúng tôi đang ở trường quay của chương trình phát sóng trực tiếp [Đề vương toàn năng]."
Lâm Sơ Huỳnh thầm khen Lục Yến Lâm 100 câu, nhưng trên mặt vẫn thể hiện khí độ của một danh viện, lại giống như được buff lên, trả lời tiếp 10 câu nữa.
[Ông xã là một tên mập hạnh phúc.....]
Lâm Sơ Huỳnh vừa nghĩ như vậy xong liền nhanh chóng gửi tin nhắn qua wechat: [Tối nay ăn gì?]
[Lần trước cô ấy đăng weibo, nhìn qua có vẻ ông xã rất sủng]
Đoàn đội của minh tinh đó vừa chi tiền mua hot search vừa tức giận: “Cái tình huống quỷ gì thế này? Cho dù thứ nhất không lên được thì thôi, nhưng sao cả ba vị trí đầu cũng đều không thể?”
[Có thao tác tự khen ông xã mình như thế sao?]
Quả thực rất con mẹ nó hợp khẩu vị của cô.
“Trước hết tắt cái đèn đi.” Lâm Sơ Huỳnh nói.
[Câu hỏi kia thật vô nghĩa, đương nhiên là nội y rồi.]
Vốn tưởng fans của Lục Yến Lâm lại đến đây ngợi khen, các cư dân mạng nhanh chóng lao tới hiện trường để ăn dưa, video lúc trước lên hot search rồi yên lặng đi xuống, lần thứ hai bị nâng lên hot search.
Lục Yến Lâm: [Không có gà rán.]
[Cái gì! Rốt cuộc các người đang nói cái gì!]
Có cư dân mạng đã ăn dưa từ đầu tới cuối thì lưu loát viết một đoạn văn nhỏ: “......Trước kia cho rằng Lâm Sơ Huỳnh là một blogger nổi tiếng trên mạng, không ngừng lên hot search, còn cọ nhiệt độ của Giám đốc Lục, tôi đã cùng nhiều người mắng chửi cô ấy. Tại đây, tôi thực sự xin lỗi cô vì những phát ngôn trẻ trâu của mình, Lâm Sơ Huỳnh, cô rất tốt, hy vọng tương lai cô sẽ càng tốt đẹp hơn, chúc cô mãi mãi hạnh phúc.”
[Chủ tus nhắc nhở tôi, sau khi chuyện váy cưới được làm sáng tỏ, còn tra được thông tin váy trên mạng thì tôi thực sự cho rằng cô ấy là Lục phu nhân.]
“Bà chủ, có muốn đến nhà hàng nào đó không?” Cô hỏi.
Từ khi Lâm Sơ Huỳnh tiếp quản công ty đến nay, có vẻ như chuyện gì cũng có lợi với công ty, Giang Tuyết Danh bồi tiền vi phạm hợp đồng chính là sự kiện mở màn.
Đầu bên kia điện thoại "ừ" một tiếng.
[Lầu trên, cô thuyết phục tôi rồi đấy.]
Giọng nói của người ta trầm thấp dễ nghe thế kia cơ mà?
Chương trình đã đi đến gần hồi kết, lần này không chỉ không có người xóa hot search mà ngược lại, Giải trí Thiên Nghệ và bên Hoa Thịnh cũng quạt gió thêm củi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hai người đừng có đi theo.” Lâm Sơ Huỳnh ngăn bọn họ lại, “Hiện tại tôi phải về ăn cơm tối, nếu hai người chưa ăn thì tự mình đi đi.”
Lục Nghiêu nói: “Chụp, rất nhiều ảnh.”
Trước kia, tuy cô cũng từng xem rất nhiều minh tinh show ân ái, cũng từng xem phim thần tượng nhưng tất cả đều kém với những gì tối nay mình nghe thấy.
[Ông xã lcy: bản cung còn chưa có c·h·ế·t.]
Lúc này, Lục Yến Lâm mới buông điện thoại xuống.
[ Thủy quân lên sân khấu à? Sao lại lôi Lục phu nhân vào? ]
[Trước kia cứ nói là đàn ông trung niên bụng bia, nhưng qua chương trình này, tôi cảm thấy cô ấy chắc không ngốc đến mức đó đâu, một người phụ nữ ưu tú như cô ấy chẳng lẽ lấy chồng chỉ vì tiền?]
Lâm Sơ Huỳnh trong lồng ngực không hề có cảm giác áy náy, ngược lại còn cười hì hì duỗi tay bóp bóp mặt anh, hôn lên môi.
