Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: Nguy cơ đến gần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Nguy cơ đến gần


Avasta ngỡ ngàng, không ngờ lại gặp kẻ thù tại nơi này, đây dường như không phải lần đầu tiên hắn chạm mặt với đối phương.

Gammar cúi đầu, chờ đợi t·ử v·ong bao trọn lấy con mồi của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Adams, Evas cùng năm người con khác, mỗi người một thần sắc, có vui mừng, có sợ hãi, có kinh ngạc, căm tức cùng tò mò, mười người mười vẻ nhìn quáng chú theo Ariel.

Có lẽ người lí giải sẽ tan biến, có lẽ thế giới sẽ biến mất, không ai biết được kể cả Ngô Gia.

Khi nhận ra thời gian đã hơi trễ, Avasta mới thất thần nhìn xung quanh, dường như không biết từ khi nào đã ở đây.

Dù trực quan cả hai có khác, thì hàm nghĩa sâu cùng vẫn như một.

Họ biết những đứa con khác không lọt vào mắt của phụ thần, chỉ riêng đứa con vốn không được họ quan tâm này, lại vô tình vừa ý vị vĩ đại thần của họ.

Cũng giống như Maihuitla, Gammar sinh ra như hoàn thiện một phương quy tắc của thế giới, bản thân nó là điềm báo của t·ử v·ong, là ý nghĩa hủ bại của mọi sinh linh.

Tứ hoàng tử, kẻ từng được gọi là đứa trẻ bị thần ruồng bỏ, nay lại chìm trong cảm giác tán tụng, hệt như những gì thần nói.

. . .

Gắng để không nước mắt trào ra, cậu giơ nắm đấm lên hoan hô một tiếng.

Loạng choạng đứng dậy, hắn cảm thấy hai chận nặng như chì, nhìn xuống, không biết từ lúc nào đầu t·ử v·ong chi hà đã chảy xuôi qua chân của hắn.

Avasta ghim cây lao xương vào đầu của một con sư tử lửa, phát tiết nỗi u uất trong lòng mình bấy lâu nay.

"Huynh trưởng, anh trai thân mến, Ariel nó đã được thần công nhận, ý chỉ của thần là tuyệt đối chính xác, có gì để than phiền đâu "

Chẳng biết từ lúc nào, ánh sáng hoàng hôn xung quanh đã tụ tập, chiếu thẳng vào con c·h·ó đen lăn lộn trên mặt đất, như có người khổng lồ từ trên cao cầm kính lúp hội tụ ánh sáng xuống vậy.

Một tên người hầu hấp huyết nam tính ngăn cản, nhưng bị Avasta lườm đe doạ trở về, tâm trạng của hắn càng lúc càng tồi tệ, dễ nổi cáu lại hay đ·ánh đ·ập người khác, để lại cho người hầu xung quanh những v·ết t·hương tâm lí không lành.

"Ta sợ là, có vẻ người cha nguyên sơ của chúng ta, không muốn ẩn cư trần thế nữa rồi "

Vì vậy mà cậu cũng bị thua kém đồng đội, nhưng không ai vì điều đó mà không yêu thương cậu cả.

"Hôm nay, con trai ta vốn c·hết nay lại sống, mất đi lại tìm về. Chúng ta tổ chức tiệc linh đình, máu uống hăng say, thịt nhai không hết, đoán mừng ý chỉ của thần linh "

Ariel vốn đã quan sát anh chị mình quản lí từ lâu, nên cũng không quá lúng túng, tài năng của cậu nhanh chóng được bộc lộ, một bên xây dựng các xưởng tạc cờ, một bên sử dụng khả năng tầm nhìn linh tử của mình, quan sát lấy thế giới.

Nhìn thấy người em trai có phần sùng đạo, Avasta chỉ lè lưỡi, hắn kém quên mất Anubis vốn là người tôn thờ vĩ đại thần hơn hết thảy, dù hắn có từng ghét Ariel như thế nào, chỉ cần thần bảo có công, thì chắc chắn là có đức.

Hôm đó, Ariel được hai con rồng đem quay trở về nhà, tại nơi tế điện sân trống được đáp xuống, đã đông nghịt người đứng xem.

