Trò Chơi Sáng Tạo Thế Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Sinh hoạt trên đảo
"Chưa có điều gì chắc chắn cả, bảo Bufonidae mở rộng lục soát nếu cần thiết."
Sinh vật trước mặt hắn không trả lời, tựa như là y không để ý đến hắn như vậy. Chào hỏi mấy lần không có kết quả sau. Hắn quan sát xung quanh lại đặt câu hỏi lần nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương hậu đã không c·hết sau cú đâm của Temnospondyli,hắn đã đâm trượt,sau khi tỉnh dậy, nàng từ chối mọi thức ăn, khôngăn bất kỳ vật gì, ngay cả nước đều uống không trôi, cả người vậy bắt đầu lâm vào hôn mê cùng vô ý thức bên trong.
Đó cũng là lần đầu tiên Lissamphibia bắt cá và đối mặt với sự hung hiểm của biển sâu và sự nguy hiểm mà đại ca đã từng nói, chưa kịp bắt được con cá nào, y xém nữa cũng táng thân trong miệng cá mập nếu không phải là nhờ sự giúp đỡ của Davilis. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẳng đến vài ngày sau, vương hậu đột nhiên đã tỉnh lại, ý thức vậy khôi phục tỉnh táo. Nghe được người báo cáo. Temnospondyli vội vàng chạy đến bên cạnh mẹ mình.
Vì cho mình là người sống sót duy nhất, hắn đã phải xoay sở với bất kỳ tài nguyên nào y ấy có thể tìm thấy trên đảo.
" Ngài đã mệt rồi, nên nghỉ ngơi mẫu hậu. Ngài nên ăn chút gì." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếp theo,Lissamphibia bắt đầu khám phá hòn đảo để tìm kiếm thức ăn và nước uống. Y làm một ngọn giáo thủ công bằng những vật liệu tìm thấy trên đảo, rồi bắt chước thợ săn biển sâu lao đầu xuống biển bắt cá.
Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Lissamphibia đặt chân đến hòn đảo hoang này, kể từ khi gặp Davilis thì hắn vẫn mù tịt, không biết được chút gì về sinh vật này cả. Cả cuộc đời y sống ở tại Itzan, đây là lần đầu tiên y xa nhà như vậy.
Thế rồi hắn bắt đầu tìm kiếm xung quanh hòn đảo hoang này. Nơi này rất nhỏ, chỉ mất 1 ngày hắn đã đi hết hòn đảo hoang.
----------------------------------
Đại hoàng tử nói: "Ít nhất, ta để nàng yên tâm an nghỉ, nàng vĩnh viễn sẽ không biết, các con nàng đã sớm hơn nàng rời đi rồi. Ít nhất nàng không còn lo lắng."
Lissamphibia đã thử hỏi tên sinh vật giống hình người, nhưng tất cả những gì y nhận được chỉ là sự im lặng. Khiến cho hắn tin rằng sinh vật đứng bằng hai chân này chỉ là một loài kỳ dị khác thôi.
"Cũng nên chuẩn bị rồi."
Điều này khiến hắn vừa mừng vừa lo, mừng vì hắn đã thoát được truy đuổi, lo vì mẫu hậu cùng các người thân của hắn vẫn còn trong tay Temnospondyli,không biết tên khốn ấy có đối xử tốt với họ không,dù gì cũng là người một nhà.
Cùng lúc đó, hoàng cung Itzan
"Xin hãy tha cho chúng, coi như là điều thỉnh cầu của ta với tư cách là mẹ ngươi."
Trong mơ nàng nhớ rất nhiều, nhớ về hạnh phúc gia đình mình, nhớ về vua Saber.
-------------------
Thế rồi, y bắt đầu tìm kiếm Davilis, và bắt đầu lải nhải, kể từ Itzan như thế nào, ra sao, phụ thân hắn như thế nào, càng nói hắn càng mê mang. Hắn nhớ Itzan, nhưng hắn không thể trở lại đó. Hắn biết Davilis chưa chắc đã nghe hiểu mình, hắn chỉ cần một chút an ủi mà thôi.
Mắt tràn đầy hứng thú, ra lệnh cho Davilis bảo vệ người con út của vua Saber, Lý Thần muốn xem xem Lissamphibia sẽ sống sót như thế nào đây.
"Xin...xin chào."
