Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29. Rồng Thây Ma Hellkaiser

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29. Rồng Thây Ma Hellkaiser


"Đ·M còn không mau thả tôi xuống!?"

Kharasik tận dụng lượng thể lực còn lại của mình, nhanh chóng bay nhảy tới để đón lấy cơ thể Nisir trong tư thế bế kiểu công chúa. Anh ta chẳng quan tâm gì đến hình thức, chỉ muốn đón lấy Nisir rồi tiếp tục cắm đầu chạy trước khi cả hai bị thi thể con rồng đè c·h·ế·t.

Chương 29. Rồng Thây Ma Hellkaiser

Nghe vậy, trên mặt Nisir cũng không giấu nổi vẻ bất ngờ.

"...Anh nấp chỗ nào đó an toàn rồi nhắm mắt lại cảm nhận đi, còn tôi sẽ cố gắng gây sát thương lên người nó nhiều nhất có thể" Nisir nói thật nhanh về kế hoạch: "Nguồn gốc cho sự bất tử của thây ma đều đến từ lõi hắc ám. Chính vì vậy, khi thây ma chịu một lượng sát thương nhất định, có lẽ cái lõi sẽ dần lộ diện trước khả năng cảm nhận của anh"

"...Xác sống. Chúng ta phải thay đổi chiến lược, không thể đánh nhau với lối đánh giống như trước đó được nữa"

"A ha ha, xin lỗi, vốn từ của tôi hơi nghèo nàn" Kharasik gãi gãi đầu.

Gràoooooooooo!!!!?

"Thối quá, cơ thể nó vẫn chưa hoàn toàn bị phân hủy mà đã thối khủng khiếp thế này rồi... Tôi phát ốm mất, oẹ!" Kharasik bịt mũi nôn oẹ.

Một sinh vật nửa c·h·ế·t nửa sống như thây ma rất khó bị tiêu diệt. Đối với đa số Nhà Thám Hiểm bình thường, họ sẽ không bao giờ lựa chọn đối đầu trực tiếp với loại quái vật này, bởi vì sự bất tử của chúng là một thứ vô cùng khó để khắc chế hay đánh bại.

Nói cách khác, hơi thở của con rồng thây ma này có độc.

Hai người không hẹn mà cùng nhau quay đầu lại, nhìn về phía thi thể con rồng mà mình vừa mới đánh bại.

"Nisir, nhanh lên! Cơ thể nó sắp đổ xuống rồi! Còn không nhanh thì bẹp dí bây giờ!"

Kharasik đứng đối diện với cú nhả hơi vô cùng độc hại của con rồng, thiếu chút nữa đã bị mùi hôi thối làm cho choáng váng đầu óc. May thay lời nhắc nhở của Nisir kịp thời giúp anh tỉnh táo lại, nếu không thì pha này anh không còn đường về mất rồi.

"Có cách nào để xác định được việc đó hay không?"

"Trò quỷ gì nữa vậy?"

Ầm~

Thống nhất xong kế hoạch, cả hai lại tách nhau ra ai lo phần việc của người nấy.

"Hẳn rồi"

Đến giờ khắc này, có lẽ đa phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g trong bụng con rồng đã bị những cơn gió xoắn nát thành bột nhão. Nó đã cầm chắc cái c·h·ế·t, Nisir có thể rút kiếm bỏ đi... Thế nhưng tay phải của anh đã gãy, thành ra việc rút kiếm diễn ra có đôi chút khó khăn.

Kharasik và Nisir nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục duy trì trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Tách~

"Mà này, anh có cảm thấy điều gì kì lạ không? Từ nãy đến giờ... Tình trạng của chúng ta không hồi phục, Lorde cũng không xuất hiện, như thể..." Kharasik đột nhiên tỏ ra nhạy bén.

Nisir cạn lời: "Anh có thể dùng mỹ từ nào đó phù hợp để miêu tả nỗ lực của tôi thay vì cách nói châm biếm kiểu "dai như đỉa" hay không? Nếu tôi không đi tiên phong thì có khướt chúng ta thắng được nó nhé"

...

