Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 257

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 257


Lê Đăng Vân và An Thiên Tứ nhìn cánh cửa đang rộng mở, liếc nhau, cơ bắp đang căng chặt cũng được thả lỏng.

Trên người Thi Liên Chu mặc áo khoác màu đen, ngũ quan lạnh lùng bị ánh mặt trời sau giờ ngọ rọi lên làm nổi bật thêm sự lạnh nhạt, anh đi vào từ cửa, trên người tản ra khí chất cao quý hơn người, theo bước chân anh đến gần, không khí càng thêm yên tĩnh.

Kế hoạch của Lưu Tiểu Cường năm lần bảy lượt bị phá hỏng, không thể ngăn nổi lửa giận trào ra từ trong lòng.

Lưu Tiểu Cường vừa dứt lời, giọng nói hoảng loạn kèm theo tức giận cũng vang lên: “Ai ngu xuẩn! Ông ngu xuẩn! Ngu xuẩn!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ là, không phải anh đang đóng phim điện ảnh ở huyện Thấm sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thi Liên Chu nhìn những cảnh phim quay hôm nay, khuôn mặt anh có chút khó chịu không thể nào kiềm chế được.

Chương 257

Anh ngậm một điếu thuốc trong miệng, mím môi nói: “Đến bệnh viện một chuyến, đưa Khương Chi đến đây.”

Phòng bệnh 208, người mở cửa là dì Hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ta hung dữ nói: “Lại thêm một người ngu xuẩn xen vào việc của người khác!”

Đôi môi mỏng của anh mím chặt lại, đuôi lông mày đuôi mắt đều lộ ra sự lạnh lùng, giọng điệu nghiền ngẫm: “Ồ, muốn người?”

Cô biết, Thi Liên Chu muốn nhúng tay vào chuyện này.

Tạ Lâm hơi sửng sốt, ngũ gia của bọn họ thích phụ nữ từ khi nào vậy? Người phụ nữ tên Khương Chi này, có cái gì khiến Thi Liên Chu nhìn cô với ánh mắt khác chứ? Trong lòng anh ấy lẩm bẩm một hồi, nhưng trong hành động lại không dám thờ ơ, anh ấy lái xe đến bệnh viện.

Trấn Đại Danh được cứu rồi.

Khương Chi nhìn bóng dáng cao lớn ở cửa, trái tim đang đập nhanh đột nhiên bình tĩnh trở lại.

Lưu Tiểu Cường nhìn thấy Tào Kiến cúi người, trong lòng lộp bộp một tiếng, hiểu rõ người tới không có ý tốt, lập tức, đến thịt mỡ trên người cũng tràn ra sự hoảng loạn, mồ hôi lạnh chậm rãi chảy từ trên trán xuống, trong lòng suy nghĩ đối sách.

Thi Liên Chu liếc mắt nhìn Khương Chi, cười như không cười đáp lại Tào Kiến: “Chê cười? Ban ngày ban mặt cầm s.ú.n.g mà chê cười?”

Bọn họ có cảm giác sống sót sau tai nạn.

Đúng lúc này, trước cửa đồn công an vang lên tiếng “rầm rầm”, cửa đã bị người ta đá văng! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ta ngẩn người, đột nhiên nhìn thấy trưởng đồn công an vừa lăn vừa bò đi vào từ cửa chính, cảnh mũ trên đầu xiêu xiêu vẹo vẹo, bộ dáng suy sụp như mới bị người ta đánh thức từ trên giường.

Dứt lời, ông ta quay người về phía Thi Liên Chu, cẩn thận cười: “Ha ha, để cho Thi tiên sinh chê cười rồi.”

Nghe lời anh nói xong, Khương Chi nhẹ nhàng thở ra, nhếch đôi môi tái nhợt, hơi thở dần dần uể oải. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời gian trở lại hai tiếng trước.

Tào Kiến nhìn đồn công an hỗn loạn, chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, quát: “Còn không nhanh vứt s.ú.n.g đi?”

Động tĩnh lớn như vậy, mọi người đều nhìn qua.

“Sở…sở trưởng?” Vẻ mặt Lưu Tiểu Cường mờ mịt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 257