Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 94

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 94


DTV

Khương Chi nghe xong, tâm trạng cô vô cùng tốt, nói: “Được! Ngày mai tôi sẽ để Tiểu Qua mang đến cho anh.”

Điền Lệ kéo dài giọng nói: “Chi Tử, buôn bán thịt kho của cô thật sự rất tốt!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chi quay về nhà bếp một lần nữa, cô mở màn hình hệ thống ra nhìn tài sản của mình: Hai mươi hai ngàn ba trăm chín mươi tám đồng hai.

An Thiên Tứ nghe thấy giá cả cũng không tỏ ra ngạc nhiên, anh ấy cảm thấy món thịt kho này rất đáng giá. Trái lại là hai vợ chồng Khương Trường Hưng, họ đã trố mắt nhìn lên, tưởng mình đã nghe lầm, thịt kho mắc như vậy sao?

Trong lòng Khương Chi âm thầm nói: “Ba của đứa nhỏ, anh đi đi, tôi nhất định sẽ tìm mấy đứa con trở về.”

Cô cong môi cười, khóe mắt, đuôi mày như lóe sáng.

Bốn mươi đồng! Đó là thu nhập trong hai tháng hai vợ chồng họ mới kiếm được.

“Có đói bụng không?”

Dường như đoạn đường trở về này trở nên nhanh hơn so với lúc đi.

An Thiên Tứ cũng đưa ra lời bình luận của mình về bộ phim này. Theo anh ấy thấy, đây là một bộ phim điện ảnh hay, có ý nghĩa giáo d·ụ·c sâu sắc, dựa theo xu hướng hiện nay mà nói, có lẽ đây chính là bộ phim ăn khách nhất gần đây.

An Thiên Tứ mua ba cân tai heo, năm cân đuôi, còn có một cân ruột heo, thanh toán bốn mươi đồng ngay tại chỗ, tâm trạng Khương Chi đang vui nên đã bớt ba hào số lẻ kia.

Tiểu Qua ngồi trước bàn, dưới ánh đèn dầu, cậu bé cắn một miếng bánh màn thầu, lại cắn một miếng thịt, ăn ngon lành.

Khương Chi cười. Cắt cho cậu bé một cái tai heo, lại lên thương thành trong hệ thống đổi lấy bốn cái bánh màn thầu.

Tạm biệt An Thiên Tứ, Khương Trường Hưng tiếp tục đưa Khương Chi và Tiểu Qua về nhà.

Cô biết đây là khách hàng tiềm năng, vì vậy Khương Chi đã báo giá ngay lập tức.

Chương 94

Quá xa, không thấy rõ dáng vẻ của anh, lại có thể nhìn thấy cái bóng thon dài của anh trên mặt đất.

Sau khi chào tạm biệt, hai vợ chồng Khương Trường Hưng cũng vội vã quay về. Họ nghĩ về đến nhà phải ăn thịt kho kia, phải xem thử rốt cuộc là thịt quý giá thế nào lại dám bán đắt như vậy, vấn đề là Khương Chi vẫn có thể tiếp tục bán nó.

Lúc xuống xe, Khương Chi đưa Khương Trường Hưng hai đồng, dặn anh ấy: “Anh Trường Hưng, làm phiền anh, ngày mai đến nhà tôi sớm hơn.”

Sắc mặt anh ấy hơi xấu hổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào nhà mình, Khương Chi đến nhà bếp nhìn thoáng qua, thịt kho trên bếp lò vẫn còn hơi ấm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy lời này, Điền Lệ im miệng ngay lập tức.

Nhưng kể từ ngày đến đây, mỗi ngày anh ấy đều ăn canh suông nhạt nhẽo, trong miệng thật sự không còn khẩu vị ăn uống gì nữa, bây giờ khẩu vị đã kém xa trước đây. Thế nhưng từ tối hôm nay, sau khi được nếm món thịt kho kia, An Thiên Tứ cảm nhận vị giác của mình đã được đánh thức.

Cô nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần Thi Liên Chu rời khỏi nơi này, sau này vài năm tới có lẽ sẽ không gặp lại.

Khương Chi híp mắt, cười nói: “Hôm nay thím Hoán Mai đã đặt mua ở chỗ tôi hai cân thịt kho, lúc trở về hai người nhớ nếm thử, nếu thích thì thường xuyên ủng hộ việc buôn bán của tôi nhé, tôi sẽ giảm giá cho.”

Ít nhiều gì thì cô cũng được xem như một bà phú hộ rồi nhỉ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên đường đi, đều là tiếng bàn luận hăng hái của Khương Trường Hưng và Điền Lệ.

Thỉnh thoảng Tiểu Qua ngẩng đầu nói thầm vài câu với An Thiên Tứ.

Điền Lệ nhìn Khương Chi có thể dễ dàng kiếm được bốn mươi đồng thì tâm trạng cô ấy giống như dầu sôi trên chảo, đang ùng ục sủi bọt.

Là một nhà giáo nhân dân ưu tú, làm sao anh ấy có thể tham ăn thế này? (đọc tại Qidian-VP.com)

Vẻ mặt cô ấy đầy hâm mộ nhưng đáy lòng lại có chút ghen ghét. Nhớ lại trước đây thanh danh Khương Chi Tử thối biết bao, cuộc sống cũng nát bét, thật sự không ngờ có một ngày cô đột nhiên tỉnh táo, kiếm tiền cũng vô cùng tài giỏi.

Khương Trường Hưng đã nghe Điền Hoán Mai nói Khương Chi muốn thuê xe bò vào ngày mai nên lúc này nghe Khương Chi dặn, anh ấy cũng gật đầu.

Đắt c.h.ế.t đi được, ai muốn ủng hộ việc buôn bán của cô ta chứ?

Tiểu Qua cũng chạy đến nhìn thì cậu bé đã ch** n**c miếng ngay lập tức. Tiểu Qua vội vàng nói: “Đói, con đói rồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 94