Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Nhào nặn Huyền Vũ
Quetzalcoatl dành hầu hết thời gian của nó để ngủ đông và sẽ không quan tâm nếu bất kì ai xâm nhập lãnh thổ của nó, nhưng như hầu hết các dung hợp quái khác, sẽ có một tộc đàn bị ảnh hưởng huyết mạch mà trở nên thân cận với nó, một loại quyến thuộc bị phóng xạ dưới mà biến đổi thành chủng tộc mới.
Dù sao thì chúng nó cũng không chủ động chọc giận Ngô Gia, phí hơi đi càn quét làm gì, vả lại nhỡ đâu sau này Ngô Gia hứng lên lấy gì giải trí cơ chứ?
"Không có cánh. . . " Ngô Gia tiếc nuối nói, gã mở tầm nhìn linh tử lên thì chợt bất ngờ "Đó là hạch ngão? Không thể nào, nó thực sự đáp ứng đủ điều kiện làm dung hợp thú rồi? "
Evas cũng không lo lắng, vì khi nãy chỉ hơi bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của kẻ thù mà thôi, cô cũng không coi đó là vấn đề lớn, chi ít kẻ thù đánh lén thì chứng tỏ nó không có đủ sức mạnh rồi.
Bọn thằn lằn này không những kế thừa lớp vỏ pha lê của Quetzalcoatl mà còn sở hữu khả năng nguỵ trang đỉnh cao, trở nên bán trong suốt bằng cách bẻ cong ánh sáng đi qua lớp giáp xác của nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sức lực Adams rất lớn, làm sao để con thằn lằn dễ dàng trốn đi như vậy được, thế là nó sử dụng năng lực phi phàm của mình, từ hóc mắt của con thằn lằn túa ra như nước vòi, tung toé khắp nơi trong lòng nước, đó là máu của nó, máu nó như bị ai cắm ống tiêm vào hút ra ngoài vậy.
Tụi nó cũng sở hữu trí tuệ nhất định, dù không thể suy nghĩ, nhưng chúng có cách giao tiếp như loài kiến ở Trái Đất, chúng nó vô cùng háu ăn và sẽ không bỏ qua bất cứ tộc đàn nào nếu chúng phát hiện ra.
Ban đầu lớp vỏ của nó nhú ra một lớp thịt non, nó dần dần mở rộng ra để có không gian mọc đôi cánh, nhưng đang thay đổi một lúc thì con vật gào lên đau đớn, cơ thể nó không thể tiếp nhận thông tin di truyền mới này, bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Suy nghĩ một chút gã liền không quan tâm nữa, thất bại cũng được, dù sao có thể bắt đầu lại.
"Cứ ngỡ là thất bại phẩm, có lẽ như này cũng không quá tệ "
Nghĩ đến đây, Ngô Gia liền lắc đầu, bác bỏ suy nghĩ.
Evas giữ tay nó lại, ngỏ ý muốn cùng chia ăn con mồi, dù sao cũng do Kukulkan có phần dẫn dụ một con mồi như vậy về mà.
Về đến thần điện, Ngô Gia liền kéo tới một mảnh tinh thể, gã nhìn con sò lươn và mảnh tinh thể, chợt vận dụng khối lập phương ưu phiền đã lâu lắm không đụng tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì ít lâu trước xảy ra trận chiến, hầu hết sinh vật trong hồ đã bị d·iệt c·hủng, vài con cá nhìn thấy con thằn lằn xanh ấy liền nhanh chóng bơi đi thật xa.
Mà Kukulkan, khỏi cần nói cũng biết, trông thấy cái clone của Ngô Gia mạnh hơn một tí liền cảm giác sợ hãi, liên tục lui về phía sau.
Mà hai cái lỗ tròn ngoài cái vỏ nó mọc dài ra, tạo thành một cái sừng cong như sừng trâu. Tổng thể mà nói thì rất hài hoà, cũng tạm nhìn được.