[Nhìn ảnh chụp trước đấy mà xem, thần thái của Lâm Sơ Huỳnh rất khá, một cái nhăn mày một nụ cười mỉm, mẹ tôi còn hỏi tôi đây là ai thế.]
Đây là gần như nói thẳng ra rồi.
Hắn quan sát vẻ mặt của Lâm Sơ Huỳnh, hình như cũng không có thẹn thùng, thoạt nhìn vẫn bình tĩnh, khí chất vẫn không đổi.
Lâm Sơ Huỳnh đâm thẳng vào trong lòng anh, anh đón được cô, lực đạo không nhỏ úp tới khiến anh phải lui về sau một bước mới đứng vững.
[Cô ấy chỉ cần nói một câu là được vào công ty lớn rồi.]
[Má ơi tôi là người thanh khống nè, yêu c·h·ế·t cái giọng nói này!]
“Hiện tại thím hai muốn đi đâu?” Lục Nghiêu hỏi.
Nhóm quần chúng ăn dưa vui vẻ click vào, đối với những câu như “ảnh selfie của Lâm Sơ Huỳnh có khả năng chỉnh sửa khuôn mặt”, “Ông xã của cô ta chắc chắn xấu c·h·ế·t đi được, nếu không thì sao lại sủng cô ta như thế”......thì liên tiếp trả lời –––––
[Cười c·h·ế·t tôi rồi, ông xã cô ấy mới nói mấy chữ đã kêu đầy mỡ, tôi thấy cô mới mỡ ý.]
“Vinh hạnh của anh.”
Mất nửa ngày MC mới lấy lại tinh thần, lại càng miễn bàn đến người xem phát sóng trực tiếp, trước khi điện thoại mất kết nối, giọng nói trầm thấp lần nữa vang lên ––––
[Hiện tại trẻ trâu mới học được hai chữ đã chạy đến kêu loạn rồi.]
[Con mẹ nó đúng là lời thoại của nam chủ trong tiểu thuyết!]
[MC: lời này tôi biết trả lời thế nào?]
[ha ha ha ha thật lạnh lùng.]
Vì thế, nửa đêm rạng sáng, có người phát một bài post mới.
“Bà chủ từ từ, đợi em!” Thẩm Minh Tước đuổi theo ở phía sau, thở hồng hộc: “Bà chủ, chị lợi hại quá.”
Cô nhịn không được!
Lúc dùng bữa, Lục Yến Lâm ngồi rất nghiêm chính, không hề uốn éo vặn vẹo, nhưng buổi tối đi ngủ thì thường thường không còn nghiêm túc nữa, dù sao có mỹ nhân hấp dẫn trong lồng ngực thì không phải người bình thường nào cũng chịu đựng được.
Lâm Sơ Huỳnh suy nghĩ giống hệt anh, sau khi trả lời sai câu hỏi thì tính tính mình trả lời được gần 70 câu, những tập sau sẽ càng khó nên như vầy đã đủ rồi.
Không đợi Lục Yến Lâm đến, chính cô cũng tự bước đến bên anh, giày cao gót dài nhỏ lóe sáng dưới ánh đèn đường.
[Thực ra, nếu muốn đi đường ngang ngõ tắt thì cũng có thể.]
[Tôi chỉ ngủ một giấc thôi mà sao lên lại chẳng hiểu mô tê gì thế?]
Nếu Lục Yến Lâm cũng không nói phải ra ngoài ăn thì chắc chắn anh có sắp xếp của mình rồi, nói không chừng khi cô về đến nhà đã có bữa tối dưới ánh nến rồi ý chứ.
*****
[Không cần lo lắng, nhất định ngày mai sẽ có dân chuyên cắt nối biên tập thành MV.]
[Nói trắng ra phú mỹ có điểm tục, lcy hoàn toàn ở một tầng cao mới?]
Đến tận lúc này anh mới biết chương trình vẫn đang tiếp diễn, một đường đi thẳng xuống lầu, vừa thấp giọng hỏi: "Câu hỏi gì?"
Dưới ánh đèn đường ấm áp, bóng của hai người hòa làm một.
[Bạo kích của mỹ nhân trong truyền thuyết không phải là giả!]
[Tôi có xem nè! Lcy thật sự rất giỏi!]
Cá và tay gấu* đều không thể đồng thời có, chỉ một trong hai là được lắm rồi.
Đương nhiên, cũng có thể là cô suy nghĩ nhiều.
