Con Đường Đế Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Chật vật chạy trốn
Trước thế t·ấn c·ông mãnh liệt của thủy giao, vì để cho Trần Lâm có đầy đủ thời gian chạy trốn, Ông Ích Khiêm không dám lui lại, mà chỉ cứng rắn dùng lấy thân hình của mình, đem thế công của thủy giao ngăn cản.
Bọn họ không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng âm thanh chấn động ở trong mạch khoáng tất cả đều nghe thấy hết sức rõ ràng. Thế nên, sau khi thấy được Trần Lâm chỉ đi ra một mình, trong lòng cho dù có chút nghi hoặc, đám binh sĩ cũng không dám lên tiếng để hỏi thăm.
"Chúa công!"
"Chúa công, vừa rồi có tin tức truyền về, tiểu thư nhà họ Kiều đã đến nơi tập kết!"
"Chúa công!"
Vừa mới nhìn thấy Trần Lâm từ bên trong mỏ linh thạch đi ra ngoài, đám binh sĩ đứng ở xung quanh đều vô cùng lo lắng hô lên.
Đầm nước nhuộm đỏ máu tươi, hai bên chiến đấu không chút ngừng nghỉ. Cho dù mỗi một lần phát động công kích, cả Ông Ích Khiêm lẫn thủy giao đều bị không ít v·ết t·hương. Nhưng lúc này, đã không có ai muốn dừng lại, cả hai đều đang liều mạng chém g·iết.
Cảm nhận được sóng xung lực đáng sợ vừa mới truyền đến, trong lòng Trần Lâm vô cùng bi thảm, thét lên một tiếng.
Vốn dĩ, nhìn thấy núi lớn linh thạch đột nhiên biến mất. Hơn nữa, bản thân còn bị tên nhân loại ở trước mắt nổ thương mấy lần. Lúc này, thủy giao thật sự rất phẫn nộ. Nó cũng không chờ Ông Ích Khiêm tới gần, trong miệng đã phun ra một loạt thủy tiễn, hướng về phía Ông Ích Khiêm nhanh chóng phóng tới.
Tên thân vệ nghe thế hơi có chút trù trừ, lời mới chuẩn bị nói ra khỏi khóe miệng, liền bị nuốt vào bên trong.
Nghe Ông Ích Khiêm vậy mà hy sinh ở bên trong mỏ linh thạch, toàn bộ binh sĩ của Thần Cơ Doanh đều tỏ ra hết sức hoảng sợ. Thế nhưng, nghe đến mệnh lệnh của Trần Lâm, những tướng lĩnh còn lại chỉ có thể đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng thanh đáp lại.
Nhìn thấy các tướng sĩ của Thần Cơ Doanh lần lượt quay trở về, lúc này số binh sĩ đang còn lưu giữ ở trên sơn trại, đều không khỏi đồng loạt hướng về phía Trần Lâm hô lên. Nhưng thấy được sắc mặt của mọi người không đúng, đám binh sĩ lưu giữ ở trên sơn trại mặc dù rất tò mò, nhưng chẳng có ai dám lên tiếng để thăm dò
"Chúa công, xin ngài đừng có xem thường ta. Ta mặc dù vừa mới khỏi bệnh, nhưng chỉ cần chúa công ra lệnh một tiếng, ta sẽ lập tức xách đao ra trận g·iết giặc, tuyệt đối không chút nương tay!"
Lạch cạch...
Cuộc chiến diễn ra hết sức quyết liệt, trên tay Ông Ích Khiêm thỉnh thoảng ném ra vài quả thủy lôi, mà thủy giao thì dường như đã phát điên, nó không ngừng phun ra thủy tiễn. Mỗi một cột thủy tiễn vọt tới, đều dễ dàng xuyên qua lớp phòng ngự ở trên người của Ông Ích Khiêm.
Cẩn thận đem Lý Ông Trọng nâng lên, trên khuôn mặt của Trần Lâm rõ ràng đã tươi tỉnh hơn rất nhiều.
Vừa nghe được tiếng bước chân của Trần Lâm bước tới, Lý Ông Trọng đã vội vàng từ trên giường bệnh bò xuống dưới đất. Thấy bộ dáng của Lý Ông Trọng như vậy, Trần Lâm không khỏi nhanh chóng bước tới, đem Lý Ông Trọng đỡ đứng lên.
Trong lúc nói cười, hai người cảm giác càng thân hơn một ít. Chỉ là, ánh mắt của Lý Ông Trọng lúc này đột nhiên xoay chuyển, nhìn sang bốn phía xung quanh, giống như đang tìm một thứ gì đó.
"Hừ, ta còn chưa có c·hết, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ sẽ làm tổn thương đến chúa công của ta!"
