Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Ngôi sao máu
Nhưng mà giờ đây nó đã không còn lựa chọn, chẳng qua bao lâu nữa đám ngôi sao sẽ lại tìm đến, chúng không thể mỗi lần đều gọi Brahma dậy.
Tỉ như sức mạnh huỷ diệt của Ngô Gia, hay khả năng trưởng thành nhanh chóng của đám ngôi sao.
Mà dù không còn ai điều khiển, đoạn sợi dây máu vẫn dừng tại trên không, không xê xích cách con mắt huyết nhục một tí xíu.
Nhưng nó lại mang ý nghĩa rất to lớn.
Quan sát thế giới thông qua những hạch nhãn viễn trình, không ngờ lại có thể trông thấy một việc kì lạ như vậy.
Đám dung hợp quái không có khái niệm tộc đàn, nên chúng chưa từng làm ra hành vi sinh con cái, và vì kể cả chúng có thử đi chăng nữa, khả năng mang thai thấp đến tuyệt vọng.
Trong thế giới xám xịt đó, một thứ lấp lánh màu đỏ đang lơ lửng giữa không trung.
Thế là Ngô Gia thông qua một con mắt khác gần đó, nhìn đến vị trí của vật thể.
Giống như là, bị mất kết nối mạng vậy.
Ít nhất, chúng đã nhận ra tầm quan trọng của số lượng.
Khoảng không bao lâu nữa khi nó tỉnh dậy, chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn xưa.
. . .
Tại bộ lạc khỉ cánh dơi.
"Quái. . . "
Hiển nhiên là đã thất bại.
"Nhưng mà tại sao nó lại không hoá hình như những ngôi sao khác đâu? " (đọc tại Qidian-VP.com)
Không phải trôi nổi, bay bổng hay trong trạng thái rơi xuống, nó chỉ đứng yên như vậy, giống như ai chấm một nét bút vào bức tranh không màu.
Khu rừng phía Đông, địa điểm gần vực sâu tạo ra từ trận chiến đầu tiên giữa Ngô Gia và đại cổ thần.
Tò mò làm c·h·ế·t con ruồi, dù Ngô Gia không phải ruồi nhưng mạo hiểm thăm dò thứ chưa biết thì cũng không để làm gì. Ngô Gia quyết định không chủ động tiếp xúc nó. . . hiện giờ.
Vì lười chứ sao.
. . .
Adams biết trạng thái kì lạ của ngôi sao đỏ, hắn đầu tiên là tạo ra những đoạn dây máu từ bàn tay, sau đó cho nó bao vây con mắt huyết nhục. Hắn cẩn thận không cho sợi dây máu nối với bàn tay mình, mà cho nó tách ra tạo thành một đoạn nút.
Theo quan sát đầu tiên, vật thể đó có thể khiến vật tiếp xúc cùng với nó biến thành trạng thái 'dừng' giữa bầu trời. Ngô Gia đoán rằng khả năng cao nó là một ngôi sao nguyên tố, vì địa điểm ban đầu ở rất cao, có lẽ vì lí do gì nó mà nó không tiếp xúc được với mặt đất.
Fenrir gầm gừ một tiếng, từ bỏ do dự, nó tru lên rồi lao vào Mictlan.
Adams cảm thấy đã ổn liền đi ngay trong đêm, theo lộ trình Ngô Gia đã vẽ sẵn, lúc đi cũng không mang theo gì.
Ba ngày sau, quá trình vật lộn kết thúc, Mictlan thoả mãn rời đi, để lại các vết tích vung vãi khắp mọi nơi, làm khu rừng phía Đông không nơi nào là nguyên vẹn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần đầu tiên ở thế giới này, Ngô Gia trở nên bối rối.
"Thoả mãn tính biểu tượng, có thể là chìa khoá đến giai đoạn tiếp theo chăng? "
Cử động tay một chút, lần này đã thành công chứa đựng được ngôi sao đỏ, tuy nó vẫn còn bất động nhưng lần này Adams có vẻ như đã có thể di chuyển toàn bộ không gian bao quanh nó.
Vầng trăng đại diện cho mọi tính âm, bao gồm cả biểu tượng sinh đẻ của giống cái.
Thế là chúng đã đi đến một quyết định chưa từng có tiền lệ trong lịch sử.
Gã bắn ra tin tức đến Adams thông qua giao thức linh tử, lệnh nó đi xem xét tình hình.
Một mét.
Phát hiện như mở ra chân trời mới.
Từ lúc có ý tưởng như vậy, mặt trăng bên trong Fenrir liên tục có biểu hiện như tim đập, dường như rất hưng phấn cùng ủng hộ việc tạo ra hậu duệ.
