Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trở Thành Bé Bi Ba Tuổi Rưỡi

Bi Kịch Sơ Thủy Hóa

Chương 38: Bị Chỉ Trích

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38: Bị Chỉ Trích


Cô giáo đã dạy, đứa bé ngoan thì không thể nói dối!

"Đứa bé này còn nhỏ mà sao lại độc ác như thế.

"Tinh Tinh là đứa bé ngoan, bé con không mắng ai hết." (đọc tại Qidian-VP.com)

Sắc mặt Ngư Du tái nhợt rất muốn rời khỏi nơi này nhưng lại bị đám đông ngăn lại.

Rất nhục nhã.

"Này! Tiểu quỷ kia mày đang mắng ai đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay sau đó Bạch Tư Nhã được cứu lên, cả người cô ta ướt đẫm, quấn một chiếc khăn tắm xuất hiện trước mặt mọi người.

Nhưng trong số những người ở đây không ai có tâm trạng để đánh giá màn biểu diễn của bé.

"Bạn nhỏ."

"A...!A Cẩn, con bé này là ai vậy?"

Trẻ con không biết nói dối.

Bạch Tư Nhã lắp bắp hỏi.

Không ai muốn mình bị gắn mác ngu dốt, đặc biệt là những người nổi tiếng thích sĩ diện.

Bọn họ không ghét người phụ nữ tâm cơ, dù sao tâm cơ cũng là nghĩa là thông minh.

Chuyện đã đến nước này anh còn muốn bao che cho người phụ nữ độc ác này sao?"

"Tự giải quyết chuyện của mình cho sạch sẽ.

Không biết bố mẹ là người thế nào mà lại dạy ra đứa con không có gia giáo!

Vì vậy vụ tai nạn hôm nay hoàn toàn là một âm mưu tự biên tự diễn của Bạch Tư Nhã nhằm hãm hại Ngư Du.

"Chúng tôi cũng thấy vậy."

"Phó Ti Cẩn, thái độ của anh là sao vậy.

Bây giờ cô ta đang rất rối.

Còn nữa, Phó gia sẽ không bao giờ chấp nhận một người phụ nữ tâm thuật bất chính* vào cửa."

Thấy hiện trường đã được không chế, mặt mày Phó Ti Cẩn mới thả lỏng một chút, bước lại gần Bạch Tư Nhã để hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phó Hành ôm lấy Tinh Tinh đâng ở trong ngực con trai, ánh mắt lạnh buốt quét qua khuôn mặt tái nhợt của Bạch Tư Nhã.

Tất cả các loại ánh mắt đều đổ dồn lên người Ngư Du khiến cô ấy cảm thấy như mình đang bị l*t s*ch quần áo rồi ném vào giữa đám đông.

"À...!Chúng tôi đều nhìn thấy, cô tưởng chúng tôi mù hết rồi à! Tôi phải báo cảnh sát để bắt cô vào tù vài năm.

Cô ta bị ngâm nước đến phát sốt, nước trên tóc vẫn đang chảy xuống, khuôn mặt tái nhợt không chút máu, thân hình mỏng manh như thể sắp ngất đi đến nơi.

"A Cẩn..." Hai mắt Bạch Tư Nhã ướt đẫm mông lung nhìn về phía Phó Ti Cẩn.

Hôm nay bị người khác bức ép đến đường cùng mới nói ra những lời thất thố như vậy.

Đứng sau lưng anh, Ngư Du cảm thấy cả người lạnh lẽo.

"Không cho phép cô gọi tên A Cẩn.

Xong rồi.

Bé không thích Ngư Du đã từng đánh Phó Tu Cẩn, nhưng bé lại càng không thích Bạch Tư Nhã đã cố ý hại người khác lại còn nói dối.

Trong lúc đám đông đam im lặng vì màn kịch này, một giọng sữa nhỏ non nớt của trẻ con bất ngờ vang lên.

Làm cho không ít người phản cảm.

Editor: DiiHy

"Bạch Tư Nhã, cô nói bậy!"