Bụi đất phun trào, đám khỉ cánh dơi chưa kịp hiểu chuyện gì liền trông thấy một hình bóng v·út qua như đ·ạ·n pháo, hướng thẳng tới bờ hồ rộng lớn.
Dù bị trọng thương bởi Kukulkan, con thằn lằn này vẫn cố gắng tìm cách trốn thoát và đem thông tin về với tộc đàn của nó.
Trông lúc bộ lạc khỉ cánh dơi đang trải qua những ngày yên bình, một mối đe doạ vô tình thức tỉnh tại cánh rừng phía đông xa xa.
"Ra vậy, thật thú vị, không có hạch ngão nhưng có thể tàng hình? Hoá ra bí mật nằm trong cái vỏ này "
Ngô Gia lẩm nhẩm cái tên này, đó là cái tên mà gã đã đặt, hầu hết những con dung hợp quái mà gã từng thấy đều được đặt tên dựa theo những vị thần trong trí nhớ gã, nó cũng không có ý nghĩa gì sâu xa lắm.
Trong cơ thể của nó là một viên bảo thạch có hình dáng như cái kén được bọc bởi lông vũ, hay là một chùm lông vũ có chất liệu bảo thạch, nằm bên cạnh bộ não trong cơ thể của nó.
Ngô Gia không do dự đâm tay xuống, móc ra một khối thịt bỏ vào trong miệng, miếng thịt không trở ngại hoà tan ngay lập tức, ban cho cái xác Ngô Gia đang sử dụng năng lượng và sức mạnh.
Sắc mặt Ngô Gia cổ quái: Sử dụng vật chất đen? Mình cũng đâu sử dụng được cái đó, thôi kệ đi kệ đi, từ từ quan sát sau.
"Xâm thực có lẽ không phải hoạt động như vậy, pha lê cũng tốt, xác thịt cũng vậy, tất cả đều là bởi vì một loại kéo dài đặc tính cơ thể vật lí phóng tới thế giới, biến đổi thế giới thành bản thân. Mà linh hồn chỉ là một loại năng lực ta sáng tạo từ ngôi sao đen, và linh tử, nó không phải là sinh vật sống "
"Vậy, gọi mày là Huyền Vũ đi " Ngô Gia đặt Huyền Vũ lên chiếc ghế da lông mà gã chưa bao giờ ngồi. Nó ngồi ngay ngắn trên ghế như một con c·h·ó con, đôi mắt rùa của nó thuần khiết nhìn về phía Ngô Gia, mà hai đuôi nó cũng là 2 đầu rắn liên tục 'xì xì' đầy thoải mái
Ngô Gia vung đôi tay vô hình, một đoạn dữ liệu được phóng to, nhìn vào dữ liệu ấy Ngô Gia liên tục sắp xếp suy nghĩ, phân tích cấu tạo của nó.
Sẽ mất một lúc lâu nữa thì nó mới có thể được giải thoát, chắc vậy.
Những tơ máu trồi lên như lông tơ, cắn vào thịt của con vật đó và bắt đầu điều tiết năng lượng dư thừa của con 'rùa' này. Sau một khoảng thời gian, khi gã cảm nhận được quá trình chuyển hoá đã hoàn thành, gã lại nâng con vật lên bằng hai tay, nhìn chăm chú vào nó.
Dù là hòn đá, ngọn cỏ, cây dương xỉ, chỉ cần bị phóng xạ đều có thể tàng hình, đó là nếu nó còn sống.
Đó là khi nó thấy một khuôn mặt xuất hiện, với một nụ cười khủng kh·iếp, lộ ra hai cái răng nanh, Adams xông lên không cho nó một giây phản ứng, một bàn tay chụp lấy đầu nó và trong tầm nhìn của con thằn lằn, một bàn lợi trảo đâm đến móc mắt nó ra.
Trong con mắt còn lại của thằn lằn tinh thể, một nỗi kinh hoàng dâng lên. Móng vuốt đến gần đầu nó, vuốt ve tìm thấy những cái rãnh trong bộ giáp xác, đâm sâu vào, móc ngược lên, lớp giáp bong tróc ra như vảy nến, từng miếng vỏ bị lột xuống mang theo máu thịt dính dưới đáy, kéo dài như sợi kẹo.