Con sư tử giật thót vì tưởng bị tấn công, nhưng rồi vầng trăng hiện ra sau Fenrir, sự yên tĩnh tràn ngập trong không gian, lại kích thích tuyến tình tố. So với hình thể cá voi, ma lang tai ương lại có phần thân cận với sinh vật bốn chân lông thú như Mictlan hơn.
Ba mét, hai mét.
Ngô Gia cho con mắt tiến lên gần vật thể lạ, nó có hình dáng tròn trĩnh không biết làm từ chất liệu gì, không di chuyển một centimet, quả cầu không lớn lắm, chỉ to ngang một con đứa trẻ, phát ra ánh sáng đỏ trầm đục.
Đang ngồi thẫn thờ, Baldur chợt quay đầu nhìn qua khoảng không, mà phương hướng nó lại hướng tới phía Đông.
"? Cái gì vậy? "
Nhưng bây giờ trước nguy cơ sinh tồn của bản thân, chúng cần phải có một lợi thế gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngược lại ở gần đó, Mictlan cùng Leviathan lại không có gì là bài xích cả, trái lại vì đã tồn tại nhất định tính trí tuệ, nên chúng còn rất tò mò về việc sinh sản.
Adams không hoảng hốt, đôi cánh giữ hắn lơ lửng trên không trung một lúc, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Dưới vầng trăng hô hoán, một bào thai dần dần hình thành nhanh chóng trong tử cung của Fenrir, cảm nhận được sinh mệnh mới, Fenrir không khỏi cảm thấy hơi vi diệu, lại có chút kì lạ.
Ngô Gia lẳng lặng quan sát tất cả thông qua đôi mắt viễn trình.
Mà Adams liền giao việc giúp đỡ bảo vệ lãnh địa cho ba đứa con lớn của mình, Avasta, Ellina và Anubis. Ba đứa con cũng nghiêm túc nghe giao phó.
Đột nhiên, con mắt huyết nhục tách ra làm đôi, hiện ra một cái hàm răng ghê tởm, giống như quả cầu pokemon, nó đóng lại và nhốt vật thể lạ vào.
Sương đen thành công bao trùm con mắt huyết nhục và dây máu, Adams tinh tế cảm nhận một chút, khả năng điều khiển làn sương đen vẫn không mất đi.
Adams phục mệnh từ vĩ đại thần, đêm hôm đó nó liền tụ hợp gia đình lại, thông báo bản thân chuẩn bị có một chuyến đi xa.
Leviathan không được chọn liền bỏ đi chỗ khác, đề phòng kẻ thù tấn công bất ngờ.
Chương 27: Ngôi sao máu
Sinh sôi hậu duệ.
Lúc này, Adams liền cảm thấy bắt đầu hơi mất khống chế vật chất tối, hắn liền mở rộng lớp vỏ tối sao cho ra ngoài phạm vi ép dừng của vật thể. Adams nghỉ tay chút, rồi lập tức bơm mạnh sức mạnh ngôi sao đen, lớp hắc ám dần dần ép vào trong, khiến trạng thái 'dừng' không thể dừng hết thảy, đến một lúc nào đó Adams như ảo giác một tiếng 'bụp' hắn ngừng tăng lượng hắc ám lên.
Vào lúc này, bọn chúng thoáng an tâm vì có Brahma áp trận, nhưng chợt cảm thấy áp lực rất nhiều.
Tuy nhiên, vào giây lát sự tương tác diễn ra, Ngô Gia lập tức mất kết nối với con mắt.
Evas không nói gì chỉ gật đầu, nhưng mấy đứa con của hắn thì có tỏ ra không nỡ, khóc om xòm, hoặc rất ngưỡng mộ phụ thân của tụi nó.
Việc tăng trưởng ánh trăng vốn trì trệ, giờ này lại có dấu hiệu muốn phát triển vượt bậc, tất cả chỉ vì Fenrir đã thoả mãn tính âm biểu tượng của Vầng Trăng, chỉ vỏn vẹn như thế.
Dung hợp quái không có một giới tính, chúng có thể mang cơ quan sinh sản của đực hay cái, tuỳ thuộc vào mong muốn của chúng. Chắc chắn chúng có thể mang thai, nhưng chưa từng có một dung hợp quái nào trong cả trăm ngàn năm qua đã từng sinh con.
Chờ kiểm tra một lát, khi xác định không vấn đề gì, Adams mang theo ngôi sao đỏ quay trở lại bộ lạc.
