Cơm ăn xong, Trần Nhật Khôi dùng mắt ra hiệu, Bùi phu nhân hiểu ý rời đi để lại không gian riêng cho hai ông cháu
Trần Nhật Khôi bây giờ đã không còn vẻ xuề xòa như trong bữa cơm, trở về vị Thái úy thâm trầm mưu trí nhẹ giọng nói:
“Chuyện của nhà ta chắc hẳn cha cháu đã nói cho cháu rồi. Thượng hoàng tuổi cũng không còn trẻ nữa, nhà ta cũng phải sớm chuẩn bị. Ta biết cháu thông tuệ từ bé muốn nghe ý kiến của cháu.“-Trần Nhật Khôi hoàn toàn không coi Trần Nhật Thanh là trẻ con, ngữ khí thương lượng
“Cháu mới tới kinh thành không rõ ràng lắm tình thế ra sao, ông nội trước cho cháu biết tình hình trong triều, mới có thể phán đoán”
Trần Nhật Thanh sắc mặt suy tư
“ Được. Hiện giờ trong triều chia ra làm 3 phe phái. Đầu tiên là phe phái dòng chính của mẹ con Thái hậu do Tả Tướng Quốc Cung Tĩnh Vương cầm đầu . Thứ hai là phe phái của đồng minh nhà ta, Hữu Tướng Quốc Cung Định Vương. Cuối cùng là bọn kẻ sĩ hàn môn khoa bảng do Chu Linh Triệt Trương Thăng Phủ và Nguyễn Giới Hiên lãnh đạo tạo thành phái trung lập.”
“Cung Tĩnh Vương hắn không phải con của hậu phi sao, làm sao lại thành thủ lãnh dòng chính của mẹ con Thái hậu?”-Trần Nhật Thanh nghi hoặc
“Hắn gả con gái làm phi của quan gia, 2 bên đã kết thành liên minh ích lợi chặt chẽ, hắn nhờ thế được Thái hậu ủng hộ thăng chức Tả Tướng Quốc nói đến cái chức Thái úy này của ta cũng nhờ hắn thăng chức mà trống ra, nhờ phe phái Cung Định Vương vận tác mà tranh thủ được .”-Trần Nhật Khôi giải thích
Trần Nhật Thanh gật đầu, bông nhiên chợt chấn kinh, kh·iếp sợ đến trợn mắt há hốc mồm :
“Cái gì, Cung Tĩnh Vương gả con gái cho quan gia? Nhưng bọn hắn không phải anh em sao? Nào có đạo lý chú lấy cháu gái ruột bao giờ?”
“Sao? Cháu rất kinh ngạc? Lây cháu gái tính cái gì, quan gia của chúng ta còn dâm loạn với chị gái mình nữa cơ”
-Trần Nhật Khôi cười sang sảng, tiếng cười tràn đầy giễu cợt
“ Thật bại hoại nhân luân, đồi phong bại tục “-Trần Nhật Thanh không nhịn được thốt lên.Nhà Trần đời đầu tuy kết hôn cận huyết con chú con bác lấy nhau là thường lệ nhưng đến mức chị gái cháu gái ruột cũng không tha vẫn là chưa từng có . Hắn Trần Hạo sau này tính gọi Trần Nguyên Trác như nào, anh trai hay cha vợ. Thật là phát rồ
Ha ha kể ra cũng lạ lùng cùng là l·oạn l·uân cháu gái được nạp về có danh phận kêu khóc ầm ỹ,còn từng dùng bùa, chị gái chỉ là vụng trộm lại chả thèm để ý cứ vài ngày lại vào cung “thăm hỏi ” em trai, ha hả”
Trần Nhật Khôi trên mặt biểu lộ ra vẻ khinh thường không thèm giấu giếm
Trần Nhật Thanh hồi thần lại có chút nghi vấn dò hỏi:
“Nhưng cha cháu không phải nói quan gia hắn bị mất công năng đó rồi sao?”
“Cha cháu ở Thanh Hoa, thông tin bế tắc ta cũng sơ suất không có truyền tin này về nên không biết 3 năm trước tên thái y Trâu Canh đã chữa khỏi bệnh của quan gia rồi”
“Lại là Trâu Canh, tên này làm sao mà làm được?”-Trần Nhật Thanh thật sâu rung động, thầm than Trâu Canh vị nhân huynh này thật đúng là y học ngưu nhân.
“Hắn đề xuất quan gia g·iết bé trai lấy mật dùng làm thuốc và thông dâm với chị em gái ruột, quan gia làm theo thì bệnh được chữa khỏi.
““Mà Trâu Canh đối với quan gia càng trước là cứu mạng sau là cứu lại tự tôn nam nhân của hắn, nhờ đó mà được yêu quý được tùy ý ra vào cung cấm, lo việc hầu hạ thuốc thang. Thậm chí quan gia còn không ngại giữ hắn ở lại trong hậu cung, tùy ý hắn dâm loạn cung nữ để tìm kích thích. Mỗi lần tiệc rượu, phi tần cung nữ đều lõa thể, thân không mảnh vải ca vũ, hai vua tôi cùng nhau uống rượu, cùng nhau dâm loạn đến chỗ hưng phấn còn cùng một chỗ chơi một nữ nhân, chậc chậc, Kiệt Trụ ngày xưa e cũng chỉ đến vậy mà thôi. “
Trần Nhật Thanh khóe miệng co giật liên tục trong lòng chửi bậy:
” 3P ư thật là biết chơi. Hiện đại quá, biết thì còn nhận ra là hoàng cung, không biết còn tưởng là phim trường đâu” .
