Trò Chơi Sáng Tạo Thế Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Temnospondyli và Lissamphibia
Đó là đứa con út của vua Saber từ trứng nở ra lên bờ, khi hắn vẫn còn mơ màng mông muội,đột nhiên một bóng hình vĩ đại, một bóng hình vượt ngang vạn cổ tuế nguyệt,trong tay chưởng khống thời gian pháp tắc, tản ra như là Tinh Thần một dạng rực rỡ quang huy, quang mang đem hắn bao phủ, ánh mắt chiếu tới hết thảy biến thành trắng lóa. Hắn cũng giống như cha mình lúc đó kêu lên tiếng đầu tiên : " Thần."
Cuối cùng hắn thở dài nhập vào:
Nói rồi, vua Saber bước ra cửa thần điện, Lý Thần nhìn bóng lưng của ông, tự nhủ, trò chơi này thỉnh thoảng ở một số điểm kỳ quái làm rất chân thực, để hắn không biết làm sao.
Lý Thần hỏi lại: "Tại sao phải bọn hắn tín ngưỡng ta? Ngươi cảm thấy bọn hắn tín ngưỡng đối với ta rất trọng yếu? Hay mất đi tín ngưỡng của bọn họ ta liền không thể tồn tại sao?"
Hắn có được hàng ngàn hàng vạn đồng tộc. Nhưng là hắn lại cảm nhận được cô độc. Nhưng giờ hắn giống như thấy được có thể kế thừa chính mình ý chí và lý tưởng người,
Vua Saber rất ít biểu lộ ra phi thường cường liệt cảm xúc, cho dù là người nhà của mình.
Lý Thần lúc này đang ngồi gác chân lên ghế, một tay cầm lon monster, một tay lướt facebook, bỗng thấy tiếng thông báo, hắn mở ra phát hiện thông báo là đến từ vua Saber.
Theo các vương tử, vương nữ sinh ra, nỗi lo ấy càng ngày càng tăng. Vua Saber càng ngày càng thương tâm, sầu não mà không sao thoát ra được.
Vua Saber càng cười tươi hơn.
Nói rồi hắn dắt tay con mình đi về phía cung điện, thiếu niên vừa nắm lấy tay của người lạ, trong lòng có cảm giác thân thiết, bỗng từ trong đầu hắn vang lên một từ khiến hắn bật ra:"Cha." (đọc tại Qidian-VP.com)
Càng đọc hắn càng sững sờ vì lo lắng của vị vua đầu tiên ấy, thế rồi hắn cười: " Ta cần các ngươi đám số ảo này tín ngưỡng ư."
'Lần này là gì nữa, hi vọng đừng là ngươi muốn nạp tiểu th·iếp, ngươi đã thề trước tượng của ta rồi đấy, còn nhét thêm cơm c·h·ó ta không đảm bảo sẽ không cầm kỳ tích điểm oanh tạc ngươi.' Lý Thần vừa nghĩ vừa mở ra đọc xuống.
"Ngươi rất tốt."
Thiếu niên từng bước một đi tới mang theo tảng đá vương miện thân ảnh trước mặt quỳ xuống, dân chúng cũng trở lại yên tĩnh t, chứng kiến lấy cái này vĩ đại kỳ tích một khắc. Vua Saber sờ đầu con mình nói: "Con của ta." Đây là thần linh ban cho hắn người thừa kế hắn phải hảo hảo chăm sóc mới được.
Cũng vào lúc đó, thiếu niên Lissamphibia gật đầu, hắn thực sự cảm thấy kết nối với một tồn tại cao hơn.
" Không có văn minh nào tồn tại vĩnh viễn, không có vật gì mà không hướng đi t·ử v·ong, dù là mặt trời cũng sẽ có ngày dập tắt, lại cao thần điện rồi sẽ có ngày thành phế tích mà thôi. Dù văn minh mạnh mẽ,to lớn nhường nào,cũng không bao giờ ngăn đươc thời gian hao mòn. Lại thành kính tín ngưỡng đều sẽ bị lãng quên. Thế gian nào có vĩnh hằng, ngay cả ta rồi cũng sẽ già yếu rồi t·ử v·ong."
