Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 33: Trở về và tin dữ

Chương 33: Trở về và tin dữ


Sau khi trải qua một cơn đại d·ịch b·ệnh tưởng chừng như khó mà vượt qua cuối cùng thì vương quốc Ansa nghênh đón được ánh sáng. Sau khi phát hiện nguồn gốc của căn bệnh, gần phân nửa nhân lực vương quốc đều được huy động đứng lên. Vô số người Amphibian hỗ trợ lẫn nhau đem từng giỏ từng giỏ hoa Acerastia đi tiêu hủy.

Ascaphidae nhìn qua hầu quan đưa tới số liệu, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười. Dù chưa tìm được cách giảm số ca bệnh, nhưng số ca nhiễm đã thuyên giảm thậm chí bị chặn đứng.

Trong năm này, do hậu quả của d·ịch b·ệnh, dù đã phái ra không đếm hết đám thợ săn tiến hành săn bắt, nhưng do số thợ chăn nuôi giảm bớt, nên số lượng cá xỉ cua ít càng thêm ít. Vị vua trẻ bởi vậy không thể không tổ chức trong vương quốc mỗi con dân cống hiến ra trong nhà lương thực dư, vương quốc thật giống như một chút trở lại Itzan còn chưa xây dựng nguyên thuỷ thời kì, đối với đồ ăn tiến hành thống nhất tập trung cùng phân phối.

Gian nan nhất thời kỳ, Ascaphidae thậm chí hạ lệnh đem số lớn cành lá, vỏ cây cùng khác đồ ăn xen lẫn trong cùng một chỗ, dùng cái này thỏa mãn toàn bộ vương quốc cần. Mà bây giờ, bọn hắn cuối cùng vượt qua thời kỳ gian nan nhất . Do số các ca bệnh giảm là có thể thấy rõ, lòng dân bàng hoàng đã được ổn định lại.

Người dân Ansa vương quốc dần thoát ra khỏi d·ịch b·ệnh bóng mờ bắt đầu quay trở lại sinh hoạt, sản lượng lương thực đang tăng trở lại. Tuy vẫn chưa tìm được cách cứu chữa, nhưng so với thời kỳ đầu d·ịch b·ệnh bùng phát thì tốt hơn rất nhiều.

Đối với làm sao xử lí còn lại các bệnh nhân. Có hầu quan nêu ý kiến nên nhân từ mà tiễn bọn họ đi, tránh chiếm lương thực của dân tộc và cũng tránh d·ịch b·ệnh ngóc đầu trở lại, đặc biệt là các nô lệ. Vua Ascaphidae nghe vậy gạt phắt đi đồng thời ra lệnh phế bỏ chức vị hầu quan.

Nhưng hiện giờ hắn cũng không có biện pháp hiệu quả. Khi đi qua từng khu phố của Itzan, hắn phát hiện nhà nào cũng có người nằm trên giường bệnh, rên rỉ cầu khẩn g·iết họ đi. Thậm chí đã xuất hiện việc bệnh nhân t·ự s·át vì không chịu đựng được và không muốn làm gánh nặng cho gia đình nữa.

Vị vua trẻ của Ansa buồn rầu, giờ y chỉ còn cách cầu nguyện Pipidae có thể trở về cùng đáp án.

---------------------------------

Pipidae hỏa tốc chạy về, lần này y còn mang theo Davilis. Sau nhiều ngày khổ cực lênh đênh trên biển, y cuối cùng cũng về được Itzan.

Nhìn hòn đảo mà y gọi là nhà, Pipidae hưng phấn thúc giục cá voi tiến lên. Đến gần, anh dần dần nhận ra hình như trên bờ biển đã có một đám người đang tụ tập. Đến gần thì y mới nhận ra người đến là vua của Ansa và của anh, người anh từng theo trên hành trình đi tìm lục địa, vua Ascaphidae.

Nhìn thấy Bệ Hạ dù bận rộn vẫn dành thời gian chào mừng chính mình hạ thần trở về, Pipidae cảm động trong lòng.

Đến bờ biển, anh nhanh chóng nhảy xuống lưng cá voi rồi đưa tay dắt Davilis xuống, sau đó y nhanh chóng di chuyển đến trước mặt tân bệ hạ mà cúi đầu bẩm:

"Bệ hạ! Thần không phụ kỳ vọng của ngài. Thần đã may mắn tìm được đáp án, đồng thời cũng đưa thần linh sứ giả Davilis về Itzan ạ!"

Vua Ascaphidae vui mừng nâng vị dũng sĩ lên, hai tay vỗ vỗ bờ vai y, miệng không ngừng nói:

"Không cần đa lễ, về là tốt rồi, về là tốt rồi!"

Sau đó ông lại đi đến trước người Davilis, quì xuống cúi đầu chào:"Thần, Ansa vương quốc quốc vương Ascaphidae ở đây kính chào người thần sứ giả vĩ giáng lâm Itzan."

