Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 273

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 273


Lê Đăng Vân ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Khương Chi, cô về trước đi, đừng lo, tôi sẽ không bỏ qua chuyện ở trấn Đại Danh đâu, chuyện cô nói với tôi, tôi cũng sẽ kể lại hết cho cha tôi nghe, những đứa trẻ bị bắt đi kia nhất định sẽ được tìm về!”

Chiếc xe giống như một thanh kiếm sắc nhọn lao đi.

Khương Chi hơi giật mình, cầm lấy sữa và bánh mì, mím môi, nhẹ giọng nói: “Thi Liên Chu, cảm ơn anh.”

Thi Liên Chu liếc mắt nhìn cô một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh quay người đi lái xe, bước chân nhanh nhưng không hỗn loạn, có chút bình tĩnh và trầm ổn, ánh sáng mờ ảo chiếu lên người anh tạo thành một bóng dáng mảnh khảnh, nhưng chỉ bóng lưng này cũng toát ra khí thế người đứng đầu đủ để ai nhìn thấy đều bị giật thót tim.

Thi Liên Chu liếc nhìn cô một cái, lạnh nhạt nói: “Đứng đợi ở đây.”

Quả nhiên con đường đi ra bên ngoài của trấn Đại Minh đã bị phong tỏa, cũng không biết Tạ Lâm tìm người ở đâu mà đang giám sát chặt chẽ người qua lại trên con đường này, cũng may bọn họ đều biết Thi Liên Chu, cho nên hai người mới dễ dàng đi qua đó.

Anh ấy thực sự không muốn để cho Khương Chi đi cùng với vị thiếu gia nhà họ Thi này, dựa theo quan hệ thân sơ thì anh ấy chắc chắn đứng về phía Thiên Tứ, nhưng sắc mặt của Khương Chi thật sự không ổn, hơn nữa lại thêm những vết m.á.u loang lổ trên quần áo, khiến người ta nhìn thấy mà phát sợ.

Sắc mặt cô khẽ thay đổi, mím chặt môi.

Thi Liên Chu khẽ ừ một tiếng, một tay cầm vô lăng, một tay mở ra ngăn chứa đồ, lấy ra một túi bánh mì và sữa chưa bóc ném vào trong lòng của Khương Chi, bình tĩnh nói: “Ăn đi.”

Mặc dù cô chưa từng thích ai, nhưng cũng biết cảm giác tim đập nhanh vừa rồi nguy hiểm đến mức nào, cô không phải người phù hợp với Thi Liên Chu, hơn nữa cô còn che giấu bí mật về con của anh, đây chính là khoảng cách không thể vượt qua, cũng không thể hàn gắn mối quan hệ giữa hai người họ.

Chiếc xe việt dã to lớn dừng lại, Khương Chi lấy lại tinh thần, ngồi lên xe.

Sương mù bao phủ, kèm theo cơn mưa nặng hạt khiến con đường phía trước trở nên mờ ảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 273

Khoảng cách đi đến huyện Thấm còn phải mất một tiếng đồng hồ nữa.

Cô có thể cố gắng lấy lại tinh thần để giải quyết mọi chuyện ở đồn cảnh sát, nhưng trong bệnh viện vẫn còn hai đứa trẻ đang đợi cô, cô không thể ở cả đêm ở trấn Đại Danh được.

Sau khoảng 40 phút, những hạt mưa phùn kết nối với nhau tạo thành một tấm lưới lớn.

Cuối cùng Khương Chi vẫn gật đầu.

Thi Liên Chu giống như ánh mắt trời chói chang, có khi chỉ cần một ánh mắt của anh thôi cũng đủ để đốt cháy cả một thảo nguyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên, cô không thích hai từ ‘đại khái’ và ‘nhỡ đâu’. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong khoảnh khắc, trái tim Khương Chi đập nhỡ mất hai nhịp.

Cô đột nhiên cảm thấy sự hiểu biết của bản thân đối với Thi Liên Chu quá phiến diện, dường như anh cũng không vô tình độc ác giống như trong tiểu thuyết.

Khương Chi cau mày, thì thầm nói: “Trời mưa rồi.”

Cảm ơn anh không hỏi lý do vẫn sẵn sàng giúp đỡ.

Ngay khi hai người họ vừa mới ra khỏi trấn Đại Minh, bầu trời bỗng trở nên u ám.

Khương Chi và Thi Liên Chu cùng nhau đi ra khỏi đồn cảnh sát, bị gió lạnh thổi qua, cô lập tức tỉnh táo hơn một chút.

Tất nhiên, có lẽ bọn họ sẽ không xui xẻo đến mức vậy, tình cờ gặp phải trận lở đất ở đoạn đường này.

Khương Chi nhìn cơn mưa càng ngày càng nặng hạt bên ngoài cửa sổ, khuôn mặt của cô càng thêm không có chút hồng hào nào, môi cũng có chút trắng bệch, đây là chuyện gì? Nhà dột gặp mưa to sao?

Con đường từ trấn Đại Danh đến huyện Thấm phải đi qua con đường một bên là núi, một bên là khe núi sâu không thấy đáy, trong hoàn cảnh này, mưa to dễ hình thành lũ quét và lở đất sẽ càng nguy hiểm hơn.

Cô thắt dây an toàn, vẻ mặt bình tĩnh lại, như thể cảm giác áy náy vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.

Nghe vậy, Thi Liên Chu nghiêng đầu nhìn cô một cái, thấy cô đang hé miệng nhỏ ăn bánh mì, đôi mắt hơi chớp chớp thì anh lại nở một nụ cười mà chính bản thân anh cũng không ý thức được, khí thế lãnh đạm quanh người đột nhiên tan rã.

DTV

Cô đặt cuốn sổ ghi chép của đồn cảnh sát xuống, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của đứa trẻ trong ảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai hàng lông mày của Khương Chi nhíu lại, nhìn thời tiết bên ngoài, bình tĩnh nói: “Trời sắp mưa to rồi, đêm mưa lái xe rất nguy hiểm, chúng ta cần quay đầu trở về!”

Thi Liên Chu cau mày, giảm tốc độ xe, bật đèn sương mù và cần gạt nước lên, nhưng cho dù làm như vậy thì tầm nhìn phía trước cũng rất kém.

Ánh hoàng hôn tắt dần, trời bắt đầu tối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 273