Ánh mắt của mọi người đều theo Phó Ti Cẩn nhìn về phía cô ta, chờ đợi câu trả lời.

Vừa thấy Tinh Tinh, Phó Ti Cẩn theo bản năng thu lại hàn ý quanh người, dịu dàng cúi người ôm lấy tiểu thiên sử, động tác rất tự nhiên giống như hắn đã làm hành động này rất nhiều lần.

Vừa lo chủ tịch Phó có nhìn thấy mình thiết kế màn hãm hãi Ngư Du hay không, lại vừa ôm suy nghĩ ăn may không ngừng an ủi bản thân là trên đời không có nhiều chuyện trùng hợp như thế.

Tính chiếm hữu của Tinh Tinh rất mạnh, bé vừa ôm chặt cổ Phó Ti Cẩn vừa quay đầu trừng mắt với Bạch Tư Nhã.

Ngư Du thấy Bạch Tư Nhã đứng trước mặt mọi người còn dám đổ oan cho mình thì giận đến mức cả người run rẩy.

Muốn nghe cô ta nói sự thật.

Chương 38: Bị Chỉ Trích

"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

"Không phải tôi!"

"Vừa nãy hai chị gái xấu xa này cãi nhau ở trong kia.

"Lúc chúng tôi đến thì thấy vị tiểu thư này đẩy Bạch tiểu thư ra khỏi từ ban công."

"Là..." Bạch Tư Nhã hơi cúi đầu né tránh ánh mắt của Phó Ti Cẩn, cô ta nhỏ giọng nói: "Anh đừng trách Ngư tiểu thư, cô ấy chỉ nhất thời xúc động..."

Sau khi xảy ra sự cố tất cả mọi người đều tập trung ở khu vực gần ban công.

Cô ấy nhìn Phó Ti Cẩn nhưng thấy anh đang nhìn chằm chằm vào Bạch Tư Nhã.

"Nhóc con hôm qua còn bảo nhớ cậu, hôm nay đã nói nhớ con rồi à."

Chủ nhân bữa tiệc nhìn phản ứng của Tinh Tinh có lẽ đã đoán ra được chân tượng sự việc, lập tức bước đến nhẹ nhàng hỏi: "Cháu có thể nói cho bác biết, có phải vừa nãy chị gái này..." Chỉ vào Bạch Tư Nhã, "Bị chị gái này đẩy xuống không?" Lại chỉ sang Ngư Du.

"Bạch Tư Nhã, sao cô lại bị ngã khỏi ban công?"

"A Cẩn."

Bây giờ những người vừa mắng Tinh Tinh mới nhận ra mình đã gây rắc rối, mặt mày bọn họ xám ngoét không dễ nhìn.

"Bố!"

Đúng là ngu ngốc."

Tuy nhiên cũng có một số người quên đem não khi ra khỏi nhà.

Sắc mặt Bạch Tư Nhã tái nhợt, lần này nói là trắng bệch thì đúng hơn.

(Hy: Mé...!Ta đọc mà ta tứk cái lồng ngực á trời (҂ з))

Trong lúc cô ấy ra nước ngoài du học anh tìm một người thế thân thì thôi đi, bây giờ còn..."

Trên tóc Bạch Tư Nhã còn có nước rỏ xuống, cô ta sợ hãi nhìn về phía Ngư Du giống như sợ Ngư Du sẽ bạo phát lần nữa làm mình bị thương, theo bản năng trốn ở sau lưng người bên cạnh.

Chỉ một câu nói đã phán cho Bạch Tư Nhã án tử hình.

"Đúng vậy, bình thường Bạch Tư Nhã là người rất tốt.

Không ít người bị chọc trúng đã nổi giận, có người còn manh động xắn tay áo định xông lên người.

Giọng nói lãnh đạm ẩn chứa sự tức giận giống như sét đánh đã thành công làm cho tên vừa muốn động thủ đánh người đứng im tại chỗ.

Chỉ có như vậy mới làm cho người phụ nữ độc ác như cô học được cách nói thật mà thôi."

Sao cô ấy có thể là loại người tâm cơ thâm trầm được?"

