Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: 'Ma' ám

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: 'Ma' ám


Có lẽ vì không quen thuộc với cơ thể dạng người, 'Ariel' loạng choạng bước đi, tay chân xiên quẹo, trông rất đáng sợ.

"Thân hình đó, cùng khả năng nham thạch. . . mình chỉ nghĩ tới hai kẻ duy nhất. Cerberus và Mictlan. . . "

Hành động đột ngột này làm cho ý thức đang cư trú trong cơ thể Ariel luống cuống, nhờ đó tạo cơ hội cho Ariel nắm quyền kiểm soát lại, sau đó hắn còn chặn hoàn toàn ý thức ngoại lai ra bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không biết vì lí do gì, Ariel vứt cái thứ đó ra xa.

Nhíu mày, Ariel hoàn toàn bị bất ngờ, không ngờ rằng thứ hắn vừa cầm lại mang theo sức mạnh xâm thực, thậm chí dù chủ thể không còn ở gần, nó vẫn có thể biến mảng da tay của Ariel thành nham thạch.

Trấn an cả nhóm, đoàn người tiếp tục chuyến di chuyển về Đại Sâm Lâm.

Xèo xèo.

Chí cao vô thượng.

Dù Xâm Thực của dung hợp quái không có khả năng thay đổi vĩnh viễn hoàn toàn như Ngô Gia, nhưng nó vẫn là Xâm Thực.

Chẳng hạn, như cái hồ nham thạch dưới chân đây.

"Huh?"

Nhận ra có điều gì đó không ổn, Ermy xông lên, ôm chầm lấy Ariel, để cả hai nhào xuống cát.

Trông lúc bối rối, Ermy vô tình vấp phải thứ gì đó.

Ariel liền sử dụng tầm nhìn linh tử, hòng điều tra việc gì đã xảy ra.

Nhớ về trải nghiệm xa xưa trong quá khứ, Mictlan không khỏi hổn thức.

"Ngươi là ai? Ta hỏi ngươi mới đúng.

Trượt chân té oạch một cái, Ermy đau đớn suýt xoa. Ariel đỡ cô dậy, bọn họ nhìn lại, thì thấy thứ vừa ngáng chân Ermy lại vùi sâu trong cát.

Thật thú vị, ngươi đã làm bằng cách nào vậy? "

"Á !"

Ermy nghiêng đầu, chợt nhận ra bản thân đang nằm trên người Ariel, cô liền xấu hổ đứng dậy, lùi ra thật xa.

"Thật kì lạ. . . "

Đúng vậy, hai bọn chúng tìm thấy một Tự Hành Giới.

Giọng nói đó thầm thì, ý thức bí ẩn chiếm lấy quyền sử dụng cơ thể của Ariel, không ngừng xăm soi cánh tay.

Nhả lấy con dung hợp quái vào nham thạch, Cerberus liếm liếm v·ết t·hương trên mu bàn chân.

Mictlan trực tiếp phá nát ý thức của ngôi sao nguyên tố, chỉ giữ lại cái xác Tự Hành Giới, sau đó từ từ Xâm Thực toàn bộ.

"Thú vị. . . "

Ermy vừa sợ hãi, lại có phần tức giận, cô hoàn toàn có ác cảm với hành vi lạm sát, huỷ diệt như vậy.

"Ngươi là ai? "

Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy đống thông tin được quan trắc hoá, Ariel đã sửng sốt.

Nhờ có chúc phúc của Vinara, đường đi của bọn họ không còn mịt mù bởi những cơn bão cát dày đặc. Kể cả những con sâu cát vốn rình rập cũng ít khi xuất hiện.

Mictlan chỉ cần một bước nữa là đạp tới Đâm Chồi Kì, mà Cerberus cũng đã ở Thu Hoạch Kì tầm đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chúng ta đã g·iết sạch dung hợp quái cả sa mạc rồi, giờ làm gì tiếp đây "

Những năm trốn chạy này, cũng không phải vô vọng gì. Sa mạc rộng lớn và thiếu tài nguyên, nhưng không phải thiếu cơ hội.

Nương theo sự liên kết này, tầm nhìn Ariel bị kéo ra khỏi nguyên địa, ý thức của hắn phóng tới một nơi khác của sa mạc. Tầm mắt của hắn lúc này cao lớn, nhìn xuống đất, lại là một đôi chân sư tử.

Ariel cố gắng di chuyển các chi, hay nhãn cầu, nhưng đều thất bại, bản thân hắn giống như một cái camera bất động, ngoài thu hình ảnh ra thì không thể điều khiển cái gì.

Hình ảnh một cái kim tự tháp đầy nhúc thịt chiến đấu với năm đại cổ thần vẫn in rõ trong trí nhớ của nó.

"Không!" Ariel hét lên, lạ thay miệng hắn lại không phát ra một âm thanh nào.

Những thông tin văn tự vừa xuất hiện đã tạo nên một loại cảm ứng đặc biệt, như đã biết, Xâm Thực là khả năng biến đổi ngoại vật đồng nhất với linh thể bản thân, quá trình này xâm nhiễm hiện thực và bẻ cong quy luật vật chất.