"Kỷ Cổ Sinh, vua Saber thời đại, đáp lại thỉnh cầu của vua Saber, Lissamphibia, vị thứ hai tiên tri sinh ra."
Lời nói của vua Saber khiến Lý Thần động dung. Hắn càng ngày càng cảm thấy đây không giống một đám số ảo hắn tiện tay làm ra, càng giống như một người.
Vua Saber nhìn mình ấu tử, trong mắt lộ ra vui mừng. Đây là thần ban cho hắn người thừa kế.
Vua Saber trả lời: "Lắng nghe không được thần, như thế nào tín ngưỡng thần đâu? Như thế nào truyền bá thần vinh quang?"
"Ha ha ha ha ha a!"
"Lissamphibia"
Nghĩ nghĩ, hắn lại mở ra thần linh ban ân, tiêu 10 kỳ tích điểm, chuyển hóa đứa con út còn trong trứng của Lepospondyli thành tiên tri. Đã hứa với vua Saber thì hắn cũng nên làm.
"Tạ ơn ngài nhân từ, thưa thần linh. Nếu có hướng một ngày ta c·hết, thỉnh đem tro cốt của ta vãi xuống cửa thần điện, để ta có thể một mực lưu tại bên cạnh ngài." (đọc tại Qidian-VP.com)
--------------------------------------------------
Vua Saber càng nghe càng không hiểu, hắn cảm thấy lời nói của thần lúc này đã chạm đến vũ trụ huyền bí, nghe đến câu cuối cùng lúc hắn lúc này mới quỳ bái đầu xuống đất thật sâu cảm tạ,
Nhưng là hôm nay hắn thật sự cao hứng phi thường, vui vẻ đến tột đỉnh.
Chương 9: Temnospondyli và Lissamphibia
Nhưng là không ai có thể lý giải hắn, không ai có thể chân chính cùng hắn đồng hành, cũng không có ai có thể kế thừa hắn lực lượng cùng lý tưởng.
Đi đến trước cửa thần điện, Vua Saber lại hỏi:"Ngươi có cảm thấy thần không." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thật sự rất tốt!"
Một tiếng hét vang lên, vua Saber vẫy tay :"Đến bên này!
Cho tới nay sở hữu tế tự người Amphibian chỉ có hắn là tiên tri, chỉ có hắn mới nghe được thần
Thế rồi hắn nhập khung chat hỏi lại vua Saber một câu. :"Vì cái gì muốn bọn hắn lắng nghe ý chỉ của ta?"
Lý Thần nhìn vua Saber vui vẻ như vậy, nhẹ cười, lấy bút ký ra ghi vào:
Càng nghĩ hắn càng sầu lo, cuối cùng hắn chia sẻ về nỗi lo của hắn với thần.
Vua Saber cũng cười hiền từ: "Ta là cha của ngươi, nhưng là càng là vua Saber của Itzan cũng là vua của ngươi. Ngươi nên xưng hô ta vì vua."
" Ngài từng nói, muốn nhìn chúng ta sáng tạo văn minh, dựng nên chúng ta quốc, như vậy ta muốn sáng tạo một cái vĩ đại văn minh, một cái vĩnh viễn sẽ không biến mất văn minh. Như vậy mới xứng với ngài ban cho chúng ta trí tuệ, trợ chúng ta vượt qua gian khó. Ta sợ sau ta c·hết, hậu nhân của ta sẽ quên đi ngài, quên đi sự vĩ đại của ngài."
Trước hàng ngàn hàng vạn người quan sát, một cái đi được nghiêng ngã thấp bé người Amphibian từ giếng lớn bên dưới đáy biển chi thành đi ra, thân hình từng bước một xuyên qua dìm nước không có thềm đá, bước lên lục địa.
