Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Ban ân cuối cùng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Ban ân cuối cùng


Chương 20: Ban ân cuối cùng

Lissamphibia nghe thần nói thế ngây người, hắn cuối cùng hỏi:" Vậy chúng ta ...?"

“ Tham vọng của ngươi cũng không nhỏ” Xem ra đứa con này của vua Saber cũng k phải đoá hoa trong nhà kính (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thưa thần linh, con có thể hỏi ngài tại sao ngài lại không trả lời thần dụ trong suốt ba thập kỷ hay sao."

Lý Thần nhập tiếp:"Ngươi muốn hỏi tại sao ta không cứu phụ thân ngươi đúng không? Ta đã buông tay, cứu ngươi chẳng qua là để thực hiện nguyện vọng cuối cùng của vị vua đầu tiên mà thôi. Ta đã cho Saber lựa chọn, mà Saber lựa chọn là ngươi, tựa như năm đó ta cũng lựa chọn Saber."

Lissamphibia ngập ngừng một lát, sau đó y nói:

"Đây là ta ban cho ngươi lễ vật!"

"Khi Saber sắp q·ua đ·ời, hắn nguyện vọng cuối cùng là ta cứu ngươi, vậy nên ta mới ra lệnh cho Davilis cứu ngươi như thế."

Lissamphibia lại chỉ vào Davilis: "vậy nàng là...?"

"Ta muốn tìm tới trong truyền thuyết lục địa, để khai phát văn minh của chính chúng ta."

"Như vậy, dù chỉ làm bạn với ngài mấy ngày, nhưng đa tạ ngài đã cứu giúp ta, vậy ta đây xin tạm biệt."

"Lissamphibia, đây là câu nói cuối cùng của ta với tư cách ngươi là ta tiên tri, Báo thù dễ hơn là báo ân: ơn huệ là gánh nặng, nhưng oán thù chắc chắn còn nặng nề hơn. Gánh trọng mà tiến, học cách buông bỏ hận thù, đoàn kết thành 1 mới là cách để kiến thành văn minh vĩ đại."

" Vậy thưa Tôn Thần, ngài 1 lần nữa hạ xuống vì ?"

Nói rồi nương theo lưng cá voi lớn, hắn bước đi, trước khi xuất phát, hắn lại hỏi:" Hỡi Tôn Thần, bằng cách nào ta có thể trở về?."

Lissamphibia ngập ngừng một lúc lại trả lời:

Thế rồi,Lissamphibia bất ngờ nhận ra, trong óc hắm đang vang lên một cái thanh âm khác, một cái hỗn độn mà cuồng loạn ý thức cùng hắn nối liền với nhau. Hắn cảm nhận được biển cả một bên khác, con cá voi đã đưa mình đến đây thì giờ phút này cùng mình vận mệnh tương liên. Cái trán của hắn cũng hiện lên ký hiệu con mắt.

Thế là hắn nhập vào nói một chuyện khác:

"Chúng ta nhất định đem chinh phục biển cả, vậy cuối cùng rồi sẽ thống ngự đại địa."

"Ngươi có cái gì muốn hỏi hay sao? Nếu muốn thì cứ hỏi đi."

Đây là câu hỏi mà y luôn muốn hỏi, phụ thân y thành kính với thần như thế, tại sao ngài lại vẫn vĩnh viễn không nhận được câu trả lời trong suốt ba thập kỷ mà thôi. Y biết câu hỏi này có phần bất kính với thần linh, nhưng Lissamphibia thực sự rất muốn câu trả lời, không chỉ cho mình mà còn cho cả phụ vương đã mất.

"Nàng là sứ giả của ta, là sinh vật đầu tiên ta sáng tạo. Nàng nghe theo lệnh ta mà đến cứu ngươi."

Lý Thần, nhìn Lissamphibia, ngập ngừng một chút, hắn đánh xuống một hàng chữ:

"Tựa như khi Saber cầu xin ta như thế, lúc đó ta đã buông vận mệnh của các ngươi ra. Các ngươi, có quyền lựa chọn của chính mình."