Avasta không như vậy, mặc dù không dám có ý nghĩ trách móc ý chí của vĩ đại thần, nhưng hắn cảm thấy người được tuyên dương hẳn nên là hắn, chứ không phải người em trai vô dụng, yếu đuổi như Ariel.

Baldur từ không khí xuất hiện, hắn nhìn qua Avasta mà mỉm cười, chỉ thấy hắn vung tay lên, ánh sáng từ cơ thể hắn chiếu rọi, làm xua tán đi t·ử v·ong chi hà chảy xuôi, khiến nó rút đi về Linh Giới, cho đến khi triệt để khép lại.

Ở trong cung điện của mình, Avasta tức giận gào thét, làm đám hầu sợ vỡ mật quỳ xuống xung quanh.

'Cái này là trình chiếu slides thuyết trình à?' Ngô Gia càm ràm trong suy nghĩ.

"Ừm, rồi ta đã gặp thần, thần mang trang phục không biết từ chất liệu gì, nhìn vô cùng đơn giản lại phức tạp, hoa văn không biết từ đôi tay thần kĩ nào dệt nên" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà Gammar có thể triệu gọi đầu sông này đến thế giới hiện thực, mỗi nơi dòng sông chảy qua lấy đi khí tức sinh mệnh của mọi thứ, chuyển tạo thành một loại khí tức c·hết chóc choáng váng đầu óc.

Ariel một bên trần thuật những gì bản thân thấy, càng ngày càng nhiều người vây quanh cậu hơn, những huyết tộc xưa nay coi thường cậu lại không ít dần thay đổi suy nghĩ, chuyển qua bám dính vị tứ hoàng tử này.

Mà sau mỗi ván cờ, Ngô Gia cũng tương đối chỉ dạy cho Ariel cách sử dụng tầm nhìn linh tử, không như Ngô Gia, thứ mà Ariel được thấy là những hình ảnh rất trừu tượng, cùng những văn tự Odin ngữ, mà theo lời của Ariel, nó như là các bia đá xếp chồng lên nhau.

Cây thương đỏ thẫm trong ánh hoàng hôn, làm một đường xuyên thẳng gãy nát không biết bao nhiêu gốc cây.

Kukulkan ngước nhìn, hướng đôi mắt về phía bộ tộc khỉ cánh dơi, mà Baldur ở bên cạnh lại khuôn mặt phức tạp, không biết suy nghĩ điều gì.

Ishaoi, bây giờ đã lấy hình dạng của Amun, hình như cậu rất thích hình dạng trẻ con, vậy nên đã không ngần ngại thay đổi cấu trúc vật lý của mình.

Bát nháo cũng đã xong, tiệc rượu quay trở về trạng thái sôi động vốn có, thịt thà dĩa dĩa bưng lên, những tháp máu chảy xuôi không ngừng, cả tộc hăng say chìm vào trong những đóm lửa, những vũ đạo do Emuel dẫn đầu, không ngừng tế tụng thần linh.

"Ra là vậy sao? "

Hấp huyết tộc từng nịnh nọt Avasta, giờ lại bu quanh Ariel như ruồi bu xác.

Nâng lên huyết thương mới vừa tạo ra, Avasta nheo mắt nhìn sâu trong bụi rậm, một khoảng tối bao trùm ở trước mặt, tựa như có thứ gì đó đang ẩn nấp.

Cứ thế năm tháng trôi đi, sự tích Ariel học giả của thần cứ được lan truyền, danh vọng của cậu ngày càng cao, sớm đã trở nên chói mắt, đến mức một vài người không hài lòng.

Nhưng có người lại không hài lòng với điều này.

"C·hết tiệt, đám ng-"

Tưởng chừng như không có gì xảy ra, chỉ biết Avasta từ từ rơi vào trạng thái 'tĩnh' cơ thể cứng ngắc, mất đi màu sắc như bị nhét vào khung hình đen trắng, sự sống dần dần bị rút ra khỏi hắn.

"Một trong mười hai đứa con của Ma Lang, ngươi- từ khi nào? " (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn quay qua nhìn Avasta, miệng mỉm cười

Lúc này trời đã hơi về đêm.

