Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Trò Chơi Sáng Tạo Thế Giới

Unknown

Chương 49: Đại hải trình

Chương 49: Đại hải trình


Chương 49: Đại hải trình

Lý Thần cười nhìn đoàn người ở trên lưng cá kình trùng trùng điệp điệp trên mặt biển y thích thú nghĩ xem sự nhúng tay của mình lần này sẽ được trò chơi phán định như thế nào đây.

----------------------------------------

Quay lại với trò chơi mô phỏng, lúc Dicroglossidae đuổi về thì trời cũng đã chập tối.

Thái tử Alsodidae sau khi nghe Dicroglossidae báo cáo rằng lũ nô lệ đã bỏ chạy thì khuôn mặt vốn điềm tĩnh thường ngày của ông cau có .

Đôi mắt của vị thái tử trẻ nheo lại, và tay ông nắm chặt chuôi kiếm. Không khí trong phòng dường như đặc lại vì căng thẳng khi sự im lặng băng giá bao trùm. Từ từ đứng dậy, phong thái vương giả của vị thái tử nhường chỗ cho sự bất mãn tột độ.

"Một lũ vô dụng." Alsodidae gầm lên, giọng ông vang vọng khắp căn phòng. Sự tức giận khắc trên khuôn mặt tiết lộ mối đe dọa mà y đã nhận thấy.

Các phó tướng của thái tử trao nhau những cái nhìn lo lắng, cảm nhận được cơn bão đang ập đến trong tính khí của tướng quân của họ.

"Tìm chúng! Săn chúng đi!" Vị thái tử trẻ gầm lên, mệnh lệnh của anh vang vọng khắp các bức tường. Sự khẩn cấp trong giọng nói của anh không còn chỗ cho sự bất tuân.

"Gửi thư cho toàn thể lãnh chúa và các kỵ sĩ cá voi xung quanh vùng đó. Trọng thưởng cho bất kỳ ai tìm được tin tức về lũ nô lệ."

Bản thân Dicroglossidae nghe vậy tuân mệnh, nhưng chính ông cũng hiểu, dù cho mệnh lệnh này được đưa ra và thi hành. Cơ hội để tìm được đám giặc cỏ chạy trốn ấy thực sự rất mong manh. Biển cả mênh mông. Đến tận bây giờ không ai biết đâu là điểm cuối.

Hơn nữa, Dicroglossidae cũng hiểu, việc trốn thoát của những nô lệ không chỉ kích động cơn thịnh nộ của thái tử mà còn đánh thức nỗi sợ hãi về sự nổi loạn và sự bất phục tùng cũng như tổn hại một phần uy quyền của vị thái tử trẻ này. Đặc biệt khi đất nước chỉ mới kết thúc chiến tranh.

Tin lũ nô lệ như được thần trợ giúp không chỉ tổn hại danh vọng hoàng gia, mà nó còn có thể là ngòi nổ gây bất ổn nền tảng chính trị vốn đã rất mong manh của Ansa.

Dicroglossidae càng nghĩ, càng cảm thấy tương lai mịt mù làm sao, ban đầu y tưởng chỉ cần đè bẹp lũ phản loạn và kết thúc chiến tranh là đủ. Nhưng giờ y lại sợ, đây chỉ là bắt đầu của một cuộc chiến còn lớn hơn.

Nhìn bầu trời đầy sao sáng, vị tướng già càng ngày càng cảm thấy lo lắng cho tương lai của đất nước non trẻ của mình. Tiên vương lập quốc với mong muốn đất nước trở nên vĩ đại với thời gian liệu chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước thôi sao.

____________________________________________

Cùng lúc này,

Alcalinae đứng ở bên trên đầu cá kình một sừng, y cúi đầu xuống nhìn về phía biển cả, liền có thể trông thấy dưới mặt biển, ngăm đen cực lớn cá kình một sừng, cùng với lóe lam quang dài nhọn độc giác trên đầu nó.

