Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Trò Chơi Sáng Tạo Thế Giới
Unknown
Chương 29: Di ngôn
Chương 29: Di ngôn
Nghe được phụ vương mình gặp chuyện, vị thái tử trẻ để đồng bạn mình cùng chiến lợi phẩm trên lưng chính mình cá kình một sừng, chính hắn thì cưỡi phụ vương Cetacea bằng nhanh nhất tốc độ chạy về Itzan. Vừa đi vừa lo lắng
Khi Ascaphidae vừa về đến, hắn liền cảm thấy không thích hợp.
"Ascaphidae điện hạ."
"Thái tử điện hạ."
Đường cái hai bên sở hữu Itzan quan lại đều ở đây hướng Ascaphidae hành lễ, nhưng là trong mắt lại mang theo bi thương, toàn bộ Itzan giống như bị một cỗ mây đen bao phủ lại.
Khi hắn đi xuyên qua Itzan, càng đi trái tim của hắn càng lạnh. Itzan giờ như phủ đầy phong bạo, toàn bộ nơi này phảng phất nhuốm màu của sự bi thương. Hắn đi qua quảng trường.
Xuyên qua Itzan, vị thái tử trẻ thấy được nơi này từng nhà đóng chặt cửa phòng, người dân đi ở bên ngoài đều là thần thái vội vàng, xem ai đều lẫn mất rất xa.
Hắn còn chứng kiến một bộ lại một cỗ thi thể chồng chất bị đưa ra ngoài. Ngoài thành mộ viên mấy ngày trước đã không còn vị trí, ngay cả quảng trường cũng là từng hàng người thi thể bày ra tại hắn trước mặt, vĩnh viễn nhắm mắt lại. Mới mộ viên đang tại khởi công xây.
Khi hắn đến cửa cung điện, Cửa thị vệ quỳ một chân trên đất, hướng phía Ascaphidae nói.
" Điện hạ."
"Nén bi thương."
Nói rồi y dẫn vị thái tử trẻ đến cung vua Anzel. Nhìn phong độ sung mãn vua Anzel đã bị bệnh tình hành hạ đến không còn hình dáng, Ascaphidae tóe lên vẻ bi thương, hắn quỳ nhìn lấy mình phụ thân, không rõ vì cái gì hắn mới rời khỏi hơn một năm, Itzan liền sẽ biến thành dạng này. Hắn hỏi:
"Phụ Vương! Đến cùng xảy ra chuyện gì?" Hắn hoàn thành phụ vương đã từng mộng tưởng, chinh phục biển cả cùng bước lên đại lục, nhưng khi hắn về mọi chuyện đã xoay chuyển ra sao, năm trước phụ vương hắn còn tại hoàng cung này tuyên bố Ansa thành lập. Bây giờ ngài lại như nửa bước muốn bước vào trong thạch quan.
Vua Anzel lắc đầu không trả lời, ông nói không cần nhìn mình con trai, ông cũng cảm giác được nhi tử cảm xúc.
"Không cần phải sợ."
"Ascaphidae .Sinh tử có số, không có ai là không phải đối mặt tử vong. Chúng ta đều chuẩn bị cho ngày này, không phải sao."
"Ngươi sẽ làm được so với ta càng tốt hơn đem ngươi sẽ siêu việt ta trở thành càng vĩ đại vương giả. Ansa sẽ càng có vĩ đại tương lai."
Vị thái tử trẻ cúi đầu càng sâu hơn, nhìn mình phụ thân.
"Phụ vương!"
Vua Anzel mỉm cười, cúi người đôi bàn tay run rẩy cố gắng vuốt ve đầu con trai mình, ông lại nói: "Ở đây, ta không còn là vua của ngươi."
Ascaphidae một nháy mắt thanh âm trở nên nghẹn ngào, nước mắt không ngừng từ khóe mắt trượt xuống, hắn hiểu phụ vương có ý gì, hắn tiếp tục khóc nói ra một chữ :"Cha."
Vua Anzel hài lòng mỉm cười, hai tay của hắn run rẩy hướng về trên đầu nâng lên nắm chặt trên đỉnh đầu vương miện, một chút xíu giơ lên.
Sau đó, đeo ở trên đầu vị thái tử trẻ, y nói:
"Từ giờ trở đi!"
"Ngươi chính là vua rồi!
"Ansa vương quốc vị vua thứ hai! Ansa mới lập quốc xảy ra chuyện như vậy. Sau này nhờ vào ngươi. "
Sau đó hắn lại lớn tiếng kêu gọi hầu quan vào, đem một màn này ghi chép xuống. Ông lớn tiếng tuyên bố:
"Ghi lại cho ta, rằng vua Anzel chỉ định cho trưởng tử của hắn, trở thành Ansa vương quốc, lấy bố cáo, truyền tin ban bố toàn bộ Ansa, đồng thời đem khắc trên đá, chiêu cáo toàn bộ Ansa."
Vị hầu quan bi thương nghe vậy vội cúi đầu.
Vua Anzel lại quay lại nói con trai mình: "Khi ta c·h·ế·t, hãy đào mi tâm của ta nuốt vào, như vậy Cetacea mới thật sự trở thành của ngươi. Ta không thể tiếp tục ở bên cạnh ngươi, đành nhờ ngươi chăm sóc vậy."
Ascaphidae hắn khóc không thành tiếng, hai vai của y không ngừng run run.
