0
Tại Khởi Sinh Thành cách đó không xa một toà nhà nhỏ, Đốt Đặc Ba ở lại nơi này một đêm, dù sao cũng không thể quay về trong một ngày. Hắn dự định như thường lệ tại nơi này nghỉ ngơi một đêm, sáng mai liền xuất phát, quay về Khởi Sinh Thành.
"Đốt Đặc Ba"
"Đốt Đặc Ba"
Đốt Đặc Ba ngủ trong căn nhà gỗ, trong đêm khuya, lại nghe có người hô kêu tên của mình, đó là một cỗ giọng ngạo nghễ lại tự tin âm thanh, giống như nhìn xuống chúng sinh, một cái cao cao tại thượng chúng thần.
Đốt Đặc Ba mơ mơ hồ hồ chân trần đi ra khỏi phòng, một đường hướng về Khởi Sinh Thành đi tới, nhưng đi không bao xa liền có một cơn gió đêm lạnh thổi tới, nhất thời cảm giác giật mình một cái đánh tới đỉnh đầu, nháy mắt liền tỉnh dậy.
"Chuyện gì xảy ra vậy?
Ta làm sao ở tới chỗ này? "
Vào lúc này, cái túi bên hông của Đốt Đặc Ba lắc lư mấy cái, loé lên ánh sáng, xuyên qua lớp vỏ túi, một hội ánh sáng hoàng kim theo từng ô đan loé ra.
Đốt Đặc Ba chú ý tới, cầm ra viên bảo thạch từ trong cái túi, cái viên này bây giờ đã bị bao trùm trong ánh cam vàng rực rỡ đến chói mắt, nắm trong lòng bàn tay một lúc để tra xét, cảm giác nóng bỏng rực liền đốt lấy hắn, khiến Đốt Đặc Ba hô lên đau đớn ném ra ngoài.
Viên đá từ trong tay Đốt Đặc Ba tránh thoát được, giống như một sinh vật sống, ở trước mặt Đốt Đặc Ba bay mấy vòng, cuối cùng thu lấy ánh sáng, nhè nhẹ lơ lửng trước mặt hắn.
"Đây là. . . "
Do dự một chút, hắn dùng ngón tay khẽ chạm vào viên đá phía trước. Giống như kích hoạt một cái nút, toàn bộ tâm trí của Đốt Đặc Ba nhanh chóng bị kéo tới cõi vô hình, kéo dài đến vô tận.
Đến khi ánh sáng tan biến, Đốt Đặc Ba mở mắt ra, liền mang theo thị giác Thượng Đế ở bên trên bầu trời.
"Khởi Sinh Thành? Ta đang ở Khởi Sinh Thành? Không đúng, ta làm sao thế này? "
Hắn lắc lư một chút, theo tâm niệm liền thay đổi góc độ, tựa như có thể tuỳ ý nhìn mỗi một góc Khởi Sinh Thành. Ở trên cao nhìn xuống, Khởi Sinh Thành tựa như một cái vuông vức khối hộp, vì xây dựng ở trên đồng bằng, các công trình không có xếp chồng lên nhau như Thành Thần Ban, ngược lại là có chút thoải mái, không có san sát công trình.
Thành này vào buổi sớm rất thoáng đãng và xinh đẹp, chỉ là lúc này Đốt Đặc Ba lại không cảm nhận một chút nào sức sống, nhìn tới, trong ánh sáng bình minh lấp loé, chỉ thấy đâu đâu cũng là khói lửa, một cỗ sát khí bùng lên trong không trung.
"Chuyện gì vậy? "
Điều chỉnh thị giác quay xuống, Đốt Đặc Ba nhanh chóng nhận ra Khởi Sinh Thành đang bị t·ấn c·ông, vô số binh lính hấp huyết đang chống đỡ đợt t·ấn c·ông của chimera, các quyến thuộc của Leviathan bay đầy trời, một góc của tường thành còn không biết bị cái gì làm phá huỷ, khiến cho đám quái vật xông vào g·iết chóc thoả thuê.
"Không! Không! Sao lại thế này!? "
Khởi Sinh Thành vốn có vài vị thần lộ đạp giả đến từ giáo hội Vĩ Đại đến trấn giữ, chỉ là lúc này bọn họ đang quần công một con quyến thuộc ở trên bầu trời phía xa, con quyến thuộc này to lớn, trông như một con cá voi lông vũ, hiển nhiên là trực thệ của Leviathan. Nhìn vào sinh vật trước mặt, không hiểu vì sao thông tin của nó liền bị Đốt Đặc Ba biết được.
Đỉnh cao Sơ Sinh Kì- Côn Bằng.