"Lý tướng quân, tướng quân vẫn còn chưa khỏe, hay là vẫn nằm ở trên giường bệnh để nghỉ ngơi đi!"
Hai nắn tay liên tục siết chặt, Trần Lâm cũng không hề hay biết, móng tay của mình đang cắm sâu vào trong da thịt, để cho máu tươi chảy ra ròng ròng.
Tâm tính vốn đang không được tốt, lúc đầu Trần Lâm còn dự định cho tên thân vệ này một ít h·ình p·hạt. Nhưng vừa nghe đến Lý Ông Trọng đột nhiên tỉnh dậy, tinh thần của Trần Lâm tức thì trở nên phấn chấn. Hắn vội vàng đứng dậy, lôi kéo tên thân vệ rồi hô lên.
"Chúa công chạy trước đi, thuộc hạ sẽ đi ngăn cản thủy giao!"
"Thế nào? Ngay cả mệnh lệnh của ta ngươi cũng không nghe!"
"Được rồi, ngươi lui ra định!"
Gã thân vệ này vốn dĩ là người của Dũng Nghĩa quân, được Lý Ông Trọng tự mình tỉ mỉ tuyển chọn, thành lập một đội thân vệ đi theo hầu hạ ở bên cạnh của Trần Lâm. Thế nên, bọn họ đối với Lý Ông Trọng vẫn hết sức tốt kính, thường ngày cũng thường hay hỏi thăm tin tức của Lý tướng quân.
Ầm ầm! (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Lâm hơi có một chút nghi hoặc, còn chưa kịp lên tiếng hỏi thăm, Lý Ông Trọng đã gãi gãi đầu, nghi hoặc nói ra.
Trong lòng âm thầm đưa ra quyết định, lúc này Trần Lâm cũng không có do dự nữa. Hắn vội vàng điều khiển tàu lặn, hướng lên phía trên đầm nước lao đi với tốc độ cực nhanh.
"Chúa công!"
Oành!
Cứ như vậy, hơn mấy ngàn tướng sĩ của Thần Cơ Doanh lũ lượt lui ra bên ngoài, đồng thời đem mỏ linh thạch cẩn thận phong bế. Sau đó, Trần Lâm còn đặc biệt cắt cử một đội Thần Cơ Doanh, ngày đêm ở bên ngoài túc trực. Còn bản thân hắn, thì dẫn theo mấy ngàn tướng sĩ còn lại quay trở lại sơn trại.
"Tướng quân, cố gắng chịu đựng, ta nhất định sẽ quay trở lại cứu tướng quân!"
Thế nên, vừa nhìn thấy Trần Lâm trở về, hắn liền đem tin Lý Ông Trọng tỉnh lại để váo cho Trần Lâm hay. Nhưng hắn cũng không nghĩ đến, lúc này tâm trạng của Trần Lâm không tốt, suýt chút nữa là nổi giận, đem hắn ra ngoài xử lý theo quân pháp.
"Kỳ quái, lão Khiêm hôm nay đang làm gì? Làm sao lại không cùng với chúa công đến thăm ta?!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ầm!
Nhìn thấy thủy giao càng áp càng gần, lúc này Ông Ích Khiêm cũng không còn do dự nữa, hắn trực tiếp vung tay đem Trần Lâm đẩy ra bên ngoài. Sau đó, Ông Ích Khiêm mới lớn tiếng hô lên.
"Ngươi vừa nói cái gì?"
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Ha ha ha!"
Tàu lặn vừa mới ngoi lên khỏi mặt nước, t·iếng n·ổ lớn ở phía sau đã vang lên. Đồng thời, Trần Lâm cùng với con tàu bị sóng nước đập mạnh, cả người lẫn tàu đều bị hất tung lên không trung, sau đó rơi xuống mặt đất.
Thế nhưng, thấy được ánh mắt của Trần Lâm gắt gao nhìn về phía mình, gã thân vệ chỉ có thể khô khan nuốt xuống một ngụm nước bọt. Sau đó, hắn mới thấp giọng nói ra.
Nghe được lời này của Lý Ông Trọng, nụ cười trên mặt của Trần Lâm bỗng dưng ngưng lại.
"Khiêm tướng quân vì cứu ta đã hy sinh. Tất cả các tướng sĩ nghe theo mệnh lệnh của ta, lập tức rút lui khỏi khoáng mạch, nhanh chóng đem nơi này phong tỏa lại!"
"Chúa công, xin ngài bớt giận! Thuộc hạ vừa rồi đang muốn thông báo, Lý tướng quân đã tỉnh lại. Không biết, chúa công có muốn gặp Lý tướng quân hay không?"
Ầm ầm... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vâng, mạt tướng nhất định sẽ nhanh chóng trở lại, tuyệt đối sẽ không để cho chúa công thất vọng!"