Tinh Tinh ĩu môi không vui, bé ưỡn ngực tự tin phản phác: "Ngay cả một đứa bé ba tuổi cũng biết ai là người đã làm chuyện xấu, vậy mà mấy người lớn như các cô chú lại bị lừa.

Tư Nhã lượng thiện sao có thể làm ra loại chuyện này? Rõ ràng là con nhóc này đang nói dối."

...

Đứng bên cạnh Bạch Tư Nhã là một lão phu nhân ăn mặc đoan trang, người này nhẹ nhàng ôm lấy cô ta, tay thì vỗ nhẹ lên tấm lưng mảnh mai đang run rẩy.

"Tôi bảo cô câm miệng!"

"Đúng đấy.

Bình thường cô ấy là người rất dịu dàng ăn nói nhỏ nhẹ.

"Ngư Du, cô đừng có khinh người quá đáng! Tư Dã dễ bắt nạt nhưng chúng tôi thì không."

Bạch Tư Nhã không nói gì nhưng cả người cô ta co rúm lại giống như rất sợ Ngư Du.

Lần này hắn đá phải tấm sắt rồi!

Chị gái xấu xa mặc đồ màu lam muốn đi thì bị chị gái xấu xa mặc đồ màu trắng kéo lại.

Sao hắn lại quên mất đứa bé này vừa ngồi cùng với chủ tịch Phó, bây giờ còn được Phó đại thiếu gia ôm trên tay.

Đám người bàn tán ầm ĩ, sắc mặt Ngư Du ngày càng trắng bệch, cắt không còn giọt máu.

"Chậc chậc, mới mấy tuổi đã học cách nói dối, cuộc sống sau này của nó chắc chắn là ngồi xổm trong lồng sắt."

"Con nhóc c·h·ế·t tiệt, hôm nay ông đây phải thay bố mẹ mày dạy dỗ mày một trận!"

Vừa rồi tất cả chúng tôi đều nhìn thấy.

Góc ban công bên kia đã bị người ta bỏ quên, ngoài Tinh Tinh đáng lẽ không nên có mặt ở đây còn có một người rất quen thuộc với hắn.

Dáng người cao lớn vô tình che chắn cho thân hình nhỏ bé của Ngư Du đang đứng ở sau.

Hắn cứng ngắc quay đầu đối diện với ánh mắt sắc bén của chủ tịch Phó không biết đã đứng đây từ lúc nào.

"Không sao, không sau đâu."

Ánh mắt khó tin của mọi người nhìn Bạch Tư Nhã trong đó còn xen lẫn mấy phần kinh tởm và kiêng dè khi bị lừa gạt.

"Tinh Tinh?" Nghe thấy giọng trẻ con quen thuộc, Phó Ti Cẩn kinh ngạc quay lại.

Hai cô bạn thân kia thấy thế lập tức bùng nổ.

Bị ánh mắt lạnh lùng của Phó Ti Cẩn nhìn chằm chằm, cô ả bạn thân của Bạch Tư Nhã suýt nữa cho là mình đang đối mặt với một con thú dữ, một khi cô ta cử động sẽ bị xé tan thành trăm mảnh.

Trong đám người, một vị thiếu gia ăn mặc lưu manh bất mãn hét lên, hắn là người nói giúp Bạch Tư Nhã, khi nghe Tinh Tinh nói lại đã tự nhận hết vào mình.

*Tâm thuật bất chính: cơ mưu thâm sâu, đầu cơ trục lợi.

Con bé còn nhỏ, bố mẹ về nhà dạy dỗ lại nó cho hẳn hoi cũng không phải là không cứu được."

Cô muốn g·i·ế·t cô ấy!" Hai cô bạn của Bạch Tư Nhã tức giận chỉ vào Ngư Du nói lớn.

Thật sự rất đáng yêu. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh dám động vào một đầu ngón tay của con bé, tôi cam đoan ngày mai công ty Trương thị nhà anh sẽ lập tức đổi tên thành Phó thị."

"Câm miệng." Phó Ti Cẩn quát một tiếng làm cho không gian yên tĩnh lại.