Mictlan nằm xuống, xung quanh là một biển nham thạch, được bao bọc bởi những rặng sa thạch cao chót vót.

Đoàn người di chuyển băng qua sa mạc bao gồm Ariel, Ermy cùng bốn tộc nhân Elf khác. Những tộc nhân Elf này đều là những người khá giỏi chiến đấu, đã quen với hoàn cảnh khắc nghiệt của biển cát.

"Thật thú vị" Một giọng nói bí ẩn xuất hiện trong đầu Ariel, đó không phải Odin ngữ mà là giao thức linh hồn, một lối giao tiếp khá cao cấp.

"Ermy, không ổn rồi! "

Dùng tay đem nó ra, phủi đi lớp cát, Ariel quan sát lấy nó. Trông như bộ phận của cái gì đó, đen xì vì bị cháy khét, thậm chí lúc nâng nó trên tay thứ hình trụ này còn bị bong từng mảng lớn.

"Ừm " Ariel gật đầu, đang suy xét một lát. Hắn quỳ một chân xuống, tay phủi phủi lớp cát ra. Đúng như hắn nghĩ, phía dưới lớp cát phủ là một di tích với các bộ phận bị đốt đen nghịt. Lẫn trong đó là sa số miếng thuỷ tinh tạo thành từ cát bị nung chảy với nhiệt độ khủng kh·iếp.

"Ariel! Không sao chứ? "

!!?

Rõ ràng là Ariel đang trong đầu óc của một ai đó, một thứ gì đó khổng lồ.

Trong sự bối rối, Ariel chợt rùng mình, một loại mơ hồ không ổn nổi lên, thế là chẳng mất bao lâu, cánh tay của Ariel tự động đưa lên trước mặt mà không theo sự điều khiển của hắn.

"Nơi chúng ta đang đứng " Ariel nuốt nước bọt "Chính là ốc đảo ấy"

Giống như có liên kết vô hình kéo tới.

"Giống như kẻ đó vậy "

Sa mạc tại nơi nào đó.

Mictlan cười khoái chí, tâm cũng càng lúc càng càn rỡ.

"B-bề trên?"

"Chuyện phức tạp lắm, ừm, ta có thể đứng dậy không?"

Mictlan ý thức bị đẩy trở về nguyên vị, nhưng trước đó nó đã kịp để lại hơi thở trên người đối phương, tạo thành đường liên kết, giúp thông báo cho nó nếu nó đến gần đối phương.

Cerberus tính tình vốn bạo ngược, nhưng nó cũng biết nhún nhường trước người cha này của nó, dường như hạt giống dã tâm vẫn luôn gieo vào trong mỗi đại cổ thần vậy.

"Còn làm gì nữa, tất nhiên tiếp tục trốn ở nơi này rồi. "

Im lặng. Không chỉ bốn tộc nhân Elf phía sau, Ermy mắt mở to không thể tin được. Một vùng sinh cơ to lớn như thế không biết vì lí do gì mà vùi trong cát, thậm chí không còn một miếng tro tàn nào của sinh vật sống.

Sâu bên trong, đang tràn ngập một loại nhịp đập sự sống, chính vì sự tương đồng trong bản nguyên, Mictlan theo vận mệnh, tìm được nơi này.

Kẻ mà Mictlan chú ý tới, không ai khác ngoài Ariel.

Nghe thấy giọng nói đó, Ariel giật mình. Hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, có vẻ chủ nhân của cơ thể quái vật khi nãy đã theo đường liên kết đi theo hắn—— dù ý thức đó không biết về thế giới linh tử đi nữa.

Vốn dĩ ở đoạn này, Ariel cùng Ermy đã đi đến ốc đảo có người dân khỉ cánh dơi trước kia, nhưng phóng tầm mắt nhìn xung quanh, Ermy cũng không thấy có một ốc đảo nào cả.

Ariel bên ngoài cơ thể, đưa một ngón tay lên miệng, tỏ vẻ im lặng. Khoé miệng lại không khỏi kéo dài một cách quỷ dị.

Những năm này nhằm để phát triển sức mạnh, Mictlan dùng phương thức nguyên thuỷ nhất- săn g·iết các dung hợp quái khác. Những con dung hợp quái ở sa mạc hoàn toàn không phải đối thủ của cặp cha con đại cổ thần này, trở thành chất dinh dưỡng cho bọn chúng.

Phủi phủi cát trên trang phục, Ariel kiểm tra lại ý nghĩ, cảm thấy không có 'giọng nói thứ hai' thì cũng thở dài nhẹ nhõm.

Ermy lo lắng nhìn, cô thấy ánh mắt của hắn dần dần lấy lại 'nhân tính' khuôn mặt cô liền giãn ra, thở phào một cái.

"Kẻ nào. . . độc ác như vậy? "

Liên kết là đường đi hai chiều.

Ariel, lúc này vẫn không hiểu rõ về Xâm Thực ______ tiếp tục nhìn sâu vào những lớp vật chất vẫn đang âm ỉ cháy khét đến từng phân tử.

