Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72: Có chút rung lắc.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Có chút rung lắc.


"Đây là Khởi Nguyên năm thứ mấy?"

"Làm sao có thể? Bọn chúng đã sửa chữa lại được kết giới? Mấy lão tặc kia đều c·hết trong tay ta, thời đại sẽ không có kẻ sửa được kết giới bị hỏng đó."

Hắn cũng phải bước ra ngoài hít thở không khí và cùng với Thái Dương, Thiên Thanh tập luyện kiếm đạo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiết Ương thành đã trải qua ba lần sụp đổ bởi thú triều, lần này linh cảm của các tu sĩ tham gia thú triều lúc trước có chút không rõ, vô số yêu thú gầm thét xông tới, binh sĩ trong thành lập tức đống cửa ra hiệu bắn lệnh tiễn, loại tiễn này đều là do tu sĩ bắn ra sẽ làm yêu thú b·ị t·hương không nhẹ.

"Bây giờ có thể đọc đan đạo rồi."

Một đạo xé trời phá đất, càn khôn đảo loạn thiên hạ kinh hãi, đó là những lời nói về một đòn vừa rồi, Trần Lục vô cùng thích thú lại tiếp tục chìm mình vào trong sách kiếm đạo.

Các vị tiền bối tu vi Ngũ Kỳ trở lên sẽ không được tham gia thú triều, bởi vì đây là lịch luyện cho các tiểu bối, trừ khi yêu thú xuất hiện là một loại ngũ cấp vương thú thì tiền bối mới được dự chiến.

"Hóa ra đạp trong bóng đêm vô tận, đã vô tình khiến ta thẳng bước về nơi này."

Thanh niên phất tay liền dung hợp kỳ lân, thủy long, lục chu tước và mặt trời, cơ thể hắn khuấy động lên bốn loại năng lực đạt đến cực hạn của thế gian.

Lưỡi kiếm đâm thẳng vào nhưng lại bị một cái kết giới ngăn được, thanh kiếm vẫn lơ lửng ở đó mà không quay trở về với chủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão già vuốt vuốt râu hơi trầm tư một chút nói:

"Tận Diệt!"

Nhìn kỹ lại là một thanh niên sắc mặt bình tĩnh, thứ hắn đang cưỡi là một chân long, nó không phải chân long tồn tại thật sự mà do nước hóa thành.

"Ngươi là kẻ nào? Lại dám tùy tiện xâm nhập?"

Một lão già râu tóc kèo dài đến chân quát lớn, theo sau lão là những kẻ khác tu vi cũng cường đại.

Thanh niên đột nhiên xé nát hư không xuất hiện bên thanh kiếm, hắn vung kiếm chém ra thêm một cái lỗ hỏng vô cùng lớn ở màn đêm vô tận.

Thiết Ương thành là một thành nằm ở ngoài cùng phía nam Nam Vực Hoàng Triều, mà phía nam là nơi thích hợp cho vô số yêu thú sinh sống và tu luyện, nên mọi đợt thú triều đều xuất hiện ở phía nam.

Phía sau hắn còn bay theo một cái mặt trời vô cùng to lớn và một lục tước đẹp tuyệt dịu, còn có một con kỳ lân màu đỏ máu bước đi trong màn đêm, mỗi một bước của nó đều mây xuất hiện, như là đạp mây bước đi.

Đây là chiêu thức hắn vừa mới học được từ điển tịch Trần gia, nhưng không phải kẻ nào cũng có tư chất để học được Uy Quốc.

Trần Lục hai tay nắm kiếm nâng lên chém ra một đạo kim quang chói mắt xuyên thủng liên tiếp bốn bộ xương yêu thú, sau khi đó còn tạo ra một v·ụ n·ổ kinh người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó tay bóp lục chu tước ném lên kết giới một lần nữa, nhưng sau những đòn cực đại kia lại không làm kết giới lung lây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưỡi kiếm xoẹt qua màn đêm vô tận, không biết trải qua mấy năm ánh sáng đã tới được một dãy thiên hà đây màu sắc.

Lão già con ngươi co rút lập tức truyền pháp lực vào trong kết giới, mấy người khác cũng ý thức được vấn đề cũng tới hỗ trợ, thanh niên kia điên cuồng t·ấn c·ông kết giới như đã nhập ma.

"Trở về rồi."

"Hừ, vậy mà chưa c·hết?"