Ngô Gia nhíu mày, gã cho một cái mắt giải nén, từ kích cỡ cận hạt phân tử, nó dần trở quay về trạng thái thông thường, quá trình này nhìn qua như có một con mắt với đống xác thịt đột ngột hiện ra từ hư không vậy.
Fenrir vui vẻ tru lên một tiếng ngân dài, làm Mictlan cũng kì kì quái quái nhìn qua, rõ ràng ba hôm vừa rồi nó toàn bày ra vẻ mặt không tình nguyện cơ mà?
"Nếu là ngôi sao nguyên tố thì có thể lí giải một chút, vì bọn nó đều mang các loại năng lực thiên kì bát quái không hợp thói thường "
Lơ lửng giữa bầu trời là con mắt huyết nhục, dù thời gian đã trôi qua nhưng không có gì mảy may thay đổi cả.
Fenrir do dự một chút, dường như nó có một nỗi sợ vô hình về việc có một hậu duệ, đó là bản năng và linh tính cảnh cáo nó, con cái nó có khả năng sẽ lật đổ nó và cướp lấy vầng trăng.
Sau khi phía Tây bị Brahma càn quét, Fenrir cùng hai dung hợp quái đến trú ẩn tại nơi này.
Qua bảy ngày, vượt xa khỏi hoang mạc là vùng đất xám xịt, đi thêm một chặng đường thật dài và vô vị nữa Adams liền thấy mục tiêu ở trong tầm mắt.
Thế là Adams lớn mật một chút, đổ vào nhiều sức mạnh hơn làm đoàn sương trở nên cô đặc, biến thành một cái kén mỏng bao quanh vật thể.
"Ồ, phạm vi trạng thái bất động đã tăng rộng, thông tin mới" sắc mặt Ngô Gia liền trở nên cổ quái.
Con mắt huyết nhục vẫn ở nơi đó, không thấy vật thể đó đâu, hẳn là việc nhốt lại đã thành công, con mắt huyết nhục cũng theo đó mà ở trạng thái dừng, đứng cứng ngắc ở không trung.
Còn vì cái gì gã không tự mình đi đâu?
Ngô Gia đi đi lại lại, vẻ mặt dần trở nên cáu kỉnh.
Không chỉ thế, mặt trăng dần trở nên 'tròn trịa' hơn mỗi khi bào thai phát triển. Ma lang tai ương quyết định sẽ ngủ say cho tới cuối thai kì, thế là nó nắm đầu Mictlan và Leviathan lại, bắt chúng nó bảo vệ bản thân trong khoảng thời gian đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xoa xoa cằm, Baldur chợt có điểm suy nghĩ (đọc tại Qidian-VP.com)
Không phải là đám quyến thuộc yếu ớt, mà thực sự là một loại hậu duệ.
Thật ra Fenrir cũng không rõ có thể mang thai ngay trong lần thử đầu tiên không, nhưng nếu không cảm nhận được gì nó sẽ thử thêm nhiều lần nữa.
Ngô Gia bĩu môi, đang tính toán có nên đích thân bay qua đó không, đếm đếm thời gian vận tốc quãng đường, được rồi, có vẻ như không khả thi lắm.
"Vì cái gì mà nó trở nên khác biệt, mà trạng thái của nó lại kì lạ như vậy? Không được rồi, mình muốn tìm hiểu quá "
Mà rõ ràng trong trạng thái này hoàn toàn cách li bất kì loại liên kết từ xa của Ngô Gia, nhưng đồng thời nó cũng bảo tồn con mắt huyết nhục nguyên vẹn, vì nếu mất đi liên kết thì các huyết nhục của Ngô Gia sẽ tự động sụp đổ.
Nút máu hít lại, nhưng chúng nó vừa cách con mắt huyết nhục tầm vài milimét, Adams liền mất khả năng điều khiển đống máu đó.
Vùng đất bên ngoài hoang mạc và khu rừng nguyên thuỷ hoàn toàn là một vùng đất hư vô, mặt đất và bầu trời bao trùm trong màu trắng đen, xám xịt, không có một sắc màu, không có những cơn gió hay vết tích của sự sống.
Sức mạnh hắc ám trỗi dậy, sương đen trở nên dày đặc lên, Adams đưa đoàn sương tới con mắt huyết nhục.
Ngô Gia hơi hơi kì quái, gã chưa gặp trường hợp này bao giờ, thường là huyết nhục điều khiển từ xa chỉ mất khống chế khi gã chủ động, hoặc nó bị phá huỷ, nhưng cảm giác đó rất khác với khi nãy.
Thế rồi từ bàn tay khác của vị thủ lĩnh hấp huyết quỷ, một đoàn sương đen hiện ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.