Nhìn vị vua của mình hành động, mọi người xung quanh cũng vội vàng quỳ xuống làm theo.

Davilis không trả lời, nàng tò mò ngó nghiêng xung quanh, đây là lần đầu tiên nàng thấy nhiều người đến vậy, không giống như lúc trước chỉ có nàng một mình cô độc mà thôi. Ở đây, người ở khắp mọi nơi, những người hình thù kỳ quái này hình như rất tôn kính nàng.

Sau cuộc chào mừng khúc dạo đầu, nhà vua dẫn đầu đoàn người, bên cạnh là thần linh sứ giả đoàn người nối bước nhau về Itzan. Tiệc chào mừng đã chuẩn bị sẵn, chào đón vị anh hùng trở về.

Sau bữa tiệc, Davilis thì được hộ tống đến thần điện, còn Pipidae thì về nhà thăm em gái mình.

Nhìn em gái mình bị ốm đau giày vò đến không thành hình người, Thân thể của nàng bị trận này bệnh tổn hại nghiêm trọng, chỉ còn lại một hơi tàn.

Pipidae nhìn em gái mình liền lòng quặn đau. Y một tay nắm chặt lấy tay em gái mình, một bên thì lẩm bẩm:

"Đừng lo. Anh đã tìm được đáp án rồi .Bệnh của ngươi sẽ được cứu chữa thôi."

"Ừm ~ "

Em gái Pipidae nằm nghiêng trên giường, hư nhược ngâm khẽ. Đau đớn đã giày vò đến nàng ngay cả lời đều nói không thốt lên nổi, nhưng là cặp mắt kia nhìn xem anh trai mình, vẫn như cũ long lanh đầy hy .

"Ta sẽ không để cho ngươi bây giờ liền rời đi ta sao?"

"Đây là ta lời thề." Pipidae nhìn xem em gái mình, nghiêm túc vô cùng nói xong câu cuối cùng. Có nhà vua cận vệ đến tìm hắn đi hoàng cung. Buông ra tay em gái mình, Pipidae hôn lên trán nàng, rồi tiến bước đi theo người cận tiến về hoàng cung.

------------------------

"Cái gì! Đáp án thuốc chữa là rễ hoa Acerastia?"

"Đúng vậy, thưa bệ hạ." Pipidae kính cẩn cúi người nhìn vua của mình. Bản thân hắn cũng hết sức nguy hoặc, hoa Acerastia vốn được vua Anzel yêu thích được trồng khắp Itzan, nhưng khi hắn về thì lại không một bông hoa.

Nhà vua không trả lời, miệng lẩm bẩm: "Hoa Acerastia, là hoa Acerastia sao?"

Hắn quay lại, hỏi:" Ngươi có chắc đáp án là hoa Acerastia không?"

"Tâu bệ hạ, thần chắc chắn." Pipidae thấy bệ hạ của mình như vậy, sắc mặt của y cũng thay đổi, y vội vàng hỏi:

"Bệ hạ, có chuyện gì sao. "Hắn ẩn ẩn đoán được chuyện gì xảy ra, nhưng chính vì thế hắn càng không thể tin được.

Nhà vua có chút không dám nhìn vị dũng sĩ của mình, sắc mặt mất tự nhiên nói:

"Hiện giờ ở Itzan không có bất kì một bông hoa Acerastia, dù một bông cũng không."

Pipidae nghe vậy cảm giác như sét đánh ngang tai. Hắn vội vàng hỏi:

"Thưa bệ hạ. Còn những nơi khác thì sao ạ."

"Không có, toàn bộ số hoa Acerastia Ansa vương quốc có hiện giờ toàn bộ đã bị tiêu hủy."

Tin này đối với Pipidae không khác gì sấm sét giữa trời quang, y không để ý vua của mình ngã ngồi ra đất, miệng y lẩm bẩm:

"Em gái thần, còn em gái thần thì sao."

Nhìn dáng vẻ sững sờ của vị cận thần, vua Ascaphidae không để ý y vô lễ, ông cũng không biết phải an ủi ra làm sao, dù sao Pipidae ra biển tìm đáp án vì em gái mình nếu em gái Pipidae có mệnh hệ gì thì hắn cũng không thoát khỏi một phần trách nhiệm. Cuối cùng y chỉ có thể thở dài.

-------------------------

Pipidae không biết mình ra hoàng cung kiểu gì, y sững sờ đi như một cái xác không hồn về nhà mình. Trời đang dần chuyển mưa, mọi người cước bộ thật nhanh trở về nhà. Nhưng Pipidae lại không muốn trở về. Y không dám đối mặt với ánh mắt đầy mong đợi của em gái mình.

Pipidae chỉ đứng đấy, để mặc những cơn mưa rào xối xả trên đầu mình mà không để tâm. Trong đầu y chỉ có một suy nghĩ:'Em gái mình làm sao bây giờ?'

