Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Kẻ du hành thượng giới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Kẻ du hành thượng giới


Tên đầu đinh sắc mặt cổ quái nhìn về Ngô Gia, đáp:

"Nhưng cũng có khả năng "

"Ngô Gia, khoan hãy đi."

"Nếu như mi viết ra, hoặc là có cái gì sáng ý cùng ý nghĩ, nhớ cùng ta nói một chút, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận."

Ngô Gia cười: "Nghe tuyệt đó, duyệt "

Một con người bình thường, trong một thế giới tầm thường.

Dưới tầng một một người đàn ông lập tức thấy được gã, cười đi tới.

Ngô Gia toát mồ hôi, khuôn mặt nhăn nhó nhìn bạn mình.

Ngô Gia luôn sợ hãi sự đau đớn và cô độc, không chỉ về cơ thể mà còn về linh hồn, như trong tâm linh vẫn luôn tồn tại những nhu cầu cháy bỏng đã bị c·hôn v·ùi bởi hiện thực băng lãnh hiện hữu nơi thực tại vô vị, gã là con người không thể đạt được đỉnh cao nhân sinh, hay quá thiếu năng lực đến mức trở thành người thấp kém.

Ngô Gia từ lầu hai vươn tay: "Lại đây!"

Đầu đinh nam: "Vừa rồi tui mới nói, ngươi kể ra linh hồn thông tin loại này cùng cái vũ trụ này thật ra có như không trùng điệp hai cái mặt phẳng, mà hai cái không trùng điệp mặt phẳng, căn bản cũng không có giao điểm."

Trong vũng máu, tầm mắt Ngô Gia dần dần mơ hồ.

Chờ đến thấy rõ ràng thời điểm, bộ não của Ngô Gia cũng từ từ tắt nguồn.

Nhưng mà đầu đinh nam ngăn cản hắn, từ trong ba lô lấy ra một vật.

Nhưng mà vừa xuống đến tầng một, một cái người điên cầm lấy hung khí tông vào cửa hàng tiện lợi, vừa thấy Ngô Gia, hắn ta liền cầm lấy v·ũ k·hí đập vào bụng gã.

" Ý tưởng này không tệ a, rất có ý mới."

Nhưng mà Ngô Gia lại trở nên phiền lòng, hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi.

"Vĩnh hằng"

Ngô Gia hẹn bạn ăn bánh uống cà phê tại cửa hàng tiện lợi vào buổi chiều.

Đầu đinh nam:"Tui cũng không biết, tui được tặng khi mua DLC trò chơi trên mạng thôi"

"Thử nghĩ xem, nếu như ngươi thực sự là một đoạn mã có thể vận động, mức năng lượng gián tiếp tạo ra từ linh hồn có thể khổng lồ tới mức nào chứ? "

Ngô Gia cầm khối vuông trong tay, giống như một miếng vải rách bị đụng văng ra ngoài.

"Cho đến. . . "

"Mi nói xem, ta luôn tưởng tượng rằng, nếu con người có linh hồn, phải chăng linh hồn là những phần mềm, những đoạn mã thông tin hay không? Và thân xác chúng ta là phần cứng, là chiếc vỏ để những mã thông tin đó hoạt động? " (đọc tại Qidian-VP.com)

"Có cái này tặng cho ngươi, dù sao sinh nhật vừa rồi tui cũng chưa cho ông thứ gì"

"Linh hồn của ngươi cùng cái vũ trụ này thật giống như không tại trùng điệp hai cái mặt phẳng, ông có thể siêu thoát bên ngoài vũ trụ, thậm chí không chịu đến thời gian ước thúc."

"Nói như thế, người nếu có linh hồn liền có thể trực tiếp vô địch rồi."

"Nếu như linh hồn của ngươi không thuộc về vật chất hay năng lượng, ý thức cũng không phải ở trong đại não mà là ở linh hồn phía trên."

"Cái này cho thấy gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên đầu đinh lại nói nghiêm túc: "Ta nhưng không có nói lung tung, mà là có căn cứ rõ ràng."

Nhưng nếu có một khoảng thời gian thật trống, thật tĩnh lặng, có thể ai cũng sẽ tự vấn vị trí bản thân trong vũ trụ mênh mông, về những số phận, về những thứ họ chưa từng thấy nhưng vẫn khao khát muốn thấy, về một nhân sinh đầy rẫy những phúc lành của thứ chưa biết.

Thế nhưng đầu đinh lại không đình chỉ lời nói, ánh mắt thâm thuý nhìn vào Ngô Gia, nói tiếp

"Ta đi trước a!"

Chương 1: Kẻ du hành thượng giới

Chưa kịp hoàn hồn, tên điên đó đã cầm hung khí liên tục t·ấn c·ông Ngô Gia vẫn đang nằm quặn trên mặt đất

Không phải nói chuyện rất nghiêm túc chỉ đơn thuần nói mò cua ốc bể, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Lúc này nam đầu đinh lại đột nhiên nở nụ cười, hắn nâng chai pepsi lên rót đầy cho Ngô Gia.

