Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 62: Đêm giao thừa (free)

Chương 62: Đêm giao thừa (free)


30 tết

Căn nhà cũ của gia đình Phạm Long lúc này đã khoác lên người một phong cách mới, một sắc thái mới, nó đã không phải là một căn nhà cũ kỹ với lối kiến trúc 1986, mà thay vào đó là một công trình, một kiến trúc mang tiêu chí vượt thời đại.

Là một căn nhà theo lối kiến trúc Đông Tây kết hợp với sân vườn tạo nên không phong cách vừa hiện đại vừa cầu kỳ nhưng lại không thiếu phần văn hóa truyền thống của người Việt.

Căn nhà này theo ý của lão Quân già thì tổng chi phí tu sửa không quá 200 triệu, thế nhưng khi Phạm Long chen chân vào thì con số 200 triệu kia chỉ là một con số lẻ vì trước con số 200 kia lại có thêm một con số 1.

Vào những năm 2010 này, thì xây một căn nhà có giá trị hơn 1 tỷ cũng có thể được xem là một căn biệt thự rồi. chứ nói gì đến công trình lần này chủ yếu là cây nhà lá vườn, chủ thầu xây dựng là người thân quen, làm chỉ lấy giá vốn giá nhân công chứ không ăn lời công trình. Chứ nếu không căn nhà này, tính luôn cả luôn phần sân vườn thì giá 3 tỷ cũng là con số ít.

Lão Quân già rất thích căn nhà này, trong lúc công trình đang thi công, hầu như ngày nào lão cũng chạy xe hơn 15km từ thị trấn về đây để kiểm tra, giá·m s·át công trình.

Mà thật ra không riêng gì lão Quân già đâu, hầu như bất kỳ ai được sở hữu căn nhà này đều có cảm giác lân lân khó tả như thế.

Chiều 30, lúc này gia đình hắn mới tổ chức một bữa tiệc tất niên. Tiệc tất niên vào những năm này cũng không như nhiều năm về sau, tổ chức tất niên gì mà mời cả một đám người, phương thức mời, bày bàn tiệc không khác gì mời đi ăn tiệc, đi ăn đám cưới. Tiệc tất niên lúc đó không khác gì một đám tiệc có tính chất kinh doanh.

Quà mang đến đã không còn là những món quà bình thường như bánh, mứt, trái cây, hay lạp xưởng, bánh tét, bánh chưng, dưa hấu nữa. mà thay vào đó là những thứ thực dụng hơn như tiền, bia, nước ngọt. . . những thứ là gia chủ có thể quy ra thành tiền, có thể mang đi đổi thành tiền. Như vậy ý nghĩa của một bữa tiệc tất niên nay còn đâu.

Ngày hôm nay, tuy rằng hắn đã từng căn dặn qua tiệc tất niên hôm nay! Chỉ mời những người thân trong gia đình mà thôi, mỗi nhà một người, số khách không vượt quá 2 bàn.

Thế nhưng không? Ông trời ổng bảo! Đời nó néo như mơ đâu.

Ngay từ sáng sớm, thằng Trọng Nhân cùng chị hai của nó đã cùng mẹ hắn và Tuyết đi chợ mua nguyên liệu nấu ăn cùng trái cây, và hoa.

Mà cũng không một ai có thể ngờ rằng, lúc đi ra chợ chỉ có 3 người thôi, nhưng khi về đến nhà thì nhân số đã vượt qua con số 8.

Năm người còn lại chính là đám nhân viên xin đăng ký làm việc xuyên tên. Vì trên công ty lúc này cũng không có quá nhiều công việc cho nên cả một đám cùng rủ nhau sang nhà chủ tịch ăn cơm tất niên. Mà người dẫn đầu không ai khác chính là Nguyễn Ngọc Tố Uyên. Ngoài ra còn có những gương mặt quen thuộc như vợ chồng Trịnh Phú Cường, vợ chồng Hồ Văn Quyết.

Đến tầm 9 giờ sáng, không biết ai lại truyền ra tin tức gì đó, cho nên mấy cái bà thím, hàng xóm láng giềng cũng nhau nhao tới góp vui, cùng nhau xuống bếp chuẩn bị tiệc tất tiên.

Mà người kéo tới càng lúc càng đông, càng vui, ban đầu chỉ là mấy chị em phụ nữ, hàng xóng láng giềng, sau đó là tới mấy ông chú lấy cớ sang thăm nhà, ngắm nhà mới xây các kiểu. rồi một lúc sau lại đến thêm một đám con nít. Chẳng mấy chốc căn nhà vốn yên tĩnh trở nên cực kỳ náo động.

Từ một bữa tiệc tất niên họp mặt gia đình chỉ trong một thoáng bỗng chốc trở thành tiệc tất niên của cả xóm. Thậm chí đắm nhân viên trong công ty, khi nghe tin ai cũng nhao nhao chạy đến để ăn chực một bữa.