" Ta muốn đi thay ta phụ thân thăm dò hải dương."

"Ngươi không phải là muốn thành lập một cái vĩ đại văn minh sao? Khốn trên tòa hòn đảo này làm sao có thể đạt được điều vĩ đại."

Lissamphibia không chút nghĩ ngợi nói: "Tất nhiên ta muốn báo thù."

"Sau đó đâu.?"

"Đây là ban ân cuối cùng ta chuẩn bi cho Saber, nhưng bây giờ thuộc về ngươi. Có lẽ tất cả đều là định số, và đây là ban ân cuối cùng của ta Lissamphibia, sau này, ta sẽ triệt để buông tay. Tựa như Saber buông tay như thế, ta sẽ triệt để giao quyền lựa chọn cho các ngươi. Hết thảy đều xem các ngươi vận mệnh."'

"Ngài tiên tri vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên hôm nay."

Lissamphibia nghe được thần linh cứu mình vì nguyện vọng cuối cùng của phụ thân, lại kinh ngạc thêm một lần nữa, hắn hỏi:"Vậy...tại sao...?"

"Ngươi biết ngươi trở thành tiên tri không phải là do ta chọn mà là do phụ thân ngươi xin ta sao Lissamphibia."

Lissamphibia cuối cùng lệ rơi đầy mặt, lắc đầu.

Lissamphibia nghe được những lời này, hắn quay đầu lại, nhưng ở xa xa chỉ là hòn đảo nhỏ mà thôi. Cuối cùng hắn quay đi, đi về phía biển xa xa.

“ Ta khác Saber, thần và vương giả là khác biệt. Vương giả từ bi, Quân Vương bác ái, chỉ bởi vì các hắn là lãnh tụ, là những kẻ mở đường. Ta thì không phải như vậy, ta không dẫn dắt các ngươi, ta sáng tạo ra các ngươi. Các ngươi tự dẫn dắt lẫn nhau, chính bởi thế mà có lòng nhưng khó từ bỏ. Còn ta, chỉ cần tái tạo 1 đám khác mà thôi!”

"Đã lâu không gặp Lissamphibia, có vẻ ngươi đã được nhìn thấy ta lúc còn nhỏ nhỉ?"

Thần hỏi hắn: "Không thích?"

"Như phụ thân ta nói đồng dạng."

"Chúng ta là ngài chi trưởng tử, là ngài chọn đại địa cùng hải dương chúa tể."

Lissamphibia lại ngây người, hắn không ngờ rằng làm bạn với hắn mấy ngày nay lại có lai lịch lớn đến như thế. Lissamphibia trầm tư một lúc, cuối cùng hắn cúi đầu,

"Rồi đến lúc đó, khi Saber nài xin ta. Ta nghĩ ta nên buông tay, và ta đã buông tay. Có thể ngày ấy vì Saber không nỡ buông, nên như hôm nay mới trở thành bi kịch."

Cuối cùng Lissamphia bắt đầu thu dọn đồ đạc, nhìn thấy cá voi một sừng đã đậu trên biển lớn, hắn nhẹ nhàng quay người hỏi Davilis. Ngài là theo ta hay là ở đây. Davilis không trả lời, nàng chỉ ngó xem . Hắn cũng không trông cậy vào nàng sẽ giúp hắn a. Hắn quay người, leo lên lưng cá, cuối cùng nói khẽ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lissamphibia nghe vậy, hắn đã hiểu, thần sẽ không trả lời hắn nữa.

"Nếu như ngươi có thể điều khiển cá kình một sừng lúc, ngươi muốn làm cái gì?"

" Ta tạo lên các ngươi, và các ngươi tuân theo vương lệnh, hưởng theo tộc ý. Điều các ngươi làm là tự dẫn dắt lẫn nhau. Ta không thể lúc nào cũng che chở văn minh cả, con đường văn minh lịch sử là của các ngươi chọn, tựa như ta cho Saber lựa chọn của mình. Bởi vì ta là các ngươi Thần, mà không phải là các ngươi Vương." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thần nhập vào câu nói này, hắn nhìn pixel tiểu nhân trên đầu hiện lên dấu chấm than. Biết y đã nghe thấy mình. Nhìn pixel tiểu nhân cảm xúc lúc tự như vui mừng sau đó chuyển biến sang buồn rồi cuối cùng tựa như có rất nhiều câu hỏi nhưng lại không biết hỏi ra sao.