Sự tồn tại của ta sẽ được bao lâu? Những năm tháng sau khi ta c·hết đi sẽ như thế nào? Và chuyện gì đã xảy ra vào lúc thế giới được hình thành?

Ngô Gia thích cùng hắn nói chuyện phiếm, thiên nam địa bắc, từ khoa học khoa huyễn, Thần Thoại lịch sử, thiên văn địa lý, quân sự chính trị gì đó một chút đều thích nói.

"Ai đó? Tình tiết này cũng có thể viết được hả? "

"Khả năng gì? " Ngô Gia thắc mắc

"Nói như ngươi, chẳng phải thiên đường địa phủ chí quái luôn có trong tông giáo, chẳng qua là những thế giới trò chơi của những vị thần hay không? "

"Tui chuẩn bị viết chương mới, dùng thiết lập này biết đâu nổi tiếng thì sao?"

"Bởi vì vũ trụ là vật chất tạo thành, mà thời gian là do vật chất vận động, là biểu đồ tính vận động, là trình tự tính biểu hiện."

Ngô Gia nghe nói như thế thì mộng bức ngay tại chỗ, cái này vừa mới còn đang đàm luận về linh hồn, sao lại kéo tới so sánh với chư vị thần linh rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không có giao điểm, vậy làm sao ngươi quan sát được vũ trụ, tác động vào vũ trụ đâu? "

Không khí nháy mắt yên tĩnh trở lại, nửa ngày cũng không có người nói chuyện.

"Thậm chí linh hồn ngươi vào lúc ấy b·ị b·ắn tới nơi nào đó, thật sự có không gian thời gian sao? Không có cơ thể, như ngươi nói, là một cái vỏ máy tính, không có phần cứng, linh hồn thực sự có thể hoạt động sao? "

Ngô Gia thắc mắc: "Vì sao lại như thế?"

Nam đầu đinh nhưng lại nói ra mình ý nghĩ: "Cái này cũng không nhất định."

Nhìn những vì sao trên bầu trời, Ngô Gia luôn cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.

"Sẽ có một khả năng, linh hồn sẽ chu du đến một thực tại khác, một thế giới khác. "

Ngô Gia tiếp lời: "Đây chẳng phải là nói, linh hồn một khi thoát ly nhục thể trói buộc, ngay lập tức sẽ thoát ly cái vũ trụ này?"

"Tui nghĩ nó cũng khá đẹp, lại còn chủ đề gothic Dracula yêu thích của ông nữa, nhìn sống động, đem trang trí trong phòng cũng ổn "

"Nếu linh hồn không có vật chất, cũng chả phải năng lượng, vậy là phù hợp với định nghĩa thần linh rồi. Không vật chất hay năng lượng, ngươi cũng chẳng bị trói buộc với quy tắc bảo toàn của thế giới này"

Đầu đinh nam cũng không có đem lời của Ngô Gia coi là thật, chỉ coi là giống như ngày thường, tiến hành một lần thiên mã hành không tưởng tượng, nói suông suông không ước chừng vậy thôi.

"Không siêu năng lực, không có quyền năng, không có gì thay đổi, chỉ có những bí ẩn sẽ không bao giờ được giải đáp ở thế hệ này"

"Thậm chí, ta có thể đến bất kì nơi nào ta muốn, muốn quay ngược thời gian khi nào cũng được?"

Ngô Gia nhận lấy cái hộp đầu đinh đưa cho gã, mở ra xem, bên trong có một cái khối vuông bằng đá, bốn mặt chạm khắc hoa văn bất đối xứng, sờ lên có chút mát lạnh lại gồ gề, trên đỉnh khối đá còn đính một viên ngọc nhỏ đỏ cỡ một ngón tay, xem chừng là đá quý thật.

Tên đầu đinh này là một internet viết lách gia, cũng là bạn cùng lớp thời đại học của Ngô Gia, loại người này ước chừng cũng là loại cá trạch biết mỗi thứ một chút, nhưng cũng chỉ biết ít lông da lông dê, làm một đối tượng nói chuyện phiếm thật sự là lại cực kì hợp lí.

Ngô Gia cảm ơn bạn của mình, cầm lễ vật vừa đi vừa nhìn.

-//-

Lần này, ngoại trừ một chút thần thoại tiểu thuyết bên ngoài, Ngô Gia bỗng nhiên nói ra một chuyện vô cùng cổ quái.

"Hoặc là ngươi sẽ lang thang. . . "

Nói đến đây, lời nói của nam đầu đinh trở nên âm trầm.

"Mạnh vậy hả?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Vấn đề khủng hoảng hiện sinh dường như vẫn luôn hiện hữu trong mỗi con người, nhưng vô tình hay cố ý, cơm áo gạo tiền và vấn đề lẻ tẻ vẫn luôn khiến con người quên đi những câu hỏi về giá trị của nhân loại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Kẻ du hành thượng giới