Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44. Miễn nhiễm nữ sắc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44. Miễn nhiễm nữ sắc


"?"

Elda: "..."

Chương 44. Miễn nhiễm nữ sắc

Nisir và Kharasik lại bốn mắt nhìn nhau một cách đầy khó khăn.

"Khá mạnh đấy. Một tên Lục Bảo sở trường tấn công lén lút, một tên Hổ Phách phụ trách tiên phong. Nhìn chung thì đội hình của chúng khá giống hai người các anh"

Elf nhanh chóng nhận đồ rồi vào bên trong phòng vệ sinh của Hội để ăn mặc lại cho đàng hoàng. Tranh thủ lúc đó, cô lễ tân mới hỏi chuyện Nisir: "Này, cô ấy không bị lũ Goblin làm gì đấy chứ? Có vẻ như cô ấy vẫn tỉnh táo lắm..."

Một lúc sau, phần thưởng đã được cô lễ tân mang ra, tính sơ sơ thì lượng tiền thưởng gần như gấp đôi phần thưởng tối thiểu cho nhiệm vụ diệt Goblin trước đó.

Thấy Nisir không phàn nàn gì về chuyện ăn uống của mình, Elda ngầm hiểu rằng lần này anh ta đã chấp nhận cho cô mượn tiền.

"...Ờ" Nisir không phủ nhận: "Đã gọi là bằng chứng rồi thì có càng nhiều càng tốt thôi, cô có nghĩ vậy k- Ack! Đau đau đau quá má!?"

Ngoài ra, thân là một lễ tân tận tụy, cô ấy cũng không quên chuẩn bị một bộ quần áo miễn phí cho cô nàng Elf bán khoả thân: "Cô mau vào bên trong thay đồ đi, ở đây có rất nhiều gã đàn ông tệ hại đang dòm ngó cô từ nãy đến giờ, không thể cứ xong việc là đi được đâu"

Elf đứng dậy, tay khẽ nâng váy lên giới thiệu bản thân một cách lịch sự và trang nhã: "Tên của tôi là Elda de Gracious, hiện đang là một trong số những hậu duệ của nhánh hoàng tộc Gracious phụ trách canh giữ Cây Trí Tuệ. Quê hương tôi nằm cách đây không xa, chỉ khoảng nửa năm đi xe ngựa là sẽ tới nơi"

...

"...Anh cố tình gợi ý cho cô lễ tân đấy à?" Kharasik cười cười kháy đểu hành vi lo chuyện bao đồng của Nisir. (đọc tại Qidian-VP.com)

"...Không. Nghe cô ấy bảo là bọn họ vẫn còn sống, sống rất tốt là đằng khác" Nisir nói: "Vì chính họ đã bán Elf cho lũ dị giáo kia mà"

"...Nghe cũng hay đấy, nhưng chúng tôi lấy gì tin tưởng cô? Tôi không thể loại trừ trường hợp cô đột nhiên bỏ trốn giữa chừng, và rằng tất cả chỉ là một màn kịch do cô dựng nên" Nisir thẳng thắn bộc lộ mối nghi ngờ của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi trở về báo cáo lại nhiệm vụ cho Hội, thứ mà Nisir nhận lại dĩ nhiên là ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của cô lễ tân đầy cá tính: "Làm sao một nhiệm vụ tiêu diệt Goblin đơn giản lại có dính líu tới đám dị giáo ẩn mình dưới thành phố này được?"

Thế nên họ mới muốn đánh nhau với kẻ nào đó mạnh mạnh một chút, đủ để biết bản thân đang mạnh tới đâu... Tất nhiên là ngoại trừ lão Rom ở làng. Ông ấy quá mạnh, chỉ hai ba đòn liền đã đánh gục họ nên sẽ không tính.

Và anh lại bị nàng Elf ngắt một cái đau điếng.

Kharasik và Nisir nhìn nhau, vẻ mặt trông giống như có gì đó khá khó nói.

"Hi hi, hai anh tự tin như vậy thì tôi cũng yên tâm. Chỉ mong bọn chúng vẫn chưa kịp tiêu pha hết số tài sản của tôi, không thì tôi lại bị các anh nhìn bằng ánh mắt nghi ngờ nữa mất" Elda mỉm cười vô cùng xinh đẹp.

Cô lễ tân nhìn Elf một lượt, lúc này Elf mới mở miệng nói chuyện: "Thật không ngờ gã vô lại này dám lén mang tấm da lưng của tôi về tận đây chỉ để làm bằng chứng. Đối với anh thì sự tồn tại của tôi hoàn toàn không đủ sức nặng để làm bằng chứng hay sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Kharasik: "Bộ lúc nào anh cũng vướng vào mấy chuyện phiền phức như vậy sao?"