[Đây không phải chương trình đáp đề, mà đây là hiện trường show ân ái.]
Giám đốc Lâm thực sự quá lợi hại!
Vốn diễn đàn đã bị câm nhưng vừa khéo Hoa Thịnh bên kia liên hệ với bọn họ rằng đêm nay khi chương trình phát sóng thì đồng thời giải trừ ngăn cấm, cho nên chuyện lại bận rộn thêm một chút.
MC giải quyết dứt khoát: "Xin chúc mừng, đây là câu trả lời chính xác."
Đối với chuyện bà chủ nhà mình và Giám đốc Lục tối nay, cô đều có thể đoán được, chắc chắn là muốn vui vẻ an ủi một phen, tình nùng ý mật, nước chảy thành sông.
Nghiêm túc cự tuyệt.
Lâm Sơ Huỳnh không biết loại tự chủ đó rốt cuộc được luyện thành như thế nào, dù sao thì cô vừa muốn có mỹ nhan thịnh thế, lại vừa muốn ăn uống thoải mái.
Bản thân cô cũng thật sự không ngờ câu đầu tiên Lục Yến Lâm nói lại là câu đó.
Lâm Sơ Huỳnh nhìn thân ảnh Lục Yến lâm đang bước tới qua cánh cổng, lúc này mới chậm rì rì xuống xe, còn thúc giục: “Cô mau mau về đi.”
Thẩm Minh Tước chợt nhớ ra, nghi ngờ nhìn Lục Nghiêu: “Đừng nói với tôi rằng cái gì anh cũng không chụp nhé?”
Nhưng, căn bản là lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh đang chậm rãi đỏ lên.
Thực ra ở chung lâu nay, cô biết cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi của mình với Lục Yến Lâm không giống nhau. Bình thường, anh thức dậy đều có đồng hồ sinh học cố định, tuyệt đối không ăn thực phẩm rác, thậm chí thời gian ăn cơm cũng cố định nốt.
Lại bị kéo dài, haiz.
Trong phòng khách im lặng, đèn chỉ bật một bóng, khiến không gian nửa sáng nửa tối, chiếu lên thân hình cao ngất của anh, trông có vẻ hơi cô tịch.
Lục Yến Lâm đã đứng trước tivi, Lâm sơ Huỳnh trong màn hình nhìn qua thì ôn hòa vô hại, nhưng anh biết dưới nụ cười tươi ấm áp kia là sự bừa bãi lớn mật.
“Chú hai, anh đón được em rồi.”
[Cô ấy sẽ ra mắt sao?]
[Nghe xong đã trở lại......Đây là Giám đốc Lục ngoài đời thật?]
“À à.” Lúc này Thẩm Minh Tước mới nhớ ra trong ngực mình còn đang ôm bảng đèn LED, nhanh chóng tắt công tắc, “Giám đốc Lục cũng rất lợi hại!”
Hôm nay Kiều Quả đến trường quay để xem, nếu không có sự rèn luyện chức nghiệp mỗi ngày thì cô đã không kiềm chế được mà la hét giống Thẩm Minh Tước.
Mặt khác, ngủ nướng và thức đêm thì càng không cần nhiều lời.
[Từ sau khi biết lý lịch của cô ấy, tôi lập tức chuyển thành....fans]
––––– [[Đề vương toàn năng] phát sóng trực tiếp có sự xuất hiện của ông xã lcy!]
Lâm Sơ Huỳnh suy nghĩ một chút, hôm nay mình thật vất vả nha, vì thế lập tức báo tên một chuỗi đồ ăn: [Em muốn ăn beefsteak, muốn ăn gà rán, còn muốn uống trà sữa!]
Sao trước kia cậu còn từng đoán là liên hôn nhỉ??
Tập đầu tiên của [Đề vương toàn năng] cực kỳ hot.
Tại trường quay chương trình cũng nghe rõ đáp án này.
Đôi mắt của Thẩm Minh Tước sáng lấp lánh: “Giám đốc Lục thật soái!”
Bài post này cuối cùng trở thành nơi fans và anti-fans đại chiến, cãi nhau đủ kiểu, cuối cùng chủ tus đành phải xóa bỏ.
Người khác thì không nhận ra nhưng Lục Yến Lâm lại có thể để ý thấy, ống kính thường xuyên đặc tả trên người Lâm Sơ Huỳnh, ngay cả biểu cảm rất nhỏ của cô cũng nhìn thấy được.