Nhìn sinh vật gần như chỉ có thể nhìn thấy trong truyền thuyết này, bản thân Alcalinae vẫn cảm thấy không chân thật. Alcalinae sinh ra khi vua Asa đã lên ngôi, lúc y sinh ra thì y đã là nô lệ trên lục địa rồi. Vậy nên với y, nhưng câu truyện về các cuộc khai phá của kỵ sĩ cá voi không khác gì những câu truyện cổ tích.

Tuy vậy nhìn xem những sinh vật này mà nghe nói là thần ban cho người Amphibian. Alcalinae nhớ kỹ Pipidae thường nói:

Tốc độ phát triển và kích cỡ của Cá Kình một sừng thường rất chậm và thường chỉ có dài khoảng 30 m thôi, nhưng sinh vật dưới chân y rõ ràng đã phá vỡ định lý này. Nó to không chỉ gấp 2 gấp 3. Đây cũng là lý do lúc ban đầu y không chắc đây là cựu đồng bạn của vị thủ lĩnh quá cố của mình.

Ban ngày nháy mắt thoáng qua, đêm tối chúa tể lên trên biển trời đất, rất nhanh đoàn người nghênh đón cơm tối thời gian.

Tuy nhiên, lúc này, đoàn người sống sót mới phát hiện. Do vội vàng chạy trốn, bọn hắn cũng không đem theo nhiều lương thực. Mà không ai biết bọn hắn còn cần phải viễn dương bao lâu. Sau truy binh, lương thực trở thành đoàn người sống sót bài toán khó.

Khi Alcalinae bắt đầu đau đầu do dự hắn có nên cho người nhảy xuống biển mạo hiểm bắt cá.

Bỗng dưới chân y, cá kình bắt đầu ca hát, tiếng ca của cá kình phức tạp đến khó có thể tưởng tượng. Rồi một, hai, một đoàn cá voi nổi lên, khắp mặt biển. Sừng của bọn chúng sáng lên đẹp đẽ dưới bầu trời đêm đầy sao. Bọn chúng vui sướng mà tận lực mà vì đoàn nô lệ sống sót hộ tống, nghe theo mệnh lệnh thần linh giúp những người Amphibians này đi thực hiện viễn dương.

Đám cá kình bắt đầu phun ra từ trong miệng chúng. vô số cá tôm cua và đặc sản biển văng vào đoàn người trên lưng đại cá kình.

Nhìn cảnh tượng thần kỳ này, đám người bắt đầu kinh ngạc và hò reo, có người thậm chí là quì xuống và cầu nguyện.

“Thủ lĩnh từng nói: Chúng ta tại truy tìm lấy thần dấu vết, nhưng chúng ta nhưng lại không biết thần nhìn thấy cái gì, đối với chúng ta có cái gì an bài.”

Alcalinae nhìn cảnh tượng này lầm bầm nói, Pipidae từng có khúc mắc với thần linh, Alcalinae là biết điều đó, nhưng nhìn tình cảnh hiện giờ, y hiểu bọn hắn cần thần linh. Nhìn trời sao, y nói:

“Vĩ đại thần, chúng ta thần. Liệu ngài có thể cho ta biết sự an bài của ngài sao.”

Hắn tâm theo chuyến hải trình tiếp tục dần dần bình ổn, mà tùy theo an định lại.

Ngày thứ hai tảng sáng không có đúng hạn mà tới.

Đoàn người lại nghênh đón một hồi cỡ nhỏ trên biển phong bạo.

Cao lớn thủy triều hướng về đám cá kình mà đập đến, đem một chút không có đứng vững người vô tình vọt tới dưới biển.

Đoàn cá kình trên biển cả gian khổ di chuyển, cũng may có năm đầu cá kình một sừng hộ tống cứu giúp, bọn hắn mới có thể xuất hiện ít tổn thất mà vượt qua gió bão, miễn cưỡng tại trong gió lốc không mất phương hướng.

Alcalinae ngắm nhìn trước mắt phong bạo, lớn chừng hạt đậu nước mưa xen lẫn vị mặn đập trên mặt của hắn. Y nghĩ tới những câu truyện kể của vị thủ lĩnh thời xa xưa. Về những khó khăn mà Pipidae cùng vua Asa đã trải qua trong hành trình đi tìm lục địa.