Thanh niên bổ xuống một kiếm liền tạo ra một v·ụ n·ổ lôi điện, hắn quăng kiếm qua một bên nắm lấy mặt trời phía sau ném tới kết giới.

Trần Lục thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn lấy ra một bình rượu đặt bên cạnh, vừa lật đọc sách vừa uống rượu.

Thanh niên nghe xong liền cười to một tiêng nói:

Tay cầm kiếm, tay còn lại phất lên giữa hư không hóa ra một con trùng to bằng một cái thiên hà.

Trần Lục kiếm đạo đã thông suốt, mỗi một đạo chém ra đều có thể phá đi mọi vật cản, thành thục và sắc bén đến làm hư không nứt ra như tấm kính.

Thanh niên con ngươi co rút lại âm trầm nói.

Kiếm khí hắn chém ra mang theo lôi điện hoặc cuồng phong rất mạnh mẽ, Trần Lục vài ngày luyện tập đã có thể dung hợp lửa của Thái Dương vào lưỡi kiếm, tạo thành một thanh hỏa kiếm lợi hại.

"Diệp Tử."

Thú triều tới vô cùng đột ngột, binh sĩ và tướng lĩnh Thiết Ương thành cũng may chinh chiến nhiều lần với yêu thú, nên đã kịp thời phản xạ ngăn một màn thất thủ, các tu sĩ đệ tử tông phái lúc này mới phản ứng đã bay lên tường thành, vô số công pháp và pháp bảo đều đánh xuống dưới bầy yêu thú đang vây thành.

Trúc lão nhiều lúc định tới thăm Trần Lục, nhưng nghe Thiên Uyển nói hắn dạo này bế quan không chịu ra ngoài, nên cũng đành tìm mấy vị thái trưởng lão bàn chuyện thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Uy Quốc!"

Thanh niên cau mày có chút khó hiểu gào lên.

Trần Lục miệt mài đọc sách mặc kệ bên ngoài đang xảy ra dị biến, hắn ở này cũng gần một tháng rồi, kiếm đạo cũng là thành thục được hơn một nửa.

Thanh niên cau mày do dự một chút mới nói:

Chương 72: Có chút rung lắc.

Thú cưỡi khắp nơi trong Thiết Ương thành đều trở nên hung dữ lạ thường, bọn chúng không còn nhận ra chủ nhân bắt đầu làm loạn trong thành, vô số tu sĩ phải ra tay trấn áp trước khi bọn chúng thật sự cắn c·hết người nào đó xui xẻo.

"Khởi Nguyện hậu thế."

Thủy long, kỳ lân, lục chu tước, và mặt trời từ trong đó đi ra, bọn chúng đều mang một vẻ thống hạn nhìn thề giới này.

Nhưng chỉ là nứt ra mà thôi, phải đạt tới một cái cảnh giới hiểu được không gian pháp tắc, mới có thể làm ra một kiếm hư không vỡ vụn.

Một thanh kiếm màu xám từ trong vỏ kiếm sau lưng thanh niên bay vọt ra ngoài, hắn điểm về phía trước thì thanh kiếm lập tức đâm tới.

Thanh niên vung kiếm chỉ về phía Kỳ Lân, nó lập tức hóa thành một tia lôi điện màu đỏ có chút âm u của hắc ám, lôi điện hòa hợp với lưỡi kiếm màu xám tạo ra một màu quỷ dị u ám.

Lão già vẻ mặt bình thản nói, những lời này tuy có vẻ thản nhiên, nhưng sâu trong đó là sự kiêu ngạo xem thường chúng sinh.

Bỏ qua những việc đang xảy ra ở Vân Kỳ giới, bỏ qua toàn thiên hà đang tồn tại, trong bóng đêm vô tận không thấy điểm cuối, đang có một bóng trắng cưỡi một vật gì đó màu lam rất to lớn.

Một tháng nữa lại trôi qua, phía trời nam của Nam Vực đã bắt đầu có mây kéo tới, từng tiếng gào thét giận dữ của yêu thú xung quanh, thú triều lại một lần nữa sắp bắt đầu.

Thiên Vân tông vẫn là người xung phong đi đầu, một trận pháp từ 20 người hình thành lao ra bên ngoài, Trúc Âm thì được lệnh ở trên thành trợ chiến, bởi vì nàng còn ảnh hưởng bởi c·ái c·hết của Trụ Phong, nếu sơ xuất trong trận hình thì toàn bộ đều c·hết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Có chút rung lắc.