Làn đ·ạ·n bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp nhanh chóng xoay chuyển hướng gió, rất nhiều người xem đều tỏ vẻ: nếu chồng của Lâm Sơ Huỳnh là một người mập mạp thì chỉ cần trả lời đúng câu hỏi này, bọn họ chấp nhận hết.
Lam Sơ Huỳnh giả dối ảo não một chút, đôi mi thanh tú nhíu lại, khi được người dẫn chương trình an ủi vài câu thì cong môi cười yếu ớt: “Cảm ơn.”
Sợ cô thật sự đau chân, đuôi mày của Lục Yến Lâm nhíu lại.
Không nói đến lượng chia sẻ video vượt quá trăm triệu mà ngay cả bình luận được like hay chia sẻ cũng trực tiếp nổ tung, vừa khéo có tin tức một minh tinh điện ảnh đỉnh lưu yêu đương bị lộ ra ngoài, nhưng nó cũng bị đè áp xuống dưới.
[SL lại sống lại!]
[MC đợi nửa ngày cũng không nghe được câu tiếp theo ha ha ha ha.]
Lục Yến Lâm liếc nhìn số người đang xem trực tiếp trong phòng.
[Tuy rằng khi cô ấy nói câu đó có vẻ giống như đang làm dáng, nhưng vẫn thật xinh đẹp a a a, mỹ nhân làm gì cũng đúng hết!]
[Tuy rằng soái ca mỹ nữ trong giới giải trí thì có nhiều, nhưng ngoài ngành thực sự không có nhiều soái ca vậy đâu, tôi có khuynh hướng nghiêng về ông xã của cô ấy có khả năng là một người rất ôn nhu.]
[Tôi mãnh liệt yêu cầu Lâm Sơ Huỳnh và ông xã của cô ấy cùng tham gia chương trình! Tôi thích nhất là nhìn vợ chồng tâm linh tương thông!]
[Đây chính là tấm gương học thần.]
Cùng lúc đó, máy tính bảng trong phòng khách cũng truyền đến thanh âm của anh.
Có cư dân mạng đi lục soát bài phỏng vấn trước đấy của Lục Yến Lâm, video phát biểu đúng là không nhiều lắm bởi vì trước kia Lục Yến Lâm thường trú ở nước ngoài, rất nhiều người chuyển phát ảnh từ trong nước sang nước ngoài.
Bà chủ qua cầu rút ván, làm trợ lý ngoại trừ thỏa mãn thì có thể làm sao bây giờ?
Khóe môi người đàn ông cong lên, hắc ám vô biên phía sau cũng không thể ngăn được giọng nói mát lạnh:
“Không cần.” Lâm Sơ Huỳnh nghĩ nghĩ trong giây lát.
Nên khi Lục Yến Lâm ra đến cổng thì chỉ nhìn thấy đuôi xe biến mất.
[ a a a a a a a tôi phải ngồi bật dậy này!]
Hình như cô càng ngày càng thích làm nũng.
––––– [Tìm video “Lục Yến Lâm của Hoa Thịnh lên tiếng trên diễn đàn tài chính” sẽ có kinh hỉ!]
[Giọng nói này rất được!]
Bởi hắn làm MC chương trình nhiều năm rồi nhưng chưa từng gặp trường hợp này. Bây giờ đột nhiên nghe thấy câu nói ấy, thật sự rất khó để không hiểu sai.
Biết bao nhiêu cô gái truy tinh và quần chúng ăn dưa nhanh chóng trở lại đại bản doanh, tự mình đăng một đống bài, không cần lo vài giây sau sẽ bị xóa và trang web bị tố cáo nữa.
Màu đỏ nhạt dần dần lan từ sau tai đến phần cổ, nhưng do có mái tóc dài buông xõa tự nhiên che lấp, lại thêm ánh đèn ở trường quay nên người xem nhìn thấy thì đều cho rằng đấy là hiệu ứng ánh sáng.
Đáp nhiều chỉ sợ bị nói là biết trước câu hỏi và đáp án.
[Để tôi tới dùng nước tiểu phun tỉnh anh nhé.]
[Nếu tổ tiết mục không hề cho khách mời biết trước câu hỏi thì tôi sẽ thành fan của lcy.]
[.......Ở đâu tẩy não đấy, mập mạp chỉ là suy đoán thôi mà.
Cách thời gian kết thúc trực tiếp đã hơn một giờ, trang chủ diễn đàn điên cuồng cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tuy rằng vẫn còn náo nhiệt hơn thường ngày.
Nghĩ nghĩ, cô liền có kích động muốn đứng lên.