Cơn mưa to như trút nước xối ướt đầu của vị dũng sĩ, bỗng như một tia sáng lóe lên, Pipidae chợt nhớ ra, tất cả hoa Ascaphidae chưa bị tiêu hủy hết, vẫn còn một bông, vẫn còn một bông. Đó là bông hoa mà sứ giả của thần Davilis đã cầm đưa cho y lúc trên hòn đảo kia.

Pipidae vội vàng chạy về lục tìm hành lý của mình, y cuối cùng cũng tìm được bông hoa đó, nhưng đáng tiếc, rễ của cây hoa đã mất đi, bông hoa cũng đã khô héo vì nhiều ngày lênh đênh trên biển.

Sắc mặt Pipidae tối sầm lại, mọi hy vọng của y đều đang biến mất, nhìn bông hoa héo tàn như thể đang nói rằng số phận đang trêu đùa hắn vậy.

----------------------

Mưa đã tạnh.

Pipidae lảo đảo đi ra khỏi cửa, thân xác không hồn bình thường ở đầu đường du đãng trên đường. Hắn ngơ ngơ ngác ngác đi đến đầu đường, đột nhiên hắn đụng phải một người. Hắn vội bàng cúi xuống xin lỗi, khi hắn ngẩng đầu lên, hắn phát hiện mình đang đứng trước thần điện.

Ánh mắt của hắn sáng lên, hắn vẫn còn hi vọng.

Hắn vội vàng đi vào thần điện, rồi gặp riêng với Davilis. Khi gặp lại, hắn nhăn chóng quỳ xuống cầu xin nàng.

Davilis ngó nghiêng nhìn người trước mắt mình này. Nàng nhận ra người này, là người đã đưa nàng đến đây. Nàng không biết người này đang nói gì, hay tại sao lại làm những hành động như vậy.

Pipidae quỳ xuống cầu xin, khóc lóc trước Davilis cầu xin nàng cứu lấy em gái mình. Nhưng hắn nhìn gương mặt của nàng vẫn ngơ ngác thờ ơ. Tựa như không hiểu gì. Cuối cùng do có một người hầu đến báo có kẻ làm phiền thần linh sứ giả đang nghỉ ngơi. Các Yansa liền tống hắn ra khỏi thần điện.

Pipidae ngơ ngác không thể làm gì, về đến nhà, hắn nhìn qua cửa sổ.Em gái của hắn gầy gò, ánh mắt vậy trống rỗng vô cùng.

"Pipidae ... Pipidae .."Nàng hô hoán người thân duy nhất của mình danh tự, phảng phất muốn hắn cứu mình. Pipidae chỉ cảm thấy bất lực.

"Vì cái gì."

"Ta rõ ràng đã dốc hết toàn lực, ta rõ ràng đã hướng đi tìm được đáp án. Vì cái gì ta vẫn không thể cứu được em gái mình."

"Vì cái gì vẫn là không có thể thay đổi gì?"

Cuối cùng ở Itzan xuất hiện một hiện tượng lạ, một người đàn ông quỳ trước cửa thần điện, dù trời nắng hay mưa y cũng không để ý đến hình tượng của mình, cầu xin thần linh thương xót cứu lấy em gái mình. Nhưng đáp lại y, chỉ là cánh cửa thần điện lạnh như băng. Dù có gặp được Davilis trong một ngày nàng đi chơi ra khỏi thần điện, cuối cùng y chỉ nhận được một cái nhìn ngơ ngác không hiểu mà thôi.

Cuối cùng, có một ngày Davilis không Pipidae không còn xuất hiện làm phiền mình nữa. Bởi vì em gái của hắn c·hết đi. Nhìn xem em gái mình t·hi t·hể lạnh băng, Pipidae tuyệt vọng ngồi dưới đất.

"Tại sao có thể như vậy?"

"Ta rốt cuộc sai ở đâu."

Trong ngày chôn cất, Pipidae sững sờ đứng trước mộ em gái mình, hắn thầm thì bi thương:

"Tại sao thần linh lại để bi kịch xảy ra như vậy."

Ánh mắt của vị anh hùng dần dần mông lung.

"Chẳng lẽ, thần không quan tâm nhân gian sao..."

--------------------

Vua Ascaphidae nhận được một phong thư xin, đó là từ Pipidae xin trở thành một tên thực tập tế tự. Ông thở dài, y cũng biết em gái Pipidae vừa mới q·ua đ·ời, có lẽ tế tự sẽ làm y quên đi và tiếp tục bước về phía tương lai. Ông biết Pipidae vẫn còn canh cánh chuyện của em gái mình. Thế là ông cho phép nhưng không biết việc này của ông sẽ là mầm mống đưa Itzan ra sao.

Chương 33: Trở về và tin dữ