Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48: Tử sĩ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Tử sĩ


Gã binh sĩ Dị tộc còn chưa kịp lao ra ngoài, một đám thân vệ đứng ở hai bên đã vội vàng xuất thủ, trực tiếp hướng về phía trên người của hắn đâm tới.

Kiều Nguyệt Nga ngồi ở bên trong tiểu đình, tay cầm sách nhỏ, ánh mắt có chút lơ mơ không biết nghĩ đến thứ gì. Vừa nghe được tiếng gọi khẽ của Kim Liên, nàng mới giật mình xoay đầu nhìn lại.

Nghe đứa hầu gái nói ra những lời này, khuôn mặt vốn dĩ đã có chút u sầu của Kiều Nguyệt Nga càng thêm ủ rũ, khó coi.

Gã hộ vệ vô cùng cung kính cúi thấp người, dùng lấy hai tay đem thư viết tay đưa qua cho Kiều Nguyệt Nga.

Đúng vào lúc này, một gã Dị tộc bỗng dưng nhảy dựng lên, vừa hướng về phía Trần Lâm nhào tới, vừa lớn tiếng quát lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe được tiếng hô của đối phương, cả Kiều Nguyệt Nga lẫn hộ vệ cùng hầu gái đều đồng loạt đưa mắt nhìn lại. Thấy rõ được người đang đi tới, trong ánh mắt của đứa hầu gái nhanh chóng hiện lên một vẻ ngưỡng mộ, sùng bái.

Bóng trăng lập lờ nổi trên mặt nước, tiếng bước chân chậm rãi vang lên, đứa hầu gái Kim Liên cẩn thận từng li từng tí đi tới bên hồ, khe khẽ kêu.

"Ừm!"

"Trần tướng quân, ngài đến đây tìm ta chẳng hay là có việc gì?!"

"Chuyên lần trước ta giao cho tướng quân đi làm, tướng quân làm như thế nào rồi?"

"Chẳng phải lần trước ngươi đã nói, Bắc Bình Vương tự mình dẫn binh xuất chinh, hiện tại làm sao Dị tộc lại đánh đến được Vương Đô?"

"Khởi bẩm chúa công, thần đã điều tra qua, bọn họ thuộc về bộ tộc Thiên Ô Nhĩ, thủ lĩnh tên là Ô Nhĩ Đa, là một trong bốn đại bộ tộc lớn nhất ở trong Ma Thú Sơn Mạch!"

Cẩn thận đem bức thư mở ra, đọc xong nội dung viết ở trong bức thư một hồi, mặc dù trên mặt của Kiều Nguyệt Nga không có một chút biến hóa nào, nhưng hiện tại lòng nàng đã loạn thành một đoàn.

Cũng vào lúc này, phía bên ngoài tiểu đình lại vang lên mấy tiếng bước chân. Sau đó, một đội hộ vệ mang theo giáp trụ chỉnh tề, nhanh chóng hướng về phía bên này đi tới.

Đối với chuyện này, Trần Lâm cũng không có làm ra quá nhiều phản ứng. Hắn rất bình thản gật gật đầu. Sau đó, Trần Lâm lại tiếp tục vùi đầu vào việc kiểm kê sổ sách.

"Tiểu thư, ta còn có chút việc cần phải xử lý, ta xin phép tiểu thư được lui ra trước!"

Vừa nói, Trần Cự Lộc vừa từ bên trong ngực áo lấy ra một bức thư tay, phía trên vẫn còn giữ lại dấu niêm phong, vô cùng cẩn thận đưa tới trước mặt của Kiều Nguyệt Nga.

Kiều Nguyệt Nga rất nhanh liền nhận ra được gã hộ vệ này, đây là một trong số ít các hộ vệ còn sót lại, đi theo đội buôn hộ tống nàng đến Bạch Thành. Thế nên, quan sát một hồi, Kiều Nguyệt Nga mới chậm rãi nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe đây là thư mà Trần Lâm đặc biệt viết riêng cho mình, trong lòng của Kiều Nguyệt Nga hơi có chút hoảng loạn, vội vàng đem bức thư cầm lấy. Qua một lúc lâu, nàng mới liếc mắt nhìn sang bốn phía xung quanh, thấy được vô số ánh mắt đang hướng về phía mình nhìn tới, khuôn mặt của nàng có chút đỏ bừng. Mà đám người lúc này mới kịp phản ứng lại, Trần Cự Lộc vội vàng lên tiếng nói trước.