Sau đó đại hoàng tử lại hỏi:
Vua Saber một mực canh giữ ở bên cạnh nàng, nắm lấy tay của nàng, nghe nàng tâm sự mong muốn bọn nhỏ lớn lên như thế nào, trở nên ra sao. Hay khi bọn nhỏ trong lòng của nàng, lắng nghe nàng kể truyện. Gia đình khi ấy thật hạnh phúc biết bao. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hết thảy làm sao lại biến thành như vậy chứ?"
-------------------
Lý Thần ngồi trước máy tính, một bên tô mì gói còn nóng hổi, một bên là lon coca vừa mới khui còn sủi bọt, hắn thì mới tắm xong, hiện tại vị thần này đang tràn đầy hứng thú mà quan sát xem hành động của đứa út con của vua Saber, người đã được hắn ban ân tiên tri.
Thế là đang quen thuộc cuộc sống tên đảo, sau ba thập kỷ không nghe được thần dụ. Lissamphibia lần đầu tiên nghe được tiếng nói của thần: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 19: Sinh hoạt trên đảo
Nhìn đại hoàng tử im lặng trước t·hi t·hể mẹ mình, lão tế ti cuối cùng nói:
Tuy nhiên, bất chấp sự tháo vát của mình, Lissamphibia luôn bị ám ảnh bởi cảm giác cô đơn hiu quạnh trên đảo. Hắn nhớ về bạn bè và gia đình bây giờ hắn mới nhận ra cái khao khát có được sự đồng hành của những người bạn,sự trống vắng đang len lỏi vào trong hắn, đang từ từ đánh sụp ý chí Lissamphibia. Dù đã cố gắng giữ cho mình bận rộn bằng cách khám phá hòn đảo, thu thập vỏ sò và gỗ và chăm sóc khu vườn ít ỏi của mình. Nhưng dù có làm gì, cái cảm giác bị cô lập ấy vẫn còn dai dẳng,luôn hiện hữu trong tâm trí hắn
Lissamphibia chật vật đứng lên, hắn đầu óc có chút quay cuồng,có thể là đi chứng khi bị quay như bánh quai chèo trong bụng con kình ngư,đối mặt cái sinh vật hình người toàn thân màu xanh lục này. Lissamphibia có chút lúng túng,k biết nên nói như thế nào. Nuốt nước bọt, hắn hỏi:
Lý Thần nhìn ngây người Temnospondyli cẩn thận chặt chẽ như vậy.
Người con của vua Saber cũng phát hiện ra một số loại tảo thủy sinh để thêm vào chế độ ăn đạm bạc của mình.
Lissamphibia thực sự không xác định cái sinh vật kỳ quái màu xanh trước mặt hắn có tính là người không, liệu sinh vật này có thể nói hay không,liệu có thể hiểu ngôn ngữ của hắn không.Hắn thực sự không biết
....
--------------------------------
Nghe được hai chữ ấy, vương hậu Acerastia con ngươi lóe ra ánh sáng nhạt,
Đây là hồi quang phản chiếu.
"Ta . . . Không tiếp thụ nổi. . ."
Vương hậu c·hết rồi.
Nhìn mẹ mình tiền tụy, Hắn nhận ra.
"Đã lâu không gặp."
"Ngài đã tỉnh. mẫu hậu"
Vỗ vỗ hai bên má, Lissamphibia thầm nghĩ, bây giờ hắn phải sống sót qua đc cái sinh vật kia đã
Rồi nhờ sự giúp đỡ của Davilis, Lissamphibia không còn nỗi lo về lương thực.
"Đợi đã." Vị đại hoàng hậu quát lên, bà lao lên giường nhưng vì kiệt sức, bà không lên nổi, phải có người giữ bà lại.
Biến cố phản loạn của anh cả hắn xảy ra quá đột nhiên, quá kinh khủng, đến khi khi hắn phát hiện thì sự đã rồi.
Chần chừ mãi, cuối cùng hắn nhớ ra, hắn đã không còn ở Itzan nữa thậm chí việc xác định hắn cách Itzan bao xa cũng là điều bất khả thi
"Hoàng tử, ngài cũng nên chuẩn bị lễ đăng cơ rồi."
Có điều việc tên này g·iết cha hắn cũng khiến Lý Thần có chút mâu thuẫn. Quả nhiên, hắn vẫn không muốn vị nảy làm vua a. Một là vị này g·iết vị tiên tri hắn yêu thích nhất, mặc dù lỗi cũng một phần của vua Saber. Hai là chính sách bảo thủ của vị này có thể khiến hắn kiếm kỳ tích điểm chậm đi a.