Kharasik: "..."

"Được thôi"

"Cảm ơn"

"Đợi mỗi câu này!" Nisir vui vẻ gật gật đầu.

Kharasik: "Bọn chúng mạnh cỡ nào? Miễn là đủ mạnh thì tôi rất vui lòng ra tay nghĩa hiệp, không thu phí"

Elda lắc đầu: "Không có. Hầu hết đồ đạc của tôi đều bị mấy tên đó trấn lột hết rồi, không còn sót lại bất kì thứ gì hết"

Kharasik ở bên cạnh, có hơi lo lắng nhìn Nisir nhưng vẫn không nói gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mất cả tháng trời lăn lộn trong hầm ngục với số lần c·h·ế·t cụ thể bao nhiêu còn không biết... Bản thân Nisir và Kharasik đều đang khá thắc mắc liệu bản thân sẽ mạnh bao nhiêu khi bước ra thế giới này.

"À, cô ấy đang định thuê tôi làm thêm chút việc, có thể tính thêm cả anh đấy, Kharasik"

Đánh tiếc thay sức công phá của nụ cười này là hoàn toàn vô hiệu với hai gã đàn ông trước mặt. Họ vẫn thoải mái uống bia, ăn uống như thể Elda chưa từng thử quyến rũ họ.

"Kết quả này được tính là nhẹ nhàng lắm rồi đó, anh bạn"

...

"Ha ha"

Bị nàng Elf giận dữ ngắt da eo, Nisir không khỏi nhảy dựng lên.

Có vẻ như trong mắt của Hội Thám Hiểm, lượng thông tin về hoạt động của dị giáo là vô cùng có giá trị nếu so với sự hiện diện của lũ Goblin.

Từ lúc bước vào Hội cho đến giờ, thứ duy nhất mà nàng Elf có chỉ là chiếc khăn dày che đi các bộ phận n·hạy c·ảm trên cơ thể, thế nhưng nhiêu đó vẫn là không đủ để giấu đi vẻ đẹp quyến rũ của một Elf. Chính vì thế, cô ấy đã thu hút rất nhiều sự chú ý từ mọi người trong Hội, bao gồm cả những gã say xỉn phiền phức buộc Kharasik phải đứng bên cạnh trấn thủ với ánh mắt sắc lẻm.

"Phải rồi. Tôi nhớ lại rồi. Mấy ngày trước tôi có gặp cô ấy. Lúc đó cô ấy đang ở trong một tổ đội, tại sao bây giờ cô ấy lại ở một mình nhỉ? Chẳng lẽ mấy người kia bị g·i·ế·t hết rồi sao?" Cô lễ tân tiếp tục hỏi.

Hậu duệ của Anh Hùng vẫn là một thế lực bất khả xâm phạm!

Sau khi gọi phục vụ vài món xong, Elf nói: "Hiện tại tôi không còn tiền trong người nên hãy cho phép tôi được mượn tiền các anh. Khi nào mọi chuyện kết thúc, tôi sẽ dẫn các anh về quê nhà để trả nợ hết một lần"

Nisir không hề tỏ ra nao núng, chỉ lấy chiến lợi phẩm là con dấu bằng sắt cùng với mảnh da được rọc đi của cô nàng Elf ra làm bằng chứng: "Đây là kí hiệu mà lũ dị giáo đó sử dụng. Ngoài ra, nếu cô vẫn không tin thì cô có thể hỏi thêm với cô gái tộc Elf này"

Thấy Nisir khẽ nhún vai, Kharasik cũng không muốn xoáy sâu thêm vào chủ đề này: "Vậy bây giờ hai người tính sao?"

"Vị giác của Elf rất nhạy cảm với mùi tanh của thịt, ăn bao nhiêu sẽ nôn ra bấy nhiêu thôi. Tuy vậy, nếu là trong trường hợp sống còn thì dù có không thích hay không muốn cũng phải ăn cho bằng được" Elda đáp.

"Dị giáo?"

Không nói hai lời, cô lễ tân lập tức nắm bắt thông tin quan trọng: "Tôi vẫn nhớ khuôn mặt của mấy kẻ đó, chúng cũng là thành viên của Hội. Nếu bắt được bọn chúng, biết đâu Hội sẽ lần ra được thêm manh mối giá trị về lũ dị giáo. Thật xin lỗi nhưng bây giờ tôi bận chút chuyện, hai người cứ tự nhiên"

"Tôi thích sự thẳng thắn của anh, Nhà Thám Hiểm Nisir. Thôi được rồi, nhân cơ hội này, cho phép tôi được giới thiệu về thân phận của mình"

Một lúc sau, ba người họ đã lựa chọn quán rượu làm địa điểm nói chuyện. Tuy rằng nó cũng không được tính là kín tiếng lắm, nhưng có thực thì mới vực được đạo chứ.