Bài viết của Lâm Sơ Huỳnh cũng bị cho lên top.
Lục Yến Lâm phóng túng cho hành động này của cô, để cô tùy ý nghịch ngợm, chẳng qua khi cô muốn rời đi thì mạnh mẽ đè lại cái ót, làm sâu thêm nụ hôn này, gắn bò giao hòa với nhau.
[Hôm nay để tôi xung phong đi đầu làm hoàng đế đi!]
Tại trường quay chương trình, MC cũng sửng sốt.
[Con mẹ nó! Thật ngọt ngào!]
Đã đột phá tám mươi triệu.
[Lầu trên ơi tôi cũng vậy a a a a a, tôi rất bội phục cô ấy, du học mà còn nhận được nhiều giải thưởng như thế, mỗi năm có rất nhiều du học sinh còn chẳng tốt nghiệp được.]
Với chức nghiệp được rèn luyện mỗi ngày của mình, Kiều Quả gần như vừa gật đầu đồng thời vào trong xe luôn, quyết đoán lái xe rời đi.
Thực ra anh cảm thấy cô đang rất vui ý chứ.
Có thể khiến một người đàn ông mạnh mẽ cường thế nói trước mặt mấy ngàn vạn người câu “Vinh hạnh của anh”, quả thực chính chữ ngọt viết hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Dẫu ông xã của cô ấy thực sự là một tên mập thì tôi cũng chấp nhận, vạn nhất người ta cũng là học bá thì sao? Nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Sơ Huỳnh đứng ở nơi đó, vững vàng ổn định, một chút cũng không có dấu hiệu bị đau chân, nhìn đôi mắt giảo hoạt kia là biết nói thế để gạt người.
Bên kia hậu trường vốn đều là khách quý.
Diễn đàn truy tinh thường thức đêm đến hừng đông, hiện tại mới nửa đêm, vẫn là thời gian lướt mạng, cơn kích động còn chưa qua, hội chị em nhìn thấy topic này lại kinh ngạc.
[Đừng nói mập mạp ở đây, hiện tại trước mắt tôi toàn là gương mặt mập mạp đang quay vòng nè.]
[Quả nhiên lớn lên đẹp thì làm động tác gì cũng đẹp....]
.......
Bình luận phía dưới lại không đứng đắn.
#Ông xã của Lâm Sơ Huỳnh# hot.
[Chẳng trách hoàng đế cổ đại luôn vì mỹ nữ mà mất giang sơn, con mẹ nó đổi thành tôi thì tôi cũng muốn làm mỹ nhân cười!]
“Ai, đúng rồi, bảo anh chụp ảnh anh có chụp không đấy?”
[ +1 ]
[Má ơi giọng nói thật dễ nghe! Trời ạ! Lỗ tai của tôi mang thai rồi! Tôi muốn sinh con ngay tại chỗ!]
Bởi vì trang chủ đã bình luận rầm rầm.
[Đừng kỳ thị mập mạp thế chứ.]
Trí nhớ của cư dân mạng vĩnh viễn chỉ tồn tại trong vài ngày mà thôi.
––––– [Chân em đau quá, anh ra đón em đi.]
[Chứng thực thân phận.]
Cố tình cả hai lại hoàn toàn không biết gì cả.
Không thấy cô trả lời, Lục Yến Lâm nhíu nhíu mày.
Lâm Sơ Huỳnh nghiêng đầu, một bên tóc cũng rũ xuống theo động tác của cô, trông có vẻ nghịch ngợm đáng yêu, chỉ trong tích tắc đã đánh trúng tim những khán giả đang xem trong phòng trực tiếp.
[Tôi phát hiện......làm ông xã của Lâm Sơ Huỳnh thực sướng.]
[Còn bột giảm cân không? Tôi cũng muốn giảm béo!]
Lâm Sơ Huỳnh giống như một yêu tinh quyến rũ trong bóng đêm.
"150 năm."
Mà trong khi trên weibo khí thế ngất trời, diễn đàn cũng được gỡ “niêm phong”.
Bên ngoài Kiều Quả mở cửa xe, thấy bà chủ ngồi ở bên trong bất động, nhắc nhở: “Bà chủ, tới rồi về đến nhà rồi.”
[Tôi cũng rất vinh hạnh!]
[Bị vả mặt chưa?]
[Thật không dám giấu diếm, tôi thực sự rất muốn nghe ông xã của cô ấy dỗ người!]