Gật đầu một cái, Ngô Gia rời đi trong cái nhìn ngưỡng mộ của Adams.
Con thằn lằn ấy vốn dĩ thuộc về quyến tộc của một con dung hợp quái sống ở vùng đất phía Đông, được Ngô Gia gọi là Nhện Pha Lê Quetzalcoatl, đó là một con dung hợp quái khổng lồ mang hình dáng của một con nhện với toàn thân phủ bởi lớp giác tinh thể mà theo quan sát của Ngô Gia- có thể tự phát sáng trong đêm.
Một bóng hình lấp lánh lội nhanh dưới đáy hồ, khả năng bơi của nó như một con cá chích, không khó để nhận ra nó vô cùng quen thuộc với môi trường nước.
Lúc ấy Ngô Gia vẫn còn chưa mạnh mẽ lắm, nên cũng không dám bén mảng quá gần những con dung hợp thú này, sau này lại vì quá lười biếng để đi săn chúng nó, nên Ngô Gia cứ giữ một thái độ hờ hững với những dung hợp quái đó.
Nhìn về nơi gần đó, Adams trông khung cảnh hoà hoà hợp hợp giữa hai người thì khó chịu, nhưng nghĩ tới Kukulkan mới bị t·ấn c·ông khi nãy, hắn cũng không thèm so đo với con khỉ nóng nảy này.
Adams, Evas cùng Kukulkan vừa ăn sạch sẽ bữa ăn của mình, thì trông thấy Ngô Gia tiến tới. Adams và Evas bỏ xuống khúc xương đang gặm dở, lập tức tiến tới bái lạy vị thần của mình.
Evas cùng Kukulkan đứng bên bờ, v·ết t·hương trên ngực của hắn đã khôi phục hoàn hảo, dù sao hắn cũng là sinh vật bán nguyên tố, còn năng lượng là còn sống sót.
Con thằn lằn hơi dừng trong chốc lát, cố gắng nhìn kĩ vào màn sương, nó trông thấy hai điểm ánh sáng màu đỏ lập loè, trông như đom đóm trong đêm tối, nó không nhìn rõ đó là gì, với trí tuệ có hạn của nó nó đã quyết định rằng sẽ tiến lên kiểm tra.
Hầu hết lãnh địa của nó được bao phủ bởi một lớp pha lê dày cộm mang tính phóng xạ rất cao, chỉ cần tiếp xúc lâu cũng sẽ hoá thành pha lê như vậy.
Ngô Gia nhẹ nhàng mang cái nắp đá đậy lại cái hố, tiến về phía trước kim tự tháp, nhìn nhìn một chút gã liền lấy đà, một phóng phi thẳng tới phía dưới.
"Đầu tiên loại bỏ cấu trúc của vỏ sò, thay vào chất liệu của tinh thể, sau đó xé bỏ một ít từ lớp vỏ linh tử của mình ghép vào chúng. . . "
Thấy vậy, Ngô Gia liền mở ra nắp đá, nhún nó vào cái hố thịt của mình.
Ngô Gia bắt được sò lươn trên tay thì quay lưng, tăng tốc trở về thần điện, nhưng bỗng gã dừng một chút, liếc mắt nhìn Kukulkan.
"Quetzalcoatl. . . "
Nếu gã nhớ không nhầm, vì lấy theo hình dạng của Adams, nên ban đầu nơi đó là đôi cánh dơi khổng lồ.
Đôi cánh lông vũ.
. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Thịt thằn lằn thì không cần nói, như thường lệ, ai săn gì thì ăn nấy.
"Những ngôi sao nguyên tố cũng như vậy, ta cũng như vậy, Quetzalcoatl càng là như vậy, xâm thực chính là biến đổi ngoại vi thành nội vi, biến sinh vật thành quyến thuộc, như vậy linh hồn có phải hay không cũng là công cụ để xâm thực đâu? "
Nó là làm, Ngô Gia dùng thông tin của Zeus cho vào linh tử của sinh vật mới này, một dung hợp quái nhân tạo.