Vương hậu vậy cảm thấy bản thân ngày giờ không nhiều, ý thức của nàng vô cùng tỉnh táo, nàng nhìn về phía con trai mình, vừa nhìn về phía hắn cầm mình tay.
Đó cũng là lần đầu tiên, Lissamphibia phát hiện vị cư dân duy nhất trên đảo này ngoài mình ra khủng bố đến cỡ nào.
Đại hoàng tử nhắm hai mắt lại.
Nghĩ đến đây hắn lại ỉu xìu, bây giờ hắn thì có thể làm gì cơ chứ, hắn đã không còn là hoàng tử của Itzan, bây giờ ăn toàn cho chính bản thân hắn còn lo chưa xong, nào có tính lực nghĩ đến chuyện trở lại thậm chí là báo thù.
Đại hoàng tử im lặng một lúc, cuối cùng y nói:
"Đã tìm được Lissamphibia chưa?"
Temnospondyli vậy minh bạch, mẹ hắn nàng chạy tới điểm cuối của sinh mệnh thời khắc.
Temnospondyli một nháy mắt sắc mặt khó coi tới cực điểm, phảng phất liền muốn rơi lệ bình thường, nhưng là tại vương hậu mở to mắt nhìn về phía hắn thời điểm, lại cố nén gạt ra tiếu dung.
"Ngài có thể cho ta biết đây là đâu không?Là ngài đã cứu ta sao?Ngài đã cứu ta,vậy ngài là người hầu,là sứ giả của thần đúng không?etc"
Nhìn vị hoàng hậu nắm chặt tay của mình, Temnospondily nhắm chặt mắt lại, cuối cùng hắn nhẹ nhàng thở ra. "Ta hứa."
Allobatinae bước ra nói: " Ngài không nên hứa với vương hậu như vậy."
Vị này Itzan đại hoàng tử có dũng có mưu, có quyết đoán, có thể nói là một kiêu hùng.
"Ngươi vì sao lại biến thành dạng này? Temnospondyli. Trả lời ta."
Lúc đầu, hắn sợ hãi và choáng ngợp trước hoàn cảnh của mình. Lissamphibia không biết làm thế nào để sống sót trong thế giới hoang dã, và hắn vả lại không có cách nào liên hệ với bất kỳ ai để được giúp đỡ. Nhưng theo thời gian, hắn đã dần dần thích nghi với cuộc sống mới của mình.
"Chưa, theo báo cáo, hoàng tử út điện hạ đã táng thân trong bụng cá."
Trong mộng nàng không ngừng la lên lúc tuổi còn trẻ cùng bọn nhỏ nói lời, hài tử xuất sinh không lâu thì đối bọn nhỏ chờ mong, hài tử lớn lên thì đối nghịch ngợm gây sự ngoan đồng nhóm răn dạy. Khi đó nàng còn trẻ, bọn nhỏ quay chung quanh tại bên cạnh nàng, ngây thơ vừa đáng yêu.
"Khụ khụ" Hoàng hậu ho khan, thời gian bà cũng không nhiều." Xin hãy tha cho các anh em của ngươi, các con của ta ta xin ngươi, với tư cách là mẫu hậu ngươi." Vị hoàng hậu cầu khẩn nắm chặt hai tay con trưởng của mình.
Có vẻ tên này cũng khá cấp tiến trong quan điểm sống của mình.
Nhưng là có thể nhìn thấy quang mang tại một chút xíu dập tắt. Sáng tỏ tròng mắt, dần dần biến thành bình thường màu xám.
Nhìn xem nằm ở trên giường đá vương hậu, thân thể của nàng dần dần hoàn toàn cứng đờ, từ trong tới ngoài biến thành một bộ tảng đá điêu khắc.
Temnospondyli nghe vậy khó coi, hắn miễn cưỡng nói
Thú thật hắn cũng không biết nhiều về đứa con út này, nhưng chỉ từ [ Lịch sử ghi chép ] đến xem . Vị này Lissamphibia đối với mọi thứ đều tràn đầy sự tò mò cùng hướng tới.
"Ngài có biết Itzan ở đâu không."Không biết là bị choáng trước đống câu hỏi của Lissamphibia hay đang suy nghĩ gì,” người” trước mặt hắn vẫn chưa trả lời lấy một câu nào
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.