Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi
Huỳnh Thiên Kỳy
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74
Mộ Duật Hành ôm lấy eo của Trình Ngữ Lam lùi ra phía sau rồi quay sang nói với thuộc hạ.
Không, em không vào.
Trình Ngữ Lam nhíu mày, phải rồi, Mộ Duật Hành rất khó tính, anh không cho phép ai lạ mặt bước vào nhà của anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế là anh cũng không dám ngăn cản, để ông lão đó ở bên ngoài chờ Mộ Duật Hành đi về.
Phu nhân, để tôi đem.
Đến đây, Mộ Duật Hành đã dám khẳng định người này không đơn thuần là một ông lão ăn xin bình thường, mà đến đây có mục đích.
Vâng, ông tìm anh ấy ư? Ông là ai?
Mở cổng cho ông lão đó vào nhà đi.
Chương 74
Em có phải tù nhân đâu.
Trình Ngữ Lam chu môi uất ức nói. Gì chứ, bước ra đây cũng không cho, cô là vợ anh chứ không phải tù nhân của anh. Đừng tưởng cô nhịn anh, là cô sợ anh…
Giờ phút này cô rất lo lắng cho anh. Không phải cả hai là vợ chồng sao? Cô đâu thể an tâm vào nhà trong khi Mộ Duật Hành đang sắp gặp nguy hiểm.
Ông là ai? Tại sao lại đứng đây?
Đưa phu nhân vào nhà.
Không sao đâu, mở cổng giúp tôi đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô là vợ của Mộ Duật Hành à?
Trình Ngữ Lam được thuộc hạ mở cổng. Cô liền đi ra nhìn ông, dáng vẻ tiều tụy, tóc tai bạc phơ nhìn rất đáng thương…
Cậu là Mộ Duật Hành, con trai của Mộ Trạch? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 74
Một giọng cười trầm thấp vang lên, nó khiến đối phương phải rùng mình sợ hãi.
Mộ Duật Hành lớn tiếng nói.
Trình Ngữ Lam mím môi lắc đầu, níu chặt vạt áo vest của anh.
Tôi là…..
Không có đâu nha Mộ Duật Hành…
Chiếc xe của Mộ Duật Hành dừng trước chân của Trình Ngữ Lam. Thấy cô đứng nói chuyện với người lạ làm anh vô cùng lo lắng, vội vàng xuống xe kéo cô ôm chặt vào lòng. Thuộc hạ của anh cũng vây quanh bảo vệ.
Ông, cháu có đem bánh và nước cho ông.
Trình Ngữ Lam cũng không muốn làm khó nữa, cô chạy vào nhà lấy nước và bánh đem ra cho ông, chắc ông đang rất đói và khát.
Dù cô không giúp được gì cho anh, nhưng cô cũng không thể bỏ anh.
Không được đâu phu nhân.
Ngữ Lam, ai cho em bước ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Duật Hành nhìn qua ông lão ăn xin đang đứng phía trước. Tuy ăn mặc rách rưới, tay chân lem luốc, đầu tóc rối bời che phủ đi cả gương mặt nhưng anh vẫn cảm thấy người đối diện không phải là một ông lão ăn xin bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.