Nó như một con cá voi sát thủ, hai cánh như kim loại, sáu đôi mắt cùng hai chi như đại bàng, nó chính là sinh trưởng nhờ vào tế bào của Leviathan kết hợp với sinh vật của biển khởi sinh, hoá thành một dung hợp quái thời đại mới hiếm có.
Chính nó đã dùng năng lực mang theo đại quân quyến thuộc bay lên bầu trời, rồi đột kích Khởi Sinh Thành.
Nhận ra tiền căn sự việc, Đốt Đặc Ba mặt cắt không còn giọt máu, năng lực của Côn Bằng quá quỷ dị, nó có một không gian con trong dạ dày của nó, chỉ cần nó muốn có thể hút lấy trăm vạn tấn khối vật chất vào bụng, rồi khi cần lại nhả ra.
Vốn dĩ các vị chủ tế cùng nhau cũng không phải là không chống đỡ được, nhưng cách biệt hình thể cùng cấp độ, khiến cho bọn họ dần dần rơi xuống hạ phong, rồi bị g·iết c·hết.
Côn Bằng há to miệng, một cỗ hấp lực tựa như cuồng phong, cuốn lấy một nửa Khởi Sinh Thành vào bên trong bao tử của nó- tiêu hoá.
Khởi Sinh Thành. . . huỷ diệt
"KHÔNG!"
Giật mình bắn thót, Đốt Đặc Ba ngã quỵ xuống mặt đất, chợt nhìn thấy đã quay về nguyên trạng, lúc này vẫn là giữa đêm.
"Ta bị ảo giác sao?
Không, đó là tương lai? "
Mở ra nắm tay, ở trong đó là một viên đá đang nằm trọn, viên đá phát ra từng nhịp đập thể như một bào thai đang sống.
"Ngươi cho ta thấy những gì đã xảy ra sao? Hay là. . . ngươi đang cảnh cáo ta "
"Không tốt, ta phải nhanh chóng quay về khởi sinh thành! "
Đốt Đặc Ba luỵ khuỵ đứng dậy, gấp rút chạy về phía Bắc nơi Khởi Sinh Thành xây dựng, hắn đã hiêu lí do vì sao khi đến vùng biển lại không thấy bóng dáng kẻ thù rồi.
Nhìn lên bầu trời, xuyên qua những rạng mây dày đặc, hắn đang biết rằng ở đó đang có một con đại cổ thần đang bay ở trên- Côn Bằng, cùng đội quân khổng lồ quyến thuộc đang ở trong bụng nó.
Lúc này, viên đá ở trong lòng bàn tay trở nên rực rỡ, chui tọt vào trong người của Đốt Đặc Ba tựa như thuỷ ngân.
Vừa sát nhập vào trong cơ thể hắn, một cơn chấn động lan rộng ở gần vị trí tim, cùng với đó là sự nóng rát như bị dí hun sắt nóng từ sâu trong cơ thể, khiến cho hắn mất đá ngã lăn quay trên đất bằng.
"Ư hự!
Ta- sao thế này? Không, đây là. . . "
Cùng với cơn nóng bỏng rát, một thứ gì đó đang lan toả, đầy khoái cảm. Đốt Đặc Ba trong mắt như rực lên một vầng mặt trời, một số kiến thức từ hư không xuất hiện trong kí ức của hắn, hắn liền biết đang xảy ra chuyện gì.
Hoá ra, cái viên đá quý kia chính là một phần thần lực năm xưa Kukulkan vì không điều phối đủ nên đã quăng ra ngoài tự nhiên, mà thần lực vốn dĩ không giống Nguyên Chất, nó có thể ở ngoài tự nhiên mà không bị môi trường hoà tan, cuối cùng ở biển hỗn độn- cái tên khác của biển khởi sinh, vón thành một cục đá.
Nó chứa một lượng lớn linh tử của Kukulkan, sau tám trăm năm còn dung hợp với nguồn sống cực bạo tăng của biển hỗn độn, cuối cùng biến thành một loại cực kì tương tự với hạch ngão.
Thần hạch của thái dương.
Như vậy, cứ tiếp xuống như vậy việc bước vào sơ sinh kì của Đốt Đặc Ba đã ván đóng thuyền, nhưng cơ bản hắn không có nhiều thời gian như vậy. Côn Bằng đã đang hướng về Khởi Sinh Thành bay tới, nếu không đến kịp trước sáu tiếng nữa chắc chắn sẽ không kịp.
Nén nhịn cơn đau, Đốt Đặc Ba vừa chạy, vừa vận dụng nguồn sức mạnh tới, tựa như một cơn sấm chớp phóng về phía trước.
.