Mọi người đã có lòng đến như thế, thì Phạm Long làm sao nở để mọi người về như thế được, cho dù lòng không thích, nhưng tết mà! Vui ba ngày xuân với xóm giềng. thì có sao đâu.

Ngay lập tức Phạm Long gọi người đến kéo nguyên một dàn loa, ampli đến, rồi dựng luôn cả một cái sân khấu tiệc tất niên của ấp Tân Phong.

Vì quá mức nhiều người, số nguyên liệu chuẩn bị ban đầu cũng không đủ, cho nên ngay lập tức Phạm Long lại điều người từ phòng bếp công ty, lại chuyển sang một số dụng cụ nấu ăn trong công ty rồi cùng mọi người chuẩn bị một trận đại tiệc cực kỳ hoành tráng.

. . . .

" Đùng! Đùng! Đùng!"

Khi tiếng pháo reo vang sáng rực cả bầu trời cũng là thời khắc báo hiệu một năm cũ đã qua và đón chào một năm mới tràn niềm vui, an lành, hạnh phúc.

Vào lúc này Phạm Long cùng Tuyết đang đứng trên ban công ngắm nhìn pháo hoa đang nở rộ trên bầu trời. Đáng lẽ vào thời điểm này! Trong giây phút giao mùa như thế này! Cả hai phải làm điều gì đó đặc biệt. thế nhưng không! Cả hai cứ im lặng đứng đó, cùng nhau ngắm nhìn lên bầu trời tràn ngập ánh sáng lung linh. Những đóa hoa ánh sáng rực cháy trên bầu trời.

" Chị Tuyết! Chúc mừng năm mới!"

Trong cơn gió xuân lúc giao thừa, Phạm Long nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay nhỏ của Tuyết! tay của Tuyết không được xem là một đôi bàn tay đẹp, tay của nàng tuy rất thon và dài, nhưng lại có phần chai sạm, khô ráp vì ngay từ nhỏ nàng phải làm rất nhiều công việc nặng nhọc trong nhà.

Nó trái ngược với đôi bàn tay non dài, mịn màng của Minh Phương cùng Tường Khánh. Nhưng mỗi khi Phạm Long nắm chặt đôi bàn tay ấy hắn lại cảm thấy ấm áp đến lạ thường.

Tuyết nhìn hắn rồi lộ ra một nụ cười hạnh phúc! Nếu như lúc này mẹ hắn đang thắp hương cúng giao thừa thì rất có khả năng Tuyết đã sớm nhào vào lòng Phạm Long dễ hưởng thụ sự ấm áp của một người đàn ông, nam tính.

Cúng giao thừa là một nét đặc sắc văn hóa của người Việt, hơn nữa còn tùy vào phong tục, quy cách của từng nhà mà sẽ có những món lễ cúng khác nhau.

Có nhà thì cúng cá chép với mong ước an khang thịnh vượng, gia đình hạnh phúc đủ đầy. còn có gia đình thì cúng trái cây, cúng trái dừa, cúng bánh kẹo.

Nhưng riêng gia đình hắn suốt mấy chục năm qua lại cúng 12 chén chè đậu đỏ. Mỗi một chén chè tượng trưng cho 12 tháng trong năm với ý nghĩa tháng nào cũng được may mắn, an lành, hạnh phúc.

Đêm giao thừa sông quê bừng ánh sáng

Pháo hoa vẽ trời như nét diệu kỳ

Trăng vỡ nữa trên dòng sông phẳng lặng

Lục bình trôi như tiễn biệt sông đi

Cầu tre nghiêng bóng người thấp thoáng

Mưa bụi lất phất hàng cau sau nhà.

Đàn vọng cổ ngân lên trong màn đêm sâu thẳm

Hồn quê dịu dàng thấm đượm khúc sầu

Khách phương xa lặng nhìn quên mộng mị

Bếp lửa hồng như núi lại chân ai.

Lời mời rượu nếp vang trong ánh mắt

Nghe tết quê thơm vị đất mưa dài

Người xa xứ lặng thầm nhìn pháo sáng

Thấy bóng quê trong ngọn khói lam chiều

Tiếng mẹ gọi về từ đồng cạn

Ánh mắt cha mòn mỏi những canh nghèo.

Pháo hoa tắc chỉ còn sao rụng trắng

Sông ngập tràng hương lúa mới xuân sang

Quê hương đó là tình yêu bất tận

Gói cả trời thương giữa cả giấc vàng.

p/s: Chương này đáng lẽ phải đăng lúc giao thừa. nhưng xin lỗi độc giả vì sự chậm trễ.

Chương 62: Đêm giao thừa (free)