Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Thế giới thần bí
Những cơn cuồng phong tựa như có tri giác truy kích kẻ địch, những đám mây cuốn vào nhau như cái bánh quảy, ma lang tai ương dùng tám chân cưỡi lên những đợt cương phong, ánh trăng trên đầu nó vun vẩy những dải sáng bạc xuống nhân gian, khiến âm thanh biến mất, sinh vật say ngủ.
Nhưng sự ương ngạnh của dung hợp thú không khiến nó gục ngã, trái lại khiến nó trở nên giận dữ hơn, ban đầu là nó t·ruy s·át Kukulkan và Baldur, nhưng quá nhiều trận chiến, hai ngôi sao này lại như thể càng lúc càng mạnh, đến bây giờ đã đủ đánh trọng thương nó.
. . .
Mặc dù tất cả chúng đều là hạng loạn thác bát tao, nhưng ở thời đại này có lẽ cũng đủ đẹp rồi.
Việc mở rộng nơi ở cũng thay đổi, Ngô Gia không phải chuyên môn về kiến trúc sư, nhưng vẫn quy hoạch cơ sở hạ tầng ở mức chấp nhận được, mặc dù chế độ chiếm hữu nô lệ chưa ra đời, tuy vậy mà thành bang đã dần hình thành.
Một vùng rộng lớn bị nham thạch hóa, cây cối đều biến thành các cột đá có gai, hàng trăm cột gai đá dung nham thay thế cây cối, tạo thành một vùng lỏm chỏm như vỏ sầu riêng.
Dùng bùn, vôi, đá và gỗ dương xỉ, các ngôi nhà hình vuông mọc như nấm sau mưa, mà quanh kim tự tháp là cung điện của Adams và Evas, trông giống như những khối chữ nhật bằng đá, với các cột dựng xung quanh các công trình nhà ở, nâng đỡ các mái đá để tạo thành một cái đình hiên thô giản.
Mặt trời bị che khuất, đồng cỏ tràn ngập đom đóm xanh, Fenrir đang giằng co với kẻ thù, hai bên dùng tốc độ khủng kh·iếp giao chiến với nhau, để lại một ảnh ảo chớp nhoáng khắp mọi nơi, mà những nơi họ giao chiến đều bị phá hủy không còn nguyên vẹn.
Ngay trước khi tường bão kịp thời củng cố, Adams dùng sức mạnh tạo thành mũi khoan máu, xuyên thủng phần mỏng nhất của cương phong, thành công lao ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Baldur vung tay một cái, ánh sáng do cột nham thạch tạo ra bị bẻ cong, tụ lại và bắn ngược lại hướng Mictlan, khiến nó bị lóa mắt cùng choáng váng. Kukulkan nhân cơ hội này hấp thụ 'lửa' xung quanh, khiến dung nham bị hạ nhiệt độ, đông cứng thành đá nham lạnh lẽo.
Anubis, con thứ của Adams, đã dẫn theo các thuộc hạ hấp huyết quỷ của mình, tạo ra một bức tượng pha lê của vĩ đại thần và dâng nó lên kim tự tháp đá vôi, nhầm bày tỏ sự kính mến của mình với tồn tại vĩ đại đã luôn quan sát mình từ thuở ấu thơ.
Mictlan nhìn Kukulkan với ánh mắt căm thù, nó lưỡng lự thật lâu, buông ra một tiếng gầm gừ đe dọa rồi quay lưng bỏ chạy.
Cùng với số lượng tộc đàn khỉ cánh dơi tăng lên, cả bộ lạc cũng dần đi vào quỹ đạo phát triển.
Mà ở một nơi khác, sâu trong khu rừng phía Tây, một trận chiến khác cũng đang diễn ra.
Oanh oanh oanh!
Tiếng sấm vang trời cùng với ánh sáng bùng nổ giữa thiên địa.
Cái kén bóng tối b·ị đ·ánh bay đi cả trăm mét, kén nát bét, từ trong đó hai bàn tay bò ra, một khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, tóc đen dài mắt đen, đó là Adams.
Tóm lại, thế giới thần bí là tổng hòa tất cả những thứ không giải thích được, đó là lí do có những việc linh tính Ngô Gia không cho phép gã tìm hiểu, vì linh tính cũng là một phần của thần bí, quy tắc cũng là một phần của thần bí.
Không phải là nó không trở nên mạnh hơn, nhưng dường như xa xa không đủ với tốc độ của Baldur và Kukulkan.
Việc xâm thực khiến bức tượng mang theo tính vĩnh cửu, vì máu thịt của Ngô Gia sẽ giữ cho vật chất luôn ở trạng thái hoàn hảo miễn là cơ thể gã còn sống. Mà việc xâm thực lại giống như đưa tin tức ảo vào dưới dữ liệu gốc, chỉ khi nào bị Ngô Gia hoạt động nó mới mang hình dáng của một đống huyết nhục, nếu không chúng chỉ trông như một loại vật chất như cũ.