À... Ra đó là lí do vì sao anh ta nói điểm yếu của chúng rất khó khai thác.

"Tôi biết, xác sống đúng là có điểm yếu... Chỉ có điều điểm yếu đó rất khó khai thác, vì vậy tôi toàn đi đường vòng mỗi khi gặp phải chúng"

"Tôi hiểu rồi, quyết định vậy đi!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Gãy tay rồi à... Không sao cả, chỉ cần nó c·h·ế·t là mọi thứ sẽ kết thúc"

Gràooooooooooo!!!!??

"Những người nhạy cảm với ma lực như pháp sư hoặc tu sĩ sẽ có lợi thế lớn trong việc cảm nhận và phán đoán vị trí của cái lõi... Và tất nhiên rồi, đó không phải thế mạnh của những người dùng kiếm như chúng ta" Nisir nhún vai bất lực.

Tiếng cuồng phong hủy diệt dường như xuyên qua lớp da dày mà vọng ra tận bên ngoài. Bằng mắt thường, Kharasik có thể nhìn thấy phần bụng con rồng càng lúc càng trướng lớn, trông như sắp sửa nổ tung đến nơi.

Con rồng đau đớn mà gào thét dữ dội, nó tung sức giãy dụa còn gấp rất nhiều lần lúc trước. Trong khi đó, Nisir dùng cả hai tay nắm chặt lấy chuôi kiếm quyết không buông tha, và kết quả là anh đã bị con rồng quật gãy mất cánh tay phải, khiến anh cảm nhận được phần nào nỗi đau mà nó đang phải gánh chịu trong cơ thể.

"Không chỉ hơi thở đâu, cả máu của nó cũng ẩn chứa độc tố. Chúng ta không thể tỉ thí với sự bất tử của nó được, làm thế thì người duy nhất thiệt thòi chỉ có thể là chúng ta mà thôi"

Ầm~

Ngay sau khi thoát khỏi tư thế gây xấu hổ, thậm chí là hình thành bóng ma tâm lí... Rốt cục thì Nisir cũng có thời gian để điều chỉnh lại trạng thái của mình, nhất là việc sơ cứu cho cánh tay phải đã bị gãy.

Helix Blade như cảm nhận được quyết tâm của chủ nhân, càng ra sức đẩy sức mạnh của cổ ngữ lên mức tối đa mà nó có thể kích hoạt.

Nhìn thấy màn sương dày đặc nơi mình vừa đứng trước đó, Kharasik có hơi rùng mình: "Chậm tan dữ vậy?... Không xong rồi, kiểu này thì càng đánh lâu, phạm vi di chuyển của chúng ta sẽ càng bị thu hẹp"

Sau khi cả hai rời khỏi khu vực nguy hiểm, cơ thể to lớn của con rồng từ từ ngã xuống đất tựa như một ngọn núi đang sụp đổ.

"Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"

Đúng thế, tất cả mọi thứ, không riêng gì quả tim vốn là mục tiêu chính mà Nisir hướng tới ngay từ đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tách~

"Thật á? Thế thì đỡ rồi"

"Anh cũng mạnh thật, nó giãy như thế kia mà anh cũng bám lại được, đúng là dai như đỉa" (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau một lúc chạy loanh quanh, con rồng dần trở nên mất kiên nhẫn. Nó há miệng, cất lên tiếng gầm khản đặc y hệt âm thanh mà các thây ma thường rên rỉ.

Với đặc tính của một xác sống, mọi đòn tấn công vật lí của họ đều gần như vô nghĩa khi nó đã không còn biết đau, cũng không còn bất kì điểm yếu nào khác như trái tim hay não bộ nữa.

"Hiểu. Rồi sao nữa?"

Helix Blade nhận được mệnh lệnh, lập tức kích hoạt cổ ngữ tạo ra một cơn cuồng phong dữ dội tàn phá mọi thứ bên trong cơ thể con rồng.

Ầm~

Và bởi vì bây giờ hơi thở đó hoàn toàn là dạng khí nên thành ra khó tránh né hơn hơi thở rực cháy lúc nó vẫn còn sống rất rất nhiều.