"Tôi không thích can thiệp sâu không có nghĩa là tôi sẽ không can thiệp. Vả lại, công việc sắp tới của chúng ta nhiều khả năng sẽ có liên quan đến lũ đó... Càng nhiều sự trợ giúp từ bên ngoài sẽ càng làm giảm rủi ro có thể xảy ra. Chỉ thế thôi"

"Xem ra tin đồn Elf không ăn được thịt là thật"

Nisir uống một chút bia rồi mở miệng bật lại Elda: "Đó là do cô chưa biết bọn này đã trải qua những gì. So với những kẻ địch mà bọn này từng đối mặt, hai tên Nhà Thám Hiểm đó suy cho cùng cũng không khác Goblin lạc đàn là bao"

Trong lúc họ còn chưa biết làm gì tiếp theo thì thức ăn đã được bồi bàn mang lên. Tất nhiên là còn có cả bia rượu, không thiếu thứ gì cả.

Một phát ngôn rất đậm chất Kharasik.

Nói xong, cô lễ tân ôm theo quyển sách dày bằng nửa thân người vội vã bỏ đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hửm? Cùng lắm thì chỉ mất khoảng vài năm đi bộ thôi mà? Thật sự xa xôi đến thế sao?" Elda một mặt nghi hoặc.

"Khục, trở lại vấn đề, hiện tại cô có gì để chứng minh thân phận của mình hay không?"

Đây cũng là lần đầu tiên trong đời Elda cảm thấy nghi ngờ về mị lực của mình đến vậy.

C·h·ế·t tiệt, quỹ thời gian của tộc Elf thực sự quá khủng khiếp, dẫn đến nhận thức của họ về quãng đường cũng thay đổi theo. Có lẽ họ không nên cố chấp với cái chủ đề này nữa!

Tuy vậy, để đảm bảo sự tín nhiệm tối thiểu giữa đôi bên, cô ấy cũng nói: "Nếu bọn chúng chưa bán hết đồ đạc của tôi thì có lẽ tôi sẽ còn sót lại chút tiền cũng như tín vật... Vì vậy, tôi đang muốn tóm cổ chúng càng sớm càng tốt"

"Elf bị chúng xem như vật tế thần, buộc phải còn trinh nên sẽ không bị chúng xâm hại theo cách đó. Đổi lại, cô ấy đã phải hi sinh một miếng da trên lưng để tách mình khỏi dấu ấn dị giáo, kể ra thì cũng không tính là may mắn cho lắm đâu" Nisir trả lời.

Một lúc sau, cô nàng Elf đã quay trở lại trong bộ trang phục tương đối giản dị... Bởi vì chúng là đồ miễn phí: "Mau rời khỏi đây thôi. Tôi muốn nói chuyện với các anh ở chỗ nào đó kín tiếng một chút, bị người ta nghe thấy sẽ phiền phức lắm"

"Thôi được rồi, nếu cô ấy đã không phủ nhận thì tôi sẽ tin tưởng anh. Phần thưởng vượt mức từ việc điều tra dị giáo sẽ được tôi quyết định. Anh đã hài lòng chưa?"

Cô lễ tân: "..."

Elda chống cằm, mỉm cười: "Anh chàng to xác này có vẻ vô cùng tự tin vào khả năng của mình nhỉ? Dù ít dù nhiều, tôi vẫn khuyên các anh không nên chủ quan khinh địch. Lục Bảo và Hổ Phách vốn dĩ đã không phải thứ hạng thấp rồi, nhất là ở cái thành phố phép thuật phồn hoa này"

"Thứ nhất, tuy cô đã giới thiệu bản thân nhưng cô lại không có thứ gì chứng minh cho thân phận của mình cả" Nisir dở khóc dở cười nói: "Thứ hai, góc nhìn về thời gian và quãng đường của Elf quá khác biệt với con người chúng tôi rồi. Nửa năm đi xe ngựa tương đương với quãng đường đi sang hẳn một quốc gia khác rồi, thế nên đừng có nói một cách nhẹ nhàng như vậy"

Nàng Elf nhìn đống thức ăn, khẽ thở dài rồi bắt đầu lựa thịt mỡ ném sang chỗ Kharasik, người đô con nhất bọn làm anh ta không khỏi trưng ra bộ mặt bối rối.

Kharasik chỉ cười nhạt chứ không nói gì thêm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44. Miễn nhiễm nữ sắc