Côn Bằng ở trên bầu trời, xuyên qua những tầng mây mà bơi lội, không gian con trong bụng nó đang chứa lấy mấy trăm nghìn quyến thuộc, có vài con đã sở hữu sức mạnh không kém gì thần lộ đạp giả sơ sinh kì.
Điều này là vì cách biệt hình thể, dẫn đến năng lượng tích trữ cũng nhiều hơn, cùng thần hoá tế bào cũng ở mức độ cách nhau gấp mấy lần.
Ngô Gia cũng nhờ mức độ tế bào cùng linh tử ở số thiên văn mà áp đảo cả thế giới, nên không phải tự nhiên mà trước đây Baldur cùng Kukulkan gấp gáp muốn huỷ diệt trận doanh đại cổ thần, để bọn chúng thêm thời gian trưởng thành sợ rằng cũng không còn đường lui cho các ngôi sao nguyên tố.
Mà thân sinh ra từ mảnh thịt của Leviathan, Côn Bằng có một bí mật ít ai biết.
Trong biển khởi sinh, mọi tân tế bào đều được đẩy nhanh thời gian gấp hàng triệu lần so với hiện thực, tế bào sinh vật càng hoàn chỉnh thì tốc độ phúc lợi này càng giảm. Thế nhưng có một lỗi nhỏ trong quy tắc này, đó là tế bào thần lộ không được xác định là một 'tế bào'.
Vào lúc Leviathan đối chọi với quy tắc thế giới rồi bị giam giữ phía dưới Đoạ Hải, một mảnh thịt của nó bị nứt vỡ phi ra khỏi Biển Khởi Sinh, bị hàng trăm vạn vi sinh vật tranh nhau nhai nuốt, hợp nhất, trở thành dung hợp quái lai tạp giữa thời đại cũ và tân thời đại━━━Côn Bằng.
Mọi đại cổ thần từ khi sinh ra đều được Linh Giới gọi tên, nó cũng không ngoại lệ. Việc phân trưởng tế bào của nó là một 'glitch' khủng kh·iếp, cuối cùng biến dạ dày nó thành một loại không gian bỏ túi.
Không có Leviathan, chính nó đã lãnh đạo toàn bộ các quyến thuộc. Vào một hôm nào đó, nó cảm nhận được sự hiện diện của thần lực thần mặt trời đang trôi nổi giữa lòng đại dương hỗn độn.
Tuy nhiên, có Leviathan làm bài học, không một sinh vật nào dám trắng trợn tung hoành tại biển khởi sinh, vì thế mà viên đá thần lực cứ tiếp tục trôi nổi cho đến khi đến bờ, mà lúc này khí tức của thần lực cũng hoàn toàn biến mất.
Cho rằng các sinh vật hai chân trên mặt đất đã ă·n c·ắp lấy thần lực, Côn Bằng liền dẫn theo đại quân đột kích Khởi Sinh Thành.
Đây là nguyên cớ của sự việc, mà viên đá thần lực cũng vì liên quan tới nhân quả, nhờ đó lấy được Vận Mệnh Thương Khung hình ảnh, cho Đốt Đặc Ba nhìn thấy trước bi kịch của Khởi Sinh Thành.
Côn Bằng bay qua rạng mây, vài giờ sau, cuối cùng nó cũng nhìn thấy được một khu vực công trình không tự nhiên ở phía dưới.
Tiến thêm chút nữa nó cũng không thể giấu nổi thân hình, thế là nhân lúc mây chưa tan, nó dùng sức mạnh từ những đôi cánh, lao thẳng xuống Khởi Sinh Thành.
Giống như một quả đại bác, một sinh vật khổng lồ bọc trong gió bão, đâm sầm xuống mặt đất, lực dư chấn tạo ra những cơn gió cùng bụi mù, phá huỷ mọi thứ trong bán kính vài dặm.
Công trình huỷ diệt, từng toà nhà vỡ vụn, Côn Bằng nằm giữa trung tâm một cái hố lớn bị oanh tạc, dùng đôi chi như đại bàng đứng vững thân thể.
"?"
Đôi mắt nó xoay tròn, nhìn quanh mọi nơi, chờ đợi sự phản công, dẫu vậy, nó không thể trông thấy dù chỉ một bóng hình.
Nhưng nó vẫn theo dự định, há to cái mồm của một con cá voi, từ trong đó một không gian vô định xé ra, hàng loạt các quyến thuộc của Leviathan lúc nhúc bay ra và lan tràn khắp mặt đất, tìm kiếm và xé xác kẻ thù.
Một giờ trôi qua, Côn Bằng vẫn không tìm được bất kì ai.
Một toà thành trống rỗng.