Y tự hỏi liệu hành trình này của đoàn người mình. Có giống những kẻ vĩ đại năm xưa chăng. Liệu chuyến đi này có là một hồi chật vật bôn ba, một hồi vĩ đại đường đi.

Đoàn nô lệ tại trong bão đại hô tiểu khiếu, kêu rên chưa bao giờ gián đoạn, những sợ hãi phong bạo đám người kia ôm ở một khối, mong đợi có thể vuốt lên lẫn nhau tâm linh.

Sau khi vượt qua hùng vĩ phong bạo. Trước mắt đám người lại là biển cả xanh thẳm vô cùng, đáy biển sâu thúy không phải do người có thể cân nhắc.

Tiếp xuống hai mươi cái ngày đêm, một đoàn người cũng không có lại gặp gặp cái gì dị tượng.

Đứng trên đầu đại cá kình Alcalinae nhìn trước mắt biển cả mênh mông vô bờ, rộng lớn vô ngần, dưới nước có vô số loài cá bơi qua, không thiếu đều đã rơi vào cá kình một sừng nhóm bụng cá bên trong. Dương quang xán lạn tươi đẹp, Alcalinae tâm lại không có buông lỏng, vẫn như cũ đối với chưa biết tiền đồ lo lắng.

Bọn hắn đã lang thang rất lâu, một số người đã bắt đầu tuyệt vọng. Hơn nữa, một tin xấu khác cũng ập đến. Nước ngọt dự trữ dần không đủ dùng rồi. Người Amphibian dù rằng là loài lưỡng cư, nhưng họ không thể uống nước biển. Dù rằng cơn bão tố hai mươi ngày trước cung cấp một số lượng lớn nước. Nhưng đoàn người gồm cả chục ngàn người, tiêu hao đến bây giờ cũng gần như đến cực hạn.

Bản thân Alcalinae cũng bất lực

Y đích thân trông coi còn sót lại nước ngọt, thống nhất phân chia giảm bớt khẩu phần, thậm chí ra lệnh một người một ngày chỉ được uống một cốt nước.

Vị này còn sót lại thủ lĩnh tại hết tất cả cố gắng, vì trên thuyền đám người thắng được một chút hi vọng sống.

Chỉ là...

Không phải tất cả mọi người đều nắm giữ ý chí kiên cường. Khác với đoàn khai hoang trẻ tuổi đầy hoài bão của vua Asa.

Đoàn nô lệ có đủ loại người bị thúc ép chạy trốn. Có lão nhân, có trẻ em, có lưu manh, cũng có phụ nữ. Và không phải ai cũng chuẩn bị cho một chuyến hải trình lâu dài. Có người ở đây cả một đời đều chưa từng thấy biển.

Ngày thứ hai mươi ba đến thời điểm, có người hỏng mất.

Đang khát nước cùng tuyệt vọng bị hành hạ, người kia phát điên, y điên cuồng mà hô to, một hồi nói thần nhất định cứu chúng ta, một hồi còn nói thần sẽ không cứu chúng ta, rồi tung người hướng về mặt biển nhảy xuống.

Alcalinae ý đồ đem người này từ trong biển cứu đi lên, nhưng người kia gắt gao hướng bên ngoài bơi đi, mãi đến cuối cùng chìm vào trong biển, biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.

Cái kia nhảy xuống như một kíp nổ.

Người tự sát một khi xuất hiện, liền không thể tránh khỏi vì những thứ khác người bịt kín bóng tối.

Cứ việc Alcalinae dốc hết toàn lực mà trấn an đám người, đoàn kết đám người, mà ở trước mặt thật sự rõ ràng sợ hãi, những thứ này giãy dụa đều lộ ra tốn công vô ích.

Mỗi người tinh thần đều chịu đựng lấy giày vò, từng bước luân hãm đến vực sâu tuyệt vọng bên trong.

Chương 49: Đại hải trình