Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 64: Hoài nghi

Chương 64: Hoài nghi


Doanh trại quân Chiêm,lều lớn trung quân

Chế Bồng Nga thần sắc có chút mỏi mệt rõ ràng trong thời gian này không thiếu lao lực.Cũng không có gì lạ,lương thực dự trữ của đại quân Chiêm đã xuống ranh giới nguy hiểm,bắt buộc phải thi hành cấp phát hạn chế,muốn chống đỡ qua tình thế khó khăn cấp thiết cần có kế hoạch sử dụng số lương thực ít ỏi còn lại 1 cách dè sẻn,hắn mở hội nghị hôm nay cũng là vì thương lượng chuyện này.Nhưng kết quả cũng không lạc quan,mặc dù trên đại thể cắt giảm lượng lương thực cấp phát tất cả mọi người đều đồng ý nhưng về chi tiết phân phối các tướng lĩnh lại liên tục đùn đẩy cãi cọ,ai cũng không muốn đa số gánh nặng rời vào trên đầu đơn vị của mình rốt cuộc q·uân đ·ội là vốn lập thân của mọi người,làm lão đại ca không vì bọn tiểu đệ nói chuyện sau này ai chịu cho ngươi bán mạng.Nhìn phía dưới khắc khẩu không thôi,Chế Bồng Nga thái độ dần trở nên khó chịu,đang muốn quát lớn bỗng 1 tên lính gác tiến vào báo tin:

-Đại Vương,Tướng quân Ko Ceng đã trở về,xin cầu kiến Đại Vương.

Biết được Ko Ceng trở về Chế Bồng Nga lập tức đại hỉ,không chờ được hạ lệnh:

-Được mau truyền cho hắn vào.

Các tướng lĩnh nghe được tin tức cũng dừng tranh cãi, trong mắt cũng lóe lên tia sáng.Ko Ceng đã trở về,có lẽ sự tình còn có chuyển cơ.

Ko Ceng tiến vào trong lều,thuần thục quỳ xuống hành lễ.

-Thần đã đi sứ trở về,xin hướng Đại vương phục mệnh.

Chế Bồng Nga gật gật đầu:

-Được rồi.Đứng lên đi.

-Tạ Đại vương.

Ko Ceng vừa đứng lên,Chế Bồng Nga liền hỏi:

- Lần này đi sứ có kết quả gì?.Tướng Việt thái độ ra sao?

Thấy Chế Bồng Nga thái độ có chút gấp gáp,ẩn ẩn có chút chờ mong xung quanh các đồng liêu cũng đánh tới ánh mắt mong đợi Ko Ceng trong lòng thở dài,cũng chỉ có thể đúng sự thật hồi báo:

-Thưa Đại vương,thần đã cố gắng hết sức,nhưng tướng Việt thái độ rất kiên quyết,hắn không chấp nhận hòa đàm,đem lễ vật của chúng ta trả lại.

Chế Bồng Nga lập tức sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi,bên cạnh các tướng lĩnh vốn còn mong chờ chuyển cơ, thình lình nghe được tin tức xấu lập tức trở nên bối rối,ai nấy đều lộ ra hoang mang.Một viên tướng nhịn không được hỏi lại:

-Ko Ceng tướng quân,thật sự không có đường sống cứu vãn sao,liệu có phải hay không hắn đối với điều kiện của chúng ta không hài lòng? Hắn không sợ dồn chúng ta vào đường cùng sẽ nhận phản phệ sao?

Ko Ceng lắc lắc đầu:

-Không hắn rất kiên quyết,không có thương lượng, ta cũng không có biện pháp,có lẽ hắn là tin tưởng ăn chắc được chúng ta.

Bầu không khí trong lều lúc này trở nên nghiêm trọng,Chế Bồng Nga sắc mặt biến ảo không ngừng,bông nhiên trở nên kiên quyết trong mắt lóe lên vẻ hung tàn:

-Được rồi,có cái gì lo lắng,các ngươi có cái gì để lo lắng chúng ta còn có đại quân,còn có sức đánh 1 trận,người Việt nghĩ có thể ăn chắc được chúng ta,chúng ta sẽ chứng minh cho bọn chúng rằng,bọn chúng sai.