Chương 14: Nhào nặn Huyền Vũ
Có lẽ vì sự phù hợp gen di truyền của thằn lằn tinh thể, nên nó có thể ngăn chặn sự phóng xạ đến ở lớp vỏ, từ đó đạt được quyền cho phép trở thành quyến thuộc và sử dụng sức mạnh của Quetzalcoatl.
Nhìn thấy cây thông lùn trắng bị đốt trụi, Kukulkan cúi cúi đầu, chân đạp đạp mặt đất như một đứa trẻ hờn dỗi. Trông thấy nó như vậy, Adams tiến lên xoa xoa đầu nó, không thích thì không thích, nhưng Adams cũng không bài xích Kukulkan như vậy, dù sao ở thời đại này yêu hận tình thù không phức tạp như vậy.
"Vả lại, linh hồn là đặc quyền của mọi con khỉ cánh dơi có trí tuệ, nó không phải biến đổi mục tiêu mà là một loại đặc tính thêm vào trên sinh vật, giống như hạch ngão "
Một lát sau, Adams trồi lên từ đáy hồ, người hắn ướt nhẹp, tay lôi kéo một thứ gì đó ra khỏi mặt nước, xác của thằn lằn tinh thể bị kéo đi như rác rưởi, giáp nó bị lột sạch lộ ra vẻ xấu xí toàn thịt và máu.
Ngô Gia cũng không phản ứng với chúng nó, gã ở cách xa hồ một khoảng cách nhỏ, tay phải duỗi ra liền bính thành một cái xúc tu thịt lao thẳng xuống dưới nước, khuấy động hồ một lúc thì xúc tu duỗi lên, mang theo một con lươn to bằng cái bắp chân.
Ngô Gia do dự một chút, nếu gã thêm cái gì vào nữa thì có lẽ cấu trúc của nó sẽ sụp đổ, gã muốn cho nó đôi cánh để bay, có thể thống trị cả nước và bầu trời, có lẽ điều đó rất ngầu.
Trong lúc Ngô Gia đang thất vọng vì thát bại phẩm thì con vật dần dịu lên, bên trong nó dần hình thành cái gì đó, nó hấp thụ năng lượng xung quanh như muốn p·hát n·ổ.
Linh tử là đầu nguồn của mọi thông tin vật chất, năng lượng, hiện tượng, và Ngô Gia có thể thao túng thông tin ấy để truy cập vào mọi khoá gen của sinh vật.
Có Adams xe ngựa đường quen, Ngô Gia cũng không khó khăn lắm trong việc mã hoá sinh vật để tạo ra quyến thuộc nữa.
Thực tế thì, Ngô Gia thậm chí còn không hiểu nhiều về những con dung hợp quái ấy, thứ dễ nhận ra nhất của chúng nó là kích thước khổng lồ, và lãnh địa khổng lồ mà thôi.
Nếu Ngô Gia biết được thế giới đã 'ă·n c·ắp bản quyền' của gã, mà ban cho mọi sinh vật trí tuệ trên thế giới có linh hồn, có lẽ Ngô Gia sẽ có suy nghĩ khác.
Đầu con lươn thì bình thường, nhưng nửa thân sau của nó có hình dạng như một cái vỏ sò, để hình dung chính xác thì đó là một con sò thè ra chiếc lưỡi như con lươn, vỏ sò nặng, dày và to, ở giữa miệng khép là cái lỗ hình tròn. Bình thường đó sẽ là nơi con lượn chui ra và săn mồi, nếu không săn mồi nó sẽ cuộn tròn trong vỏ sò và ngủ, điểm đặc biệt là toàn bộ n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của nó nằm trong vỏ sò, còn con lươn được kết nối tới sò bằng cái đuôi, nếu cái đầu bị chặt nó sẽ từ từ mọc râ đầu mới như đuôi thằn lằn.