Bé ngẩng đầu cười ngọt ngào: "A Cẩn, Tinh Tinh nhớ con lắm."

Bọn họ ghét bị lừa bởi vì lúc này sẽ bị người khác cười nhạo mình ngu dốt.

Sau đó Ngư Du quay sang nhìn Bạch Tư Nhã thì cô ta lập tức né tránh, không dám đối mặt với cô ấy.

Cô ghen tị với Tư Nhã là mối tình đầu của Phó Ti Cẩn nên mới cố tình đẩy cô ấy khỏi ban công.

Mắt Bạch Tư Nhã tối lại, vô thức nắm chặt khăn tắm trên người.

Những lời thì thầm to nhỏ liên tục vang lên truyền vào tai Tinh Tinh.

Ngón trỏ nhỏ nhỏ kéo cái má phúng phính của mình, Tinh Tinh làm động tác chế giễu.

May mà Bạch tiểu thư ngã vào bể bơi, nếu không thì tôi không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra?"

"Tôi cũng cảm thấy con bé này đang nói dối.

"Đúng vậy.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, họ muốn xem cuối cùng Lam nhan họa thủy này sẽ đứng về phía ai.

Phó Ti Cẩn nhíu mày, nhất thời không phản ứng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một nhân viên phục vụ nhỏ giọng kể lại những gì mình nhìn thấy.

Chủ nhân bữa tiệc tối nay nhận được tin, vẻ mặt u ám vội vàng chạy đến.

Trước hàng trăm ánh nhìn khác nhau của đám đông, Tinh Tinh duỗi bàn chân nhỏ lần mò tìm điểm tựa để tụt xuống khỏi ghế ngồi rồi lon ton chạy đến bên cạnh Phó Ti Cẩn vui vẻ ôm lấy chân hắn.

...

Bé chỉ đang nói thật thôi mà.

Ai có thể được Phó Ti Cẩn gọi là bố?

Chủ tịch tập đoàn Phó thị, một trong những người có thứ hạng cao trong danh sách những người giàu nhất thế giới, người nắm quyền tập đoàn giàu có hàng đầu -- Phó Hành.

"Cũng không hẳn.

Trái tim co rút đau đớn nhưng Ngư Du vẫn quật cường ngẩng đầu nói to: "Tôi không đẩy, Bạch Tư Nhã tự mình ngã xuống."

"Không phải ạ." Tinh Tinh rất thành thật trả lời.

"Phó...!Chủ tịch Phó..."

Cô là người xấu lại còn nói dối, Tinh Tinh không thích cô!"

Cách trẻ con kể chuyện rất ngây thơ còn kèm theo ngôn ngữ tay chân để phụ họa.

Bị quát câm miệng nhưng hai cô bạn thân của Bạch Tư Nhã lại không biết thu liễm vẫn nói không ngừng: "Phó Ti Cẩn, anh đừng có quên trước kia Bạch Tư Nhã là bạn gái của anh.

Sau đó chị gái xấu xa mặc đồ màu trắng hét to một tiếng rồi ngã xuống hồ bơi, cháu còn nghe một tiếng Bùm! nữa."

Sắc mặt cô ả càng lúc càng khó coi cũng không dám nói thêm gì nữa.

Một tiếng giống như đá vỡ ngang bầu trời làm đầu óc mọi người kêu ù ù.

Toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nhìn kỹ cong có thể thấy hai chân hắn đang run nhè nhẹ.

Nhưng người thành công mới được coi là người thông minh.

"Cô nói bậy.

Tinh Tinh không hiểu sao mình lại bị mắng, bé ngẩn người nhưng không tức giận, ngược lại càng cảm thấy khó hiểu: "Mấy người là đồ ngốc sao?"

Lúc này chỉ có hai cô ả bạn thân của Bạch Tư Nhã dám đứng ra bảo vệ cô ta, nhưng lời nói của mấy cô ả này rất quá đáng...

---------------Hết Chương 34--------------.

-----------------o0o---------------

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38: Bị Chỉ Trích