Trông thấy hai con rồng đưa Ariel xuống mặt đất, hấp huyết quỷ xung quanh liền quỳ xuống bái lạy, từ lâu họ đã xem hai con rồng đó như sứ giả của thần linh.

Từ lúc Ariel đàm cờ với thần chuyện đó, không ngày nào hắn không nghe về cậu, mà dường như hào quang bấy lâu của người huynh trưởng cũng dần trôi đi.

Thần bảo đó là cờ vua, thì chúng ta nên chơi cờ vua.

Mừng rỡ, hân hoan.

Đứa con của Fenrir và Leviathan, từ khi sinh thời đã là dung hợp quái hoàn chỉnh.

Thông qua giao thức linh tử, giọng nói và thông điệp của Ngô Gia truyền đi khắp đại sâm lâm nguyên thuỷ, vượt qua cả sa mạc, đến cả vùng đất xám xịt, bất cứ nơi đâu có tồn tại phân tử của Ngô Gia.

"Ngài đã leo lên đến toé máu sao,thưa bề trên, ôi trời, thần đã chữa cho ngài, không có lấy một vết sẹo "

"Kuku, vĩ đại thần, vĩ đại thần thực sự rất vĩ đại a, ai cũng nghe thấy giọng hắn, ngươi nói ngươi đã thấy hắn rồi sao, hắn thực sự rất to lớn a, nên giọng nói mới vang xa như vậy. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Avasta cùng thú cưỡi của mình đi lang thang, cho đến khi đầu của hắn trở nên lạnh hơn một chút.

Ariel, nhân vật chính của hôm nay,cũng mượn bữa tiệc nói ra sự tích của mình.

"Câm mồm!"

Trong khu rừng đầy xác ngổn ngang, Avasta hậm hực ra lệnh đám người hầu dọn tàn dư làm tế phẩm, bản thân thúc lấy thằn lằn tinh thể đi sâu vào trong.

Ngô Gia để đề phòng, liền tạo ra một phương trình gán vào linh thể của Ariel, để giúp cậu lảng tránh những loại tin tức nguy hiểm từ thế giới linh tử.

Tất nhiên cứu người cứu cho chót, Baldur nắm lấy trong hư không một đoàn 'màu sắc' thả nó lên người của Avasta, ánh sáng từ từ lượn lờ xung quanh cơ thể hắn, trả lại màu sắc nguyên bản cho đại hoàng tử hấp huyết.

Từ đó, mỗi tháng một lần, Ariel được phép đi lên thần điện để chơi cờ với thần, mỗi lần đến thời gian, sẽ có hai con rồng trắng và đen từ bầu trời rơi xuống, dẫn đưa cậu lên.

Chói, cực chói.

"Hoan hô! Hoan hô! Hoan hô!"

Mặc dù như thế là ăn gian, nhưng ai bảo gã là thần của chúng huyết tộc đâu.

"Tháp bảo đen tuyền, hồ pha lê long lanh, thần điện trên mây ngự lấy toàn bộ thế gian. . . "

Baldur lúc này không nhịn được tiến lên sửa chửa lời nói

Khung cảnh tán loạn không chỉ quay xung quanh gia đình Adams, mà xa hơn nhóm chư thần cũng nghe thấy được.

Tiếc là, Gammar dễ dàng tránh đi nó.

Không biết tại sao nó ở đây, hay từ lúc nào, nhưng rõ ràng nó không mang thiện ý.

Cuộc say sưa diễn ra tới sáng, nhiều huyết tộc quay trở về guồng quay công việc, nhóm đi săn vẫn đi săn, nhóm canh tác vẫn canh tác. Theo lệnh của Evas, nhiều huyết tộc được cử đi mở rộng diện tích nơi ở, chăm sóc cho tầng lớp khỉ cánh dơi nơi xa.

Tất cả lời chúc tụng, đều là dành cho học giả thần bí, Ariel Adams.

"Học Giả Thần Bí? Đó là cái gì, Ariel nó đã làm gì? "

Dù sao khỉ cánh dơi bây giờ vẫn là lực lượng lao động chính của bộ tộc.

