Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Trò Chơi Sáng Tạo Thế Giới
Unknown
Chương 45: Chiến tranh nô lệ (6)
Chương 45: Chiến tranh nô lệ (6)
Thành Eztli,
Bó lớn bó nhỏ người tụ tập ồn ào. Xuyên khắp những phố phường, cảnh tượng tràn ngập sự hỗn loạn. Những gia đình đang lôi kéo nhau ra khỏi những căn nhà của họ, bên trong đầy những bao túi chứa những ít của vật phẩm quý báu.
Đây là đám đông chuẩn bị di tản phần lớn trong số họ là phụ nữ và trẻ em.
Trẻ em được những người già bế trên vai, trong khi những người trẻ tuổi còn lại cuối cùng cố gắng điều khiển các phương tiện cuối cùng để chở người dân ra khỏi thành phố. Những đám đông người đi bộ, xe cộ và gia s·ú·c chen chúc, tạo nên một dòng chảy sáng rực dưới bầu trời sao mờ ảo kia. Dưới tất cả những khó khăn và sợ hãi, người dân đang cố gắng tự bảo vệ và bảo vệ gia đình của họ, hy vọng tìm kiếm một nơi trú ẩn an toàn theo mệnh lệnh cuối cùng của Pipidae.
Và Alcalinae, người đang tổ chức cuộc di tản ấy nhìn cảnh tương hỗn loạn ấy, y vừa nhìn vừa nhớ lại đêm hôm đó, cái đêm mà Pipidae không cho phép y cùng tham chiến, cái đêm mà Pipidae đã giao cho y nhiệm vụ cuối cùng này.
------------------------------------------------
Đêm hôm ấy, trong phòng của Pipidae.
"Tôi đã nghe về vô số kế hoạch của ngài nhưng đây là ý tưởng điên rồ nhất, tại sao lại bỏ đi những bức tường thành kiên cố và đối đầu với quân địch một cách trực diện. " Alcalinae hỏi người chỉ huy đồng thời cũng là thủ lĩnh tối cao của quân nổi dậy.
"Bạn ta, Tlaxtla đã thất thủ, không sớm thì muộn chúng ta sẽ bị cô lập, Alsodidae đang tiến quân từ phía nam với lợi thế áp đảo, hy vọng chỉ còn nằm trong việc lựa chọn chiến trường cho trận đánh cuối cùng." Pipidae ngồi một bên trả lời bình tĩnh.
"Ngài đang chọn lựa con đường mỏng manh nhất trong hy vọng đó."
"Ta sẽ cầm chân Alsodidae đủ lâu để những người khác trốn thoát."
'Vậy thì ngài nên cho tôi theo cùng, hay thậm chí để mình tôi dẫn quân đi, tôi có thể ra sức hỗ trợ để quân Ansa phải dừng bước."
"Không cậu vẫn còn nhiệm vụ khác trong trận đánh tới, đưa những người không thể chiến đấu tới dãy núi Yaotl."
"Tại sao tôi không thể đi theo ngài? Chỗ của tôi là ở chiến trường với những người khác. Mọi việc sẽ chắc chắn hơn nếu ngài dẫn dắt bọn họ và để tôi cản Alsodidae."
"Không, sự hiện diện của ta quá bắt mắt, nếu ta không đích thân dẫn quân, những người khác sẽ khó để trườn khỏi tầm ngắm của Alsodidae. Dù gì thì ta cũng là mục tiêu số một của chúng, giữa ta và những người khác, chúng sẽ luôn luôn chọn ta."
"Vậy tại sao lại không chọn những người khác. Vẫn còn những người khác mà."
"Vì cậu là người cuối cùng ngoài ta mà mọi người tin tưởng, cậu là người duy nhất có thể thống lĩnh mọi người khi ta ngã xuống. Cậu là người duy nhất có thể dẫn dắt mọi người hướng đến con đường của tự do." Vị huyền thoại già trả lời, đôi mắt ông đục ngầu không còn sáng rõ, nhưng lời nói của ông đối với Alcalinae nặng tựa ngàn cân.
"Vậy tôi chỉ phải tuân mệnh."
______________________________
Kết thúc hồi tưởng, Alcalinae nhìn về phía phương xa phương hướng nơi chiến trường mà lẽ ra ông nên ở đó, y nói khẽ:
"Cầu ngài được bình an." Rồi y tiếp tục chỉ huy mọi người di tản.
Cùng lúc đó, tại doanh trại quân nô lệ. Pipidae đang nhìn những người của mình chuẩn bị lặng lẽ hành động theo kế hoạch. Vị phó tướng bên cạnh y nói:
"Kế hoạch này rất mạo hiểm thưa ngài. Nếu đối phương khám phá ra...."
"Nhưng đây là cách duy nhất, đây là lý do ta chọn nơi đây làm chiến trường chính, chả phải sao."Pipidae ngắt lời vị phó tướng, y lặng lẽ nhìn những toán quân âm thầm di chuyển trong thầm lặng suy tư. Không ai biết ông đang nghĩ gì trong đêm trước ngày quyết chiến này.