Mà nghe Trần Lâm nói thế, Lý Ông Trọng càng thêm kích động, đưa tay vỗ ngực, lớn tiếng bói ra.
"Chùa công! Chúa công!"
Vừa nghĩ đến Ông Ích Khiêm vì cứu mình, mà đã cùng với thủy giao liều cả tính mạng, trong lòng Trần Lâm lần nữa cảm thấy tự trách cùng chua xót.
Nhìn thấy Trần Lâm đột nhiên trở nên kích động như vậy, trong lòng của gã thân vệ hơi có vẻ kinh sợ.
Lúc này, toàn bộ mặt hồ đã bị nhuộm đỏ. Hơn nữa, linh khí ở xung quanh cũng bắt đầu trở nên cuồng bạo, hỗn loạn. Cho dù là Trần Lâm, lúc này hắn cũng cảm giác bắt đầu có chút hít thở không thông.
Ngay vào lúc này, thủy giao đột nhiên vẫy mạnh đuôi, trực tiếp đem Ông Ích Khiêm đánh bay ra ngoài. Sau đó, thân hình của nó cấp tốc hướng về phía tàu lặn của Trần Lâm đuổi theo.
"Ha ha ha, ta thích nghe nhất là những lời này của Lý tướng quân. Chỉ có điều, hiện tại chúng ta đang rất an toàn, ta cũng không cần Lý tướng quân vì ta ra trận g·iết giặc. Thế nên, việc ngay trước mắt là tướng quân hãy mau mau khỏe mạnh cho ta!"
Trong khi đó, Trần Lâm đã kịp quay trở lại tàu ngầm. Hắn nhìn thấy Ông Ích Khiêm sắp phải chống đỡ hết nổi, trong lòng cảm thấy vô cùng lo lắng, sốt ruột. Nhưng Trần Lâm cũng biết, lúc này nếu như hắn tự ý xông ra, chỉ là tự đi tìm đường c·hết mà thôi. Thế nên, bất đắc dĩ cắn chặt hàm ranh, trong miệng rỉ ra máu tươi, Trần Lâm hơi thấp giọng thì thầm.
"Ngươi nói cho ta biết, Lý tướng quân tỉnh dậy từ lúc nào? Vì sao không có ai nói cho ta biết?!"
"Vâng, thưa chúa công!"
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của gã thân vệ hơi có chút nơm nớp lo sợ, nhìn vè phía Trần Lâm.
"Khiêm tướng quân, hãy chờ đấy, ta nhất định sẽ trả thù cho tướng quân!"
Mặc dù v·ết t·hương trên người đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí cảnh giới còn trực tiếp đột phá đến Khai Mạch cảnh tầng thứ nhất. Thế nhưng, cơ thể của Lý Ông Trọng vẫn còn hơi có chút suy yếu. Vì thế, lúc Trần Lâm đi đến Lý Ông Trọng vẫn còn đang nằm ở trên giường bệnh để tĩnh dưỡng.
Cấp tốc lao người về phía thủy giao, trong tay của Ông Ích Khiêm cầm lấy hai miếng thủy lôi, trong ánh mắt chỉ có một sự lạnh lùng.
Chương 24: Chật vật chạy trốn
"Được rồi, vậy người dẫn đường... À, mà thôi, để ta tự mình đến chỗ của Lý tướng quân!"
Vừa nói, thân hình của Ông Ích Khiêm vừa cấp tốc lao đến, chắn ở vị trí trước mặt của thủy giáo.
Thấy tên thân vệ còn đứng đó chưa chịu rời đi, trên mặt Trần Lâm liền lộ ra dáng vẻ tức giận. Nghe thế, tên thân vệ không khỏi hốt hoảng hô lên.
"Đi c·hết đi cho ta!"
Đầm nước nổi lên từng trận sóng lớn, thân hình của thủy giao điên cuồng liên tục hướng về phía Ông Ích Khiêm đánh tới.
Lần này, vừa mới nói xong, Trần Lâm liền tự mình đi trước, rời khỏi doanh trướng đi về phía chỗ dưỡng thương của Lý Ông Trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù một bên cánh tay đã bị đuôi của thủy giao đánh gãy, nhưng trên mặt của Ông Ích Khiêm không hề lộ ra một tia hoảng sợ nào. Ngược lại, trong ánh mắt của vị tướng quân đa tài này còn lộ ra một vẻ quyết liệt, không hề s·ợ c·hết.
"Bẩm chúa công, Lý tướng quân tỉnh dậy vào lúc sáng sớm. Khi đó, Ông tướng quân đã dẫn theo người của Thần Cơ Doanh rờ đi. Thế nên, thuộc hạ mới không kịp đem việc này báo lại cho chúa công!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khiêm tướng quân!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.