Gammar ôm lấy đôi mắt đột ngột bị chói mù, đau đớn lăn lộn khắp mặt đất. Dù đã nhắm mắt nhưng ánh sáng vẫn không cản trở tràn ngập trong mỗi dây thần kinh của nó, khiến toàn bộ hóc mắt như muốn nổ tung.

Đôi mắt vàng phát sáng trong bóng tối, tiếng gầm gừ như động cơ xe máy, vật gì đó vốn đang trong tư thế hạ thấp, dần dần đứng thẳng hai chân.

Mà Ariel Adams, được mẫu thân phân cho một chi đội huyết tộc riêng, phụ giúp cậu mở rộng hình thức giải trí 'cờ vua' dựa theo miêu tả của cậu sản xuất rất nhiều bàn cờ cùng quân cờ.

"Đồ côn trùng hạ đẳng, c·hết đi!"

Khi nó bước ra, trong ánh nắng hoàng hôn, chiếc mỏ dài ba mét, đôi tai c·h·ó dựng ngược, bộ lông đen tuyền, không khí c·hết chóc hủ bại không ngừng toát ra ngoài.

Dòng sông tĩnh lặng không một gợn bọt, không nhìn vật cản một thứ gì chầm chậm chảy về phía trước.

Kukulkan mỉm cười, xoa đầu Ishaoi, từ tốn đáp

Gammar lúc này đã hồi phục lại, sợ hãi bỏ chạy sâu vào trong rừng, mà Baldur lại không thèm truy đuổi, chỉ lẳng lặn nhìn Avasta vẫn đang 'b·ất t·ỉnh'.

Quả thật, có thứ gì đó ẩn nấp.

Ariel trong cơn thất sắc dần bình tĩnh lại, sử dụng tầm nhìn linh tử, cậu có thể thấy được Ngô Gia dùng một loại kĩ thuật không biết tên, gửi những tin tức đi thật xa thật xa, tựa như cánh chim bay vun v·út trong không trung.

Chơi với Ngô Gia cả ngàn ván, năm này qua tháng nọ, ấy thế mà chưa từng thắng một lần, Ariel lại không nản chí. Trình độ chơi cờ của Ariel càng lúc càng tuyệt trác, Ngô Gia không chỉ cần phải đọc suy nghĩ của Ariel, mà còn vận dụng những cơ quan não nhân tạo đã lâu không đụng tới của mình.

Hắn không biết bản thân tức giận vì điều gì, nhưng hắn không thích Ariel, hắn lại càng không muốn tin vĩ đại thần chịu tiếp kiến tên em trai phế vật của mình.

Tại Linh Giới của Ngô Gia, nơi tụ tập của hàng ngàn linh hồn, vào hôm Gammar sinh ra đã trở nên sôi trào, thần bí giao phó nơi đó một đầu linh hồn xuôi chảy, theo Linh Giới ngày càng bù đắp, dòng sông dần dần được vật chất hoá, giống như nó là một dòng sông thực sự vậy.

"Ariel " Adams hùng hồn nói, hắn bước tới khoan thai, một tay đặt trên vai con trai mình "Con trai của ta, đứa con thứ tư, thần đã công nhận ngươi, ta rất vui mừng, mẹ ngươi rất vui mừng "

Bị bắt ngậm miệng, nhóm người hầu ngoan ngoãn thu dọn xác thú lục đục quay trở về.

Dòng sông này làm kéo dài khái niệm trước sau của Linh Giới, nơi không gian vốn rất hỗn loạn.

Cả đoàn người vui vẻ nhảy cẫng, không biết vui vì tiệc rượu hay thật sự mừng cho Ariel, nhưng lần đầu tiên được công nhận, trái tim Ariel đập lên từng hồi tự hào, biết ơn cùng xúc động.

"Đấng bề trên. . . " (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhận ra chiêu cũ, Avasta thầm hô không ổn, liền quay đầu muốn bỏ chạy, nhưng Gammar không biết từ lúc nào đã tiếp cận, hơi thở h·ôi t·hối, lạnh buốt phà lên nơi đứng của Avasta, bằng chi trước, nó một quật đã xé con thằn lằn tinh thể ra làm đôi, mà Avasta lại văng ra ngoài như một cái quả bóng hư hỏng.