Clone của Ngô Gia quay lưng, đi về phía cái hố bị lấp đi ở giữa thần điện, gã đẩy ra miếng đá nặng nề. nhìn phía dưới, một cái hồ thịt, máu và cơ lúc nhúc, đó là bản thể của gã.
Adams nhìn Evas vui vẻ, hắn vung tay lên, đoàn hắc ám cũng liên tiếp xuất hiện dưới đáy hồ mang theo đống giáp tinh thể đã bị lột và một túi máu lơ lửng, cái trước là đồ dùng hiến tế cho Ngô Gia hôm nay và cái sau là dùng để nuôi đám hấp huyết quỷ non đang ở nhà.
Thằn lằn quay đầu nhìn đằng sau lúc bơi, dường như đã bỏ một khoảng cách khá xa mà không bị truy đuổi, nó dần trở nên đắc ý mà buôn lỏng bản thân.
Rất lâu trước đây, lãnh địa của Zeus là đỉnh núi cao nhất của dãy núi đá vôi, nơi luôn bao bọc trong sấm sét và mây đen. Hay trong lãnh thổ của Tiamat là một hồ nước rộng cả trăm ki lô mét, tất cả chúng đều dễ dàng nhận ra nếu lang thang một lúc trong khu rừng.
"Hoá ra, xâm thực có thể làm như thế này? Ban sức mạnh phi phàm lên cá thể mang theo xác thịt của mình, không cần hạch ngão cũng có thể sử dụng phi phàm, hahaha, thú vị, vậy mà ta không nhận ra, quả nhiên ta vẫn còn nhiều thứ để phát triển lắm "
Mất máu quá nhiều khiến nó say sẩm, không những khiến nó bớt đau hơn mà còn khiến nó bị dày vò một cách khủng kh·iếp. Toàn bộ máu gần như bị trào ra ngoài, Adams xoè lợi trảo, những dòng máu ấy tụ lại, bao bọc lợi trảo thành một bộ móng vuốt sắt nhọn, cứng cáp.
Suy nghĩ một chút, Ngô Gia cũng không tính làm gì, nó phát triển thì phát triển đi, dù sao cũng không đe doạ gì đến gã. Kukulkan toát mồ hôi hột dưới cái nhìn của Ngô Gia, rồi nó thở ra một hơi dài khi thấy gã nhìn về hướng khác.
Trong ánh mắt mong đợi của gã, đuôi của con sò lươn mọc ra hai cái đầu rắn, mà phần đầu hình con lươn thì rút ngắn lại, trông vừa giống con rùa với cái mang của loài lươn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gã nhìn qua một chút, đúng như gã thấy, dù là đầu rùa hay đầu rắn đều là một bộ phận bình thường, não và cơ quan khác đều nằm trong vỏ pha lê, nếu c·hặt đ·ầu nó xuống thì cũng không ảnh hưởng gì lắm.
Kukulkan được Evas chú ý thì vui vẻ, chợt hắn nghĩ nếu Evas cũng xoa đầu nó thì sao nhỉ?
"Đây không phải khả năng do tụi nó tạo ra, những lớp vỏ này sở hữu một lượng ma lực, không, lớp pha lê này chính là do ma lực cấu thành, đây là sự thật đằng sau sự phóng xạ của Nhện Pha Lê sao? "
Dưới ánh mặt trời, đống vỏ tinh thể trông như một viên đá quý thô ánh xạ những màu sắc xanh xinh đẹp, phủ một lớp mĩ lệ xung quanh thần điện.
Ngô Gia xăm soi cái vỏ tinh thể màu xanh lam, thứ được Adams dâng tặng không lâu trước.
Lại nhìn một chút thông tin khác, linh hồn đã dần hình thành trong Huyền Vũ, khi nó lớn lên có lẽ linh hồn sẽ kiện toàn, và trí tuệ nó sẽ không khác gì con người. Ngô Gia hài lòng gật gật đầu.