Sau này theo lời một tù binh nô lệ, ông ấy dành cả đêm ngắm nhìn vào một con búp bê gỗ cũ kĩ mà có tin đồn rằng là vật duy nhất mà em gái ông để lại mà thôi.
---------------------------------------
Sáng hôm sau, hai bên đã dàn trận chuẩn bị cho trận quyết chiến.
Trước trận tiền, nhìn về phía những người nô lệ đang nôn nao vì trận chiến. Pipidae đã quay về phía những người đi theo mình, đưa ra những lời động viên cuối cùng cho trận chiến:
" Alsodidae sẽ sớm ra lệnh, và chúng ta sẽ sớm đối mặt với quân đoàn của y trên chiến trường này, chúng ta chỉ là cái bóng cho những kẻ hùng mạnh hơn. Những kẻ vứt bỏ mạng sống của những người đàn ông, đàn bà và trẻ nhỏ, bao trùm và kết án chúng ta trong bóng đêm nô lệ. Chúng bắt chúng ta làm những công việc nặng nhọc và đau đớn để lấp đầy những túi tiền của chúng, để địa vị của chúng có thể đưa vận may của chúng lên cao hơn cả nhu cầu.
Hôm nay, chúng ta đứng ở ngưỡng cửa của một trận chiến quyết liệt, nơi chúng ta sẽ phải đối mặt với những thách thức lớn lao và nguy cơ đáng sợ. Nhưng hãy nhớ rằng, chúng ta không đứng đây vì sự tự nguyện hay bất kỳ lựa chọn nào khác.
Hôm nay chúng ta sẽ dạy cho những kẻ đó một bài học, rằng chúng ta đứng đây vì nhiệm vụ cao cả của mình, để bảo vệ tự do, lòng dũng cảm và quyền sống của chính chúng ta. Hãy nhớ rằng, chúng ta không đối diện với một trận chiến, mà là với sự hung ác và tàn bạo của kẻ thù.
Chúng ta đứng đây để bảo vệ sự tự do. Và chúng ta đã chuẩn bị tinh thần và sẵn sàng đánh đổi tất cả để đảm bảo rằng sự ác mộng này sẽ không lan tràn nữa. Trước khi chúng ta bước vào trận chiến, hãy nhớ rằng chúng ta là một đội, là một gia đình. Chúng ta sẽ luôn bên cạnh nhau, chia sẻ mọi gian khổ và chiến thắng. Sự đoàn kết của chúng ta là sức mạnh lớn nhất, và sẽ không có gì có thể chia cắt chúng ta.
Hãy bảo vệ lẽ sống và tự do. Hãy đi với niềm tin, hãy đi với lòng dũng cảm, và chúng ta sẽ chiến thắng.
Hãy vì tự do, và hãy vì những người yếu đuối đã phải chịu cảnh tàn bạo trước ách nô lệ. Chúng ta sẽ vượt qua mọi thách thức và giữ vững niềm hy vọng.
Cùng chiến đấu, cùng chiến thắng! Đi lên, bởi vì chúng ta là những người tự do!"
Rồi không biết ai bắt đầu hét lên câu cuối:" Vì tự do!"
"Vì tự do! Vì tự do!"
Rồi một người hai người, hàng ngàn người hàng vạn người, tất cả mọi người như chung một chí hướng, hô vang lên câu khẩu hiệu của họ.
"Vì tự do, vì tự do."
---------------------------------------
Phía bên kia chiến tuyến, nhìn thấy quân địch khí thế như vậy khiến cho Alsodidae cũng phải động dung. Tuy nhiên sau đó, y lại cười nói với các tướng lĩnh bên cạnh mình.
"Ta muốn trận chiến này sẽ làm gương cho những kẻ sau này, những kẻ dám giơ tay chống lại Ansa huy hoàng của chúng ta, Dicroglossidae ra lệnh cho toàn quân, chuẩn bị vũ khí, đánh lên tiếng chuông xung trận, hãy để máu của quân địch khắc ghi tại nơi đây. Thổi lệnh tiến quân và tiễn bọn phiến quân này về ký ức xa xôi ."
Dicroglossidae nghe vậy cúi đầu phất tay ra hiệu, một đám binh sĩ gõ lấy chuông đồng, Tiếng chuông kêu vang lên, vang vọng khắp chiến trường. Báo hiệu trận đánh đã bắt đầu. Quân đội Ansa cũng nhanh chóng chuẩn bị, quân lính bắt đầu tổ chức đội hình xung trận.
________________________________________________________
Nghe tiếng chuông vang, Pipidae biết trận đánh này đã bắt đầu, một suy nghĩ xẹt qua tâm trí ông, đây có lẽ là trận chiến cuối cùng của ông, hôm nay có lẽ sẽ là ngày ông ngã xuống. Ông suy nghĩ về thần linh, về em gái mình, về cuộc đời mình, có lẽ khi ông c·h·ế·t đi ông có thể gặp được em gái mình chăng.
Tay nắm chặt thanh kiếm, trên lưng của Diplocaulus, Pipidae cuối cùng hô lên một câu:
"Xung Phonnnnnnggggg"