Mà người đi tới lúc này hiển nhiên cũng không phải ai khác, chính là phó tướng Trần Cự Lộc, người được giao nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho Kiều Nguyệt Nga.

"Tướng quân, tiểu thư nhà ta muốn nhờ tướng quân mua cho ít đồ, xin mời tướng quân giúp đỡ một chút!"

"Có việc gì?!"

Nghe Kiều Nguyệt Nga có ý trách cứ, trong lòng Kim Liên có chút bất mãn nghĩ thầm: "Là tại tiểu thư không chịu chú ý, việc này thì có liên quan gì đến ta?"

"Dạ, là lỗi của em, xin tiểu thư bớt giận!"

"Thưa tiểu thư, là chúa công của chúng ta gửi thư đưa đến. Ngài ấy muốn để cho ta bảo vệ tiểu thư, tiếp tục lưu ở bên trong Bạch Thành. Hơn nữa, nơ này còn có một bức thư riêng, chúa công đặc biệt gửi đến cho ngài!"

Nhìn thấy Trần Cự Lộc tự mình đi đến, Kiều Nguyệt Nga cũng tương đối khách khí, hướng về phía hắn hỏi thăm.

Kiều Công Tiễn viết thư, muốn để cho Kiều Nguyệt Nga tạm thời chớ rời khỏi Bạch Thành. Toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Kiều, cũng trực tiếp giao cho Kiều Nguyệt Nga tự mình xử lý.

"Được rồi, ta cũng không có trách em. Thế nhưng, chuyện ta nhờ em làm đã đến đâu rồi?"

"Kiều tiểu thư, ngài có đó hay không?!"

Mà Kim Liên cũng vội vàng đuổi theo, thấp giọng hô lên.

Nhìn thấy Kiều Nguyệt Nga sau khi nghe xong, thần sắc có chút hoảng sợ, thất thần đứa hầu gái Kim Liên mới vội vàng lo lắng hô lên.

"Ừm!"

Qua một hồi thật lâu, lúc này Trần Lâm mới một lần nữa ngẩng đầu nhìn lên, đưa mắt hướng về phía Ông Ích Khiêm, chậm rãi nói ra.

Từ ngày chuyển đến Bạch Thành, đã có một đoạn thời gian rất lâu Kiều Nguyệt Nga không nhận được tin tức từ bên ngoài. Thế nên, mấy ngày hôm nay nàng mới để cho đứa hầu gái Kim Liên đi ra ngoài để dò xét.

Lúc này, Ông Ích Khiêm mới hơi có chút lúng túng, không biết trả lời thế nào.

"Chuyện này..."

Lần nữa gật gật đầu, lúc này ánh mắt của Trần Lâm đột nhiên dừng lại ở trên người của Bất Lý Ca, nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thưa tiểu thư, việc này quả thật là có như vậy. Thế nhưng, Trần tướng quân nói, Bắc Bình Vương bị một viên đại tướng của Dị tộc chém ngay tại trận. Hiện tại, toàn bộ đại quân đang ở trên đường tháo chạy trở về Vương Đô."

"Chúa công, toàn bộ bọn chúng đều đã được đem tới. Đây là thủ lĩnh của bọn chúng!"

"Tiểu thư! Tiểu thư!"

"Vương, không cho phép phản bội, c·h·ế·t!"

Nói xong, Trần Cự Lộc trực tiếp dẫn theo hộ vệ bước nhanh ra ngoài.

Nghe Trần Lâm hỏi đến chuyện này, Ông Ích Khiêm rất nhanh liền cúi người xuống, cung kính đáp lại.

Ba ngày trước, phủ chủ phủ Phú Lương bị g·i·ế·t, Bắc Binh Vương bại trận bỏ mình. Đại quân Dị tộc một đường thẳng tiến Vương Đô, Hà Bắc cũng gặp phải tai ương. Cả nhà họ Kiều gấp rút rời khỏi trong đêm. Hiện tại, toàn bộ Việt quốc đều đã hỗn loạn, không có một chỗ an bình.