Trông thấy thần tích như vậy, nhóm Anubis liền liên tiếp quỳ gối cúi đầu, biểu thị sự thành kính đối với tồn tại vĩ đại. Anubis trông thấy bức tượng dần dần được đặt phía chính diện kim tự tháp, để gác trước thần điện.
Một v·ụ n·ổ oanh toạc khác xuất hiện, không khí chấn động và xung kích quét sạch cả dặm, Mictlan với hình thể to lớn, bị Kukulkan đạp bay lăn thật nhiều vòng, cơ thể nó v·ết t·hương đủ chỗ, trông vô cùng thảm hại sâu làn khói bụi.
Dường như tất cả đều chấp nhận rằng hấp huyết quỷ chính là những tinh anh của xã hội, mà nơi đó các khỉ cánh dơi phải nghe theo mệnh lệnh của chúng.
Baldur cùng Kukulkan không truy kích, ngầm hiểu lần tiếp theo sẽ là lần cuối chạm trán với con sư tử phiền phức này, dù sao vừa rồi họ cũng đã hết sức thấm mệt.
Mặc dù bây giờ tất cả cũng chung sống với nhau một cách hòa thuận, khoảng cách giữa bề trên và dưới chưa khắc họa rõ như trong lịch sử Trái Đất. Hiển nhiên đó là vì chưa hình thành cái gọi là tư hữu, mọi thành quả lao động đều được gộp chung và sử dụng chung.
Biết được căn nguyên sự việc, Ngô Gia cũng thở dài một cái, khiến gã cũng từ bỏ việc truy cứu sâu hơn rất nhiều thứ khác, dù sao cũng không có cách nào.
Rất nhiều chi tiết mà Ngô Gia đã bỏ qua, những bằng chứng cho thấy sự tồn tại mật thiết của biểu tượng, sự tượng trưng, với sức mạnh phi phàm, tất cả điều đó cho thấy sự tồn tại của một thế giới khác, thế giới thần bí.
Một trận chiến xảy ra ở khu vực gần phía Tây khu rừng nguyên thủy, nơi có một cái rãnh sâu hun hút chia tách một mảnh đất lớn, là kết quả của trận chiến nhóm đại cổ thần và vĩ đại thần Ngô Gia.
Con sư tử gầm lên, sáu mắt nó đỏ rực chảy ra những hàng nước mắt, mà có lẽ không phải nước mắt, đó thực sự là đang chảy ra những hàng dung nham nóng chảy.
Hai bên giao chiến một lúc, từ trong cái kén bóng tối, một cái cọc máu đặc bung tới như đ·ạ·n đạo, xuyên thủng một chân của Fenrir.
Cảm thấy không thể phân ra thắng bại, Adams không chần chừ bỏ trốn khỏi nơi đó.
Tuy vậy Ngô Gia hiển nhiên sẽ không làm như vậy, một khi thay đổi trạng thái của sự vật qua sự xâm thực sẽ khiến nó không còn như lúc đầu, nên khi chiến đấu với các dung hợp quái gã không hề vận động cả vùng lãnh địa thành 'sinh vật sống' mà chỉ sử dụng bản thân kim tự tháp làm một loại t·ấn c·ông kẻ thù.
Tất nhiên đây không phải lỗi của nó, chỉ là ở vùng đất hoang dại tràn ngập chém g·iết, không thể vì không phải lỗi của ngươi ngươi liền có thể sống.
Sư tử sừng dê Mictlan, tạo ra một cột nham thạch kéo dài đến tận bầu trời, nham thạch nổ tung tạo thành v·ụ n·ổ ánh sáng cùng tiếng sấm vang trời.
Bức tượng pha lê rất cao, miêu tả một người đàn ông không rõ dung mạo, được bao bọc bởi các vòi bạch tuột đầy gai, nhưng vì tay nghề chưa cao nên bức tượng khá thô, nhưng có lẽ nó đã có chất lượng tốt nhất ở thời hiện đại.
Mà nếu để văn minh được phát triển tự nhiên, thế giới cũng sẽ được lợi, càn nhiều dữ liệu được tạo ra có nghĩa là thế giới càng đủ đầy. Đến khi dữ liệu tích đủ ở một lượng nào đó, chất sẽ xuất hiện, có nghĩa là qui tắc sẽ được hoàn thiện, làm thế giới trở nên mạnh mẽ.
Sở dĩ cung điện mang phong cách tối giản như vậy hoàn toàn là vì dựa theo giấc mộng ngày xưa mà Adams đã mơ thấy. Ngô Gia thấy thế liền tự mình sử dụng các miếng pha lê để trang trí cho các tòa cung điện, gã làm giảm độ cứng của pha lê ở mức các khỉ cánh dơi có thể chạm khắc được, và dạy cho chúng nó cách đục đẽo đá và pha lê, để tạo ra những chi tiết nghệ thuật.
Mà kẻ thù của nó bao bọc trong một cái kén hắc ám, còn u tối hơn cả màn đêm, nuốt chửng mọi thứ, kẻ thù không thua kém tốc độ của Fenrir một tí nào, liên tục không ngừng áp sát vào ma lang không rời nửa bước.