Hắn ánh mắt nhìn rời đi Thần điện bóng lưng kia hắn cuối cùng cảm thấy Saber không còn chỉ là đống số ảo, một cái tiện tay sáng tạo đồ vật. Mà giống một cái sống sờ sờ sinh mệnh, một cái có được tình cảm người. Một con người chứ không phải là vua, một con người tên Lepospondyli.
Vua Saber rất hài lòng về trưởng tử của mình, nhưng ngài cũng có điều sầu lo. Temnospondyli không có năng khiếu trở thành tiên tri, y không thể kế thừa vị trí chủ tế tự của mình .Khi ngài c·hết,y không thể kế thừa ngài phụng dưỡng thần linh được.
Itzan, hôm nay vây quanh giếng lớn kết nối biển cả tụ tập không ít người. Nhìn trước mặt
Vua Saber ngập ngừng một lát lại trả lời:" Ta sợ nếu có một ngày ta c·hết, ai tới cái này Thần điện phụng dưỡng ngài, ai tới thủ vệ toà này Thần điện mãi cho đến năm tháng cuối cùng. Ngài là như vậy chí cao vô thượng, ngài có thể ban cho vạn vật trí tuệ cùng sinh mệnh, ngài có thể cải biến cái này tịch liêu mà thâm trầm thế giới. Ngài là vĩnh hằng tồn tại, như vậy chúng ta lại làm sao có thế tiếp tục đi theo bước chân của ngài đâu."
"Rất tốt!"
Cuối cùng hắn nhập vào: " Nếu đó là ngươi việc muốn đi làm, liền đi làm đi! Nếu như những vật này, chính là ngươi cho rằng sinh mệnh ý nghĩa. Ta không cần các ngươi tín ngưỡng, bởi vì các ngươi tín ngưỡng đối với ta không tác dụng gì, nhưng nếu việc này có thể cho ngươi một chút an ủi, vậy thì cứ làm đi. Ta sẽ ban cho đứa con tiếp theo của ngươi năng khiếu tiên tri, nhưng nó có thể theo ý ngươi hay không, thì nhìn tạo hóa của nó."
----------------------------------------------------------------------------------
Lý Thần lại lắc lắc đầu, thầm nhủ chỉ là trò chơi mà thôi, vậy mà lại khiến ta liên tưởng đến triết học ta cũng không phải triết học gia, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì.
Chương 9: Temnospondyli và Lissamphibia
Temnospondyli càng lớn càng tuấn tú, y giỏi giang lại có tài lãnh đạo, thường đi khắp thành phố đi quan sát cuộc sống của người dân. (đọc tại Qidian-VP.com)
--------------------------------------------------------------------------------------------
Khi đứa trẻ đầu tiên bắt đầu bò lên bờ, một niềm vui vô hạn tràn ngập trong vua Saber, cuối cùng ngài đã có người kế thừa, ngài đã có tình yêu,có người nhà. cuối cùng cô độc đã không còn gắn với ngài nữa.
Hắn hiểu được các con của hắn không thể nghe được ý chỉ của thần linh, không thể trở thành tế tự,vậy làm sao mà truyền bá thần vinh quang,làm sao để đất nước thêm phát triển. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Các tộc nhân của ta có lẽ có người không hiểu, nhưng ta hiểu chúng ta còn có thể tồn tại đến bây giờ đều nhờ ngài ban ân. Vậy thì chúng ta phải xứng với ban ân của ngài, hỡi thần của ta. Ta sợ khi ta không còn, ngài sẽ bỏ rơi chúng ta, ta sợ khi ngài không còn, dân tộc của ta cũng không còn. Ngài không cần chúng ta, nhưng chúng ta cần ngài, như cỏ cây cần nước, mọi thứ cần thái dương vậy"
"Ngươi cũng nên có được chính mình tên. Tên của ngươi là Lissamphibia. Nghĩa là người thừa kế thần ban"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.