Avasta lúc này đã đưa cảnh giác lên cao nhất, tầm mắt căng thẳng, tuỳ thời sử dụng tuyệt kĩ máu để phòng thủ.

Đôi đồng tử hoàng kim nhìn xoáy sâu vào Avasta, con c·h·ó đen quan sát con mồi một cách cẩn thận, bốn chân rảo bước một vòng tròn duy trì khoảng cách nhất định.

Ishaoi nắm lấy góc áo của Kukulkan, to mắt hỏi.

Nói đoạn, hắn quay ra về phía bộ tộc, tay ôm vai Ariel đưa về phía trước, hãnh diện nói lớn

Ermy, người hầu gái đã đi theo Ariel từ lâu, được ngồi bên cạnh rót máu cho cậu, không ngừng suýt xoa khen ngợi, lại tỏ vẻ đau lòng khi biết Ariel phải tự vượt qua hầu hết mọi thứ.

"Không, không phải là linh hồn đâu, các ngươi đã nghe thấy thứ đó- giao thức linh tử "

Và rồi, như phát s·ú·n·g đầu tiên, Avasta ném cây thương máu về phía nó.

"Mau, mau đi tìm mẫu thân, cả phụ thân, rốt cuộc học giả thần bí là gì"

Trông nó như con c·h·ó bẹc giê với thân hình đồ sộ, to gấp ba bốn lần lũ thằn lằn tinh thể, mà dù sinh sau đẻ muộn nó lại sở hữu sức mạnh vô cùng mạnh mẽ cùng quỷ dị

"Trông thật đáng ghét, hắn đã làm được trò trống gì cơ chứ " Avasta huých tay người anh em của mình, Anubis, mà ngạc nhiên thay thần sắc của tam hoàng tử lại không có vẻ gì trách móc.

Điều buồn cười là ngoài Ariel ra, chưa có mấy người biết cách chơi cờ, nhưng họ không nghi ngờ gì mà làm theo lời của Ariel, vì Ariel đã trần thuật lại ý chí của thần.

"Đó là. . . vĩ đại thần? "

Dù không sở hữu khí lực phá thiên diệt địa, nhưng Gammar suy chung rất khó đối phó, dù Anubis và Avasta cộng đồng đánh với nó nhiều lần cũng chỉ ngậm ngùi bỏ chạy.

Ngô Gia chỉ cho Ariel cách thu phóng tầm nhìn của bản thân, lựa chọn và chắt lọc những chi tiết, để không bị các thông tin bị choáng ngợp trong sử dụng. Gã cũng cảnh báo cho Ariel biết có những thông tin tuyệt đối không thể lí giải, thông tin thần bí là những thứ được che giấu vô cùng sâu và cám dỗ, sẽ không ai biết chuyện gì xảy ra khi một loại thần bí bị phơi bày.

Quay đầu rời đi không thèm tham gia tiệc rượu, Avasta tức giận thuận chân đạp một tên hầu huyết tộc sang một bên, làm hắn hộc máu b·ất t·ỉnh.

Đứa con thứ tám của Fenrir, Gammar, t·ử v·ong chi khuyển.

"!? "

Vút!

Triệt để b·ạo l·ực, không cho phép Avasta bất kì cơ hội đánh nào, một đầu dòng sông từ hư không uốn lượn trào ra, đầu sông đen xì, lấm tấm nhìn thấy vô số sinh mạng đang gào thét, tiếng gào vang vọng nhưng lại vô cùng an tĩnh, tựa như tất cả đều là ảo giác trong đêm hè.

Adams cùng Evas tiến lên, thần sắc phức tạp nhìn con trai mình, xen lẫn trong đó có chút tự hào.

Dù vậy, Avasta vẫn bị ảnh hưởng nặng nề, linh hồn giống như muốn lìa khỏi thể xác, tiến nhập vào trong Linh Giới vô tận.

Chương 31: Nguy cơ đến gần

"Không phải, ta không biết, ta chưa thấy hắn to lớn bao giờ, nhưng hắn rất mạnh. Đó không phải giọng nói vang vọng, mà là hắn sử dụng linh hồn giao tiếp với ngươi "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Nguy cơ đến gần