-Các ngươi lập tức trở về chỉnh đốn binh mã, nói cho bọn lính,đã không còn đường lui,chỉ có liều c·hết 1 trận chiến. Ngày mai các ngươi đích thân dẫn binh công thành, toàn quân nhất quyết tử chiến đến cùng,kẻ lùi lại lập tức g·iết tại trận.

Các tướng lĩnh Chiêm trên mặt lộ ra dáng vẻ chần chờ, tình cảnh thảm thiết hôm trước lại hiện ra trong đầu, Chế Bồng Nga bây giờ ra lệnh muốn bọn họ dẫn binh liều mạng trong lòng đương nhiên vạn lần không muốn .

-Sao mệnh lệnh của ta các người còn có dị nghị gì?

Chế Bồng Nga nhìn quét toàn trường,trong mắt tràn đầy hung quang.

Nhìn thấy trạng thái của hắn,đám người trong lòng run lên,biết rõ bây giờ nếu có tên đui mù nào nhảy ra dị nghị,Chế Bồng Nga tuyệt đối dám đem hắn đương trường chém g·iết. Nghĩ đến bọn họ cùng Chế Bồng Nga giờ đã trở thành châu chấu trên cùng 1 cái dây thừng,nếu không liều c·hết quả thật không có biện pháp, chỉ có thể cắn rắng:

-Chúng thần tuân mệnh

Chế Bồng Nga phất phất tay:

-Được rồi,các ngươi về doanh đi

Đám tướng lĩnh nghe lệnh nhao nhao rời đi.

Chế Bồng Nga thấy các tướng rời đi liền tiến gần về phía Ko Ceng nói:

-Ko Ceng ngươi trở về doanh hậu cần chuẩn bị vật tư sẵn sàng tối nay khao quân, lấy ra toàn bộ lương thảo không cần tiết kiệm,ngày mai là trận chiến cuối cùng,sống c·hết chỉ trong 1 lần này.

-Vâng thần lập tức đi làm ngay

Thấy Ko Ceng không chút do dự tiếp nhận nhiệm vụ chuẩn bị rời đi,Chế Bồng Nga đột nhiên nói:

-Ngươi vừa đi sứ trở về đã phải lao tâm lao lực như vậy,vất vả rồi.

-Thần không dám,thần đi sứ bất lực,đại vương không trách tội đã là ân điển lớn lao.Thần sao dám xưng vất vả.

-Tướng Việt quyết tâm không buông tha chúng ta cũng không phải lỗi của ngươi.Năng lực của ngươi ra sao ta biết,đổi ai vào cũng không thể so với ngươi làm tốt,không có ngươi phụ tá ta há có được ngày hôm nay.

-Đại vương quá khen,thần chỉ làm theo bổn phận tận chút sức mọn phụng sự đại vương mà thôi

Chế Bồng Nga cười cười vỗ vai Ko Ceng:

-Ha ha được rồi,đi đi

Nhìn theo bóng lưng Ko Ceng rời đi,Chế Bồng Nga lông mày nhíu lại. Ngay vừa rồi hắn phát hiện tên thuộc hạ đi theo mình nhiều năm này lộ ra chút bối rối. Tuy Ko Ceng che giấu rất khá,rất nhanh phục hồi trạng thái bình thường,song không hề biết rằng phút giây thất thố trong thoáng chốc đã bị phát hiện.Chế Bồng Nga quay lưng đến trước 1 bức rèm trong góc lều lớn nói:

-Ra đây ta,có chuyện giao cho ngươi

Từ sau bức rèm một bóng người quỷ mị xuất hiện quỳ gối trước mặt Chế Bồng Nga

Lập tức đi điều tra một chút,Ko Ceng đi sứ đã xảy ra chuyện gì.

-Tuân mệnh Đại vương

Tiếp nhận iếp nhận mệnh lệnh bóng người nhanh chóng lùi vào sau rèm,nhanh chóng biến mất .Toàn bộ quá trình vô cùng lưu loát,không hề để lại một đấu vết.Nếu không phải tận mắt chứng kiến không ai có thể phát giác từng hắn từng hiện thân ở nơi đây.

Chương 64: Hoài nghi