Hắn biết hắn là Ansa tháI tử, là nhận kỳ vọng cùng thiên vị lớn lên vương tử, phụ thân chú ý cùng thiên vị tựa như một tòa núi lớn thay hắn che gió che mưa,
phụ vương kỳ vọng hắn là biết đến, mà hắn đến bây giờ, vẫn chưa khiến mình phụ vương thất vọng.
Mà bây giờ, phụ vương lại sắp đi, đi khi hắn trở về, đi khi hắn còn chưa đặt chân đến lục địa. Hắn có chút bất lực nói: "Không!"
"Ngài mới là vương, ngài mãi mãi cũng là vua của chúng ta, Ansa quốc vương."
Vua Anzel nở nụ cười, hắn nằm xuống giường mình, con mắt đồng thời chậm rãi nhắm lại. Hắn nói:
"Vĩnh hằng ....chỉ có thần minh. Con của ta, phàm nhân cuối cùng cũng sẽ .....có điểm kết thúc.... mà thôi. Như phụ vương .....mẫu hậu..... của ta vậy. "
Vua Anzel vừa nói câu nói này, một bên triệt để nhắm mắt lại. Hắn cuối cùng hỏi ra câu hỏi hắn muốn hỏi nhất:
"Lục địa ngươi đã tìm được chưa?"
Ascaphidae nghe vừa khóc vừa gật đầu, hai tay hắn nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của phụ vương, hắn dùng giọng nói ngẹn ngào, khàn khàn do khóc quá nhiều nói :
"Ta tìm được phụ vương. Ta tìm được, ta tìm được lục địa. Trong truyền thuyết lục địa là thật sự. Phụ vương ngài không sai, tiên vương cũng đúng, lục địa là thật tồn tại. Ta không phụ lòng ngài phụ vương."
Ascaphidae vẫn tiếp tục khóc, hắn run run từ trong bao lấy ra một phiến đất sét, đây là hắn lễ vật hắn muốn tặng cho phụ vương khi hắn trở về. Đặt lên bàn tay run rẩy của cha mình, y nói:
"Đây là hải đồ từ Ansa đến lục địa phụ vương, ta đã ghi lại tất cả rồi đây. Ansa dân chúng chỉ cần theo nó là có thể đi đến trong truyền thuyết lục địa."
Vị vua già tay nắm mảnh đất sét, tay nắm chặt tựa như nắm lấy chấp niệm của mình.
Vị thái tử, không phải nói là Ansa vương quốc tân vương tiếp tục nói:
"Chúng ta vẫn chưa đặt tên cho vùng đất ấy, ta định về khi báo cáo thì hỏi ý phụ vương. Ngài muốn đặt tên nó là gì.
Vua Anzel không nói gì, vẫn nắm chặt phiến đá, ông hồi tưởng lại cuộc đời mình. Từ con út của vua Saber, lớn lên trong thần điện, trở thành tư tế, lời thề dưới ánh trăng, cung biến và chạy trốn, gặp gỡ sứ giả của thần và lắng nghe thần linh. Phiêu lưu trên biển, trở về và lên ngôi,etc. Từng chuyện từng chuyện hiện ra trước mắt ông như đèn kéo quân.
Cuối cùng Vua Anzel cũng mỉm cười, buông phiến đất sét ra, môi ông run run, cuối cùng nói: "Lục ....địa a! Thật là cho ....người ta hướng tới! Thật tốt ....thật tốt! Giá mà, giá mà ta còn có ....thời gian, giá mà ta ....còn có thể đích thân đặt chân..... đến nơi đấy!"
Ông cuối cùng nói:"Vậy đặt tên nó là Lespond đi."
Rồi vua Anzel nhắm mắt lại, rồi như ảo giác của hắn tựa như thấy được phụ vương, thấy được tất cả các anh chị em của mình, thậm chí thấy được anh cả của mình Temnospondyli, hắn như có rất nhiều điều muốn nói nhưng lại nói không nên lời, cuối cùng hắn chỉ trầm mặc cố gắng vươn cánh tay run rẩyhướng về phía đại gia đình mà chính mình là kẻ duy nhất sống sót, miệng nói nỉ non:
"Ta..... nhớ...... mọi người!"
Rồi ảo giác cũng biến mất, đôi mắt vua Anzel cũng vĩnh viễn không còn có mở ra. Itzan đời thứ hai vương, thứ hai tiên tri, vua Saber thứ tử cũng là huyết duệ cuối cùng còn sống sót. Đã vĩnh viễn nhắm lại đôi mắt của mình.
-------------------------------------
Lý Thần nhìn thấy vậy lại lôi giấy bút ra y viết:"Lissamphibia lên ngôi, lấy tên là Anzel, y nhân từ công chính, được người dân tin tưởng, y dùng thần ban cho cá kình, mở ra cá voi kỵ sĩ khai phá thời đại, lập ra Ansa vương quốc. Nhưng vua Anzel cấp tiến rồi cũng sẽ phải trả giá, văn minh khi phát triển tất sẽ đụng phải hiểm nguy. Sự thiếu tìm hiểu về thế giới đã gây ra tai nạn khiến Ansa vừa lập quốc đứng trước một hồi chưa từng có nguy cơ. Mà bản thân ông cũng qua đời trong nguy cơ này."
Viết xong Lý Thần lại nhìn trên màn hình lễ đăng quang của Ascaphidae, y thầm nói:"Vậy vị vua trẻ của Ansa, ngươi sẽ làm gì trước mối hiểm họa này."