Lý Thần trả lời:"Cứ đi về phía nam ra biển lớn, những cơn sóng sẽ dẫn đường cho ngươi."

Lissamphibia ngây người.Hắn đã hiểu câu nói của cha hắn ngày trước,rằng thần là vị tha,là người ban ân cho tất cả. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nó sẽ là của ngươi.”

Lissamphibia nghe ngây người, thần lựa chọn người Amphibia thật do cha hắn sao. Lý Thần nhìn thấy người con út đã bị mình lắc lư, hắn lại tiếp:

Lý Thần nhìn thấy Lissamphibia im lặng lại, hắn nhẹ nhàng thở ra, trời ạ, đầu năm nay đóng vai thần côn đúng là quá khó, hắn thực sự bội phục đám đa cấp ba tấc không nát miệng lưỡi. Thì ra thuyết phục người khác là khó như vầy a. Hắn hay là chịu phục.

"Có bọn chúng, bất luận là biển sâu vẫn là lục địa, không còn có cái gì có thể ngăn cản bước tiến của ngươi."

"Những thứ ta ban cho các ngươi, chỉ vì các ngươi là đồng tộc cùng Saber, mà không phải bởi vì bản thân các ngươi xứng đáng được ta ban những thứ đó."

Lissamphibia mở to mắt, hắn không thể tin được, từ trước tới nay, hắn luôn cho rằng hắn trở thành tiên tri là do hắn giống như phụ thân hắn, được thần linh chọn trúng, chứ không phải phụ vương hắn xin thần linh, nói như vậy không phải là thần linh chọn hắn mà là phụ vương hắn chọn hắn.

Thần nói:" Ta là các ngươi thần, không phải là thần của các ngươi, ta chính là ta, chỉ vậy thôi, ngươi không nên hỏi nữa Lissamphibia?"

Lý Thần nhìn xem người con trai út bị sốc, hài lòng nhập tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Từ hôm nay trở đi.”

"Ta từng nói với Saber. Tín ngưỡng của các ngươi hiến cho ta, cùng ta không quan hệ. "

Nói rồi, Lý Thần tiêu hao 50 điểm kỳ tích liên kết Lissamphibia với Cá voi một sừng.

Lissamphibia gật đầu, cuối cùng y nói: "Cảm tạ ngài, ta thần. Cảm tạ ngài vì đã ban cho chúng ta sự sống. Cảm tạ ngài vì đã ban cho chúng ta quyền tự quyết vận mệnh của mình."

Nhìn Pixel tiểu nhân xoắn xuýt như vậy, Lý Thần mở ra khung chat, nhập vào:

Lý Thần vui vẻ, ta chờ chính là ngươi câu nói này, hắn không trả lời câu hỏi mà hắn lại hỏi một câu khác:

Lý Thần nhìn Lissamphibia hỏi câu hỏi như vậy, nghĩ thầm chẳng lẽ ta lại nói cho ngươi ta không hạ thần dụ vì ta bị deadline dí hay sao. Nhưng hắn không thể giải thích như thế được, không nói trước vị này pixel đời thứ hai tiên tri có hiểu hai chữ deadline nghĩa là gì hay không. Chỉ nội việc thần linh bị deadline dí chả phải khiến người cười đến rụng răng.

"Nhưng cho lại nhiều, ta vẫn là các ngươi thần, còn các ngươi là phàm, ngươi hẳn sẽ hiểu các ngươi khát vọng và điều ta làm là không thể cùng chung. Đường của ta là cô độc, mơ hồ và dài đằng đẵng. Saber hiểu điều đó, vậy nên hắn buông tay."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Ban ân cuối cùng