Ngô Gia trầm ngâm, chợt gã nhớ tới khả năng xâm thực của mình, nó cũng y hệt như vậy, đều là ăn mòn và biến đổi môi trường giống với bản thân, chỉ có điều Nhện Pha Lê sử dụng ma lực để làm môi giới 'phóng xạ' mà thôi.
Chỉ trừ vài trường hợp như Brahma, sinh vật thống trị vùng đất ngầm không thể quan sát thấy, thì Ngô Gia mới không biết mà thôi.
Tắt đi tầm nhìn linh tử, Ngô Gia thẳng thắn quăng miếng vỏ trên tay về đống tinh thể phía sau, gã mở rộng tầm nhìn quan sát của mình, nhìn về phía đáy hồ.
Thân nó bao phủ bộ giáp tinh thể màu lam tuyệt đẹp, thân dài năm mét hơn, gồm bốn chi như thằn lằn và hai chi nhọn hoắc dùng để t·ấn c·ông mọc ra từ xương trên bả vai, cái đuôi nó như mái chèo di chuyển qua lại để tạo lực đẩy khi ở dưới nước.
Vẫn chưa hài lòng lắm, Ngô Gia liền sử dụng thông tin của Tiamat, đánh liều cho vào con sò lươn này.
Vì để cho con sò lươn cơ động hơn, Ngô Gia dứt khoát tách ra điểm kết nối của vỏ sò, gã cho hình thể của sò lươn bành trướng, mọc ra tứ chi, với lớp giáp trên và dưới, trông nó như một con rùa pha lê vậy.
. . .
Ngô Gia xoa xao đầu Adams, một lượng linh tử ngôi sao đen lại trôi vào trong cơ thể của hắn. Ngô Gia cũng bất ngờ, dường như Adams cũng đã bắt đầu sử dụng năng lực của Ngôi Sao Đen đó.
Gã nhìn sâu vào trong dữ liệu, thông tin của nó được phóng to, lộ ra không sót chút gì về cấu tạo của chiếc vỏ này.
Nhìn miếng tinh thể lam trên tay một chút, Ngô Gia mở ra tầm nhìn linh tử, những đoạn mã chạy ngang dọc thể hiện nét đặc trưng của thế giới linh tử.
Kukulkan được xoa đầu, liền ghét bỏ hất tay Adams ra, nó hậm hực đi nơi khác nhưng trong lòng hắn lại muốn có một chút tiếc nuối, cơn giận cũng trôi đi đâu mất.
Nhìn con dung hợp quái tự tay mình tạo ra, Ngô Gia có hơi hơi vui vẻ:
Tất nhiên nào có dễ như vậy, một cảm giác lạnh lẽo cuốn lên sống lưng của nó, ánh nắng chiếu qua mặt hồ bỗng chốc ảm đạm và trong khoảng khắc ấy, một đoàn sương mù đen uốn lượn, lan toả từ đỉnh đầu của thằn lằn tinh thể.
Đó là dấu hiệu không tốt, có vẻ như Kukulkan đã phát triển đến mức độ tuỳ tiện thay đổi cấu trúc cơ thể, phải biết ban đầu khi nó phỏng theo Adams là nó đã cố định ở hình thái đó rồi, Ngô Gia biết được là nhờ nhìn sâu vào linh tử của nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng như Ngô Gia nghĩ, năng lực tàng hình không phải là năng lực vốn có của thằn lằn tinh thể, mà nó bắt nguồn từ Nhện Pha Lê, bất kì cái gì ảnh hưởng bởi phóng xạ của Nhện Pha Lê, mang trên mình bộ phận tinh thể của Quetzalcoatl đều có thể sử dụng một số năng lực của nó.
Thao tác thoăn thoắt, việc này rất dễ dàng với Ngô Gia, không như lúc tạo ra Adams.
Ngô Gia không phải khinh thị bản chất non nớt của thế giới, mà là bởi vì sâu trong linh thể của Ngô Gia vẫn luôn tồn tại một ít lí niệm khoa học của Trái Đất, điều đó vô tình làm thâm tâm của Ngô Gia không tồn tại 'thế giới có ý thức' loại này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.