Mấy giây sau, sau khi dòng chữ “đang nhập tin nhắn” trên màn hình biến mất thì trong khung chat cũng xuất hiện câu trả lời mới.
Cô chính là người tham lam vậy đó!
Đến lúc rời đi, Lục Nghiêu vẫn đang khiếp sợ với câu nói chú hai mình nói ra “Vinh hạnh của anh”, nhìn nhìn Lâm Sơ Huỳnh.....
[Tốt lắm, vừa mới nghi ngờ bọn họ có mối quan hệ mờ ám, hiện tại lập tức chứng thực luôn.]
[Trả lời lầu trên: Nhắc nhở hữu nghị, cái video hội nghị tài chính này phối với chương trình phát sóng trực tiếp [Đề vương toàn năng] của lcy, cái đoạn cô ấy xin giúp đỡ đó, càng thêm hấp dẫn!]
Chương 48
Rất nhanh, câu trả lời đến.
Thẩm Minh Tước một bộ cô gái nhỏ tủi thân.
(*) Cá và tay gấu là 2 món trong Bát trân –tám món quý hiếm và được chế biến cầu kỳ chỉ dành cho vua chúa ngày xưa, ý nói con người ta một khi đã chọn một thứ rồi thì cần phải biết buông bỏ thứ khác, không thể tham lam cùng lúc muốn chọn tất cả thứ tốt về mình. Trong câu trên ý là đẹp trai + học bình thường hoặc là mập mạp + học bá, chứ không thể vừa đẹp trai vừa học giỏi.
Bảng đèn LED chiếu sáng khuôn mặt của hai người.
Lâm Sơ Huỳnh chỉ đi qua nhìn một cái rồi chuẩn bị đi về, hôm nay cô còn chưa ăn cơm tối đâu, hơn nữa hiện tại cô phải về hôn hôn Lục Yến Lâm nha.
[Sao tôi cứ cảm thấy mùi mỡ đâu đây.....]
Show ân ái trước mặt mọi người, cô vẫn hơi ngại ngùng đó nha.
Hai chữ "ông xã" ở bình luận cực kỳ bắt mắt dễ thấy.
Trải qua một lần báo trước trên poster, hiện tại có không ít người đều click vào.
Làn đ·ạ·n bình luận lại tung bay nhanh chóng.
“Được rồi.”
Nhưng có người còn nhớ nội dung thảo luận.
Sớm có blogger quay lại đoạn đối thoại đó khi đang phát sóng trực tiếp, còn phối thêm các kiểu emoji, nghiễm nhiên trở thành một cuộc đối thoại trong phim thần tượng.
[Không phải ông xã cô ấy là người mập mạp sao?]
Nhưng Lâm Sơ Huỳnh thì không như vậy, tuy ngoài miệng cô vẫn kêu dáng người là quan trọng nhất, nhưng nên ăn gà rán thì vẫn ăn gà rán, nên uống trà sữa thì vẫn uống trà sữa, uống xong thì vội vội vàng vàng chạy lên máy chạy bộ.
[Mập mạp con mẹ nó gạt hết sang một bên! Mập mạp tôi cũng yêu!]
(**) Trích trong bài “Cùng Đổng truyền quà tặng lúc đi xa” của Tô Thức (Tô Đông Pha). Nôm na là trong bụng có sách thì khí chất tự tỏa sáng. Nguồn: Baidu
Còn cho thêm nhãn dán đáng thương bán thảm nữa.
[Ngoài dự đoán của tôi, giọng nói của chồng cô ấy rất tuyệt a a a a, thanh âm siêu dễ nghe, so với diễn viên lồng tiếng nổi nhất hiện nay cũng không kém nhỉ?]
Sau một lúc lâu, có tin nhắn mới nhảy ra.
Lâm Sơ Huỳnh đang ngồi trên xe quay về Hoa Đình Thủy Ngạn, nhìn thấy đủ loại bình luận trên mạng thì chỉ cảm thấy buồn cười.
Người qua đường nghĩ cái gì vậy??
Đôi mắt của Lâm Sơ Huỳnh cong cong, lông mi run rẩy, giọng nói nhẹ nhàng như đang làm nũng: "Ông xã của em thật lợi hại, cảm ơn anh nha."
Khi cô đến hậu trường, Thẩm Minh Tước và Lục Nghiêu cũng lén lút rời đi trước, kết quả vừa khéo bị chụp ảnh.
Cuối cùng, khi thất bại ở một câu hỏi, Lâm Sơ HUỳnh lộ ra vẻ mặt ảo não.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.