Nghe được lời này, Kiều Nguyệt Nga không khỏi sợ hãi, chấn kinh. Nàng mặc dù chưa từng gặp qua Bắc Bình Vương, nhưng trước đây cũng từng được nghe cha anh nhắc qua. Bắc Bình Vương không chỉ là một thành viên của vương thất, còn là một danh đại tướng, đã từng đi theo tiên vương nam chinh bắc chiến, uy chấn tứ phương. Hơn nữa, vị Bắc Bình Vương này còn là một trong số ít cao thủ của vương triều, đột phá đến Phủ Tạng cảnh.

"Tiểu thư!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe hỏi đến, Trần Cự Lộc liền nhanh chóng đáp lại.

"Kim Liên, em đến đây từ hồi nào? Vì sao em không nói cho ta biết?!"

Đúng vào lúc này, một gã thân vệ đột nhiên bước chân nhanh tới. Vừa thấy Kiều Nguyệt Nga cùng với hầu gái Kim Liên đang ngồi ở trong tiểu đình, hắn mới vội vàng thấp giọng hô lên.

Thế nên, xem xong bức thư do cha mình gửi đến, trong lòng của Kiều Nguyệt Nga vừa gấp vừa lo. Nhưng mà, hiện tại nàng cũng không biết phải làm thế nào.

Phập!

Chương 48: Tử sĩ

...

Nghe được tiếng hô này, Kiều Nguyệt Nga mới kịp định thần lại, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng vẫn không có cách nào che giấu được sự sợ hãi.

Thấy bộ dáng của nó như vậy, Kiều Nguyệt Nga lúc này mới nhẹ giọng, nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Được sự đồng ý của Kiều Nguyệt Nga, đứa hầu gái Kim Liên mới nhanh tay cầm lấy, rồi đưa qua cho Kiều Nguyệt Nga.

Thời gian gửi thư là hơn ba ngày trước. Tính ra, hiện tại đại quân Dị tộc đã đánh đến Vương Đô gần qua một tuần.

"Chúa công!"

Tất nhiên, nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng ở trước mặt của Kiều Nguyệt Nga, Kim Liên cũng không dám hỗn láo, mà nó tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn cúi đầu.

Oành!

Âm thanh vũ khí chém vào da thịt liên tiếp phát ra, nhưng gã binh sĩ Dị tốc lúc này giống như không hề sợ c·h·ế·t, vẫn một đường lao thẳng tới. Thậm chí, trong miệng của hắn còn phát ra từng tiếng cười nhạo, điên cuồng.

"Vậy bọn chúng có đồng ý quy phục dưới trướng của ta hay không?!"

Đem từng tên tù binh ấn chặt ở dưới mặt đất, Ông Ích Khiêm mới bắt đầu chậm rãi hướng về phía Trần Lâm báo cáo.

Ông Ích Khiêm mang theo một đám tù binh Dị tộc, cùng với gã lãnh binh Bất Lý Ca ném quỳ ở dưới mặt đất.

Phập!

"Thưa tiểu thư, theo lời của Trần tướng quân nói lại, mấy ngày gần đây bên ngoài rất loạn, đại quân của Dị tộc đã đánh đến Vương Đô. Thế nên, ngài ấy dặn em nhắn lại với tiểu thư, mấy ngày này tiểu thư không nên đi ra ngoài. Nếu như tiểu thư muốn đi, có thể để cho ngài ấy dẫn người đi theo bảo vệ!"

"A!"

Chỉ qua một lúc, toàn bộ tiểu đình vắng lẳng không một bóng người, chỉ lưu lại một mình Kiều Nguyệt Nga, trên tay cầm theo bức thư do Trần Lâm gửi đến, ba ngàn sợi tóc nhè nhẹ đung đưa theo gió.

"Tiểu thư!"

Đang ngồi ở trong đại bản doanh, kiểm kê lại một chút thu thập mấy ngày gần đây, đột nhiên nghe được tiếng của Ông Ích Khiêm hô lên, lúc này Trần Lâm mới hơi ngẩng đầu nhìn lại.

Thế nhưng, lúc này Bắc Bình Vương vậy mà c·h·ế·t ở trong tay Dị tộc. Hơn nữa, còn bị đối phương chém đầu, chuyện này làm sao không để cho Kiều Nguyệt Nga cảm thấy không khiếp sợ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Tử sĩ