"..."

[Rồng Thây Ma Hellkaiser]

Ầm~

Nisir thở dài, cùng với Kharasik chạy ra phía sau lưng con rồng để tiếp tục bàn bạc chiến thuật: "Thây ma cũng có một thứ tương tự như quả tim của sinh vật sống, được gọi là lõi hắc ám. Dẫu sao thì việc xác sống trỗi dậy cũng là vì thi thể không được chôn cất tử tế, dẫn đến bị phơi nhiễm sức mạnh không bình thường bên dưới lòng đất... Chuyện này chắc là anh hiểu đúng không?"

"Khác với sinh vật sống, trái tim của thây ma không nằm ở một vị trí cố định nào đó, mà là nằm ở vị trí nơi nó đã hấp thụ nhiều sức mạnh bất thường nhất. Nói cách khác, chúng ta sẽ không thể g·i·ế·t c·h·ế·t được một thây ma nếu không tìm ra vị trí cụ thể của cái lõi"

Từ miệng con rồng, một làn sương màu tím đậm đặc quỷ dị rơi xuống đất tựa như một ngọn thác ở xứ sở thần tiên. Tuy nhiên làn sương đó không tạo ra sự màu nhiệm... Mà chỉ mang đến cảm giác c·h·ế·t chóc và độc hại thuần túy.

Phải đến tận thời điểm này, Nisir mới bày tỏ sự bất mãn của mình: "Thả tôi xuống! Mẹ nó, ông anh có biết cái tư thế này sai lắm không vậy!?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng thế này thì dễ di chuyển nhất còn gì?" Kharasik một mặt vô tội. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Việc phán đoán vị trí của cái lõi cứ giao cho tôi đi. Sau khi lột xác, tôi có thể cảm nhận được sự tồn tại của ma lực... Tuy không nhiều, nhưng vẫn đỡ hơn là không có đúng không?" Kharasik xung phong nhận việc.

"Anh còn ý tưởng gì hay không? Là một Nhà Thám Hiểm, chắc anh phải biết điểm yếu của một xác sống nhỉ?" Kharasik hỏi.

"Đừng để bị dính phải khí độc! Không thì phiền phức to đấy!"

Đúng như họ nghĩ, màn kịch thứ bảy vẫn chưa kết thúc... Mà chỉ mới là khúc dạo đầu!

Cơ mà đó là chuyện của trước kia thôi.

Giữa đống đổ nát, con rồng bắt đầu trỗi dậy. Lớp vảy dày của nó rụng xuống tựa như một cơn mưa kim loại, trong khi bầy ruồi bị thu hút bởi mùi thịt thối thì bay lên đen ngợp cả bầu trời, tạo ra thứ âm thanh khó chịu mà chẳng anh muốn nghe.

Phải rồi, anh mong chờ điều gì từ một tên não cơ bắp xuất thân từ làng chiến binh vật chứ?

"Biết rồi! Khổ lắm!"

Tuy rằng lớp vảy rắn chắc như kim loại khiến hai người họ đau đầu giờ đây đã rơi rụng hoàn toàn, thế nhưng việc đó vẫn chẳng khiến cho trận chiến này trở nên dễ dàng hơn chút nào.

Nói cách khác, trừ khi trong tổ đội có sự hiện diện Tu Sĩ sở hữu sức mạnh thần thánh, còn không thì người bình thường chẳng ai rảnh rỗi đi đánh nhau với lũ quái vật bất tử ấy cả, kể cả khi chúng vốn rất chậm chạp và cù lần.

Nghe đến đây, Nisir đột nhiên rợn hết cả tóc gáy: "Trong không khí có mùi thịt thối rữa thì phải... Vết thương của tôi cũng chưa lành, lẽ nào..."

"Nhưng bây giờ anh đâu có đi đường vòng được nữa đâu? Dù có khó đến mấy chúng ta vẫn phải cố mà khai thác thôi"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29. Rồng Thây Ma Hellkaiser