“Quan gia vô đạo như vậy,thượng hoàng không ngăn cản sao?”
“Hừ hắn hắn đương nhiên muốn ngăn cản, từng muốn bắt g·iết Trâu Canh nhưng quan gia của chúng ta mê muội các thú dâm loạn của Canh, dứt ra không nổi, c·hết sống phản đối. Hăn bất đắc dĩ, không có cách nào, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ”
Trần Nhật Khôi không nhanh không chậm giải thích
“Quan gia chúng ta từ khi lên ngôi trừ điển lễ ngay đăng cơ ra căn bản từ trước đến nay không có một lần thượng triều, hằng đêm tửu sắc tìm vui,ca vũ hưởng lạc,quốc sự đều do Thượng hoàng xử lý. Nhưng bây giờ quan gia tuổi cũng không còn trẻ, tinh lực ngày càng yếu kém, cũng không biết có thể tiếp tục đến bao lâu. Ta hoài nghi đến nếu có ngày Thượng hoang quy thiên không biết tên đó còn có năng lực chấp chính hay không, ha hả biết đâu lúc đó có khi cơ thể hắn đã bị nữ nhân đào rỗng, đi không nổi đâu . ”
Trần Nhật Khôi cười trào phúng
Trần Nhật Thanh hít một hơi, trong lòng sợ hãi, giấu không nổi sinh ra chán ghét:
“Dâm loạn vô độ bỏ bê quốc sự, l·oạn l·uân lại còn ăn thịt người,triều Trần có hôn quân vô đạo như thế kết hợp với thói tự do thông dâm chả thể trách sau này bị Ngô Thì Sĩ mắng là dâm dục chửi đến máu chó đầy đầu. ”
Trần Nhật Thanh nghĩ đến nguyên bản quỹ đạo lịch sử đúng là từthời Dụ Tông, Đại Việt bắt đầu suy yếu giặc c·ướp nổi lên như ong.Ở phía Nam Chiêm Thành dần phát triển cường thịnh,liên tục t·ấn c·ông biên giới, đánh c·ướp nhân khẩu, các bậc lão thần công huân mất đi, hoàng tộc tôn thất cũng học theo “phong thái” hoàng đế mà ngày càng hủ bại. Đến cuối cùng binh lực suy nhược đến mức Chiêm Thành bắc tiến đánh chiếm đất đai, thẳng đến Thăng Long c·ướp b·óc như vào chỗ không người, thời kỳ đỉnh cao thậm chí ngay cả Thanh Nghệ vùng đất chiến lược như vậy cũng rơi vào tay người Chiêm . Trần Khát Chân trước khi ra trận vua tôi còn tuyệt vọng cùng nhau khóc rống, hết kế khả thi, thật là thảm không nỡ nhìn . Nếu không nhờ tên đầu bếp phản bội chỉ điểm, Đại Việt và Chiêm Thành ai thắng ai thua còn chưa biết đâu.
Mặc dù có yếu tố biến đổi khí hậu mạnh mẽ của thời kỳ Tiểu băng hà biến đổi khí hậu gây nhiều t·hiên t·ai mất mùa trên phạm vi toàn thế giới nhưng Dụ Tông đóng vai trò trực tiếp khiến Đại Việt suy yếu cũng là sự thật không thể chối cãi.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
-Note: 1,Về nhân vật thái y Trâu Canh,Đại Việt sử ký toàn thư chép:
*Mùa thu, tháng 8, ngày 15, ban đêm, con của Thượng hoàng là Hạo (tức Dụ Tông)đi thuyền chơi Hồ Tây bị c·hết đ·uối, vớt được ở lỗ cống đơm cá. Thượng hoàng sai thầy thuốc Trâu Canh cứu chữa. Canh nói:
"Dùng kim châm sẽ sống lại, nhưng chỉ sợ sẽ bị liệt dương". Dùng kim châm thì quả như lời ông ta nói,từ đấy mọi người gọi Trâu Canh là thần y
*Bấy giờ Trâu Canh thấy vua bị liệt dương, dâng phương thuốc nói rằng g·iết đứa bé con trai, lấy mật hòa với dương khởi thạch mà uống và thông dâm với chị hay em ruột của mình thì sẽ hiệu nghiệm. Vua làm theo, thông dâm với chị ruột là công chúa Thiên Ninh, quả nhiên công hiệu. Canh từ đấy được yêu quý hơn, được ngày đêm luôn ở trong hậu cung hầu hạ thuốc thang.Canh liền thông dâm với cung nữ. Việc phát giác, Thượng hoàng định bắt Canh c·hết, nhưng vì có công chữa khỏi bệnh cho vua nên được tha.
2, Ngô Thì Sĩ tự Thế Lộc, hiệu Ngọ Phong đạo hiệu Nhị Thanh cư sĩ, là sử quan văn sĩ nổi tiếng dưới thời vua Lê chúa Trịnh, tham gia soạn thảo Đại Việt sử ký tiền biên cùng Đại Việt sử ký tục biên (phần nối tiếp của tác phẩm Đại Việt sử ký toàn thư do Ngỗ Sĩ Liên soạn)
3, Cung Tĩnh Vương; tên thật là Trần Nguyên Trác là hoàng tử con của Trần Minh Tông và một hậu phi
4, Cung Định Vương: tên thật là Trần Phủ là Trần Nghệ Tông sau này
0