Cái đuôi chùy của Fenrir quăng tới phá nát cái cọc máu, đánh văng cái kén bóng tối đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có thể can thiệp, nhưng không phải thay đổi hoàn toàn.
Một khi tìm hiểu sẽ được sự vật về bên khoa học duy vật, mất đi tính thần bí sẽ khiến quá trình vận động của sự vật đứt gãy, cuối cùng làm sự hoàn chỉnh của thế giới biến mất.
Nếu như gã bây giờ b·ạo l·ực bẻ cong mọi quy tắc, khiến Adams thành dung hợp quái mạnh mẽ nhất, chắc chắn tất cả mọi sinh vật mang theo dữ liệu của gã sẽ sụp đổ, mặc dù điều này cũng sẽ tổn thương căn cơ của thế giới, nhưng thế giới sẽ không quan tâm nếu Ngô Gia cố tình làm phá hủy sự cân bằng.
Oach oanh!
Trông thấy bộ lạc ngày càng tốt hơn, trở nên con người hơn vẫn luôn là mục đích chính của Ngô Gia, hơi ấm văn minh hòa tan đi sự tịch mịch của thời gian, như nhịp điệu âm thanh tự nhiên mà xuất hiện.
Dù thế nào đi nữa, vẫn không từ bỏ sự thật rằng Ngô Gia đã trở nên không hợp với thế giới này. Gã cảm thấy rằng những việc gã có thể làm bây giờ vô cùng bó tay bó chân, không những không thể xâm thực xa hơn, mà giờ mọi thành phẩm gã tạo ra sẽ luôn bị ngăn cản bởi thế lực nào đó.
Ngô Gia phát hiện ra điều này khi nghiên cứu bên trong ngôi sao đen.
Giống như toàn bộ lãnh địa của khỉ cánh dơi đã bị Ngô Gia xâm thực mất, nhưng cây cỏ vẫn mọc, cá vẫn bơi, đất đá vẫn là đất đá, đám khỉ và hấp huyết quỷ hấp thụ thực phẩm ở vùng đất này, tiếp thụ dữ liệu của Ngô Gia, làm sâu sắc mối liên hệ giữa gã và bọn chúng.
Chương 22: Thế giới thần bí
Ngô Gia cảm thấy rất tốt, gã liền sử dụng khả năng xâm thực truyền vào bức tượng, làm bức tượng trở nên mềm mại hơn, cùng với đó là thêm bức tượng của Adams và Evas tự phân tách từ tượng pha lê, hai tượng này thấp hơn và vây xung quanh tượng Ngô Gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thần bí chính là mặt khác của logic, là thứ giải thích 'không' thành 'có' một sự đi ngược lại với chủ nghĩa duy vật.
Tuy ban đầu chỉ là một chút sự việc bị mất đi thần bí, nhưng rõ ràng điều đó cũng đủ khiến khối lập phương ưu phiền bị tổn hại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng chỉ đến đó thôi, nếu không phát động chiếm đoạt dữ liệu, mọi sự vật vẫn ở trạng thái bình thường không có gì thay đổi, có thể nói, ở trong lãnh địa của mình Ngô Gia gần như toàn trí toàn năng, gã có thể biến một con khỉ cánh dơi thành một cái cây, hay biến cái cây thành sinh vật sống.
Bây giờ nó lại là chiến trường của những cá nhân khác.
Vì thời đại này không có bệnh dịch hay vi sinh vật, cùng với khả năng hồi phục mạnh mẽ, y tế không được chú trọng phát triển, mà Ngô Gia cũng không cảm thấy cần thiết.
Đau đớn tru lên, vầng trăng liền giảm đi cơn đau của nó, nhưng cọc máu khi đâm sâu vào da thịt của nó liền bung ra như xương rồng, đâm rách xương tủy của Fenrir, cọc máu hòa lẫn máu đen của Fenrir, tìm cách len lỏi vào n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của nó.
Cùng với một tiếng gào dũng cảm, Kukulkan như biến thành một viên thiên thạch, một lần nữa vận dụng kĩ năng tất sát, đạp thẳng vào đầu sư tử Mictlan.
Một lần nữa trông thấy kẻ thù bỏ chạy, ma lang hiển nhiên không cho phép điều đó xảy ra, cương phong từ bốn phương tám hướng tụ tập, dần dần hình thành một hàng rào khổng lồ kéo dài đến bầu trời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ trong bóng đêm của khu rừng, một tiếng tru không cam lòng cất lên.
Vết thương nó dần dần tự lành, vầng trăng cũng giải khai ma lực có trong máu, khiến nó trở thành máu bình thường.
Khi hấp thụ một lượng lớn nhiệt độ, Kukulkan hít sâu một hơi, bây giờ trông hắn không khác gì một mặt trời thu nhỏ.
Vào lúc này, vầng trăng trở nên rực rỡ, một cỗ tinh thần hấp lực kéo quấn Adams như giòi bọ, cảm thấy nguy hiểm, một đoàn bóng tối khác bao bọc Adams như cái kén, ngăn cách ánh trăng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.