Vậy có nghĩa là, đối phương có khả năng đem linh tử mình kí thác vào trên vài vật thể nhất định, nên mới khiến hiện tượng khi nãy xảy ra, mà lại, có vẻ đối phương quá mạnh mẽ, nên dù không có tầm nhìn linh tử, vẫn có thể dựa theo bản năng phản trắc quay lại cơ thể của Ariel.

Đó cũng là quyết định sai lầm.

Chương 52: 'Ma' ám

Xui xẻo cho cái tự hành giới này sinh vật đầu tiên nó gặp không phải giống loài nào đó, mà là hai đại cổ thần đã bước đi xa trên thần lộ.

Chỉ là, cũng vào khoảng khắc đó, vị trí của Ariel đã bị định vị.

"Lần đầu tiên trải nghiệm cái này. . . "

"Ngài trở lại rồi, vừa rồi là sao vậy? "

Về với cơ thể thật, Ariel gục xuống thở hổn hển, mồ hôi lạnh túa ra khắp da.

Quá trình này một khi hoàn thành, kể cả Mictlan cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Dù là Brahma, Fenrir hay Kukulkan, không một kẻ nào đã từng đạt đến đẳng cấp đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cha, người sẽ trở nên vĩ đại, báo thù cho chúng ta "

Ariel ngẫm nghĩ, dùng trí óc của mình phân tích tình huống vừa rồi, việc sử dụng tầm nhìn linh tử lên đối tượng thần lộ sẽ tạo ra đường liên kết, nhưng hắn đâu có nhìn thẳng vào kẻ nào?

Chỉ là chưa kịp tìm tòi, một cái ý thức chủ vô biên phản ứng tới, nó định vị lấy ý thức ngoại lai, khoá chặt.

Đó cũng là hai dung hợp quái đã chạy trốn đến biển sa mạc mênh mông, Ariel nhớ không nhầm hai kẻ bọn chúng bị nhóm Chư Thần truy bắt đã hơn tám trăm năm, thế tại sao có thể bén mảng tới ốc đảo cơ chứ.

Hai bên cứ chơi trò ngươi đuổi ta bắt, thế là đã qua tám trăm năm.

"Ermy. . . cảm ơn " (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà bốn tên Elf đằng sau cũng bị bối rối.

Shiva, Utuah và Allarh nhiều lần xông vào sa mạc tìm bọn chúng, nhưng mỗi lần họ thấy được vết đuôi của chúng liền đã mất dấu, hoàn toàn không thể tóm tới.

Mictlan lười biếng mở ra con mắt sư tử,

Cerberus lúc này cũng vừa từ cuộc săn quay trở lại, cả ba hàm răng đều cắn chặt lấy một con dung hợp quái đang thoi thóp trông như tổ hợp giữa đầu sâu và thân ếch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười quái dị của Ariel, Ermy chợt hoảng, cô vừa thấy chủ nhân của mình gục xuống đất, lại đứng dậy mà hành động kì lạ, hoàn toàn không theo kịp hoàn cảnh.

Ý thức chủ này không chỉ đá Ariel ra khỏi cơ thể của nó, ý thức của hắn bay v·út đi, khung cảnh xung quanh kéo dài. Chỉ mất vài giây, nhưng Ariel đã chịu ảnh hưởng nặng nề.

Mà trong lúc Ariel bất lực, một cỗ xuất lực đánh vào ý thức của hắn, dù chỉ là ý thức nhưng cảm giác lại quá chân thật, như ai chọi một cục đá tảng vào bụng và hắn rơi khỏi toà nhà vậy.

Nhìn xuống dưới lớp cát, đó là từng mảnh thuỷ tinh.

"Cha " một đầu Cerberus hô, thông qua giao thức linh hồn.

Nhìn lại, hoá ra là tại vì tay của Ariel đã bị bỏng nghiêm trọng từ lúc nào.

Có lẽ nó sẽ đi đến Đâm Chồi Kì, có lẽ sẽ có chuyện gì đó xuất hiện.

Ariel——đang bị chiếm dụng bởi ý thức bí ẩn, nhìn qua Ermy cùng bốn người.

"Hấp huyết tộc à. . . "

"Hả? " Ermy ngơ ngác

"Vả lại, cũng không bao lâu nữa, bọn chúng sẽ sớm hối hận vì không rủ tên Kukulkan đó tới "

Thế là chỉ qua một tháng, cả đoàn đã thành công đi được một nửa chặng đường.

Chỉ là Mictlan vẫn không dám đối diện với những kẻ từ nhóm Chư Thần.

Nhưng Mictlan có cảm giác rằng, một khi vĩ nghiệp hoàn thành, nó sẽ trở thành một trong hàng ngũ chí cao của thế giới.

Có vẻ, mọi chuyện đang xảy ra chiều hướng không đúng lắm.

"Bề trên, ngài ổn chứ?"

▷―――――――――――――‖◟◎◞‖―――――――――――――◁

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: 'Ma' ám